Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 236: Trấn đấu kết thúc

Hắn dừng một chút, lại nói tiếp đi: "Điện hạ muốn đi phòng lớn bên cạnh?"

"Ừm."

"Điện hạ chính là cảm mạo, vạn nhất lây cho những người khác thì phải làm sao? Phòng lớn bên cạnh còn có Hạ Mạt."

"Chuyện này..."

"Điện hạ vẫn là nghỉ ngơi ở bên này đi." Trần Tuấn Vũ nói: "Nếu như em cảm thấy anh ở bên cạnh bất tiện, anh có thể đi bên ngoài..."

"Không, tôi không có ý như vậy."

Thật ra nguyên nhân chủ yếu mà Lance muốn đi lớn phòng phòng lớn bên cạnh là không muốn ở cùng một chỗ với Trần Tuấn Vũ! Y và Trần Tuấn Vũ đều là thanh niên độc thân trẻ tuổi nóng tính, vạn nhất tin tức tố trong cơ thể không thể khống chế được mà tăng vọt, y cũng không thể đối mặt với Trần Tuấn Vũ.

Thế nhưng...

Lời nói của Trần Tuấn Vũ cũng vô cùng có đạo lý! Tạm thời bỏ Vu Triết qua một bên, Hạ Mạt đang ở trong thời gian mang thai, một khi cảm mạo thì chuyện sẽ rất phiền toái.

Do dự một chút, y vẫn quyết định buông tha cho việc trở lại phòng lớn bên cạnh.

Trần Tuấn Vũ nhìn y ngồi trở lại thảm, trong nội tâm vui vẻ, hắn lấy ra một cái gối đầu từ trong nhẫn không gian: “Lúc nãy nhất định là ngủ không thoải mái đúng không? Cái gối đầu này là mới mua, còn chưa sử dụng bao giờ, em ngủ thử xem."

Lance một tay tiếp nhận, lấy tay đè lên, rất mềm mại, ánh mắt nhìn qua chú ý tới Trần Tuấn Vũ nhìn chằm chằm vào y, tựa hồ rất chờ mong câu trả lời của y, vì vậy nói: "Tôi thử xem."

Nói xong, y nghiêng người nằm xuống, đầu vừa vặn đặt ở trên gối! Gối đầu quả nhiên mềm mại giống như trong tưởng tượng của y, thế nhưng lại có chút không giống với tưởng tượng.

Có lẽ là bởi vì chất liệu của lõi gối vô cùng đặc biệt, vô cùng phù hợp với đường cong của gáy, khiến cho sức nặng của phần đầu và cổ có thể phân tán ra, như thế vô cùng nằm ngoài sự dự liệu của y.

"Rất thoải mái." Lance nói.

Trần Tuấn Vũ trở lại vị trí của hắn: “Vậy là tốt rồi. Điện hạ yên tâm ngủ đi."

"Ừm." Lance không nói nhiều, chậm rãi nhắm mắt lại! Sau một hồi lâu lại mở một đường nhỏ, nhìn thấy gương mặt không rõ lắm của Trần Tuấn Vũ, y đột nhiên cảm giác được thật ra Trần Tuấn Vũ cũng vô cùng sẽ chiếu cố người.

Có lẽ là nhờ tác dụng của thuốc do Lance tự mình phối trí, chờ sáng ngày hôm sau, cả người y đã thần thanh khí sảng, hoàn toàn không có dấu hiệu nào của cảm mạo lưu lại!

Chuyển động cổ xem một vòng, chỉ có một mình y, vị trí tối hôm qua của Trần Tuấn Vũ trống rỗng, chẳng có cái gì cả.

Lance vén chăn lên, mở cửa, đi ra khỏi phòng, lúc này mới phát hiện thì ra tất cả mọi người tụ tập trong phòng lớn bên cạnh, y liền vội hỏi: "Tớ có bỏ qua cái gì không?"

Hạ Mạt nói: "Không có! Cảm mạo của cậu thế nào rồi?"

Lance nhắm mắt lại cảm giác một cái: “Sẽ không có chuyện gì."

Hạ Mạt chen về phía Randall, sau đó vỗ vỗ vị trí trống: “Ngồi ở đây."

Lance đặt mông ngồi xuống, ánh mắt liếc qua chỗ của Trần Tuấn Vũ liền thấy hắn cũng đang nhìn sang, y liền cười thân thiện với hắn.

Trần Tuấn Vũ cũng hơi cong môi một cái với y.

Randall nói: "Ngày mai sẽ là ngày thi đấu cuối cùng. Vu Triết, đến bây giờ còn bao nhiêu đội ngũ may mắn sống sót?"

Vu Triết ngẩng đầu lên khỏi quang não: “Chỉ còn lại có 15 đội."

"Nhanh như vậy?" Hạ Mạt hỏi.

Randall nói: "Càng là đến giai đoạn sau của cuộc thi, càng gay cấn. Rất nhiều đội ngũ đều muốn ứng phó toàn lực trong thời khắc này, tìm điểm đột kích."

