"Đúng vậy! Khai phá thuộc tinh sắp tới, nhưng mà Hoàng đảng bên kia đến nay không có truyền ra tin tức nhập khẩu hình phi thuyền nhảy qua không gian! Đây chẳng phải là thời cơ tốt cho chúng ta dành thời gian khai phá lục tinh sao?"
"Hoàng đảng mặc dù không có dự định mua phi thuyền, nhưng chúng ta làm sao có thể bảo đảm bọn họ không có hình phi thuyền nhảy qua không gian, đừng quên, bọn họ còn có X đại sư..."
"Phụ thân, nếu như X đại sư thật có thể tổng hợp hình phi thuyền nhảy qua không gian, Hạ Mạt kia còn có thể bị cuốn vào khe hở không gian?"
Locke buông cánh tay xuống, sắc mặt không tối tăm giống như lúc trước, nhưng vẫn như cũ khiến người sợ hãi khó giải thích được: “Đám phi thuyền này cũng không phải thông qua con đường chính quy tiến vào, nếu như Hoàng đảng có tâm muốn điều tra..."
"Ngài quên mất sao? Hải quan thế nhưng là bị chúng ta khống chế ở trong tay. Mặc dù Hoàng đảng biết đến đám phi thuyền này có vấn đề, tìm không được chỗ đột phá cũng là uổng công."
"Con nói như vậy..."
"Phụ thân, thời gian không đợi ta. Bây giờ Hoàng đảng đã xa không phải yếu đuối như lúc trước, chúng ta nhất định phải lấy càng nhiều thái độ tích cực hơn, mới có thể trong chiến đấu cùng bọn họ đạt được thắng lợi."
Locke chần chờ nửa ngày, đột nhiên thở dài: “Ừm, con nói đúng. Phụ thân quả thật bị sự tình phát sinh gần đây làm cho bối rối! Nếu ý nghĩ này là con đề xuất ra, như vậy liền do con tới phụ trách đi! Bất luận ra sao, đừng lại cho Hoàng đảng bất cứ cơ hội nào."
"Vâng, phụ thân."
"Mặt khác..." Locke liếc tròng mắt, trong không gian tối tăm, ánh mắt của hắn đặc biệt lạnh lẽo khủng bố.
"Phụ thân mời nói."
"Nếu bọn họ dám đem Hạ Mạt đẩy tới nơi đầu sóng ngọn gió, cũng đừng trách chúng ta không khách khí."
Tay đặt ở trên đầu gối chậm rãi nắm chặt, cắm vào trong thịt: “X đại sư chính là vốn liếng cuồng ngạo của bọn họ! Cho nên, không quản Hạ Mạt có phải là X đại sư hay không, chúng ta đều phải..."
Locke ngẩng đầu lên, lấy tay hướng trên cổ cắt một chút: “Rõ ràng?"
Laurent gật đầu: “Nhi tử cũng có ý nghĩ này, chỉ là hắn được bảo vệ rất khá, nếu muốn động hắn sợ là vô cùng khó khăn."
"Cơ hội là do người sáng tạo." Locke nhếch miệng: “Sáng tạo cơ hội còn không dễ dàng sao?"
"Con hiểu được, phụ thân."
Buổi trưa 11: 30, xưởng chế tạo cơ giáp hoàng gia.
Khu 6 xưởng 10 bên cạnh nơi nhóm chế tạo sư cơ giáp một người so với một người quả thực càng nóng lòng.
"Đến cùng là chuyện gì xảy ra? Ta không có nghe nói Hạ xưởng trưởng bị thương nha."
"Theo ta thấy, quá nửa là sau khi Hạ xưởng trưởng mang thai tinh thần lực không có cách nào tập trung đi! Trước ta từng nghe người ta nói, có người sau khi mang thai không có cách nào tập trung lực chú ý, thật giống như gọi là hội chứng khi mang thai."
"Nói hưu nói vượn cái gì? Một tháng trước Hạ xưởng trưởng còn có thể tổng hợp cơ giáp cấp SS Hắc Kiêu Hào."
"Vậy ngươi cho ta một cái giải thích hợp lý, tại sao cho đến bây giờ Hạ xưởng trưởng ngay cả tinh thần lực cũng không thể thành công phóng thích?"
"Ta..."
Những người ngoài cuộc từng người từng người vò đầu bứt tai, chính là không nghĩ ra Hạ xưởng trưởng vĩ đại của bọn họ đến cùng làm sao vậy.
