Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực

Chương 182: Nhân viên tiếp thị chất lượng cao

Chương 182: Nhân viên tiếp thị chất lượng cao

Con mồi của Khôn cũng không lớn, so với con mãng xà hoa đốm kia thật sự chênh lệch rất lớn. Nhưng hắn săn được lại là sơn dương mà Đinh Tiếu thích nhất, thoạt nhìn chưa tới trăm cân, trong các loại dê ở Thú Thế này, hẳn là nhỏ nhất, hơn nữa còn là dê non vừa mới trưởng thành.

Chỉ cần có đồ vật liền không cần lo lắng thất lễ, hai người vừa đi, Đinh Tiếu vừa nói suy nghĩ của mình, chờ tới cửa thôn Đồng Đài, nơi đó tự nhiên có rất nhiều người nhìn về phía bọn họ bên này. Thoạt nhìn người tộc Phi Báo có vẻ rất thích xem náo nhiệt thì phải--|||

Triệt nhìn thấy Khôn và Đinh Tiếu hai người tới, chạy nhanh đi qua đón, mà Khôn lúc này vì trên người có nhiều đồ vật, chỉ có thể dùng hình thú đi theo vào thôn.

Hình thú tộc Dực Hổ so với hình thú của tộc Phi Báo lớn hơn rất nhiều, này cũng không khác mấy với tỷ lệ của động vật bình thường. Hơn nữa so với giống đực tộc Phi Báo, hình người của giống đực tộc Dực Hổ cũng càng thêm cường tráng. Điều này khiến cho nhóm giống cái tộc phi báo đều tâm động vô cùng. Chỉ tiếc là giống đực cường tráng như vậy đã có bạn lữ. Nhưng nhìn nhiều một chút vẫn là có thể đỡ thèm mà!

Từ ánh mắt của đám giống cái, Đinh Tiếu ẩn ẩn nhận thấy được đây là một thôn có đông đảo giống cái bưu hãn. Ánh mắt những nữ nhân này nhìn Khôn thật là...lộ liệu quá đáng nha!

Khôn ca đối với những ánh mắt này làm như không thấy, cũng là vì hắn từ nhỏ tới lớn đều là người được bán thú nhân cùng giống cái chú ý nhất trong thôn, đối với loại sự tình này tự nhiên có miễn dịch. Nhưng trộm nhìn biểu tình của bạn lữ nhà mình, hắn vẫn rất là đắc ý trong lòng. Tiểu bạn lữ nhà ta quả nhiên đểể ý ta nhất! (ngươi đủ!)

Triệt đối với nhóm giống cái rất bất đắc dĩ, nghe cha và bá bá nói, giống cái tộc Dực Hổ và tộc Kim Sư không có trực tiếp giống như tộc Phi Báo bọn họ. Nhưng được giống cái chú ý, nói như thế nào cũng là vinh quang của giống đực nhỉ? Chỉ là sắc mặt Đinh Tiếu đúng là không được đẹp cho lắm. Lau mồ hôi, hy vọng lát nữa tới nhà mình, tỷ tỷ thật sự có thể kiên cường hơn một chút~

Trong tập tục của tộc Phi Báo, giống cái theo đuổi giống đực là việc rất bình thường, hơn nữa theo đuổi cũng rất hào phóng, cho dù ngày thường cách đối nhân xử thế cũng đã tương đối "dũng cảm". Cho nên Triệt cũng không phải là lo lắng xuông, tỷ tỷ của hắn tuy lớn hơn hắn 10 tuổi, nhưng vẫn chưa tìm được giống đực vừa ý nên chưa có xuất giá. Nàng chắc chắn sẽ không làm ra loại việc như đoạt bạn lữ của người ta, nhưng biểu hiện thái quá một chút vẫn là có khả năng.

Vì thế sau khi dẫn theo Khôn và Đinh Tiếu đi vào sân nhà mình, chuyện đầu tiên Triệt làm chính là ở trong sân nhà ra sức dùng mắt ra hiệu cho tỷ tỷ của mình.

Ánh mắt đầu tiên của Gia khi nhìn thấy hình thú của giống đực tộc Dực Hổ này cũng nhanh chóng biến thành trạng thái hoa đào, nhưng khi nàng nhìn thấy bán thú nhân bên người giống đực này, lập tức lại dời mục tiêu hưng phấn đi.

