Nơi đóng quân của Thất quân đoàn.
Vu Triết ngẩng đầu, thanh âm không lớn cũng không nhỏ: “Tiểu tổ của Laurent đã bị đào thải."
"Cái gì?"
"Nhanh như vậy?"
"Rốt cục bị loại bỏ rồi hả?"
Ba thanh âm của Trương Lợi, Hạ Mạt cùng Lance lại biểu lộ ba thái độ bất đồng.
Ánh mắt của Randall thoáng rời khỏi màn hình địa hình, hỏi: "Biết rõ đối thủ của bọn hắn sao?"
Vu Triết trả lời: "Xích Hoàng đội của Fillet tinh cầu."
Lance méo miệng: “Chính là tiểu đội của tên Omega bạo lực kia?"
Vu Triết không có lên tiếng.
Lance thấy mình bị xem nhẹ, làm bộ giáo huấn Vu Triết, Hạ Mạt liền vội vàng kéo tay của hắn, nói: "Vu Triết hiện tại thân mang trọng trách. Cái đầu quý giá này nếu như bị cậu vỗ hư thì đại kế châm ngòi ly gián của chúng ta nên làm thế nào bây giờ?"
"Hừ!" Lance ngẩng cằm lên: “Xem ở mặt mũi của hoàng điệt, bổn cung không so đo với cậu!"
Hạ Mạt xấu hổ cười.
Vu Triết vẫn không để ý đến y như trước: “Căn cứ vào tư liệu, trước mắt nhận được nhiều tích phân nhất chính là Xích Hoàng đội, tổng cộng 5 phân."
Trương Lợi tựa trên vách tường hợp kim: “Bọn họ chính là chủ động xuất kích?"
"Chỉ có chủ động xuất kích mới có thể thu được nhiều điểm trong thời gian ngắn như vậy." Randall nói: "Nếu như vậy, kế hoạch của chúng ta cũng phải nhanh chóng tiến hành, Vu Triết."
"Rõ." Vu Triết cúi đầu điều khiển quang não, rất nhanh liền xuất hiện hình ảnh ba chiều lấy bọn họ làm trung tâm, trong hình chiếu, vị trí của bọn họ được đánh dấu bằng điểm màu xanh, mà những đội ngũ khác được đánh dấu bằng màu đỏ , đều là đối thủ tiềm ẩn của họ.
Giờ phút này, có 10 điểm đỏ xuất hiện vòng tròn màu vàng ở xung quanh.
Hạ Mạt hỏi: "Vòng tròn là có ý gì?"
"Vòng tròn màu vàng đại biểu cho đội ngũ đã tiếp thu được tin tức của tôi."
"A, thì ra còn có thể phân biệt như vậy." Hạ Mạt vuốt cằm: “Nếu bọn họ đã tiếp thu được tin tức, như vậy tiếp theo sẽ hành động đúng không?"
"Tin tức tôi phát ra cơ bản giống nhau, chính là mô phỏng một tiểu đội khác của tinh cầu, nói cho bọn họ đối phương gặp nạn, đề nghị trợ giúp. Bởi vì vị trí địa lý cùng với cách xưng hô được bắt chước ở mức độ cao, bọn họ rất dễ dàng bị mắc lừa. Chỉ cần bọn họ tiến về địa điểm đã được chỉ định trước sẽ gặp phải những đội ngũ khác, đến lúc đó tránh không được sẽ đánh nhau."
Trương Lợi nói bổ sung: "Mà chúng ta chỉ cần ở lúc trước khi bọn họ kết thúc, bỗng nhiên xuất hiện tiêu diệt toàn bộ, sau đó chúng ta có thể chỉ một lần mà đạt được hai điểm tích lũy."
Hạ Mạt liên tục gật đầu.
Randall nói: "Do đó liên quan đến phân công. Bởi vì tiểu đội của chúng ta chỉ có tổng cộng bảy người, cân nhắc đến sức chiến đấu chủ yếu của tiểu đội, nơi đóng quân vô cùng nguy hiểm, cho nên ta quyết định để cho Trần Khiết lưu lại, Trần Tuấn Vũ, Trương Lợi cùng ta ra ngoài chiến đấu."
"Điện hạ..." Trần Tuấn Vũ hiển nhiên vô cùng do dự, ở trong mắt hắn, Randall điện hạ sẽ cùng với Hạ Mạt, mà không phải tách ra.
