Nam nhân tóc xám được gọi là tổng thống ngẩng đầu, hắn chừng hơn 50 tuổi, chỗ đuôi mắt có rất nhiều nếp nhăn tinh tế, ánh mắt bình tĩnh yên lặng rơi vào trên hình chiếu, hắn nói ra: "Giải thi đấu chấm dứt, hỏi xem ấn tượng của A Đạt với Lahu tinh cầu như thế nào rồi nói lại chuyện kết giao sau."
"Như vậy cũng tốt. Ấn tượng của người trẻ tuổi chắc chính xác hơn chúng ta."
——
Ánh mắt chuyển dời đến tiểu hành tinh C-10.
Bây giờ đã là 12 giờ trưa ngày thứ 5, đội của Randall tụ tập ở bên ngoài lô cốt.
"Vu Triết, bảng xếp hạng thay đổi như thế nào?" Trương Lợi vừa ăn trái cây, vừa hỏi.
Vu Triết mở ra quang não: “Gamma tinh cầu 59 điểm, tạm xếp thứ 1; Lahu tinh cầu 40 điểm, tạm xếp thứ 2; tên thứ 3 là 21 điểm."
Trương Lợi bỏ hột xuống, nói: "Tốc độ tăng điểm càng ngày càng chậm."
Randall nói: "Đa số các đội ngũ đều giống như chúng ta, trước tiên ra tay từ những lô cốt gần mình nhất, sau đó chậm rãi khuếch tán ra bốn phía. Sau khi các đội lân cận đều bị đánh bại, nếu như muốn tiếp tục lấy điểm thì phải đến nơi rất xa, không nói đến chuyện những tiểu đội may mắn còn sống sót này thường có thực lực rất cao, chỉ cần năng lượng cùng thời gian tiêu hao trong quá trình di chuyển đã làm cho các đội ngũ phải lùi bước."
Hạ Mạt hỏi: "Cho tới bây giờ, còn thừa lại bao nhiêu đội ngũ?"
Vu Triết cũng không ngẩng đầu lên trả lời: "22 đội."
"Thì ra trong lúc bất tri bất giác đã chỉ còn lại từng này đội ngũ này a."
Vu Triết nhìn qua tin tức cơ bản của các đội ngũ một lần, đáp lại: "Cơ bản đều là các tinh cầu trước 30 của bảng xếp hạng tổng hợp thực lực. Hình như... Chỉ có chúng ta mới là dưới 30."
"Ha ha!" Lance hưng phấn mà nhảy dựng lên: “Xếp hạng của Lahu xếp ở phía sau, liệu có người chú ý đến chúng ta hay không!? Như vậy chúng ta cũng không cần lãng phí thời gian đi tìm đối thủ!"
Trương Lợi cùng Randall liếc nhau, sờ sờ mũi nói: "Mặc dù trong 22 đội ngũ còn lại không thiếu những đội não bị chập, nhưng mà nói thật, tỉ lệ chúng ta bị chủ động tìm tới thực sự rất thấp! Dù là ai thì chắc cũng không ngu ngốc đến mức đi tấn công đội ngũ ngay từ lúc bắt đầu đã xếp hạng thứ 2 như chúng ta chứ?"
"Nói cũng đúng." Lance chu mỏ, bỗng nhiên thở dài một tiếng, chán đến chết ngồi bên cạnh Hạ Mạt: “Chúng ta làm gì bây giờ? Những đội ngũ kia đều trốn đi, hiện tại cũng chỉ có thể xác định vị trí của đội Xạ Thủ và đội Hắc Vân của Gamma tinh cầu, chẳng lẽ muốn đi công kích bọn họ? Chỉ cần nghĩ đã thấy không khả năng."
"Chúng ta cũng công bố vị trí đi." Randall bỗng nhiên nói.
"Ah!?" Lance trừng to mắt: “Luôn cảm thấy như vậy rất nguy hiểm!"
"Tớ hiểu." Trương Lợi cười nói: "Randall điện hạ, cậu định thông báo cho Gamma tinh cầu?"
Lance dựng thẳng lên lông mi: “Vạn nhất Gamma tinh cầu công kích chúng ta làm sao bây giờ? Người ta có hăn 2 đội ngũ! Chúng ta căn bản không có phần thắng."
Randall nói: "Hoán đổi vị trí, nếu như ta đến từ Gamma tinh cầu, thì cũng sẽ không công kích tên thứ 2."
"Tại sao?"
"Gamma tinh cầu đứng vững vàng trên bảo tọa số 1 mấy trăm năm, trong xương cốt của bọn hắn cũng sớm đã đã có kiêu ngạo vương giả không thể thay đổi, lòng tự trọng của bọn họ sẽ không cho phép họ phát động công kích với một tinh cầu mới nổi xếp hạng thứ 75. Huống hồ chúng ta cũng không thể uy hϊếp được vị trí của bọn họ." Randall đưa sữa bò được đun nóng cho Hạ Mạt: “Làm lão đại của rất nhiều tinh cầu, đối mặt với một tinh cầu mới nổi, bọn họ càng nên thể hiện thái độ cùng quan tâm của đại ca."
