Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 19:

“Tôi nghe nói sau khi huấn luyện quân sự trường học sẽ an bài kiểm tra thống nhất trong toàn bộ trường học, đến lúc đó kiểm tra cũng không muộn." Hạ Mạt lặng lẽ lau mồ hôi lạnh.

"Nói thì nói thế, chẳng lẽ cậu cũng không hiếu kỳ?" Vừa dứt lời, cửa khoang đột nhiên từ động mở ra! Lance nhìn ra bên ngoài, bất đắc dĩ buông tay: "Thời gian trôi qua thực vui vẻ, tôi còn chưa nói hết thế mà đã đến rồi."

Hạ Mạt vội vàng đứng lên, nhăn nhó nhìn ra bên ngoài, "Ngài phải về phòng ngủ rồi hả? Vậy tôi..."

"Cậu còn chưa tới, chờ một chút! Tôi đi trước, mai gặp." Lance vừa nói vừa chân tay nhanh nhẹn chạy ra ngoài, rất nhanh liền không thấy bóng dáng.

Hạ Mạt mân miệng, đứng ở chỗ cửa kim loại một hồi lâu.

Chiếc phi thuyền này có lẽ cũng chỉ có ba người bọn họ chứ? Hiện tại Lance đi, chẳng lẽ trên phi thuyền chỉ có cậu và Randall? Hai người một chỗ?

Hạnh phúc tới quá đột nhiên, cậu không biết tiếp theo nên làm cái gì bây giờ!

Là ôm cây đợi thỏ, hay là chủ động xuất kích?

Sau khi cậu chia tay cùng bốn người, thật ra chỉ là Lance cùng với Trương Lợi, liền trở lại vị trí của đội chế tạo cơ giáp.

Một thân 178cm của Hạ Mạt ở giữa một đám beta cùng alpha thứ thiệt này thì vô cùng nhỏ bé, do đó cậu đương nhiên đứng ở vị trí thứ nhất của đội ngũ.

Bên tay trái của cậu là một nữ beta, cậu không có một chút ấn tượng nào với nữ sinh này, chắc hẳn ở kiếp trước người này cũng không cuốn vào vòng xoáy trung tâm.

Nữ beta thon gầy, thân cao 180, ngũ quan mỹ lệ, eo nhỏ mông cong! Nếu là ở Trái Đất xưa, đây tuyệt đối là đứng đầu thế giới siêu mẫu.

Thế nhưng bây giờ nàng cũng giống như Hạ Mạt, mặc một thân trang phục huấn luyện, chân đi đôi giày màu đen, mái tóc được buộc theo kiểu đuôi ngựa thật dài, tư thế vô cùng nghiêm trang.

Hạ Mạt biết thân cao chính là điểm yếu của mình nên luôn cố ngẩng đầu ưỡn ngực, hai chân kéo căng thẳng tắp, hận không thể dục tốc bất đạt.

"Xùy!" Nữ beta cười khẽ một tiếng.

Mắt của Hạ Mạt chậm rãi chuyển về hướng của nàng, chỉ nghe thấy cô nàng nhỏ giọng thầm thì: "Lớn lên tốt thì tốt, chỉ tiếc là một nửa tàn phế."

Trán của Hạ Mạt nhỏ một giọt mồ hôi lạnh.

Cái gọi là nửa tàn phế, tức là chỉ những beta chưa cao nổi 180 và những alpha chưa cao nổi 190.

Khi cậu làm omega, thân cao 178 hiển nhiên đầy đủ, bất quá khi cậu giả mạo thành beta liền có vẻ hơi miễn cưỡng.

Thế nhưng...

Vì Randall, chẳng qua là nửa tàn phế, có gì phải sợ?

Hạ Mạt thu hồi ánh mắt, không chớp mắt nhìn phía trước! Nữ beta thấy mình lại bị bỏ qua, không khỏi hung hăng trừng Hạ Mạt.

Trên đài, huấn luyện viên đang tuyên bố quy tắc của lần huấn luyện lần này.

"Tân sinh tổng cộng có 15000 người, trong đó có 2250 alpha, 12740 beta, 10 omega.