Đinh Tiếu đột nhiên cảm thấy, nếu nữ nhân này đi quấy rối Khôn có thể mình sẽ càng thoải mái một chút, ít nhất sẽ không xuất hiện loại trạng thái bị trở thành "khuê mật" gì đó, buộc mình và nàngcùng nhau tham khảo đề tài làn da vì sao lại tốt như vậy như lúc này.

Gia chậc chậc cảm thán: "Dùng sữa bò rửa mặt thật sự có thể cho làn da càng trắng càng trơn mịn sao? Vậy phải dùng ba lâu mới có thể giống như cậu?"

Đinh Tiếu như cũ trong lòng rối rắm đến ngũ vị tạp trần, mình thật là đáng đời! Ai bảo ngươi một hai phải tiến vào thôn nhà người ta muốn "tiếp thị hàng"! Thành thành thật thật mà ở trong rừng rậm không được sao? Không được sao? Nhưng bề ngoài cậu vẫn như cũ mang theo nhàn nhạt tươi cười. Không có biện pháp, mình đi ra liền đại biểu hình tượng của bộ tộc a! Gia hỏa Khôn này cư nhiên còn chưa từ Thôn Bộ về, thôn trưởng thôn này ngươi rốt cuộc có bao nhiêu lời muốn tâm sự đây! Chúng ta chính là tới nhà người quen làm khách, còn phải đi tới bộ tộc "báo danh" nữa!

"Gia tỷ tỷ, da của tỷ đã rất tốt rồi, so với giống cái thôn chúng ta tốt hơn rất nhiều, ta nghĩ mỗi ngày rửa một lần, nửa năm sau chắc chắn sẽ càng tốt hơn da ta. Kỳ thực chúng ta cũng không khác mấy." Tự chọc hai mắt nói dối!

Kỳ thực vô luận là bộ dáng hay là dáng người của Gia đều là nhất đẳng, làn da không đẹp bằng da Đinh Tiếu đó là việc không có cách nào, cấu tạo cơ bản lúc ban đầu hình thành cấu tạo không giống nhau mà. Nhưng là nữ nhân liền không có ai không thích nghe lời nịnh nọt, Gia cũng không ngoại lệ, nghe Đinh Tiếu vừa nói như vậy, lập tức liền tâm hoa nộ phóng: "Ta đây liền thử xem, dù sao tiểu giác ngưu cũng không lớn, lại thực dịu ngoan, bắt được rất dễ."

Ừm?! Nơi này có loại ngưu dịu ngoan?!!! Vậy có phải mình có thể lấy đồ vật đổi với bọn họ!!Như vậy nhà mình có thể nuôi ngưu, như vậy là có thể có sữa, như vậy là có thể làm các loại sản phẩm từ sữa! Sữa dê gì đó vẫn hơi tanh.

"Yên tâm, nhất định hữu dụng, a đúng rồi, hôm nay thật ngại vì quấy rầy một nhà tỷ. Ta có mấy thứ này muốn tặng cho tỷ coi như làm kỷ niệm." Nói xong chạy tới lấy cái ba lô của mình, lấy ra túi da đựng trang sức kia. Khi quay lại đem đồ vật bên trong đổ lên bàn: "Gia tỷ tỷ, tỷ tùy tiện chọn một cái mình thích đi, ta tặng cho tỷ!" Cũng không tin nữ nhân thích làm đẹp này không mắc câu!

Quả nhiên, Gia vừa nhìn thấy đủ loại dây vòng màu sắc xinh đẹp này, hai mắt tỏa sáng: "Cái túi nhỏ này của cậu cư nhiên có nhiều đồ vật xinh đẹp như vậy!" Nói xong từ bên trong lấy ra một cái vòng cổ màu đỏ lửa, tuy nàng nhìn không ra làm bằng thứ gì, nhưng liếc mắt một cái nhìn qua liền đặc biệt thích!

"Cái này thật sự có thể tặng cho ta sao?"

Tuy Đinh Tiếu không biết sợi dây màu đỏ này là dùng đá gì chế tác, nhưng loại đá này ở khu an toàn thôn Thiên Hà bọn họ không hiếm thấy, chỉ là mài giũa có chút vất vả mà thôi. Tặng người đương nhiên cũng không vấn đề gì, chỉ cần có ngưu là được!

"Đương nhiên rồi! Cái này đều là ta và bằng hữu của ta tự mình mài giũa, tự mình xuyên dây. Tính toán đi tới tộc Thiên Ngư bên kia trao đổi trân châu với bọn họ, nhưng Gia tỷ tỷ thích là quan trọng nhất."

