Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 1009

Bích Vân Tông.

Diệp Cẩm Văn ngồi ở trước bàn, suy tư nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Cẩm Văn, hỏi: "Nhìn ta như vậy làm gì?"

"Không có gì, nhị ca, ngươi cảm thấy Giang Lăng Tuyết thế nào?" Diệp Cẩm Văn thử hỏi.

Diệp Phàm chớp chớp mắt, lấy đuôi bút phù cọ cọ da đầu nói: "Không thấy thế nào, Vân Hi nói nữ nhân kia đẹp, ta không nhìn ra được, có thể là bộ dáng cũng tạm được đi, nhưng đó là nữ nhân đã có chồng, Cẩm Văn, ngươi đừng suy nghĩ nhiều quá, thiên nhai nơi nào vô phương thảo, người ta là hoa đã có chủ."

Diệp Cẩm Văn: "......" Mạch não của nhị ca tựa hồ vĩnh viễn cũng không bắt được sóng với hắn! Có lẽ chính bởi vì như thế, hắn mới không thể trở thành thiên tìa.

"Nhị ca ngươi suy nghĩ nhiều, ta chỉ là cảm thấy, năm đó ngươi xảy ra chuyện, ít nhiều hẳn là có quan hệ với nàng." Diệp Cẩm Văn nói.

Diệp Phàm cau mày, lắc đầu nói: "Chuyện đã qua lâu như vậy, hiện tại truy cứu chỉ sợ đã qua thời gian khởi tố, với cả nếu không phải nhờ chuyện năm đó, ta cũng không gặp được Vân Hi, vẫn là thôi đi."

Diệp Cẩm Văn: "......" Cũng không thể nói như vậy được.

"Đúng rồi, lúc trước hai tu sĩ Trung Đại Lục kia từng nhắc tới một người tên là Bạch Dật Trần, đó là ai vậy? Nhị tẩu thật sự không biết hắn sao?" Diệp Cẩm Văn tò mò hỏi.

"Vân Hi có một lão tổ tông tên là Bạch Dật Trần, nhờ phúc của hắn, ta mới có được Địa Tâm Hỏa Diễm Hoa, nhưng cũng không biết có phải cùng một người hay không." Diệp Phàm nói.

Diệp Cẩm Văn cau mày lại: "Bạch Dật Trần tu vi gì?"

Diệp Phàm lắc đầu: "Không biết, nhưng nếu hắn còn sống, hẳn là đã mấy trăm tuổi rồi đi."

"Vậy sao? Nhị tẩu không phải là có một vị tổ tông Hóa Thần đi?" Diệp Cẩm Văn hai mắt tỏa sáng hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: "Ta cũng không biết!"

Ngao Tiểu No nhảy ra, nói: "Tốc độ tu luyện của tu sĩ sở hữu thân thể Băng Tủy đều không chậm, nếu như vị kia còn sống, rất có khả năng cũng là tu sĩ Hóa Thần, nếu như thế, Diệp Phàm, ngươi có thể bám lên người giàu có, từ nay về sau ăn cơm mềm rồi."

Diệp Cẩm Văn khó hiểu nhìn Diệp Phàm: "Nhị ca, nhị tẩu không phải đến từ Đông Đại Lục sao? Sao lại có lão tổ tông ở Trung Đại Lục."

Diệp Phàm gãi gãi tóc: "Kỳ thật, hắn cũng không phải là người ở Đông Đại Lục, chuyện này nói ra khá là phức tạp."

Diệp Cẩm Văn tiếc nuối than thở: "Đáng tiếc, chúng ta có quá ít tin tức về Trung Đại Lục, nếu không thật ra có thể tìm hiểu một chút tin tức về Bạch Dật Trần."

Diệp Phàm gật đầu: "Không việc gì, dù sao cũng không thiếu chút thời gian này, sớm muộn gì ta cũng sẽ gϊếŧ đến Trung Đại Lục, đến lúc đó lại tìm hiểu cũng không muộn."

Diệp Cẩm Văn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, nói: "Lại nói tiếp, nhị ca, ngươi nói muốn làm tông chủ Tiên Đan Môn rốt cuộc là thật hay đùa thế?"

Nghe nói, Lê Dục bị nhị ca nói muốn làm tông chủ Tiên Đan Môn giận thiếu chút nữa ngất đi, lấy phong cách của nhị ca, thật sự không thích hợp làm tông chủ, rất dễ hấp dẫn tới các loại địch nhân a!

"Cái này còn phải xem tình huống, chờ ta tới Trung Đại Lục, xem xem làm tông chủ Tiên Đan Môn có gì thú vị không rồi nói sau đi." Diệp Phàm nói.

Diệp Cẩm Văn: "......"

--------------------------------------------