Trải qua bàn bạc và quyết định của bộ huấn luyện và bộ chiến dấu của nhà trường, lần huấn luyện tân sinh này sẽ áp dụng một phương thức hoàn toàn mới!

Vì đề cao hiệu quả rèn luyện, cũng có thể giám sát và bảo vệ an toàn cho mỗi học sinh, trường học đặc biệt mở ra rừng rậm mô phỏng số hóa."

Rừng rậm mô phỏng số hóa?!

Hạ Mạt không cảm thấy lạ lẫm với cái này, đời trước cậu và Randall cùng nhau lần đầu tiên chính là ở đây.

Rừng rậm mô phỏng số hóa được coi như là sân huấn luyện của chiến sĩ cơ giáp, dùng thiết bị ion hóa tiên tiến nhất của Lahu tinh cầu, tất cả mọi thứ trong đó cũng có thể sáng lập cùng tiêu diệt.

Nếu như theo đúng như trí nhớ của cậu, cái chỗ này bình thường rất ít mở ra, mặc dù là học sinh cấp cao cũng chỉ có một lần có cơ hội vào khu rừng này, không nghĩ tới lần này Exxon còn quá chịu chơi, chịu cho một đám tân sinh năm nhất không có kinh nghiệm gì tiến vào.

Nghĩ như vậy, dụng ý của lãnh đạo trường học còn quá sâu xa.

"Trường học căn cứ theo tiêu chuẩn của alpha, beta, omega đặc biệt chế định ra ba bộ tiêu chuẩn.

Trong kỳ huấn luyện lần này, yêu cầu các cô các cậu phải hoàn thành nhiệm vụ trong quang não trong thời gian một tháng, phương pháp không giới hạn.

Chỉ có một điều cần đặc biệt nhắc nhở!"

Huấn luyện viên tận lực dừng lại vài giây, "Nghiêm cấm xuất hiện những hành vi làm ảnh hưởng đến sức khỏe và tính mạng của người khác! Nghe rõ chưa?!"

"Rõ ràng!"

"Bây giờ nghe khẩu lệnh của tôi! Quay bên phải! Đi đều bước!"

Hạ Mạt đi theo đại bộ đội đi về phía rừng rậm mô phỏng, đội ngũ đứng ở trước cửa kim loại nguy nga hoành tráng.

Huấn luyện viên đứng ở trên một đài cao hình trụ, nói qua loa phát thanh:

"Xếp hàng vào sân!"

Khoa chế tạo cơ giáp ở đằng sau khoa chỉ huy quân sự, chờ đến khi người của khoa chỉ huy quân sự đã vào hết rồi, Hạ Mạt liền đuổi theo ngay sau đó.

Học sinh đằng trước nguyên một đám ngưu cao mã đại, học sinh phía sau cũng cao hơn Hạ Mạt mấy phân, do đó, bọn họ xếp thành một đội hình chữ U kỳ lạ, mà Hạ Mạt chính là điểm thấp nhất của chữ U này.

Nữ beta nhìn đỉnh đầu Hạ Mạt mắt trợn trắng, "Đã biết mình là nửa tàn phế lại còn đi ở giữa, mất mặt xấu hổ."

Hạ Mạt làm bộ không có nghe thấy giễu cợt của nàng.

Vừa tiến vào rừng rậm mô phỏng, hoàn cảnh xung quanh liền biến hóa vô cùng lớn, mặt đất xi măng cốt thép liền biến thành thảm cỏ xanh mướt, những tòa nhà cao tầng liền biến thành những cây đại thụ chọc trời.

Tất cả học sinh đều không thể kiềm chế phát ra lời thán phục.

Cho dù đã tiến vào rừng rậm mô phỏng lần thứ hai nhưng Hạ Mạt vẫn bị khoa học kỹ thuật tinh vi ở đây thuyết phục.

Cậu đi đến bên cạnh một gốc cây đại thụ, đưa tay chạm vào thân cây thô ráp, đầu ngón tay chạm vào vỏ cây liền lập tức sinh ra sự không ổn định trong nháy mắt rồi lập tức an định lại, không khác gì với cây cối chân thật.

