Binh sĩ lập tức cứng đơ, hai phu phu đều kiên quyết bày tỏ thái độ rồi, hắn cũng không tiện dài dòng nữa, chỉ là trong lòng càng nhận định thành viên hoàng thất thanh minh liêm khiết, đáng giá đi theo.
Bữa sáng rất đơn giản, trong chén chứa chính là vật sền sệt hồng lục giao nhau, ngoài ra còn có hai trái cây nhỏ.
Sua khi Hạ Mạt lấy tới đồ ăn, cùng Randall cùng đi đến chỗ ăn cơm khu vực —— vị trí mấy người Trương Lợi.
Trương Lợi bọn họ rời giường sớm, xếp hàng cũng sớm, lúc này đồ vật trong chén cũng đã ăn hết hơn phân nửa.
Mao Mao từ bả vai Hạ Mạt nhảy đến mặt bàn, thăm dò hướng trong chén nhìn.
Phút chốc Vu Triết nhìn thấy Mao Mao, con mắt liền sáng, đứa nhỏ đối với tiểu động vật lông xù trời sinh có tình cảm yêu thích, Vu Triết được cho là vô cùng khắc chế, ngoại trừ Trương Lợi ngồi ở bên cạnh cùng Randall đối diện, những người khác không ai phát hiện ánh mắt lửa nóng của hắn.
Mao Mao ngửi ngửi cháo trong chén, tựa hồ cũng không có hứng thú, sau đó liền nhìn qua Hạ Mạt, giơ lên móng vuốt nhỏ chỉ vào rừng cây cao thấp đong đưa.
Cùng chíp bông ở chung được thời gian ba ngày, Hạ Mạt cũng có thể rõ ràng ý tứ Mao Mao muốn biểu đạt, nhẹ nhàng gật đầu, lại dặn dò nói: " Cẩn thận một chút."
Chíp bông lập tức nhảy xuống cái bàn, linh hoạt nhảy nhảy vài cái, rất nhanh thì tiến vào trong bụi cỏ biến mất.
Vu Triết ánh mắt luôn luôn đuổi theo Mao Mao, thẳng đến nó hoàn toàn biến mất, mới lưu luyến thu hồi lại.
Hạ Mạt nhìn cháo trong chén, nóng hôi hổi, Hạ Mạt hít vào một hơi, hương vị cũng không tệ lắm, ít nhất so dinh dưỡng tề tốt hơn nhiều.
Trương Lợi tự giác giải thích nói: "Đây là thực vật phát hiện được ở Lục tinh mài thành bụi phấn làm ra."
"Ta nói rồi, trước kia cũng chưa từng thấy qua loại dinh dưỡng tề bộ dáng này." Hạ Mạt thăm dò tính uống một hớp nhỏ, cẩn thận dư vị, hương vị không tính là cực kỳ tốt, nhưng ít ra so dinh dưỡng tề mạnh hơn nhiều."
Randall thấy hắn không có dấu hiệu buồn nôn, tính nhẩm treo ở giữa không trung tạm thời buông xuống.
Hạ Mạt không nhanh không chậm uống xong cháo, Randall đã giúp cậu đem hoa quả gọt vỏ rồi, để lại trái cây tinh xảo ở bên trong đĩa.
Ba người còn lại đối với một mặt ôn nhu tỉ mỉ của Randall sớm đã thấy nhưng không thể trách.
Thừa dịp Hạ Mạt ăn trái cây, Trương Lợi nói: "Buổi trưa hôm nay đoàn khảo sát đến nơi."
Hạ Mạt đột nhiên bị nghẹn, Randall vội vàng ôm hắn cẩn thận từng tí thuận khí. Hạ Mạt thật vất vả đem trái cây nuốt xuống, trừng to mắt nhìn chằm chằm Trương Lợi: "Nội các phái ra đoàn khảo sát?"
"Ừm."
"Ah..." Hạ Mạt lập tức liền không có tâm tình ăn cái gì: “Đoàn khảo sát có những ai? Tuyệt đối đừng làm cho phiền cặn bã xuất hiện, nếu không ta nhất định sẽ bị buồn nôn chết."
"Phiền cặn bã?" Vu Triết khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như băng sắp bởi vì cái từ ngữ này xảy ra rạn nứt.