"Em hình như đã hiểu." Lance có chút cúi đầu xuống.
Nói làm liền làm, Trần Tuấn Vũ lập tức phát ra xúc giác tinh thần, tiêu diệt toàn bộ thiết bị phản trinh sát xung quanh lô cốt.
Cùng lúc đó, trên quang não của tất cả các tiểu đội may mắn sống sót đều xuất hiện vị trí đội ngũ của Lahu tinh cầu.
Đám đội ngũ đang khổ sở vì không tìm thấy đội để tấn công lập tức vui mừng như điên!
"Đợi lâu như vậy, rốt cục tìm được mục tiêu kế tiếp!"
"Tranh thủ thời gian! Tranh thủ thời gian lên đường đi! Nhất định phải đoạt trước các đội ngũ khác!"
Phần lớn người hưng phấn cũng không làm cho tất cả mọi người đều rơi vào trong vòng luẩn quẩn này, lập tức đã có người đưa ra ý kiến không đồng ý: “Không đúng, tình huống không đúng! Các cậu suy nghĩ thật kỹ, hiện tại đã là giai đoạn tranh đấu gay cấn, ai sẽ ngu ngốc mà tiết lộ vị trí như vậy?"
"Ai biết được! Có lẽ là thiết bị che tín hiệu của bọn họ có vấn đề!"
"Để tránh tình huống xấu, tớ đề nghị chúng ta cử người đi trinh sát trước."
"Như vậy không phải sẽ lùi lại thời gian tấn công? Nói không chừng còn có thể để cho người khác đoạt trước!"
"Cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm."
"Được rồi được rồi!"
Phần lớn tiểu đội nhao nhao phái ra phi thuyền không người đi trước dò xét, ước chừng mười phút sau đã nhận được tin tức phản hồi, những người lúc đầu la hét đòi tấn công lập tức ngoác mồm kinh ngạc!
"Thất quân đoàn? Đó là nơi đóng quân của Thất quân đoàn!?"
"Bà mẹ nó! May mắn chúng ta không tiến lên, nếu không không phải vội vàng đi tìm chết sao!?"
"Đậu xanh rau má Thất quân đoàn quá giảo hoạt rồi! Thân là tên thứ hai vậy mà sử dụng thủ đoạn hạ lưu như vậy! Chúng ta may mà không mắc mưu!"
Nhóm đội viên còn lại đều đồng loạt nhất trí, kiên quyết không tới gần nơi đóng quân của Thất quân đoàn.
——
Nơi đóng quân của Thất quân đoàn, ngoài lô-cốt.
Lance nằm thoải mái trên thảm cỏ, hai mắt nhìn bầu trời xanh thẳm.
Một chiếc phi cơ trinh sát mini không người lái bay lòng vòng trên trời vài giây, rồi sau đó lại loạng choạng bay xa.
"Thật nhàm chán thì phải làm sao? Đây đã là chiếc phi cơ trinh sát thứ 15 rồi, bay tới bay lui cũng không có một chút ý định thực sự nào, bọn họ căn bản cũng không dự định tấn công!" Lance tiện tay nắm lên một cục đá, ném về phía một chiếc phi cơ, cục đá rơi xuống theo hình vòng cung ở vị trí cách chiếc phi cơ gần 10 thước.
Phi cơ trinh sát lảo đảo bay đi.
Hạ Mạt ngồi xếp bằng ở bên cạnh y, nhìn thấy vẻ mặt oán niệm của y, một bộ rảnh đến mọc rêu trên người, vì vậy an ủi: "Đây không phải là đúng lúc sao? Khẩn trương nhiều ngày như vậy, cũng nên buông lỏng." Nhìn về phía Randall cách đó không xa, giờ phút này Randall đang nói chuyện với Vu Triết, tựa hồ là dặn dò chuyện liên lạc với đội Xạ Thủ của Gamma tinh cầu.
Dường như cảm giác được đường nhìn chăm chú của Hạ Mạt, Randall ngẩng đầu, hai người hơi đối mặt, Randall liền vỗ vỗ bả vai Vu Triết, đi về phía Hạ Mạt.
"Hai ngày này có thể sẽ tương đối thanh nhàn, mau vào đi ngủ đi."
Hạ Mạt đứng dậy, ngó ngó Lance vẫn co quắp trên mặt đất như trước, nói với Randall: "Em không sao."
Trông thấy vệt đen nhàn nhạt dưới mắt của Hạ Mạt, Randall đau lòng sờ sờ gương mặt của cậu: “Đợi trở lại Lahu, chúng ta liền đính hôn."
"Ừm."
