Diệp Khải Hiền sử dụng Truyền Tống Trận, qua hơn một tháng liền tới Đế Thiên Thành.
Diệp Khải Hiền vừa đến, Diệp Phàm liền lớn mật bao một gian phòng luyện đan Thiên cấp, bắt đầu liên tục luyện đan.
Nguyên bản, bởi vì Diệp Phàm luyện chế ra Cửu Thanh Đan mà dẫn tới phong ba to lớn, hiện tại hắn lại liên tục luyện chế đan dược, liền chọc cho không ít người sôi nổi nghị luận.
Để dễ bán đi, đan dược mà Diệp Phàm luyện chế ra đều có tác dụng phụ trợ cho tu sĩ Nguyên Anh, lập tức khiến cho các tu sĩ Nguyên Anh ở Đế Thiên Thành mừng phát khóc.
Diệp Cẩm Văn mang đan dược mà Diệp Phàm luyện chế đi đổi linh thạch, trong thời gian ngắn liền thu về hơn hai trăm viên linh thạch cực phẩm.
Lâm Mộng Kỳ nhìn từng đóa đan vân tụ tập trên không trung, cau mày lại.
"Diệp đan sư thật là, luyện đan không luyện ở Bích Vân Tông, sao lại chạy đến Đế Thiên Thành luyện, đang có bao nhiêu người nhìn chằm chằm hắn đây, hắn cũng không sợ xảy ra chuyện gì." Lâm Viễn Hòa lắc đầu than thở.
Lâm Mộng Kỳ nhàn nhạt nói: "Không ai dám động võ ở Đế Thiên Thành." Huống chi, Diệp Khải Hiền đã tới đây, ai lại dám xuống tay với Diệp Phàm ở trước mặt Diệp Khải Hiền chứ.
Lâm Mộng Kỳ cúi đầu, thầm nghĩ: Diệp Khải Hiền càng ngày càng minh nguyệt thanh phong, hào quang của nam tử ấy vẫn luôn chói lóa như vậy, đáng tiếng, duyên phận của nàng cùng người nọ thật sự quá mỏng.
"Đây hình như là dị tượng thành hình Trú Nhan Đan Thiên cấp." Lâm Viễn Hòa nói.
Lâm Mộng Kỳ gật đầu: "Hình như là vậy."
Lâm Mộng Kỳ thầm nghĩ: Một lò Trú Nhan Đan này vừa ra, đám nữ tu Nguyên Anh có tuổi kia nhất định đứng ngồi không yên, hầu hết công pháp tu luyện của nữ tu đều có hiệu quả trú nhan, nhưng trú nhan chỉ là tác dụng phụ, thời gian dài, các nàng vẫn sẽ già đi.
"Ta nghe nói, đan thuật của Diệp Phàm có thể lợi hại như vậy đều là nhờ Đan Điển." Lâm Viễn Hòa nói.
Lâm Mộng Kỳ cau mày, sác xuất luyện đan thành công của Diệp Phàm xác thật rất cao, phẩm chất đan dược luyện ra cũng không thấp. làm cho không ít đan tu phải hâm mộ ghen tị hận, mọi người không ai muốn thừa nhận mình không bằng người khác, liền quy tội hết thảy cho Đan Điển, mà lại có rất nhiều người tin loại cách nói này, bọn họ cũng không suy nghĩ xem, Đan Điển trước nay đều do các đời cốc chủ Đan Cốc bảo quản, trước kia khi Đan Điển còn chưa mất, Đan Cốc cũng không có vị thiên tài luyện đan nào được như Diệp PHàm.
-----------------------------------------
"Nhị ca, ngươi thật lợi hại." Diệp Cẩm Văn khâm phục nói.
Diệp Phàm xua xua tay: "Thường thôi, thường thôi." Diệp Phàm nhìn đám linh thạch cực phẩm trên bàn, thầm nghĩ: Vẫn là luyện đan kiếm tiền nhanh nhất.
"Nhiều linh thạch cực phẩm như vậy, chắc cũng đủ mua Cổ Tiên Lệnh rồi đi?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Chắc cũng đủ rồi, Cổ Tiên Lệnh tuy tốt, nhưng tỉ lệ tử vong trong bí cảnh cũng rất cao." Cũng không tất cả Nguyên Anh đều có dũng khí tiến vào bí cảnh Cổ Tiên.
Một khối Cổ Tiên Lệnh có thể truyền tống năm đến mười tu sĩ Nguyên Anh, rất nhiều tông môn có được Cổ Tiên Lệch chỉ để một hai vị trí cho tu sĩ trong tông mình, còn lại thì bán ra ngoài.
Diệp Khải Hiền đi vào, Diệp Phàm cười nhìn Diệp Khải Hiền: "Đại ca tới rồi."
Diệp Khải Hiền gật đầu, "Ừm" một tiếng.
Diệp Cẩm Văn cau mày, nói: "Nhị ca, lần này sợ là sẽ có chút phiền phức, một khi đại hội Nguyên Anh kết thúc, lão già Thần Phong Tông kia nhất định sẽ động thủ." Đan Cốc cùng Thần Phong Tông quan hệ rất gần gũi, bọn họ nhất định sẽ có động tác lớn.
"Vậy không phải rất tốt sao?" Diệp Khải Hiền nhàn nhạt nói.
Diệp Cẩm Văn khó hiểu nhìn Diệp Khải Hiền: "Rất tốt?"
Ánh mắt Diệp Khải Hiền hơi sáng lên, "Ta đã sớm muốn gặp cao thủ Hóa Thần, nhưng cao thủ Hóa Thần quá ít, một đám còn không khác gì rùa đen rút đầu, ngày thường chỉ biết trốn bên trong mai rùa bế quan."
Bạch Vân Hi: "......" Diệp Khải Hiền nói tu sĩ Hóa Thần không khác gì kẻ bất lực vậy.
------------------------------------