Tuy cảm thấy ngượng ngùng, nhưng Gia thật sự là quá thích thứ này. Kỳ thật đám dây này cái nào cũng thật xinh đẹp, thật là càng nhìn càng thích!

"Ta đây liền không khách sáo mà nhận lấy! Kỳ thực trân châu cũng không phải là xâu lên rồi đeo, ta cảm thấy những cái vòng này của cậu không kém gì với trân châu đâu. Bằng không cậu liền lấy những thứ này đổi với người thôn chúng tôi đi. Nói không chừng liền có người thích?"

Cá đã cắn câu, Đnh Tiếu cảm thấy mỹ mãn: "Kỳ thực cũng được, ta và bạn lữ của ta vừa rồi cử hành xong nghi thức, tính toán nơi nơi đi một chút, thuận tiện trao đổi một ít đồ vật mới mẻ trở về làm đồ vật kỷ niệm sau thành thân. Đổi đồ vật với các tỷ không thành vấn đề, a đúng rồi, ta bên này còn có vải bố đẹp, có lẽ các tỷ cũng thích đấy."

Nếu đây là ở xã hội hiện đại, hành vi của Đinh Tiếu 100% sẽ bị coi thành nhân viên tiếp thị hàng bị đánh đuổi ra khỏi cửa. Nhưng ở Thú Thế, trước nay đều không có loại tiếp thị hàng hóa như này. Cho nên Gia chỉ có vui vẻ hưng phấn, mà hoàn toàn không biết bản thân đang rơi vào "bẫy rập". Mà khi Đinh Tiếu đem bốn loại vải bố bốn màu kia ra, ngay cả mẹ Gia và Triệt cũng bị hấp dẫn tới.

Nguyên bản khi nghe thấy vải bố, Gia còn kỳ quái này thì có gì mà đẹp, kết quả khi nàng nhìn thấy vải bố trong bọc của Đinh Tiếu cư nhiên là bốn loại màu sắc khác nhau, trong đó còn có màu đỏ mà mình thích nhất và màu lam mà mẹ thích nhất, lập tức liền kinh hô lên: "Trời ơi, cư nhiên là có màu sắc!!!"

Tuy Đinh Tiếu cảm thấy Gia nói như vậy hoàn toàn không bận tâm tới bản sắc vải bố, nhưng trên thực tế đã quen với màu của sợi đay và màu thâm của vải bố, lại nhìn thấy vải bố có màu đỏ, lam, tím, đen như này, thật đúng là sẽ khiến người có loại cảm thán như này.

Lúc vừa đưa ra tấm vải đầu tiên, Kim và mợ cũng là kêu lên như vậy, hãn!

"Cái này sờ vào đúng là vải bố a! Cư nhiên có nhiều màu như vậy, thật sự quá khó tin!" Mẹ Gia kinh ngạc cảm thán như vậy.

Đinh Tiếu mỉm cười trả lời, khuôn mặt không thể không nói lộ ra cảm giác tự hào: "Cái này là ta cùng người nhà của ta cùng nhau làm ra tới, làm thành váy sẽ phi thường xinh đẹp." Cho nên tiểu Miêu Miêu nhà bọn họ đã mặc hoa hòe loè loẹt ╭(^ o ^)╮

Nghe được cái này cư nhiên do bán thú nhân này tự mình làm ra, Gia và mẹ của nàng lập tức tràn đầy kính ý với Đinh Tiếu. Gia vội vàng hỏi: "Đinh Tiếu, vải bố này có thể đổi với chúng ta được không?"

Đinh Tiếu do dự một chút: "Kỳ thật cũng không phải không được, chỉ là ta chỉ có hai loại đồ vật khác biệt này thôi, nhưng nếu Gia tỷ tỷ cùng bá mẫu thích, ta có thể trộm trao đổi với các ngươi một chút!"