Trương Lợi đồng tình nhìn Hạ Mạt: “Rất không may, hắn xác thực đến rồi."
"..." Hạ Mạt nét mặt xoắn xuýt giống như nuốt sống con ruồi: “Hắn không thể yên tĩnh một lát? Luôn ở trước mặt chúng ta phẫn nộ quét cảm giác tồn tại cũng không sợ quét đến bạo mặt?"
Randall đem cái đĩa chứa hoa quả để lên trước mặt cậu, không để ý lắm nói: "Đến rồi thì sao? Có rất nhiều người đối phó hắn."
Vì nghênh đón đoàn khảo sát, Randall cố ý phân phó binh sĩ nơi đóng quân bắt một đầu độc giác ngưu, làm thịt kho, súp xương ngưu đặc. Đương nhiên, cơm trưa thịnh soạn như vậy tuyệt đối là không có khả năng cho đoàn khảo sát ăn.
Randall cố ý đánh giá thời gian, 11:30 nhóm binh sĩ đầu tiên bắt đầu ăn cơm, 12:30 nhóm binh sĩ thứ hai bắt đầu ăn cơm.
Hạ Mạt ngay từ đầu cũng không rõ ý đồ Randall làm như vậy, rất nghi hoặc tại sao phải đem nhóm binh sĩ đầu tiên ăn cơm sớm hơn nửa giờ.
Đợi đến giữa trưa 12:40, đoàn khảo sát đảng nội các trùng trùng điệp điệp xuất hiện!
Hai cánh quân hạm hoa văn Phi Thiên Hổ cực lớn lơ lửng ở giữa không trung, một chiếc phi thuyền mini dẫn đầu bay khỏi quân hạm, ngay sau đó lại xuống năm chiếc phi thuyền mini, trước sau tổng cộng sáu chiếc, phi thuyền sau khi chạm đất ở khoảng cách nơi đóng quân chừng một trăm mét ven hồ, quân hạm rời khỏi. Sáu chiếc phi thuyền lần lượt mở ra, chiếc phi thuyền thứ nhất rõ ràng là thành viên đoàn khảo sát, năm chiếc sau đó thì là vệ binh đoàn khảo sát.
Lúc ấy thời gian ăn cơm đợt thứ hai vừa mới bắt đầu không đến 15 phút đồng hồ, đồ ăn lại vừa vặn phân phối hoàn tất, không có dư lại một chút nào.
Đại bộ phận binh sĩ nơi đóng quân đều đến từ đội hộ vệ hoàng thất, bọn họ sớm đã biết đoàn khảo sát đảng nội các tới, nhưng mà nội các cùng Hoàng đảng gần đây như nước với lửa, hôm nay phái ra đoàn khảo sát, nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp từ đó cản trở, cho nên tất cả mọi người đặc biệt không chào đón đoàn khảo sát —— mặc dù thành viên đoàn khảo sát đều là những đại học giả nổi danh toàn cầu.
Kết quả là, nhóm đại học giả đầy cõi lòng hào hùng thề phải kéo chết Hoàng đảng đứng ở chỗ biên giới nơi đóng quân, suốt 10 phút cũng không có người phản ứng.
Laurent đứng ở trong đoàn vệ binh, liếc liền có thể nhìn thấy năm người Randall vây xung quanh một cái bàn vuông nhỏ. Giờ phút này Randall bọn họ đang dùng cơm, thức ăn bề ngoài giống như cực kỳ tốt, thật xa cũng có thể ngửi thấy được một cỗ hương vị thịt kho.
Đảng nội các một chuyến 57 người từ Lahu tinh cầu chạy tới, bên trên quân hạm cũng không có cung ứng nguyên liệu nấu ăn tươi mới, cho nên mọi người ăn đều là dinh dưỡng tề.
Đối với binh lính bình thường mà nói, dùng dinh dưỡng tề ăn không thể bình thường hơn được, nhưng là học giả và Laurent liền không giống vậy!
Bất luận các vị học giả lập trường chính trị như thế nào, bọn họ ở bên trên học thuật tuyệt đối là thành tựu nổi bật, có được thanh danh cao như vậy, tự nhiên không có khả năng thường xuyên dùng dinh dưỡng tề nhạt nhẽo.
