Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 275: Phó quan đâu? !

Binh sĩ bị nét mặt Vu Dục làm giật mình, hắn khϊếp khϊếp nhìn binh lính xung quanh, âm thanh run rẩy hỏi: "Quan chỉ huy, quan chỉ huy đây là thế nào? Tại sao không thể để cho phó quan biết rõ Randall điện hạ gặp nguy hiểm?"

Các vị binh sĩ không có chỗ nào mà không là lắc đầu.

Vu Dục thẳng hướng sân bãi chế tạo cơ giáp, hai mắt đỏ bừng, bứt lên cuống họng hô to: "Phó quan đâu? Phó quan ở đâu!?"

Ngô Mai trông thấy hắn, liền vội vàng đi tới: “Phó quan không phải đi tìm ngài sao? Làm sao, các ngài không thấy?"

Nghe thấy lời này, lòng Vu Dục đã nguội hơn phân nửa, hắn lập tức tay run run phát đề nghị video với Hạ Mạt, nhưng là vẫn ở trong trạng thái không người nghe, hắn gần như muốn điên rồi!

Lúc trước tại sao mình sẽ đồng ý cho Hạ Mạt đi theo tới?! Tại sao phải đồng ý cho Hạ Mạt đi theo tới?!

Muốn chết sao!?

Y hung hăng đạp một cước lên tảng đá, sau đó phóng thích cơ giáp Hắc Kiêu Hào cấp SS, phóng tới nơi đóng quân bên đỏ!

Lên Vinh quang 3000X, Hạ Mạt không ngừng gia tốc, nhưng mà vô luận là tính năng phi thuyền cường hãn hơn nữa, tốc độ cũng có hạn mức tối đa!

Cậu gấp muốn chết, hốc mắt đều nghẹn đỏ lên!

"Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh lên nữa!"

Randall chính là trụ cột tinh thần của cậu, không xảy ra chuyện gì, nhất định không xảy ra chuyện gì!

Vô cùng lo lắng không thôi, cậu hận không thể lập tức bay đến bên người Randall!

Hai tay không tự chủ nắm chặt lan can, thời gian lập tức đã qua một phút đồng hồ!

Nguồn năng lượng cơ giáp đã hao hết, cho dù là một phút đồng hồ ngắn cũng có khả năng xảy ra chuyện không cách nào vãn hồi!

Cậu nên làm như thế nào? Làm như thế nào mới có thể lập tức đến bên người Randall!?

Trong đầu rối bòng bong, trong đầu cậu chỉ nghĩ ngợi làm sao cho phi thuyền nhanh, nhanh hơn!

Tinh thần xúc giác bởi vì lòng hỗn loạn không tự chủ yên tĩnh phát ra, trong lúc vô tình bao trùm cả chiếc phi thuyền, tia sáng trắng dần dần lên, phi thuyền bỗng nhiên xảy ra rung động kịch liệt, bầu trời đêm như màu mực lại cứ như thế mà bị xé mở ra một đường vết rách, cái lỗ hổng kia càng biến càng lớn, cuối cùng vậy mà đem phi thuyền một ngụm nuốt hết!

Cùng lúc đó, ánh mắt chuyển dời đến nơi đóng quân bên đỏ.

Randall ngồi ở trong phòng điều khiển Hắc Kiêu Hào, toàn bộ phòng điều khiển đều lóe ra ánh sáng màu đỏ: “Cảnh cáo! Cảnh cáo! Nguồn năng lượng còn thừa 1%, mời lập tức ngừng vận hành cơ giáp!"

Thần sắc Randall ngưng trọng dị thường, hắn nhíu mày nhìn thoáng qua biểu hiện màu đỏ chướng mắt trên đầu, ánh mắt chậm rãi dịch chuyển khỏi, sau đó nhìn chằm chằm cơ giáp cấp S trong hình chiếu ba chiều không ngừng tới gần, lần nữa đè xuống nút gia tốc.

Trong phòng điều khiển tiếng cảnh báo càng ngày càng chói tai, Randall dứt khoát đem tiếng cảnh báo cưỡng ép đóng!

Ở bên trong hình chiếu ba chiều, phụ đề cảnh báo màu đỏ luôn luôn không biến mất, càng nhanh hơn nhanh chóng lập loè giống như là bùa đòi mạng! Biểu thị tính mạng của hắn sắp bị kết thúc!

Trong phòng điều khiển, toàn bộ hình chiếu đều lóe ra quang mang hồng sắc, hai chữ "Cảnh cáo" lúc sáng lúc tối, càng tăng thêm khí tức căng thẳng kinh khủng.