"Ta biết anh muốn nói cái gì." Randall trực tiếp đánh gãy: “Thời cơ đã đến, chúng ta tranh thủ xuất phát."
"Vâng!"
"Vâng!"
Trương Lợi cùng Trần Tuấn Vũ đầu tiên tản ra, bắt đầu chuẩn bị chuyện của từng người.
Hạ Mạt đi đến bên người Randall, Randall thấy cậu muốn nói lại thôi, vì vậy cười vỗ vỗ bờ vai của cậu: “Yên tâm, chúng ta không có vấn đề."
Hạ Mạt gật đầu, mặc dù cậu biết rõ Randall sẽ không xảy ra chuyện, nhưng chính là tránh không được sẽ lo lắng: “Sớm trở về."
"Ừm." Randall nhẹ nhàng mà xoa đầu cậu, quay người rời khỏi.
Trần Tuấn Vũ cùng Trương Lợi theo sát ở phía sau.
Vì ngăn ngừa đánh rắn động cỏ, ba người điều khiển cơ giáp hình người loại nhẹ.
Cho dù đây đã là lần thứ N ngồi trên Hắc Kiêu Hào, nhưng mà Trần Tuấn Vũ vẫn vô cùng kích động.
Thân là chế tạo sư cao cấp, hắn luôn tránh không được sẽ tiến hành kiểm tra đo lường cơ giáp xung quanh mình, thông qua tin tức mà xúc giác tinh thần lực truyền về, hắn không thể không lần nữa cảm khái: Đây là tiêu chuẩn chế tạo cơ giáp hiện tại của Hạ Mạt? Vậy mà đến tình trạng làm cho hắn lực bất tòng tâm!
Ba người nhanh chóng tiến tới tiểu đội gần đây nhất, chưa tới mục đích, liền nghe thấy âm thanh uỳnh oàng không ngứt.
Randall thả chậm bước chân, ra dấu đề phòng với người phía sau.
Ba người núp vào trong rừng cây rậm rạp làm yểm trợ.
Chờ không đến hai phút, thanh âm đánh nhau chậm rãi nhỏ đi
Randall làm động tác tay với Trần Tuấn Vũ
Trần Tuấn Vũ hiểu ý, thả người nhảy lên cành cây, dò xét bên ngoài từ giữa khe hở của lá cây: “Hai bên đã mệt mỏi rồi, đây là thời cơ tốt để chúng ta một lưới bắt hết."
Randall trầm mặc một lát, truyền tin tức qua quang não cho Trương Lợi cùng Trần Tuấn Vũ: "Bọc đánh theo ba hướng, Trần Tuấn Vũ, anh đi hướng tây bắc; Trương Lợi, cậu đi phía đông bắc; ta ở tại chỗ. Một khi phát ra lệnh công kích, lập tức phóng thích cơ giáp cỡ lớn, cần phải cam đoan một kích mất mạng."
"Vâng!"
"Vâng!"
Nhận được chỉ lệnh, Trương Lợi cùng Trần Tuấn Vũ lặng lẽ đến vị trí quy định.
Ba người chuẩn bị hoàn tất, Randall thông qua giọng nói hạ chỉ lệnh: “Thời cơ đã đến, công kích!"
Hai chữ "Công kích" vừa nói xong, âm thanh hỏa lực mãnh liệt vang lên từ ba phía.
Hai chi đội ngũ tàn binh vừa trông thấy thế trận này, mặc dù còn chưa trông thấy người thật, đã sợ đến run chân.
"Có đánh lén! Chúng ta gặp đánh lén!"
"Không xong! Trúng kế!Tin tức chúng ta thu được lúc trước chỉ sợ là giả dối"
"Bây giờ nói những thứ này có làm được cái gì? Tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp đào tẩu ah!"
"Trốn? Làm sao trốn? Công kích mãnh liệt như vậy, cậu cho rằng phục kích chúng ta chính là đội ngũ bình thường sao? Theo tớ thấy hơn phân nửa là tiểu đội đến từ tinh cầu xếp hạng trong top 10! Gặp gỡ bọn họ còn có thể chạy? Dù sao chúng ta đã hết đạn, còn không bằng sảng khoái tước vũ khí đầu hàng!"
"Tới địa ngục mà đầu hàng..."
"OÀ..ÀNH!"
