Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực

Chương 62: Muối dưa chua!

Đối với yêu cầu có liên quan tới "Học tập" của Đinh Tiếu, Đằng là vô điều kiện đồng ý vui vẻ truyền thụ. Đương nhiên, nàng đặc biệt hy vọng Đinh Tiếu có thể kế thừa chức vụ hiến tế của mình, nhưng xem ý tứ của Khôn thì có vẻ không dễ dàng đồng ý, nhưng không quan trọng, nàng cảm thấy đứa nhỏ Đinh Tiếu này đối với phương diện y dược vẫn rất có thiên phú, hơn nữa cậu phân biệt được tốt các loại thực vật hoang dại, mặc dù không thể làm hiến tế, nhưng học tập một chút về chẩn trị bệnh cũng vẫn có thể.

Được hiến tế trả lời khẳng định, Đinh Tiếu vui vẻ mà theo Khôn đã đem đồ vật phân chia xong về nhà. Đương nhiên họ cũng tiện đường mà thông báo cho Phong và Mộc Ngõa đến thôn đội mang đồ vật đã được phân chia về. Trong lúc cha Kinh và Khôn nói nhỏ vài câu, còn nói về vấn đề gì thì mọi người cũng đã rõ. Có Khôn ca đề cử lúc trước cùng tâm tình con trai của mình hiện tại, hắn phi thường tán đồng cuộc hôn nhân này, bởi vậy lần nói chuyện này khẳng định không tránh khỏi mấy lời nói "cảm kích" gì đó.

Đinh Tiếu trở lại sân nhà mình, lập tức liền cảm thấy toàn thân đều thoải mái, cả người thả lỏng đến không thể thả lỏng hơn: "Ba!! Con đã về rồi~~~!!"

Quỳnh nghe được tin tức sáng sớm đã ở trong sân chờ ấu tể tiểu bảo bối nhà mình, tuy anh không lo lắng về vấn đề an toàn, nhưng nói vậy mọi người cũng hiểu điều anh lo lắng chân chính là gì.

"Trở về là tốt rồi! Thế nào, có mệt không, hai người các con đều lại đây rửa mặt đi, Khôn, cháu buổi tối ở đây ăn đi, đi gọi cha và mẹ của cháu nữa, Thương và Miêu Miêu cũng gọi tới luôn."

Kỳ thực từ lúc bắt đầu theo đuổi bạn lữ nhà mình, Khôn đã không còn ăn cơm nữa ở nhà mình nữa, đối với vấn đề này, Bằng Giáp cũng thích như vậy, đã không có đại nhi tử đã trưởng thành ở nhà, mình và bạn lữ càng tự tại hơn một chút. (Thôn trưởng đại nhân à, hình tượng của ngài...) Còn Liễu đại ngay từ đầu đã không xem trọng cuộc hôn nhân này, sau khi tiếp xúc lại càng ngày càng thích đứa nhỏ Đinh Tiếu này. Kỳ thực ngoại trừ không thể sinh ấu tể ra, thân thể gầy yếu một chút, các mặt khác không có gì để mà bắt bẻ ở đứa nhỏ Đinh Tiếu này . Tuy còn chưa đến tuổi đi săn, nhưng nhìn tư thế cậu bắt cá, liền có thể tưởng tượng được về sau đi săn cũng không quá kém.

Tóm lại trải qua bản thân suy nghĩ cặn kẽ cùng nhiều lần tham khảo ý kiến bạn lữ nhà mình, những băn khoăn tiếc nuối ban đầu của Liễu Đại trên cơ bản đã không tồn tại nữa. Cho dù Khôn có làm thôn trưởng cũng không sao, tương lai con của Ảnh và Thương cũng có thể làm con của Khôn. Dù sao mình và Bằng Giáp vẫn đang ở kỳ tráng niên, muốn thoái vị còn sớm chán!

Thời điểm cơm chiều một nhà Bằng Giáp đã đến đông đủ, tự nhiên cũng không thiếu được vị trí của hiến tế.