Ba người trốn ở phía dưới hành lang nhà lầu thấy thế, cũng sốt sắng vô cùng.
Văn Hổ gỡ xuống kính nhận biết tinh thần lực: “Tiền đại gia, Hạ xưởng trưởng làm sao vậy?"
Tiền Võ sắc mặt nặng nề lắc đầu.
"Chẳng lẽ là tinh thần lực bị hao tổn?"
"Không, hẳn là không phải." Tiền Võ coi như bình tĩnh: “Nếu như Hạ xưởng trưởng thực sự là tinh thần lực xảy ra vấn đề, như vậy thời điểm chúng ta vừa bắt đầu nhìn thấy Randall điện hạ cùng Hạ xưởng trưởng, vẻ mặt của bọn họ liền sẽ không tự nhiên như thế."
"Kia..."
"Ta nghĩ, Hạ xưởng trưởng có lẽ là muốn nghiên cứu một loại cơ giáp nào đó cao cấp hơn đi."
"Cao cấp hơn?" Văn Hoa nhạy bén bắt lấy mấy chữ này, vội vã tiến đến trước mặt Tiền Võ, nhỏ giọng dò hỏi: "Hạ xưởng trưởng ngay cả cơ giáp cấp SS đều có thể tổng hợp, trên thế giới này vẫn tồn tại cơ giáp cao cấp hơn sao?"
Tiền Võ cười ha ha, vỗ vỗ bờ vai hắn: “Tiểu tử, đồ vật ngươi cần học tập còn có rất nhiều a." Nói xong, chống gậy rời đi.
Văn Hoa bị một câu nói của Tiền Võ làm cho rơi vào trong sương mù, quay đầu nhìn về phía Văn Hổ: “Phụ thân, Tiền đại gia nói rốt cuộc là ý gì?"
Văn Hổ trầm mặc một hồi, bỗng nhiên nói: "Tiểu hài tử không hiểu cũng đừng hỏi nhiều như vậy." Sau khi ném ra câu nói này, lập tức hướng Tiền Võ đuổi theo.
Hai cái đại nhân này làm gì chứ?
Chơi trò thần bí thú vị lắm sao?
Văn Hoa nghiêng đầu đứng tại chỗ: “So với cơ giáp cấp SS càng có tồn tại cao cấp hơn? Trên thế giới này thật sự tồn tại sao?"
Hắn vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày cũng không ra được đáp án, vì vậy mở ra quang não, dự định hỏi vạn độ một chút.
Sau khi ở cột kiểm tra nhập vào vấn đề, bên trong hình chiếu ba chiều lập tức xuất hiện vô số mục kiểm tra, tùy tiện mở ra một cái, viết là: Cầu vấn: Bên trong liên minh có tồn tại cơ giáp so với cơ giáp cấp SS càng thêm tiên tiến sao?
Trả lời: Lâu chủ ngay cả điều này cũng không biết? Cơ giáp tiên tiến nhất đương nhiên là hình cơ giáp nhảy qua không gian, hình cơ giáp nhảy qua không gian chủ yếu chia làm hai loại, một loại là hình phi thuyền nhảy qua không gian, một loại khác là hình cơ giáp hình người nhảy qua không gian..."
Câu nói kế tiếp Văn Hoa hoàn toàn không có tâm tư nhìn, đầy đầu đều bị bốn chữ "Nhảy qua không gian" chiếm hết.
Trời ạ!
Nhảy qua không gian!
Cư nhiên lớn như vậy hắn mới là lần đầu nghe nói hình cơ giáp nhảy qua không gian tồn tại!
Cho nên, cho nên Hạ xưởng trưởng bọn họ, đã bắt đầu hướng loại cơ giáp chung cực hình cơ giáp nhảy qua không gian này đi tới sao!?
"Âu da!"
Văn Hoa bỗng nhiên nhảy tại chỗ một chút, vô cùng phấn chấn nhằm phía Tiền Võ cùng Văn Hổ, một bên đi đường một bên lớn tiếng ồn ào: “Phụ thân! Tiền đại gia! Ta biết rồi! Ta biết rồi..."
Ước chừng đến buổi trưa 12: 00, Hạ Mạt bên này như trước không hề tiến triển, nhóm chế tạo sư cơ giáp vây xem thất vọng mà về.