"Chắc có lẽ không uy hϊếp được chúng ta?"

"Không biết."

Hạ Mạt lập tức yên tâm: “Vậy là tốt rồi. Chỉ cần không uy hϊếp được chúng ta, hết thảy đều không là vấn đề."

"Tớ sẽ nói những vấn đề mà chúng ta cần phải chú ý." Trương Lợi mở ra hình chiếu ba chiều, trên đó là chi tiết các hạng mục cần chú ý trong cuộc thi đấu, Trương Lợi trực tiếp chuyển đến bộ phận chấm dứt trận đấu.

"Có một chuyện cần nhắc nhở mọi người. Trận đấu mặc dù đã nói rõ trận đấu sẽ chấm dứt vào 12:00 chủ nhật, nhưng mà trên thực tế, 12:00 này, là chỉ thời gian top 10 tiểu đội xuất phát từ tiểu hành tinh C- 10 trở lại Airwolf."

"Có ý tứ gì? Chẳng lẽ đường về cũng cần chúng ta giành giật từng giây để tranh thứ tự?" Lance không chút suy nghĩ hỏi ra lời, không nghĩ tới lại nhận được sự tán thành của Trương Lợi.

"Đại khái chính là ý của Lance điện hạ."

"Trời ạ..." Lance ngã vào bên người Hạ Mạt: “Mệt mỏi không muốn yêu... Ta còn tưởng rằng cuộc thi đấu này có thể vượt qua một cách nhẹ nhõm."

Trương Lợi trông thấy phản ứng của Lance, cười nói: "Thật ra, đối với chúng ta mà nói cái này cũng không tính là gánh nặng, dù sao tốc độ của Vinh Quang 3000X rất nhanh."

"Được rồi." Lance ngồi thẳng: “Cho nên, ngày mai chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng sớm, đúng không?"

"Đúng, 12:00 vừa đến, lập tức xuất phát."

——

Ngày tranh tài cuối cùng, chính là sáng chủ nhật.

Trận đấu đang ở trong giai đoạn gay cấn.

Người trên tất cả các tinh cầu thuộc liên minh đều chăm chú theo dõi trận đấu.

Lahu tinh cầu, đại sảnh thảo luận chính sự của Hoàng gia.

Lannado cùng Larry ngồi ngay ngắn phía trên, bên dưới tất cả đều là các thành viên quan trọng của Hoàng đảng.

Larry nhìn nhìn Vị Chinh, cười nhẹ nói: "Đợi đến khi bọn họ về chúng ta có thể bắt tay vào làm nghi thức đính hôn."

Vị Chinh gật đầu: “Thời gian là vào thứ sáu tuần sau, đúng không?"

"Dựa theo kế hoạch, là như vậy."

Larry tiếp tục nói: "Trang phục mặc trong nghi thức đính hôn chúng ta đã đặt làm xong rồi, được chuẩn bị theo kích cỡ của hai hài tử! Chờ bọn họ trở về liền có thể để cho bọn họ thử 1 lần."

Lannado nói: "Nếu như có thể sớm giải quyết tranh đấu trong nước thì thật tốt."

"Làm sao bỗng nhiên nói đến cái đó rồi?"

"Nếu như có thể sớm ổn định thế cục của Lahu thì cũng là một loại giải thoát cho bọn nhỏ! Nói thật, hiện tại đính hôn ở thời điểm mấu chốt này đối với Hạ Mạt cũng không công bằng."

Vị Chinh trấn an nói: "Chỉ cần bọn nhỏ cam tâm tình nguyện, liền không có gì không công bằng."

"Ai..." Lannado khoát khoát tay: “Không nói không nói, mọi người tiếp tục xem trận đấu đi."

Dưới góc phải của hình chiếu 3 chiều, hai tên MC một nam một nữ đang vô cùng hưng phấn.

"Quý vị khán giả! Trận đấu tiến hành đến giai đoạn cuối! Bây giờ là 11:00, một giờ sau, giải thi đấu giữa liên minh các trường cao đẳng sẽ cho ra bảng xếp hạng cuối cùng! Chúng ta hãy cùng xem lại thứ tự các đội ngũ đại diện cho từng tinh cầu còn sót lại.

Thứ nhất chính là đội Xạ Thủ cùng đội Hắc Vân của Gamma ! Thứ hai chính là hắc mã mạnh nhất giải đấu lần này, Thất quân đoàn của Lahu ! Thứ ba là.."

Giới thiệu đơn giản xong, một tên MC khác nói tiếp: "Sau 5 phút sau, toàn bộ các đội ngũ may mắn sống sót sẽ bước trên đường về, vị trí xếp hạng trên đường về chính là nhiệm vụ cuối cùng của bọn họ! Đoàn đội về đích đầu tiên sẽ được thêm vào 10 điểm; đội thứ 2 sẽ được 9 điểm, cứ thế mà suy ra."