Hôm nay Hạ mang đội đi săn, săn về một con bạo nha heo đang gặm vỏ cây, về đến nhà nhìn thấy bảo bối ấu tể nhà mình đã trở về, lập tức liền đem đầu heo này xẻ thành tám khối.

Kỳ thực tất cả mọi người đều không muốn để Đinh Tiếu bận việc làm cơm chiều, nhưng khi Đinh Tiếu về phòng thu xong đồ đạc của mình, trộm đem ba cái túi của mình dấu ở nơi chứa quả trân châu mang về phòng, ở trong bếp ngửi thấy mùi dưa chua phát ra từ trong lu. Lập tức quay lại nhìn một chút hai bình Lục Thái muối, thoạt nhìn hiệu quả không tồi!

Quỳnh đi theo sau Tiếu Tiếu, chỉ vào hai cái bình cao tới nửa người: "Tiếu Tiếu, con đem Lục Thái ngâm ngâm trong nước, đều thành mùi chua rồi." Tuy không muốn đả kích biện pháp chứa đựng của ấu tể nhà mình, cũng sẽ không trách Tiếu Tiếu làm lãng phí đồ ăn, nhưng anh nghĩ cũng nên nói cho cậu một chút.

Mùi dưa chua đã lâu không thấy làm Đinh Tiếu lập tức cảm động, mùa đông ngày trước, mỗi cuối tuần nhà mình đều phải ăn một lần dưa chua. Mình thì thích ăn xương sườn hầm dưa chua, còn ba ba lại thích ăn dưa chua với thịt ba chỉ. Người kia đã từng nói qua ba ba làm dưa chua với thịt luộc là mỹ vị ngon nhất trên đời, đáng tiếc thứ đẹp nhất trên đời có lẽ vẫn là tiền và danh dự đi. Trong đầu chợt lóe lên những chuyện cũ năm xưa, quay đầu nhìn thấy vẻ mặt tiếc hận của ba ba, Đinh Tiếu cười: "Không thành vấn đề, Lục Thái ngâm nước một tháng là có loại hương vị này, hiện tại cái này không gọi là Lục Thái nữa mà gọi là dưa chua, chua chua, hầm thịt ăn rất ngon."

Quỳnh bán tín bán nghi, nhưng nhìn bộ dáng tràn đầy tin tưởng của Tiếu Tiếu, anh lại bắt đầu chờ mong lên. Ai bảo ấu tể nhà mình tay nghề nấu ăn ngon như vậy, nhưng mà Lục Thái bị ngâm trong nước như này còn có thể hầm với thịt ăn được sao?

Khôn là người thứ nhất có gan nếm thử dưa chua, tuy hắn cũng cảm thấy vừa vào phòng bếp, mùi vị chua này thực sự quá rõ ràng, nhưng nhìn vẻ mặt vui vẻ của Tiếu Tiếu khi thái Lục Thái đã biến sang màu vàng kia, hắn liền quyết định nói cái gì cũng phải tin tưởng Tiếu Tiếu! Cho dù Lục Thái này ăn vào thúi thúi, chỉ cần Tiếu Tiếu bảo ngon, mình cũng tuyệt đối sẽ không nói không ăn. Nhưng tâm tình mang theo "chí lớn kiên định" mà ăn dưa chua  Tiếu Tiếu đưa tới bên miệng mình xong, hai mắt Khôn lúc ấy liền mở to. Lục Thái này nhai lên giòn giòn, còn có vị chua mà mình chưa từng ăn qua, mà loại hương vị này lập tức gợi lên sự thèm ăn: "Tiếu Tiếu, cái này thực chua, nhưng ăn cũng rất ngon!"

