Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 540

Bên trong sơn cốc.

"Sư huynh, ngươi nghe nói gì chưa? Diệp Phàm rời núi, hắn vừa rời núi liền nhất kiến chung tình với một tu sĩ ngoại vực, tuyên bố muốn hưởng phúc Tề nhân." La Điệp Y nói.

Thương Vân xoay chuyển tầm mắt: "Lấy năng lực kiếm tiền của Diệp Phàm, nuôi thêm một người nữa cũng không có vấn đề gì."

La Điệp Y bất mãn nhìn Thương Vân: "Ngươi thì biết cái gì, Diệp Phàm yêu nhất Bạch đạo hữu!"

Tình cảm ở tu chân giới, cuối cùng bởi vì tu vi, pháp bảo, đủ loại nguyên nhân mà đường ai nấy đi, thậm chí là trở mặt thành thù, bất quá, La Điệp Y không nghĩ tới, chuyện như vậy cũng có thể phát sinh trên người Diệp Phàm.

"Diệp đan sư không giống người sẽ một tâm hai ý!" Lâm Mạc lên tiếng.

La Điệp Y rầu rĩ gật đầu: "Cho nên mới nói tri nhân tri diện bất tri tâm (biết người biết mặt không biết lòng)!"

"Nhưng ta nghe nói Bạch Vân Hi cũng không để ý a! Hình như còn tiếp nhận rồi." Thương Vân nói.

La Điệp Y cau mày lại: "Bạch đạo hữu cư nhiên không ăn giấm, khí lượng thật lớn."

Lâm Mạc: "Cho nên chuyện này có lẽ chỉ là tin vịt."

"Nhưng ta nghe nói đây là thật." La Điệp Y cãi.

Lâm Mạc không để bụng lắc đầu: "Trên đời này không thể đánh giá một chuyện chỉ qua vẻ bề ngoài."

_____________________

Diệp Phàm mang theo Hứa Minh Dương tới một sơn cốc có suối nước nóng, bên trong vốn có rất nhiều linh thảo, bất quá, hiện tại đã bị nhổ sạch.

Diệp Phàm chống cằm nhìn Hứa Minh Dương.

Hứa Minh Dương bị Diệp Phàm xem đến da đầu tê dại, Thao Thiết quỷ linh gặm Dưỡng Hồn Đan ngồi một bên, nhịn không được trợn trắng mắt.

Hứa Minh Dương nhìn Diệp Phàm, cẩn thận hỏi: "Diệp đan sư muốn hỏi cái gì?"

Diệp Phàm đầu óc loạn thành một đoàn, mấy trăm ngàn vấn đề đảo qua, cuối cùng nhổ ra lại là, "Hứa đạo hữu, ngươi thích nam nhân không?"

Sắc mặt Hứa Minh Dương lập tức trầm xuống, Thao Thiết quỷ linh cười ngã thẳng cẳng.

"Diệp đan sư, tự trọng!" Hứa Minh Dương nói.

Diệp Phàm ủy khuất phồng quai hàm lên nhìn Hứa Minh Dương: "Ta chỉ là tùy tiện hỏi một chút, không nói thì không nói!"

Diệp Phàm cau mày, thầm nghĩ: Hứa Minh Dương trước kia thường xuyên tới tông môn của bọn họ chơi, người này đối với đại ca hung dữ, bộ dáng giống như nhìn rất không thuận mắt, đối với hắn lại không tệ, trước kia còn từng tặng một pháp khí hình chim cho hắn chơi, đưa linh thạch vào liền có thể bay, không cần linh lực để điều khiển, bất quá, lúc ấy hắn sợ cao, luôn sợ sẽ ngã chết, hiện tại hắn thay đổi một cái túi da, người này liền trở mặt không biết người.

Bạch Vân Hi đi tới nói: "Ngươi đi làm chuyện của ngươi đi, ta tới hỏi."

Diệp Phàm thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Được! Được!"

Diệp Phàm xê dịch thân thể, lại không có rời đi.