Một viên đạn màu đỏ rực bằng đầu ngón cái trực tiếp đánh vào cơ giáp người đang nói kia, người nọ vốn là sững sờ, ngay sau đó liền bắt đầu thất kinh kêu to: "Cơ giáp của tớ làm sao vậy? Làm sao vậy? Trời ạ, cứu mạng! Cứu ta..." Đồng đội còn lại quả thực là ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có tinh lực giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh? Ánh mắt liếc qua thấy động tác của chiếc cơ giáp kia càng ngày càng chậm, cuối cùng cứng ngắc rơi vào giữa rừng cây, chật vật tránh né công kích, thật sự chống đỡ không được liền xoay người đào tẩu.
Lúc lực lượng hai bên vô cùng chênh lệch, đào tẩu cũng không sai, nhưng mà đem phần lưng lưu cho kẻ địch thì quả thực là một hành động liều mạng!
Ba người Randall bắt lấy cơ hội này, trực tiếp đánh về phía lưng của cơ giáp kia, hệ thống động lực bên trong cơ giáp bị chặt đứt, tất cả đều đang chạy liền dừng lại, rơi vào trong rừng rậm.
Ba người Randall thừa thắng xông lên, sau gần 1 phút, trên đất trống liền chất chồng một đống cơ giáp như núi nhỏ
Randall, Trương Lợi cùng Trần Tuấn Vũ vẫn mỗi người đứng một hướng, vây quanh đống cơ giáp kia.
Trương Lợi nói: "Đầu hàng đi, các cậu đã không có lực lượng phản kháng. Nếu như các cậu vẫn không muốn đầu hàng như trước thì đừng trách bọn tôi không hạ thủ lưu tình!"
Ngữ khí uy hϊếp vừa ném ra, lập tức liền có cơ giáp mở ra, đã có người dẫn đầu, những cơ giáp còn lại cũng lục tục mở ra
Trương Lợi nhìn về phía Randall, xa xa nhìn thấy Randall gật gật đầu với hắn, vì vậy đè xuống nút xác nhận điểm tích lũy, quang não tự động đánh dấu vị trí của bọn họ, chỉ hơn mười giây, hai chiếc phi thuyền chữa bệnh liền bay tới.
"Tiểu đội Chân Tình của Lữ Đức tinh cầu, toàn thể cơ giáp tổn hại lên đến 95%, không thể tiếp tục chiến đấu, bị phán đào thải! Thất quân đoàn của Lahu tinh cầu đạt được 1 phân, tổng cộng 1 phân."
"Tử Viêm tiểu đội của Phi Mực tinh cầu, toàn thể cơ giáp tổn hại lên đến 95%, không thể tiếp tục chiến đấu, bị phán đào thải! Thất quân đoàn của Lahu tinh cầu đạt được 1 phân, tổng cộng 2 phân."
Sau khi kết quả công bố, ba người Randall tụ hợp lại gần nhau, dự định tiến về mục đích phía trước, ngay lúc này, đội trưởng của Chân Tình tiểu đội liền gọi lại bọn họ: “Có thể đợi một chút không?"
Randall quay đầu.
Tên Alpha kia hiển nhiên có phần xấu hổ, hắn gãi gãi đầu, cười nói: "Tôi có một vấn đề muốn xác nhận với các cậu."
"Nói."
"Tiểu đội Chân Tình cùng tiểu đội Tử Viêm gặp nhau ở chỗ này là bởi vì kế hoạch của các cậu sau."
Randall từ chối cho ý kiến.
Không nhận được trả lời, Alpha cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn còn nói: "Như vậy, có thể nói cho chúng tôi biết tại sao tinh cầu các cậu lại tăng mạnh phương diện chế tạo cơ giáp như vậy?" Nói xong lời này, hắn cảm giác câu hỏi của mình rất đường đột, vì vậy nói bổ sung: "Tôi đến từ Lữ Đức tinh cầu, Lữ Đức tinh cầu ở trong bảng xếp hạng các tinh cầu đứng trước 1 hạng so với Lahu tinh cầu của các cậu."
Nghe xong lời này, Randall xem như rõ ràng ý tứ của hắn, không gì ngoài muốn biết nguyên nhân vì sao năng lực chế tạo cơ giáp của Lahu tinh cầu lại tăng vọt trong vòng một năm như vậy. Thế nhưng hắn cũng không thiện lương đến mức nói cơ mật tinh cầu này cho đối phương biết. Vì vậy hắn không để ý đến tên Alpha kia, quay người rời khỏi.