Đinh Tiếu tương đối vừa lòng với biểu hiện của Khôn: "Anh cũng biết hàng đấy! cái này a, là dùng cải...Lục Thái làm ra dưa chua." Ở quê của tôi, mỗi nhà cuối thu đều tích loại dưa chua này qua mùa đông. Hôm nay chúng ta liền ăn lẩu dưa chua đi. Anh hỗ trợ đem thịt ba chỉ cắt lát, giống như lần trước chúng ta ăn lẩu vậy."

Nhìn ấu tể nhà mình và Khôn giao lưu đối thoại trong phòng bếp, Quỳnh vui mừng mà nở một nụ cười: "Hạ a, kỳ thực Khôn thật sự rất tốt đúng không?" Có thể vô điều kiện mà tín nhiệm bạn lữ của mình như vậy, giống đực tốt như vậy tuyệt đối có thể đem đến hạnh phúc cho bạn lữ.

Hạ gật đầu: "Đúng vậy, nhưng nghĩ đến Tiếu Tiếu còn không có ở nhà bao lâu liền bị tiểu tử thúi này bắt cóc, ta liền phát hỏa." Lòng bàn tay lại còn ngứa ngứa!

Quỳnh thở dài, nhưng cũng gật đầu đồng ý: "May là Tiếu Tiếu còn nhỏ, chúng ta ít nhất còn có thể ở với nó mấy năm, đúng rồi, Khôn không phải nói sẽ làm nhà của nó và Tiếu Tiếu ở sau nhà chúng ta sao? Anh nhắc Khôn nhất định phải làm gần một chút, ít nhất chúng ta mỗi ngày đều phải ăn cùng Tiếu Tiếu một bữa cơm mới được. Tiếu Tiếu chính là đứa con mà Thần Thú ban cho chúng ta, ta thật luyến tiếc." Đó là đứa con duy nhất của mình mà.

Hạ cười: "Đó là đương nhiên, Tiếu Tiếu cũng khẳng định luyến tiếc chúng ta, tiểu tử Khôn kia  ở điểm này rất đúng mực."

"Chờ nghỉ ngơi mấy ngày, chúng ta mang Tiếu Tiếu và Khôn đi gặp đại ca ta đi." Tuy rằng đại ca hiện tại đã định cư ở tộc Kim Sư,  mấy năm đều không thấy được một lần, nhưng chuyện mình có hài tử vẫn là muốn nói với đại ca, dù sao hắn cũng là thân nhân duy nhất của mình. Sau khi mình và Hạ thành thân không bao lâu mẹ liền qua đời vì mắc phong hàn, cha bi thương quá độ, trong một lần đi săn thất thủ mà mất đi tính mạng. Lúc đó tinh thần đại ca sa sút thật lâu, mãi tới khi đi du săn mới quen biết một giống cái tộc Kim Sư. Tuy đại ca và đại tẩu sau khi thành hôn chỉ có thể định cư ở tộc Kim Sư, khiến cho mình và hắn thật lâu không thể gặp mặt, nhưng đối với tất cả các giống đực mà nói, bạn lữ đều là tồn tại chân thực nhất trong cuộc đời. Có thể tìm được bạn lữ làm bạn cả đời chính là một loại phúc khí.

Cho dù mình cảm thấy giống cái tộc Kim Sư không dịu dàng chút nào, còn thực bá đạo, nhưng đại ca thích là được rồi, tính ra thì mình cũng mấy năm không gặp đám cháu trai rồi.

Cơm chiều thực phong phú, ngoài Đinh Tiếu ra bất luận người nào tới cũng đều là mới mẻ.

Khi bọn họ phát hiện hai bình lớn Lục Thái đã phát ra mùi chua ở trong bếp nhà Quỳnh cư nhiên có thể làm ra đồ ăn ngon miệng như vậy, mọi người tính cả Hạ và Quỳnh đều bị hương vị của loại đồ ăn này mê hoặc. Càng làm cho bọn họ yêu thích vẫn cứ là món lẩu này. Lát thịt mỏng cho vào trong nồi dưa chua đảo qua đảo lại tới khi thịt biến thành màu trắng gắp ra chấm với nước chấm làm từ hoa hẹ và hoa quẩy điều phối thành, sau đó lại ăn cùng cơm bắp. Tuy không có miếng thịt lớn như thịt nướng hay hầm như mọi ngày ăn cho đã nghiền, nhưng hương vị lại không gì sánh được, là hương vị mà bọn họ chưa từng nếm qua từ trước tới nay.