Nữ beta đυ.ng vào cậu một cái, Hạ Mạt quay đầu, chỉ thấy nàng nhổ ra mấy chữ: "Kiến thức thiển cận."

Hạ Mạt cũng không định lãng phí miệng lưỡi với nàng, thu hồi ánh mắt, đem lực chú ý đặt lên việc tìm kiếm mấy người Randall.

Tuy nói nhân viên nhà trường nói là sẽ đặt ra ba tiêu chuẩn với ba loại người, thế nhưng thân phận của cậu bây giờ là beta, nói cách khác nhân viên nhà trường sẽ dùng tiêu chuẩn của beta để khảo nghiệm cậu.

Trời biết trong lúc cơ quan trùng trùng điệp điệp như thế này, cậu một omega có thể thuận lợi vượt qua kiểm tra mới là lạ!

Cho nên quan trọng nhất chính là tìm được mấy người Randall.

Hạ Mạt nhìn xung quanh, không khỏi hắc tuyến, trời ạ, người này cũng quá dễ tìm đi! Người có địa vị và thân phận như Randall căn bản không cần hao tâm tốn sức tìm kiếm, mà chỉ cần đi đến chỗ có nhiều người nhất là thấy rồi!

Tìm đúng mục tiêu, Hạ Mạt lập tức lách vào chỗ kia, bất đắc dĩ khí lực của cậu không đủ lớn, dù là phí hết sức của chín trâu hai hổ cũng vào không được khu vực trung tâm.

Không cách nào, cậu chỉ có thể tìm chỗ đột phá từ địa phương khác.

Tròng mắt dạo qua một vòng rồi lại một vòng, đột nhiên nhìn thấy Trần Khiết đang ngồi một mình trên cây nghỉ ngơi, bóng đèn nhỏ trí tuệ lập tức thắp sáng, Ha! Rốt cuộc tìm được đùi rồi!

Hạ Mạt mừng khấp khởi tiến lên trước, con mắt tỏa ánh sáng, "Thật là trùng hợp, cậu cũng là một người?"

Trần Khiết mở ra một con mắt nhìn cậu, lập tức lại nhắm lại, "Đừng quấy rối tôi, tôi không phải cái cột."

Hạ Mạt: "..."

Tại sao ngài cũng chỉ biết rõ thứ đồ vật như cái cột này?!

Hạ Mạt ho khan hai tiếng, tự giác tìm chỗ ngồi xuống, ôn tồn nói: "Tôi gọi cậu là Trần Khiết có được không?"

Trần Khiết không lên tiếng, Hạ Mạt tự cho là hắn đã đáp ứng, vì vậy nói tiếp:

"Nghe nói bên trong rừng rậm mô phỏng khắp nơi là nguy hiểm không biết! Hì hì… Không nói gạt cậu, giá trị vũ lực của tôi không cao..."

Trần Khiết mở mắt ra nhìn bắp tay bắp chân nhỏ bé của cậu! Sau nửa ngày, nói ra hai chữ: "Cực thấp."

Ọe! Một ngụm lão huyết kẹt tại cổ họng!

Hạ Mạt hơi kém không có bị nghẹn chết!

Cậu vô cùng muốn lấy giọng điệu đương gia chủ mẫu đi giáo huấn tên alpha thối tha này, nhưng bây giờ vẫn phải nhịn lấy, ai bảo cậu bây giờ cùng với

Randall không! Quen! Thuộc!

"Cậu nói đúng lắm, cậu nói đúng lắm! Giá trị vũ lực của tớ thấp, cho nên nói..."

"Muốn tìm chúng tôi bảo vệ cho cậu?"

"Cũng không thể nói như vậy! Mặc dù vóc dáng của tớ thấp, khí lực nhỏ, thế nhưng tôi cũng có chỗ hữu dụng, nói ví dụ như tôi có thể nấu cơm, có thể giặt quần áo, có thể giúp các cậu xoa vai đấm chân, không phải tôi tự biên tự diễn, tôi rất có tay nghề trong việc mát xa ..."