Bạch Vân Hi cùng Diệp Cẩm Văn đuổi tới Kỳ Viễn Sơn Mạch, Kỳ Viễn Sơn Mạch đã bị phong tỏa, khắp nơi đều là người của Vạn Quỷ Phái.
Bạch Vân Hi nhịn không được cảm khái nói: "Rồng bơi nước cạn bị tôm giễu, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a!" Lâu Nguyệt Hoa ở Đông Đại Lục không ai không cho chút mặt mũi, tới nơi này rồi lại bị vây bắt chặn đường.
"Lâu Nguyệt Hoa cũng kiên cường thật, nếu hắn chủ động lộ ra thân phận đan sư Thiên cấp, vậy cũng không đến mức như thế." Diệp Cẩm Văn nhíu mày nói.
Bạch Vân Hi lắc đầu: "Lâu Nguyệt Hoa ở Nam Đại Lục không có chút danh tiếng nào, nếu hắn đột nhiên nhảy ra nói mình là đan sư Thiên cấp, mọi người sẽ chỉ cho rằng hắn là kẻ điên."
"Chắc không đến mức đó đi, Diệp Cẩm Văn không biết là nghĩ tới cái gì, sắc mặt không khỏi lộ ra một tia thẹn thùng.
Vạn Quỷ Phong Tỏa Trận bao lấy toàn bộ không trung Kỳ Viễn Sơn Mạch.
Cả một tòa núi giống như bị sương đen giăng lấy, lộ ra một cỗ cảm giác âm trầm, làm người ta rất không thoải mái.
Bạch Vân Hi cau mày: "Đại trận này có vẻ rất nặng nề."
"Tu sĩ của Vạn Quỷ Phái chính là như vậy, cả ngày chỉ biết làm ra mấy thứ chướng khí mù mịt." Diệp Cẩm Văn lạnh lùng nói.
Diệp Cẩm Văn bay đến giữa không trung, chém một kiếm lên đại trận.
Một kiếm này của Diệp Cẩm Văn, kinh thiên động địa, kiếm khí giống như mang theo uy thế của thiên địa đánh lên trên trận pháp.
Đại trận nứt ra mấy vết rạn, vết rạn nhanh chóng lan rộng ra, sau đó nứt toạc.
Đại trận này lấy ba tu sĩ Nguyên Anh làm tâm trận bố trí, đại trận vừa vỡ, mấy Nguyên Anh tức khắc chịu phản phệ.
Một tiếng rống giận dữ vang lên, "Diệp Tiểu Tam, ngươi có ý gì?"
Diệp Cẩm Văn cầm kiếm đứng giữa không trung, thanh âm vang vọng khắp thiên địa, "Người này, Bích Vân Tông ta bảo kê, nếu như ngươi không phục, có thể tới."
Một tu sĩ áo bào đen xuất hiện trước mặt Diệp Cẩm Văn.
Tu sĩ áo bào đen tức giận nhìn Diệp Cẩm văn nói: "Diệp Tiểu Tam, người này trộm Thanh Không Chi Trúc của Vạn Quỷ Phái chúng ta, ngươi không nói một câu liền muốn cướp người, quá báo đạo rồi đi."
Diệp Cẩm Văn lạnh lùng nhìn tu sĩ áo bào đen, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Thanh Không Chi Trúc kia vốn là vật vô chủ, người ta lấy được trước, Mạnh Hà lão quỷ ngươi lại muốn chạy lên đoạt lấy, người bá đạo không phải là ta đi."
"Đó là đồ vật bên trong địa giới của Vạn Quỷ Phái chúng ta, đương nhiên phải thuộc về Vạn Quỷ Phái." Mạnh Hà tức giận nói.
"Địa bàn của Vạn Quỷ Phái các ngươi trước nay có ai thừa nhận? Lui một vạn bước mà nói, cho dù vị đạo hữu kia cầm đồ vật của tông môn các ngươi, đó cũng là để mắt đến các ngươi." Diệp Cẩm Văn nói.
"Diệp Tiểu Tam, ngươi đừng có khinh người quá đáng." Mạnh Hà nổi giận đùng đùng nói.
"Người này hôm nay ta nhất định phải mang đi, nếu như ngươi không phục, có thể đánh với ta! Ta tiếp là được." Diệp Cẩm Văn vân đạm phong khinh nói.
Mạnh Hà phẫn nộ nhìn Diệp Cẩm Văn, Diệp Cẩm Văn ánh mắt nhàn nhạt nhìn Mạnh Hà.
Bạch Vân Hi đảo đảo mắt, cảm thán hung danh của Diệp Cẩm Văn cũng không nhỏ, tu sĩ áo bào đen tuy rằng mặt đầy phẫn nộ, nhưng lại hơi có ý lui, hiển nhiên là không muốn trực diện đối chiến với Diệp Cẩm Văn.
---------------------------------------------