Laurent là con cái nội các, từ nhỏ liền so với người bình thường ưu việt không chỉ một đẳng cấp, những thứ khác không nói, về phần dùng cơm, Locke cho tới bây giờ sẽ không bạc đãi hắn, cho nên hắn cũng không thể thường xuyên sử dụng dinh dưỡng tề.
Đã vậy, ở bên trên quân hạm sau khi cố ăn hết hai ba dinh dưỡng tề, các học giả cùng Laurent quả thực là thèm về nhà, nhìn thấy nơi đóng quân trong chén binh sĩ dầu xì xương cốt, chỉ cảm thấy dạ dày đều đói rút!
Năm người Hạ Mạt ngồi thành một bàn.
Trương Lợi cúi đầu ăn cơm, dùng thanh âm cực nhỏ nói: "Tớ dám đánh cược, trong vòng năm phút bọn họ liền nhịn không nổi."
Hạ Mạt là đưa lưng về phía đoàn khảo sát, nhìn không thấy tình huống ở phía sau, nghe thấy Trương Lợi nói, liền vội vàng nói: "Tớ còn không hiểu, tại sao phải đem thời gian ăn cơm sớm hơn nửa giờ?"
Randall vỗ vỗ bờ vai của cậu, lời ít ý nhiều nói: "Cho bọn họ xem chúng ta ăn."
"Ah?" Hạ Mạt lăng lăng nhìn chằm chằm Randall, lại nhìn nhìn Trương Lợi đối diện nụ cười giảo hoạt, lập tức hiểu: “Nguyên lai là vì cố ý cho bọn họ nhìn mà thèm!"
"Đúng vậy."
Lĩnh đội đoàn hảo sát là Trương Tiên hoa, một Beta nam hơn sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, trên sống mũi mang mắt kiếng không gọng, mặc trên người áo màu trắng mở vạt áo, toàn thân lộ ra một cỗ mùi vị học giả.
Trương Tiên hoa đi phía trước bước một bước, lớn tiếng hỏi: "Randall điện hạ có đó không?"
Binh sĩ ăn cơm đồng loạt dừng một chút, ngay sau đó lại khôi phục trang thái vùi đầu khổ ăn.
Trương Tiên Hoa thân là tay nghề đo đạc tinh thể số một số hai Lahu tinh cầu, từ xưa tới nay còn chưa từng có ai dám bỏ qua sự tồn tại của hắn như vậy. Lập tức liền nổi giận, vừa muốn há miệng quở trách, chỉ nghe thấy một cái thanh âm lạnh lùng: “Tìm bổn cung có chuyện gì?"
Trương Tiên Hoa theo thanh âm kia nhìn sang, chỉ thấy Randall hạc giữa bầy gà đứng ở nơi đóng quân, chính mục quang lạnh lùng theo dõi hắn. Trương Tiên hoa sững sờ, lập tức nhớ tới Randall vẫn là vương tử điện hạ của Lahu tinh cầu, thân phận tôn quý không thể xâm phạm, vì vậy khách khí cười cười: “Điện hạ, chúng ta chính là đoàn khảo sát lục tinh đến từ Lahu tinh cầu, từ hôm nay trở đi, sẽ ở nơi này đóng quân một tuần lễ. Vì cam đoan tính nghiêm cẩn khi thu thập chứng cứ, hy vọng Randall điện hạ có thể ước thúc thuộc hạ, chớ tùy ý phá hủy một ngọn cây cọng cỏ của tinh cầu nguyên thủy."
Nghe thế, Hạ Mạt quả thực muốn nôn ra, lão huynh, có thể đừng làm như vậy làm không?
Người nào không biết vậy?
Không phải là muốn lợi dụng khảo sát ngụy trang hạn chế hoạt động Hoàng đảng sao? Nghĩ cũng thật là đẹp!
Hạ Mạt quyệt miệng hừ một tiếng, trong lòng nghĩ những lời kia còn kém viết ở trên mặt rồi.
Randall cười cười: “Chúng ta nhất định như thế, nhưng mà thật là có lỗi, chúng ta không có nhận được thông báo các ngươi tới chỗ này, cho nên cả đồ ăn cùng lô cốt cũng không chuẩn bị được nhiều lắm, kính xin các vị tự ra tay giải quyết vấn đề ăn ngủ."
Laurent đứng ở đoàn vệ binh nghe thấy lời này, còn kém không phun ra một ngụm máu!
Không có nhận được thông báo!?