Canh dưa chua là dùng xương đùi heo cùng xương bay còn có hai miếng thịt ba chỉ cùng nhau hầm, có loại thịt mỡ này làm nên, vị chua của dưa liền giảm xuống rõ ràng, do đó đổi thành một loại tư vị càng mỹ diệu. Kỳ thực Đinh Tiếu cảm thấy loại dưa chua làm từ Lục Thái này có chỗ khác với dưa chua từ rau cải đời trước. Loại dưa chua này trong vị chua còn mang theo vị ngọt thanh của Lục Thái lưu lại. Còn có chính là cậu đã xem nhẹ trình độ ưa thích của các thú nhân này rồi, vốn dĩ cậu cảm thấy ăn lần đầu thế nào cũng phải có quá trình thích ứng. Mặc kệ nói như thế nào thì dưa chua cũng khó tránh khỏi có một vị chua đặc trưng, cũng không phải tất cả mọi người đều thích. Nhưng cậu thực sự không hiểu hết về dân bản địa rồi, bốn nồi lẩu dưa chua lớn, trong chớp mắt chỉ còn dư lại thịt và xương. Trong lòng tính toán hai bình dưa chua lớn nhà mình kia phỏng chừng không hy vọng gì ăn đủ trong mùa đông.

"Tiếu Tiếu à, dưa chua này của cháu, chính là dùng Lục Thái ngâm trong nước tạo nên sao?" Liễu Đại nhịn không được dò hỏi, so với xương và thịt hầm dưa chua, nàng càng thích ăn riêng dưa chua  hơn. Nàng trước nay không cảm thấy mình sẽ thích ăn một loại món ăn như vậy, rõ ràng bên trong có nhiều thịt và xương như vậy, sao một chút cũng không có cảm giác bị ngấy? Quả thực là càng ăn càng ngon miệng, càng ăn càng muốn ăn thêm, ăn kèm bột trân châu làm thành bánh mì cảm giác càng tuyệt vời hơn. Quả nhiên vẫn là con trai lớn nhà mình thực tinh mắt! Tìm được người bạn lữ này thực quá tốt!

Ẩu...tuy Tiếu Tiếu thật sự không có biện pháp đồng ý với cách nói này, nhưng cẩn thận ngẫm lại, cũng không khác mấy.

"Chính là đem Lục Thái phơi dưới nắng mấy ngày, sau đó rửa sạch cắt phần lá cây ở phía dưới, sau đó đặt vào trong bình. Cho một bình nước sôi, lại cho nước nguội, tìm một cục đá lớn đè trên Lục Thái, chờ một tháng là được. Nhưng xử không tốt Lục Thái cũng sẽ thối, nơi muối dưa cũng không thể quá lạnh, như vậy sẽ lâu chua, cũng không thể quá nóng, sẽ bị khú. Nhưng ở chỗ chúng ta, độ ấm trong phòng bếp là vừa đủ. (Bí: ko hiểu thím tác giả có biết muối dưa không, mà không thấy cho muối!)

Tính toán số lượng Lục Thái nhà mình, Liễu Đại lập tức quay đầu nói với Bằng Giáp: "Ngày mai anh đi kiếm hai bình gốm lớn về, chúng ta cũng muối dưa chua này đi!"

Bằng Giáp tự nhiên tuân mệnh làm theo, yêu cầu của bạn lữ, thân là giống đực nhất định phải đạt thành. Huống chi món dưa chua này...... Ăn thật ngon a! "Vậy Tiếu Tiếu, ngày mai mọi người cũng tới nhà ta ăn cơm chiều đi!" Thuận tiện hỗ trợ làm cái dưa chua này đi.