Vô luận ở bất cứ thời điểm gì, loại chữ "trộm" "bí mật" "chỉ có ngươi" đều phi thường có cảm giác. Gia và mẹ nàng thương lượng một chút, lập tức quyết định nhất định phải đổi được tấm vải màu đỏ và màu lam kia. Nhưng kỳ thực tấm màu đen kia cũng phi thường không tồi, mùa hè làm quần đùi cho giống đực nhà mình mặc, có thể thoải mái mát mẻ hơn rất nhiều. Còn không cần giống như vải bố bình thường đi một hồi liền dơ hề hề (tập chung chuyên môn đi!). Còn có, tấm màu tím kia cũng rất đẹp, nhớ là bạn lữ thôn trưởng thích hoa màu tím nhât, nếu có một thân váy áo màu tím để mặc vào mùa hè, nàng nhất định sẽ rất thích!

Vì thế Gia thẳng thắn nói: "Vậy, kỳ thực bốn miếng vải này ta và mẹ đều rất thích, cậu có thể đổi cả cho chúng ta không?"

Đinh Tiếu thật không nghĩ tới hai vị giống cái lại bao tất, nhưng mà cũng tốt, so sánh với ngưu, này có là gì đâu.

"Ta có thể thương lượng với bạn lữ của ta một chút không?" Cho nên vẫn là cho các nhìn thấy mà sờ không thấy mới tốt, lực hấp dẫn sẽ càng lớn, thu hoạch liền càng phong phú!

Thịt sơn dương cà ri nướng than của Đinh Tiếu khiến bốn người một nhà Triệt mê tới rối tinh rối mù. Khi nghe Khôn nói vào dịp chợ Đông bọn họ sẽ mang theo nước tương thịt nướng vị khác nhau tới bán, Triệt cùng cha hắn lập tức tỏ vẻ, đến lúc đó bọn họ nhất định sẽ đi thăm. Hơn nữa hiện tại liền theo chân bọn họ đặt 5 vại tương thịt nướng vị này.

Tình hình trước mắt rất có tư thế giải quyết tất cả "trữ hàng", Đinh Tiếu và Khôn đều có một chút 囧 . Nhưng ổi chỗ nào mà chả là đổi, với bọn họ mànói, có đồ vật mới để đổi mới là quan trọng nhất. Đương nhiên hiện tại Đinh Tiếu còn chưa kịp lén lút thương nghị riêng với Khôn về việc dùng vải đổi ngưu. Nhưng nhìn ý tứ này của người ta, đối với hương vị cà ri yêu thích như vậy, có lẽ dùng tương thịt nướng cà ri đổi lấy ngưu cũng không có vấn đề gì lớn.

Vào lúc ban đêm, Đinh Tiếu và Khôn liền ở tại trong nhà Triệt, đối với người nhà này nhiệt tình, ngoại trừ ngay lúc đầu "da đẹp tấn công" ra, những thứ khác vẫn rất hưởng thụ. Đặc biệt là món thịt mãng xà hầm mà cha Triệt chế biến, tuy nơi này bọn họ gọi là nước trắng hầm thịt rắn, nhưng hương vị tương đối tươi ngon. Bên trong cũng không chỉ có mỗi thịt mãng xà, còn có vài loại rau trừ đi mùi tanh, đương nhiên thiên nhãn biểu hiện đó là mấy loại thảo được có tính bình công hiệu giải độc.

Cũng vì có mấy loại thảo dược này phối hợp, khiến thịt rắn cùng nước canh trở nên càng thêm mỹ vị. Chỉ tiếc trong đó có hai loại thảo dược mà Đinh Tiếu tạm thời chưa tìm thấy ở lãnh địa tộc Dực Hổ bọn họ, xem ra khi trở về, có thể thu thập thêm một chút, thử xem có thể phơi khô được hay không.

Trước khi ngủ, Đinh Tiếu nhỏ giọng nói vói Khôn một chút suy nghĩ của minh, Khôn ca tự nhiên là vô điều kiện ủng hộ bạn lữ nhà mình. Nhưng hắn không hy vọng bốn loại vải này đều đổi hết đi, vô luận như thế nào cũng phải để lại ít nhất một phần, tốt xấu phải có bản mẫu đưa tới trước mặt người tộc Thiên Ngư mới được.

Cho nên sáng sớm ngày hôm sau, một bên ăn cơm sáng, người hai bên bắt đầu đàm luận "mua bán".

Khôn là nói như vậy: "Ngày hôm qua bạn lữ nhà ta đã đem việc vải nói với ta, chúng ta thực nguyện ý trao đổi đồ vật với các vị. Nhưng chúng ta có điều kiện, mỗi một màu vải phải lưu lại tầm một thước. Như vậy chúng ta cũng có thể đưa tới lãnh địa tộc Thiên Ngư."