Nói lên cái này, Lance lập tức có tinh thần, hắn đột nhiên ngồi xuống, hưng phấn nói: "Ai nha Hạ Mạt! Thiếu chút nữa quên mất, phụ hoàng cùng phụ hậu còn không biết cậu đã có Hoàng điệt! Nếu bọn họ biết thì sẽ hưng phấn đến cỡ nào a! Nhất định sẽ đặc biệt thích bảo bối cậu!"
Lance hai mắt sáng lên nhìn bụng Hạ Mạt, bỗng nhiên linh quang lóe lên: “Nếu chúng ta cũng không có chuyện gì khác vậy thì để cho tớ kiểm tra cho cậu đi!"
"Lại kiểm tra?" Hạ Mạt vẻ mặt đau khổ.
"Khẩn trương cái gì? Không cần lấy máu."
"Vậy cậu muốn kiểm tra cái gì?"
"Lúc trước không phải chỉ chỉ cần xác định cậu có mang thai hay không cùng với tình trạng dinh dưỡng của cơ thể cậu sao? Hôm nay chúng ta nhìn xem phân loại nhân chủng của bảo bảo!"
"Hiện tại đã có thể xác định rồi sao?"
"Ừm! Đã hơn một tháng, đương nhiên có thể xác định!" Lance níu lại Hạ Mạt đi về phía lô cốt: “Kỹ thuật khoa học của Lahu tinh cầu ở phương diện này rất là phát đạt!"
Vu Triết nghe nói Lance kiểm trai thai nhi cho Hạ Mạt, vội vàng bỏ xuống công tác trong tay: “Cạch cạch cạch" xông vào gian phòng nhỏ.
Trong phòng, chỉ còn lại có Hạ Mạt, Lance cùng Vu Triết, mà ngay cả Randall đều bị đuổi tới bên cạnh.
Hạ Mạt ỡm ờ nằm lên máy kiểm tra, trông thấy Lance cẩn thận từng tí xốc lên vạt áo của cậu.
Làn da tiếp xúc đến không khí, Hạ Mạt mất tự nhiên giật giật.
Lance nói: "Yên tâm, tớ tốt xấu cũng là quân y, việc trụ cột như kiểm tra thai nhi đều sẽ biết làm."
Hạ Mạt gật gật đầu, hai mắt nhìn phía trên.
Nếu như không phải Lance nhắc tới, cậu còn thật không nghĩ tới vấn đề phân loại nhân chủng của bảo bảo! Cậu và Randall cũng chưa từng thảo luận qua phân loại nhân chủng của bảo bảo tương lai, cho nên cậu không biết Randall sẽ càng thêm thích bảo bảo Alpha hay là bảo bảo Omega hơn.
Hai tay không tự chủ được giữ cùng nhau, cậu hạ giọng hỏi: "Lance."
"Hả?"
"Randall... Hoàng huynh của cậu đã từng nói đến chuyện thích bảo bảo Alpha hay là bảo bảo Omega chưa?"
"Không có." Lance sảng khoái trả lời: "Cho dù loại nào y đều thích."
Hạ Mạt thoáng yên tâm.
Lance một bên xếp đặt các thiết bị kiểm tra, một bên nói thầm: "Thế nhưng tớ lại hy vọng đó là một Omega, như vậy tớ có thể chia đồ chơi mà tớ nhận được từ nhỏ đến lớn cho bé."
Hạ Mạt bị lối nói của y chọc cười: “Cậu đều lớn như vậy, còn muốn chia đồ chơi với hài tử?"
"Ai quy định trưởng thành không thể chơi?" Sắp xếp xong, Lance lấy ra một hộp dầu trơn từ nhẫn không gian, y mở nắp hộp, Hạ Mạt liền trông thấy bên trong là một thứ màu xanh.
Lance giới thiệu nói: "Đây là một dầu trơn đặc chế, đặc biệt dùng lúc kiểm tra thai. Cậu nên may mắn khả năng đoán trước của tớ, thậm chí ngay cả loại vật này đều mang theo." Nói xong, y đeo găng tay dùng 1 lần vào, lấy ra cao: “Có thể sẽ có chút mát, thế nhưng sẽ không gây ra cảm giác khó chịu cho cậu."
Dầu trơn hơi lạnh chạm vào da, lập tức làm cho phía dưới nhẹ run lên.
Lance thấy thế, vội vàng dừng lại: “Chịu không được sao?"
"Không, không phải." Hạ Mạt cười cười: “Chỉ là không quá thích ứng, cậu làm tiếp đi."
"Được." Lance vô cùng nhẹ nhàng bôi dầu trơn lên, sau đó đưa Hạ Mạt bào trong máy kiểm tra hình hộp.
Hạ Mạt nằm trong máy kiểm tra, khẩn trương nắm chặt nắm đấm, rất nhanh, tia sáng màu đỏ xuất hiện, từ l*иg ngực chậm rãi lướt nhanh xuống dưới bụng, dừng ở phần đùi.
Lance nói: "Đã quét ra đa xong, trước tiên tớ sẽ cho cậu đi ra trước."
"Kết quả đâu?" Hạ Mạt hỏi.
"Đợi nửa phút nữa."