Vì bảo đảm quy luật ẩm thực mỗi ngày, Hạ Mạt đặc biệt thiết trí ba cái đồng hồ báo thức, một cái sáng sớm 8: 30, một cái buổi trưa 12: 00, một cái buổi tối 6: 00.
12: 00 đồng hồ báo thức vang lên, lập tức làm Hạ Mạt thức tỉnh, mở mắt liền nhìn thấy Randall tới đây, trong tay còn cầm khăn lông trắng.
Randall một tay ôm bờ vai cậu, một tay lau mồ hôi cho cậu: “Mệt muốn chết rồi đi?"
"Không mệt." Hạ Mạt thuận miệng trả lời, ngay sau đó vui mừng hỏi: "Tới lúc nào, em cũng không có chú ý đến."
Randall cúi đầu ở cái trán cậu hôn một cái: “Em nghiêm túc như vậy, làm sao có khả năng chú ý tới ta?"
"Hì Hì..." Hạ Mạt ngọt ngào mà cười cười.
Randall tỉ mỉ mà đem dấu vết mồ hôi một bên tóc mai Hạ Mạt lau khô, sau đó lấy tay kề sát ở trên bụng của Hạ Mạt: “Nhóm bảo bảo nghe lời không?"
Hạ Mạt cười đến không thể làm gì: “Không phải đều nói bọn nó còn nhỏ sao? Làm sao có thể có động tĩnh gì?"
Randall xoay chuyển đề tài: “Vừa nãy đi nhà bếp lung lay một vòng, đều là món ăn em yêu thích."
"Thật ?" Hạ Mạt tâm tình rất vui vẻ, hai tay ôm bụng hơi nhô ra: “Bụng thật đói, nhóm bảo bảo cũng rất đói bụng."
Randall bị lối nói của cậu chọc phát cười, giơ lên khóe miệng trả lời: "Lập tức liền có thể ăn cơm."
Hai người sóng vai đi vào nhà lầu, trên bàn ăn đặt bốn món đồ ăn nóng hổi, mỗi một món đồ ăn vẻ ngoài đều phi thường tốt.
Randall nhìn mấy người Dương Xuân Hoa liếc mắt một cái.
Bọn họ cũng là có nhãn lực, vội vã cười trộm rời đi, thuận tiện đem cửa khép lại.
Randall thay Hạ Mạt mở ra ghế tựa, chờ sau khi cậu ngồi yên, mới theo sát cậu ngồi xuống.
Hạ Mạt rướn cổ lên dùng sức ngửi mùi vị.
Randall săn sóc mà đem đồ ăn đều dời hướng trước mặt cậu chút, sau đó tự mình động thủ gắp cho cậu một chén súp rau nhỏ: “Trước tiên làm ấm dạ dày."
Hạ Mạt cười tiếp nhận, từng ngụm từng ngụm uống, dư quang chú ý tới Randall vẫn nhìn cậu, bận tranh thủ nói: "Anh cũng uống a, vị rất ngon."
Randall phối hợp múc một chén canh, hai ba lần uống hết, lại bắt đầu chia thức ăn cho Hạ Mạt.
Hạ Mạt vùi đầu khổ ăn, đồng thời nói cho Randall việc cậu làm trưa hôm nay: “Em đã đem toàn bộ tinh lực đều đặt ở trên tổng hợp hình phi thuyền nhảy qua không gian, bất quá có hai vấn đề vẫn luôn không biết giải quyết như thế nào."
Randall chuyên chú nhìn hắn: “Vấn đề gì?"
"Vấn đề thứ nhất là làm như thế nào xé ra vết nứt không gian, vấn đề thứ hai là làm như thế nào xác định hai điểm liên hệ lẫn nhau trong không gian vũ."
Randall trầm mặc một hồi: “Vấn đề thứ nhất ta tạm thời không nghĩ ra phương pháp, vấn đề thứ hai... Em nghĩ qua thỉnh cầu ngoại viện chưa?"
"Ngoại viện?" Hạ Mạt ngẩng đầu: “Anh là nói Gamma tinh cầu?"
"Không, ta nói là Vu Triết."
Hạ Mạt không tự chủ đình chỉ động tác nghiền ngẫm, lặp lại: "Vu Triết?"
"Hắn mặc dù là kỹ sư ion cao cấp, nhưng thiên phú của hắn cũng không chỉ là ở phương diện ion. Muốn nói chơi phân tích quang não, Lahu tinh cầu e sợ không ai hơn được hắn."