Việc vải vóc tự nhiên là hai vị giống cái làm chủ, Gia cũng không thương lượng với mẹ nàng, lập tức đáp ứng, mỗi một màu vải đều có năm sáu thước, bớt đi một thước, vẫn đủ làm một bộ váy xinh đẹp, còn có thể dư lại một ít.

"Vậy các vị tính toán muốn cái gì?"

Trên mặt Đinh Tiếu hơi có một chút khó xử, đương nhiên đây là giả bộ.

"Kỳ thực chúng ta cũng không thiếu thứ gì, nhưng ngưu ở lãnh địa bộ tộc chúng ta đều thực hung mãnh. Sữa ngưu đặc biệt không dễ dàng có được. Ngày hôm qua ta nghe Gia tỷ tỷ nói ngưu ở nơi này của các ngươi rất dịu ngoan, cho nên muốn đổi mấy con ngưu sống với các vị. Hai đôi có được không?" Tuy còn có thể muốn càng nhiều, dù sao con mồi này đó đối với giống đực mà nói thật ra là không khó khăn. Nhưng muốn từ nơi này đưa tới tường vây hoặc là tới thôn Thiên Hà cũng không phải một việc quá dễ dàng, nhiều thì khó mang đi được.

Còn tưởng là muốn thứ gì chứ, nghe được chỉ có bốn con mồi quá sức bình thường, cho dù việc bắt sống không phải sở trường của giống đực, nhưng cũng không phải là việc gì khó. Như thế khiến người một nhà cảm thấy quá chiếm lợi rồi. Vì thế cha Triệt nói như này: "Nếu các ngươi chỉ muốn đổi ngưu, vậy thì năm đôi đi, thừa ra thì coi như là đặt cọc mua tương thịt nướng kia của các ngươi. Vậy các ngươi muốn mang đi luôn bây giờ hay là thế nào?

Khôn suy xét một chút, cuối cùng quyết định vẫn là tạm thời che dấu thôn mình một chút: "Như vậy đi, chúng ta đi tới lãnh địa của tộc Thiên Ngư xong, trở về thì tới lấy. Như vậy liền không cần phiền toái các ngươi mang đi xa." Dù sao thành tín của thú nhân là không thành vấn đề, bởi vậy Khôn cũng không lo lắng mình đưa vải trước, cha con người tộc Phi Báo này sẽ không đưa ngưu.

Đinh Tiếu cũng rất tán đồng, tuy hai người bọn họ trên đường về còn mang theo ngưu nhất định không thuận tiện cho lắm, nhưng cậu vẫn có thể hiểu được ý đồ của Khôn. Tộc Dực Hổ bọn họ  mấy năm gần đây đúng là cường đại lên rất nhiều, cho dù hai người bọn họ không đem sắt nói ra, nhưng chỉ cần cung tên đã có lực sát thương rất lớn. Huống chi bọn họ còn có lương thực dự trữ dồi dào, hơn nữa tố chất thân thể người tộc Dực Hổ bọn họ vốn dĩ cũng rất cường tráng, này nếu là khiến cho người bộ tộc khác lo lắng, lạiddem bọn họ trở thành địch nhân giả tưởng thì không hay. Loại sự tình này ở trong lịch sử thú nhân cũng không phải là chưa từng phát sinh qua.

Được tới đáp án này, Triệt và cha hắn nhất trí tỏ vẻ cảm tạ, mà Gia và Đinh Tiếu lại nói tới việc buôn bán thứ khác: "Đinh Tiếu, những cái dây vòng này của cậu có muốn đổi thứ gì không? Giống cái chúng ta nhất định sẽ rất thích mấy thứ kia."

10 con ngưu đều có thể kiếm được, tương lai đó chính là con cháu đời đời vô cùng vô tận! Cho nên mấy cái vòng này nửa bán nửa tặng cậu cũng không có ý kiến gì.

"Được a, ta thích nhất là những đồ vật mới lạ, nếu mọi người muốn đổi, vậy đổi thứ này cũng được. Nếu ta cảm thấy thích sẽ đổi với mọi người." Lấy cái mùa hiện tại, đổi hạt giống thật là không phải đề tài quá thích hợp. Nhưng mà không quan trọng, cả nhà Triệt này đều là người mua hào phóng, ngày sau thường liên hệ ở tường vây, không lo không có tương lai phát triển nha!

Chương 183: Các loại thịt dụ hoặc