Ngày mai.
Ánh nắng tươi sáng, khí trời sáng sủa.
Cố Bình An thoáng có chút đau buồn, đây coi là cái gì đây? Có thể rơi xuống chút mưa để hợp với tình hình được không? Tốt xấu gì cũng tôn lên được tâm tình không tốt của cô, phim truyền hình đều là diễn như thế a, chỉ tiếc, khí trời tốt làm Cố Bình An rất ủ rũ.
Tài xế trong nhà đã sớm chuẩn bị xong, đưa bọn họ đến khách sạn Shangri-La ở trung tâm thành phố, Mục Lăng lựa chọn tổ chức lễ đính hôn tại khách sạn, mời 50 bàn tiệc, cũng mời mười mấy đài truyền hình và bạn bè.
Cố Bình An vừa đến đã được Tiểu Ngô mời đến phòng trang điểm, thay lễ phục.
Lễ phục của cô dâu tương lai màu nude, không chói mắt như mạng che mặt, màu sắc rất hài hòa, may cũng rất khéo, vô cùng vừa vặn, giống như là trực tiếp đo thân thể của Cố Bình An vậy, không tìm ra được một chút gì để bắt bẻ, mặc lễ phục vào, dáng người cô trở nên thon thả, đẹp đến nỗi khó mà tin được, đong đưa thướt tha, tâm tình Cố Bình An cũng coi như là có một chút chuyển biến tốt.
Nhìn chính mình xinh đẹp, tâm tình chắc chắn sẽ trở nên cực kỳ tốt.
Chuyên gia trang điểm Anna đối với cô rất thân thiện, giúp cô nhấc làn váy lên, bắt đầu giúp cô trang điểm, làm tóc, Cố Bình An không nói một lời, cái gì cũng không muốn nói, Anna hỏi cô cái gì, cô cũng trả lời vô cùng nhỏ, để Anna nhìn làm là được, Anna cũng có thể nhận ra được tâm trạng của Cố Bình An không tốt lắm, cũng không nhiều lời nữa, một tiếng đồng hồ, trang điểm xong, tóc cũng làm xong, da dẻ Cố Bình An rất đẹp, trang điểm có vẻ rất đơn giản, thậm chí Anna còn cảm thấy lớp trang điểm xinh đẹp đã làm hỏng khí chất của Cố Bình An, nên cố ý trang điểm hết sức trang nhã.
Vừa tinh tế, lại cao quý.
Tóc búi lên, làm nền cho khuôn mặt nhỏ tròn của cô, thậm chí có thể so được với ánh ngọc long lanh, Cố Bình An nhìn mình trong gương lặng lẽ quyết định, sau này bắt đầu trang điểm đi, thật xinh đẹp.
Giống yêu tinh vậy.
“Rất đẹp.” Cố Bình An cười, “Cảm ơn cô.”
“Cố tiểu thư thích là tốt rồi.” Đồ trang sức còn chưa đưa tới, vì thế tạm thời chưa cho Cố Bình An đeo được, Cố Bình An vốn cho rằng người mình nhìn thấy đầu tiên sẽ là Mục Lăng, không ngờ tới là Lý Hoan Tình và Tần Mục.
Lý Hoan Tình và Tần Mục đại diện cho Lý gia và Mục gia đến tham gia hôn lễ lần này, hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, thanh mai trúc mã, cô chưa từng gặp một đôi nào xứng đôi vừa lứa như vậy, Tần Mục là người cao gầy, vóc dáng thon dài, ngũ quan thanh tú, cười lên rất ôn nhu, là người như gió xuân ấm áp, đi đến chỗ nào cũng là quý công tử phong độ nhẹ nhàng, còn Lý Hoan Tình vừa có tri thức lại xinh đẹp, hai người đứng chung một chỗ rất giống thần tiên quyến lữ, theo quan niệm của Cố Bình An, thanh mai trúc mã, thần tiên quyến lữ đẹp như vậy tốt như vậy chỉ để hình dung Lý Hoan Tình và Tần Mục, quả thực là đo thân đặt làm.
“Hắc, bảo bối đính hôn vui vẻ.” Lý Hoan Tình cười híp mắt nói, ôm cô rồi hôn một cái lên gò má.
Mặt Cố Bình An không hề có cảm xúc, “Đâm vào chỗ đau của mình.”
“Lễ phục này cậu mặt thật đẹp.” Lý Hoan Tình mỉm cười nói, “Thay đổi một kiểu tóc, một bộ đồ mới, cả người cũng khác hẳn, cảm giác khí chất cũng bị thay đổi theo, Bình An nhà chúng ta cũng có tiềm chất làm yêu tinh a, có lẽ mình nhìn nhầm rồi.”
“Có phải đã mê mẩn mình không?”
“Có chút.”
Cố Bình An tự luyến chốc lát, cô cũng cảm thấy xinh đẹp, “Mình cũng suýt chút nữa đã yêu mình rồi.”
Tần Mục khẽ mỉm cười, hai cô gái này ở với nhau lâu nên cũng đã lây bệnh tự luyến cho nhau.
“K thiết kế lễ phục, làm gì có sai sót, cái này là sản phẩm hot nhất mùa này, cả thành phố S chỉ có một cái, hắn đối với cậu cũng coi như là để tâm.”
“Có thể không nói đến Mục Lăng hay không?” Cố Bình An giận!!