Nét mặt Randall vô cùng tỉnh táo, hắn vững vững vàng vàng ngồi ở trên mặt ghế điều khiển, phảng phất như tình cảnh nguy cấp trước mắt cùng với hắn không có chút quan hệ. Trên thực tế hắn xác thực rất tỉnh táo, trong đầu ngoại trừ ba chữ "Sống sót" bên ngoài, không còn có cái khác.

Hắn khát vọng sống sót, so bất luận kẻ nào đều khát vọng!

Phụ hoàng, phụ hậu, Hạ Mạt, bảo bảo chưa ra đời... Mỗi người đều là lý do để hắn sinh tồn!

Hắn tuyệt đối không thể tại dễ dàng buông tha sinh mạng, tuyệt đối không thể!

Randall nhanh chóng cởi giây nịt an toàn ra, giẫm lên tên lửa đẩy phản trọng lực, toàn bộ quá trình tốn thời gian chỉ hai giây. Hắn dự định lúc cơ giáp quân địch áp sát lập tức chạy ra khỏi Hắc Kiêu Hào, lợi dụng lúc Hắc Kiêu Hào cùng cơ giáp quân địch đυ.ng nhau tranh thủ thời gian chạy trốn, mặc dù cách làm này sẽ tổn thất một cơ giáp cấp SS, nhưng hắn tin tưởng Hạ Mạt tuyệt đối sẽ không trách cứ hắn.

Randall nhìn chằm chằm cơ giáp cấp S càng ngày càng tới gần, trong nội tâm yên lặng đếm ngược.

"5, 4, 3, 2..."

"Oành!"

Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc bỗng nhiên truyền đến, Hắc Kiêu Hào bởi vì sóng xung kích mạnh mẽ mà chấn động kịch liệt!

Sự tiến triển của tình hình cùng dự tính không giống nhau!

Ngay thời điểm Randall sắp sửa hạ con số cuối cùng, cơ giáp cấp S theo sát phía sau xảy ra tự bạo! Hắn không kịp ngưng thần, toàn bộ hình chiếu trong phòng điều khiển cũng đã bị ánh sáng mãnh liệt đâm bị thương mắt người chiếm cứ!

Nguồn năng lượng Hắc Kiêu Hào vốn đã hao hết, hơn nữa lúc này đã bị cơ giáp cấp S nổ tung ở khoảng cách gần mạnh mẽ xung kích, toàn bộ tên lửa đẩy phản trọng lực bỗng nhiên đóng, rơi thẳng tắp xuống dưới.

Randall ý đồ buông tha Hắc Kiêu Hào chạy trốn, nhưng giờ phút này Hắc Kiêu Hào đã bị nổ tung hỏa diễm phun ra vây quanh! Nếu như lúc này lao ra, chẳng những sẽ bị lửa cháy bừng bừng tổn thương, còn có thể gặp bức xạ hạt nhân trí mạng!

Cân nhắc thêm chút, hắn quyết định tạm thời dừng lại ở bên trong cơ giáp, chờ vòng vây hỏa diễm bớt đi sẽ tìm đường chạy trốn đi.

Sau đó ở nơi thế ngàn cân treo sợi tóc này, từ trong trung tâm nổ tung lúc này vậy mà bay ra một cái đạn pháo, dồn thẳng vào Hắc Kiêu Hào!

Hắc Kiêu Hào ở trong quá trình rơi cao tốc, mà nguồn năng lượng lại hao hết, dụng cụ dò xét tự động của cơ giáp tự nhiên không thể cảm giác được uy hϊếp đuổi theo sát, tinh thần lực của Randall lại ngay dưới thời điểm này làm ra tác dụng cực lớn!

Nhưng cho dù giờ phút này hắn cảm giác được đạn pháo, muốn chạy trốn cũng không kịp rồi, tên lửa đẩy phản trọng lực giản dị làm sao sánh được tốc độ đạn pháo!

Hắn nhanh chóng từ trong nhẫn không gian lấy ra súng lục cỡ nhỏ X,sau khi bóp cò mới phát hiện toàn bộ đạn đã dùng hết!

Dù hắn tĩnh táo đi nữa, cũng không khỏi dừng đổ mồ hôi lạnh! Hắn ở trong lòng tính toán phải làm sao lập tức chạy ra khỏi cơ giáp, nhưng sự thật lại tàn khốc nói cho hắn biết, không có khả năng!

Một khi hắn rời cơ giáp, tất nhiên sẽ bị bức xạ hạt nhân mật độ cao tổn thương! nhưng nếu như hắn không rời đi, làm sao có thể tránh né đạn pháo công kích!?