"So với việc đánh bại các tiểu đội khác để đạt được điểm thì phương thức này tương đối dễ dàng hơn nhiều."

"Đúng vậy a! Cuộc thi xếp hạng đường về quan trọng nhất chính là tính năng phi thuyền của mỗi đội! Tính năng càng cao, ưu thế cũng liền càng rõ ràng."

"Đều nói giải thi đấu giữa các trường liên minh có thể phản ánh rõ ràng nhất thực lực quân sự của các tinh cầu! Đến bây giờ ta còn nhớ rõ Vinh Quang 3000X của Thất quân đoàn, nó thực sự đã vượt quá tưởng tượng của tôi, đổi mới nhận thức của tôi về trình độ chế tạo cơ giáp của Lahu tinh cầu!"

"Đúng vậy! Không biết hôm nay Vinh Quang 3000X có thể lại đem đến kinh hỷ cho chúng ta hay không!"

"..."

Tiểu hành tinh C-10, nơi đóng quân của Thất quân đoàn.

Bảy người Randall vây quanh ở ngoài lô cốt, từng người thần tình nghiêm túc.

Trương Lợi nói: "Lúc bắt đầu nhiệm vụ chúng ta cất cánh muộn hơn các tinh cầu khác, cho dù chúng ta đã vượt qua rất nhiều đội ngũ, nhưng cuối cùng cũng chỉ lấy được tên thứ 2.

Nhưng tôi muốn nói, bảng xếp hạng đường về hôm nay, cho dù là tiểu đội nào cũng đều lấy ra toàn bộ sức lực của mình! Nếu như tốc độ cất cánh của chúng ta vẫn tiếp tục chậm hơn như thế, thì chỉ sợ là càng thêm khó vượt qua các đội ngũ khác."

Hạ Mạt quẫn bách gục đầu xuống, dù cho Trương Lợi không có nói rõ, cậu cũng biết Trương Lợi nói chính là cậu! Cậu lúng túng xoa xoa tay, Randall ngồi ở bên cạnh chú ý tới thần sắc của cậu, nhẹ nói: "Không sao, em đã tận lực."

Hạ Mạt miễn cưỡng cười cười.

Trương Lợi nghe thấy hai người bọn họ nói chuyện với nhau, nói với Hạ Mạt: "Chúng ta cũng biết tình huống của cậu đặc biệt , đợi tí nữa cậu chỉ cần dùng hết sức mình là đủ."

"Ừm."

Trương Lợi tiếp tục nói: "Bây giờ cách trận đấu còn có 10 phút đồng hồ! Trần Khiết, Trần Tuấn Vũ, vào trong phi thuyền kiểm tra tình huống! Những người khác, chuẩn bị sẵn sàng để lên phi thuyền!"

Vinh Quang 3000X được phóng thích.

Trần Khiết cùng Trần Tuấn Vũ kiểm tra cẩn thận trong và ngoài của phi thuyền, sau năm phút, Trần Khiết hồi báo: "Hết thảy bình thường."

"Tốt." Trương Lợi gật đầu, nghiêm túc nói: "Chỉ cần tiếng còi vang lên chúng ta liền lập tức vào phi thuyền, toàn bộ đều đến phòng điều khiển."

"Vâng!"

Tất cả mọi người ngừng thở chờ đợi thời gian đếm ngược! Rốt cục, đến 10 giây đếm ngược cuối cùng.

Trên không trung của tiểu hành tinh C-10 vang lên thanh âm máy móc: “Tất cả đội ngũ dự thi xin chú ý, tất cả đội ngũ dự thi xin chú ý! Cuộc thi xếp hạng đường về sắp bắt đầu, 5 giây đếm ngược cuối cùng"

"5!"

"4!"

"3!"

"2!"

"1!"

Đếm ngược tính giờ kết thúc, Hạ Mạt còn không có kịp phản ứng cũng đã bị Randall chặn ngang ôm lấy đưa vào phi thuyền.

Cùng lúc đó, buồng nhỏ trên tàu đóng cửa, phi thuyền cất cánh, bắt đầu kịch liệt gia tốc!

Đội ngũ trở về địa điểm xuất phát chỉ vẹn vẹn có hơn mười chiếc phi thuyền, phi thuyền mini ở trong vũ trụ mênh mông vô cùng nhỏ bé, không cách nào đánh đồng với tình cảnh hơn 200 chiếc phi thuyền cùng cất cánh lúc bắt đầu cuộc thi, thế nhưng mặc dù là như vậy vẫn làm cho những người ngồi xem trước màn hình xúc động không thôi

"Quý vị khán giả mau nhìn! 12 chiếc phi thuyền đã toàn bộ lên không, đang lấy tốc độ vượt qua tưởng tượng của mọi người mà cùng bay về phía trước! Khoảng cách giữa các phi thuyền cũng không xa, đằng trước tùy thời đều gặp phải tình cảnh bị vượt qua!"