Alpha bị bỏ mặc, cũng không cảm thấy tức giận.
Đội viên Phi Mực tinh cầu thấy thế, cười nhạo nói: "Người nọ là kẻ đần sao? Rõ ràng còn vọng tưởng kết giao tình cùng Lahu tinh cầu? Bây giờ Lahu tinh cầu không giống lúc trước nữa, làm sao mà một người tùy tùy tiện tiện có thể leo lên?"
Ba người Randall thông qua tiết mục "Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn", trong thời gian ngắn tập hợp đủ 6 phân.
Đợi đến khi bọn họ trở lại nơi đóng quân, lập tức thảo luận kế hoạch tiếp theo với Vu Triết: “Vốn là tổng cộng thiết kế 10 đội ngũ, thế nhưng trên thực tế chỉ có 6 đội ngũ xảy ra chiến đấu."
Vu Triết nghiêm mặt: “Mặc dù quá trình em thiết kế ra vô cùng hoàn mỹ, thế nhưng không thể loại bỏ khả năng các tinh cầu khác đã nhìn ra. Mặt khác, đây mới là điểm tích lũy mới nhất, điểm tích lũy của Gamma tinh cầu là 12 điểm, tạm xếp thứ nhất;
Điểm tích lũy của Lahu tinh cầu là 6 điểm, tạm xếp thứ 2;
Điểm tích lũy của Fillet tinh cầu là 4 điểm, tạm xếp thứ 3..."
Xem hết top 3, Trương Lợi nói ra: "Hiện tại Fillet tinh cầu nhất định coi chúng ta là cái đinh trong mắt, hận không thể trừ khử."
Hạ Mạt có chút nhăn đầu lông mày: “Y theo cá tính cuồng ngạo kiêu căng của D. Mongolia, nhất định sẽ làm ra cái gì trước khi trận đấu kết thúc, ai, cũng không biết nơi đóng quân của bọn họ ở đâu, nếu như có thể biết rõ vị trí đại khái thì cũng không cần lo lắng như vậy."
Vu Triết liếc Hạ Mạt, bình tĩnh nói ra: "Vị trí của bọn hắn tôi đã định vị ra..."
"Cái gì? Cái này đều có thể làm được? Bọn họ không phải lắp đặt thiết bị chống dò xét ở nơi đóng quân sao?"
"Đối với tôi mà nói cũng không khó." Vu Triết vẫn nghiêm mặt như trước nhưng trong lời nói lại biểu hiện ra một chút đắc ý.
Randall hỏi: "Bọn họ ở đâu?"
Vu Triết vội vàng thu hồi nét mặt, nghiêm túc nói ra: "Cách chúng ta đại khái 15 phút đồng hồ."
"Khoảng cách này cũng không tính an toàn." Trương Lợi nói ra: "Nếu như lực chiến đấu chủ yếu của chúng ta đều đặt ở bên ngoài, mà bọn họ lại vừa vặn đến tập kích đại bản doanh của chúng ta, chỉ sợ hậu quả..."
Randall trầm mặc một lát, tỉnh táo nói: "Nếu như tất cả mọi người cảm thấy lưu lại bọn họ là hậu hoạn vô cùng, như vậy chúng ta có thể cân nhắc đầu tiên đem bọn họ diệt trừ."
Mọi người: "..."
Hạ Mạt lau mồ hôi lạnh một cái, đây chính là tinh cầu thứ 3 trong bảng tổng hợp thực lực các tinh cầu a, diệt trừ gì gì đó, có thể sao?
Chú ý tới nét mặt nhăn lại thành một đoàn của Hạ Mạt, Randall ngưng trọng nói bổ sung: "Ta phải cam đoan an toàn của tất cả mọi người trong đội ngũ."
Trương Lợi nghiêm túc suy nghĩ một lát: “Tớ đồng ý cách nói của Randall điện hạ, nếu đối thủ này sớm muộn cũng sẽ chống lại chúng ta, còn không bằng hiện tại giải quyết nó!"
Vu Triết, Trần Tuấn Vũ cùng Trần Khiết gật đầu bày tỏ không dị nghị.
Lance thì là xoa tay, một bộ kích động: “Người kia cũng là Omega, để bổn cung ra ngoài chiếu cố hắn!"