Nếu như cái đạn pháo này có thể có cấp bậc dưới cấp SS cũng may, ít nhất không thể thương tới hắn ở trong Hắc Kiêu Hào, nhưng nếu cái đạn pháo này có cấp bậc tại cấp SS trở lên, hắn chắc chắn phải chết!

Giờ phút này hắn mới chân chính cảm nhận được cái gì gọi là bó tay toàn tập!

Đạn pháo cấp tốc tới gần, thậm chí Randall có thể trông thấy mặt ngoài đạn pháo bởi vì không khí ma sát mà sinh ra tia lửa dày đặc!

Ra ngoài chắc chắn phải chết không nghi ngờ, lưu lại xác thực sinh tử nửa này nửa nọ!

Đánh cược một lần!?

Bên tóc mai rơi xuống mồ hôi lạnh!

Randall hai tay nắm chặt thành nắm tay, cơ bắp cả người đều kéo căng quá đỗi, cắn chặt hàm răng, chờ đạn pháo oanh tạc tới!

Ngay tại thời điểm lúc đạn pháo cách Hắc Kiêu Hào khoảng hơn mười mét, ánh lửa chói mắt cùng khói đặc bỗng nhiên xảy ra vặn vẹo, trong sương khói, không gian như bị cưỡng bức xé ra mở ra một cái khe hở, ngay sau đó liền trông thấy một chiếc phi thuyền màu đen bạc đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn thay hắn ngăn lại đạn pháo!

Randall vừa mừng vừa sợ, viện quân đến rồi!?

Hắn không kịp cùng người điều khiển liên hệ, vốn vì Hắc Kiêu Hào nhanh chóng hạ xuống cách xa phi thuyền màu đen bạc, trong quá trình rơi, Randall chỉ nhìn thấy mặt ngoài phi thuyền khắc chữ Vinh Quang 3000X! Lại không nghĩ rằng người điều khiển chiếc phi thuyền này vậy mà sẽ là Hạ Mạt! Cũng không còn nghĩ đến từ giờ trở đi, chính là lúc cơn ác mộng của hắn bắt đầu!

Ánh mắt quay lại trên bầu trời, Vinh Quang 3000X đã nhận lấy công kích của đạn pháo, trong phòng điều khiển lập tức xuất hiện cảnh báo: "Cơ thể tổn hại 30% xin cẩn thận..."

Âm thanh máy móc thông báo chưa chấm dứt, nguyên bản không gian bị xé nứt lần nữa xảy ra vặn vẹo, sương mù xoay tròn xung quanh phi thuyền, hình thành vòng xoáy to lớn!

Hạ Mạt ngồi ở trong phòng điều khiển, cứu được Randall mà sinh ra vui sướиɠ chỉ giằng co không đến 3 giây! Bởi vì kế tiếp cậu liền nghe thấy âm thanh còi báo động máy móc lạnh như băng: "Xin chú ý! Xin chú ý! Thân tàu thu được lực hút không rõ ảnh hưởng, thân tàu thu được lực hút không rõ ảnh hưởng."

Hạ Mạt luống cuống tay chân đè xuống nhiều nút, ý đồ làm cho phi thuyền thoát khỏi lực hút, nhưng bất luận cậu đem động lực tăng lên lớn nhất, vẫn thủy chung không cách nào tránh thoát ràng buộc!

Ở trước mặt lực hút cường đại Vinh Quang 3000X tựa như một con vũ yến yếu ớt, cho dù là dốc hết toàn lực cũng không cách nào chống lại gió bão!

Trên mặt đất.

Randall phát hiện trên không khác thường, hắn hơi có vẻ chật vật thu hồi Hắc Kiêu Hào, lo lắng nhìn trái phải, ý đồ tìm kiếm trợ giúp, đúng lúc này quang não bỗng nhiên truyền đến đề nghị video, cúi đầu xem xét, là Hạ Mạt! Hắn vội vàng ấn nút nghe: “Mạt Mạt, ta không sao..."

Nói còn chưa dứt lời, liền trông thấy hình ảnh trong hình chiếu không ngừng lắc lư, mà Hạ Mạt đang ngồi ở trên ghế chỉ huy!

Tại sao lại ở trên ghế chỉ huy!?

Mạt Mạt tại sao lại ở trên ghế chỉ huy!?

Chẳng lẽ, chẳng lẽ...

Trái tim đột nhiên co rụt lại, chỗ lòng trắng mắt trướng lên tơ máu! Hắn đã không thở nổi, ngay cả thanh âm đều bởi vì khẩn trương thái quá mà thay đổi giọng điệu: “Em ở chỗ nào!?"