Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 949

Thời gian trôi rất nhanh, đảo mắt lại 5 năm.

Mấy năm này, quan hệ của Bích Vân Tông cùng Đan Cốc càng ngày càng khẩn trương.

Để ứng đối với lệnh phong tỏa của Đan Cốc, Bích Vân Tông vừa phải bồi dưỡng đan sư, vừa phải mạnh mẽ mời chào linh thực sư đi khai phá linh điền.

Qua mấy năm, miễn cưỡng bảo đảm cho tông môn tự cấp tự túc đan dược.

Lực kêu gọi của Lâu Nguyệt Hoa không tệ lắm, qua mấy năm, Đan Đường của Bích Vân Tông đã tăng tới hơn 30 đan sư Linh cấp.

Đan Đường của Bích Vân Tông phát triển càng ngày càng tốt, tự nhiên là tạo thành đả kích không nhỏ cho Đan Cốc.

Một ngày nọ.

Trên không trung kiếp vân dày đặc, linh khí trong tông môn dao động kịch liệt vô cùng.

Thân hình Bạch Vân Hi lóe lên, chớp mắt liền xuất hiện ở bên ngoài đỉnh núi nơi Diệp Phàm bế quan.

Diệp Cẩm Văn đi tới bên người Bạch Vân Hi, khẩn trương hỏi: "Nhị tẩu, có phải nhị ca sắp kết anh không?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Chắc là vậy."

Diệp Cẩm Văn hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Nhị ca đã bế quan gần mười năm, cuối cùng cũng kết anh được rồi sao.

Trên không trung tụ tập không ít lôi vân, Diệp Cẩm Văn cau mày lại, nói: "Lôi vân này hình như không bình thường lắm!"

"Lôi vân có hơi nhiều." Bạch Vân Hi nắm chặt nắm tay, hít sâu một hơi, trong lòng mơ hồ dâng lên chút dự cảm bất an, thầm nghĩ: Năm đó Diệp Phàm kết đan, kết thành Kim Đan mười sắc, đưa tới lôi kiếp ngập trời, hiện giờ, Diệp Phàm muốn kết anh, thanh thế khẳng định cũng không nhỏ được.

Diệp Cẩm Văn nhìn lôi vân trên không trung, nhíu mày lại, Bạch Vân Hi thể chất đặc thù, trước đó kết anh đưa tới lôi kiếp đã đủ khiến người ta sợ hãi, hiện tại nhìn khí tượng này, lôi kiếp của nhị ca chỉ sợ sẽ không yếu hơn của nhị tẩu.

Bạch Vân Hi nghiêm túc nhìn Diệp Cẩm Văn: "Thông báo xuống chưa? Dặn tu sĩ trong tông môn trốn hết đi, không được ra ngoài."

Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Đã thông báo xuống."

Từng có giáo huấn Bạch Vân Hi kết anh lần trước, lần này các tu sĩ hết sức thức thời từ sớm đã trốn đi.

Một ít tu sĩ Kim Đan tự cảm thấy tu vi không thấp, đại khái là muốn xem náo nhiệt, bồi hồi ở cách đó không xa, đối với tu sĩ Kim Đan mà nói, quan sát một tu sĩ khác kết anh cũng có chỗ tốt nhất định, Diệp Cẩm Văn liền không đi đuổi người.

"Nhị ca ngươi thăng cấp có thể sẽ khiến cho người ta sợ hãi, nếu thực lực không đủ, chỉ sợ sẽ bị liên lụy." Bạch Vân Hi nhíu mày nói.

Diệp Cẩm Văn thấy Bạch Vân Hi sắc mặt ngưng trọng, hỏi: "Có nghiêm trọng như vậy sao?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Có."

Diệp Cẩm Văn ngửa đầu, nhìn lôi vân càng tụ càng dày trên không trung, trong lòng căng thẳng.

Một tiếng sấm đinh tai nhức óc rốt cuộc vang lên, cùng với tiếng sấm, cả đỉnh núi giống như bị một con lôi thú hồng hoang nhìn thẳng, Diệp Cẩm Văn không biết làm sao bỗng nhiên cảm thấy giống như là tai họa đến đến nơi rồi.

Lôi điện cuồn cuộn đánh xuống, phần lớn lôi điện đánh thẳng về phía Diệp Phàm, mà dư ba của lôi điện vẫn rất kinh người, mấy tu sĩ Kim Đan không kịp phòng bị, bị đánh cháy khét lẹt.

Diệp Cẩm Văn khó hiểu cau mày hỏi: "Đây mới là sóng lôi kiếp thứ nhất, sao lại kịch liệt như vậy?"

Bạch Vân Hi banh mặt, nắm chặt nắm tay: "Hắn là Diệp Phàm mà! Lôi kiếp tự nhiên không giống người bình thường."

Diệp Cẩm Văn cau mày, thầm nghĩ: Nhị tẩu nói thật có đạo lý!

---------------------------------------