Đinh Tiếu nhìn thoáng qua Khôn, thấy ánh mắt đại gia hỏa kia tràn đầy biểu tình mong chờ, tâm hoảng hốt, nhanh chóng gật đầu: "Vâng!"

Ngày hôm sau Đinh Tiếu bận rộn một hồi, buổi sáng, bưng cái ly (bình đựng tương cay) làm vệ sinh trong sân, liền nhìn thấy cha và ba chuyển Lục Thái từ trong nhà kho ra. Không cần hỏi, cậu cũng có thể đoán được hai vợ chồng này có ý gì.

"Ba, cha, hai người lại muốn làm dưa chua à?" Kỳ thực chỉ cần không phát sinh gì, từng đó dưa chua nhà mình vẫn đủ ăn trong hai ba tháng. Nhưng lại nghĩ tới tình hình như ngày hôm qua, có thể ăn một tháng đã là không tồi rồi◤(¬‿¬)◥

Được câu trả lời khẳng định, việc này đối với nhà bọn họ vẫn thực dễ dàng. Chuyển ra một cái bình gốm lớn nguyên bản đựng quả trân châu, Đinh Tiếu chỉ có thể để nó khôi phục lại tên nguyên bản của nó —— lu. Vì lúc trước Đinh Tiếu đều phơi qua tất cả Lục Thái, như vậy dưới tình huống không có hầm cũng có thể cất lâu một chút, cho nên hiện tại chỉ cần thu thập rửa sạch rồi bỏ vào lu đổ thêm nước là được.

Quỳnh rất nghiêm túc mà học tập từng bước một, tuy lúc trước anh cũng xem qua, nhưng rõ ràng không có dụng tâm như lần này. Anh lúc ấy như thế nào cũng không nghĩ tới Tiếu Tiếu nói về phương pháp cất trữ đặc thù sẽ có chuyển biến lớn như vậy.

Kế tiếp đi tới nhà hiến tế hỗ trợ làm dưa chua, Tiếu Tiếu liền rõ ràng nhẹ nhàng hơn nhiều, có ba mình hỗ trợ, còn có Cát Trung bá bá bên cạnh làm "cu li", cho nên Lục Thái cũng nhanh chóng thuận lợi mà nhét đầy vào hai bình.

Cuối cùng tự nhiên là đi đến nhà Bằng Giáp tiếp tục công việc này.

Đinh Tiếu cảm nhận sâu sắc, tích dưa chua quả nhiên là một công việc gánh thì nặng mà đường thì xa.  Bản thân lát nữa sẽ tỉ mỉ nghiêm túc mà đem những việc cần chú ý giao cho Liễu Đại bá mẫu, về sau muốn phát triển dưa chua đến từng gia đình, để nàng là phu nhân thôn trưởng đi truyền thụ kinh nghiệm là được. Mình không thích hợp để "xuất đầu lộ diện" a!

Nhìn bốn bình Lục Thái tràn đầy, khóe miệng Đinh Tiếu run rẩy, hảo gia hỏa, Liễu Đại bá mẫu quả nhiên có khí phách của đệ nhất phu nhân bổn thôn. Lục Thái trong nhà không để lại một cây đều đem đi muối, may là nơi này nhiệt độ không khí đến nhanh, cho dù chua chậm một chút, cũng không lo lắng bị thối hư. Nếu không sẽ dữ dội tạo nghiệt.

Vào lúc ban đêm toàn bộ thức ăn đều xuất từ tay Liễu Đại, Khôn cũng xuống bếp hầm củ từ, dưới sự chỉ đạo của Tiếu Tiếu, nấu một nồi cơm bắp.

Củ từ và bắp đều là phần Khôn được chia, cũng coi như là để Bằng Giáp trước ăn thử, còn phần ở thôn đội, khẳng định phải cùng Đằng và mấy người trong đội tuần tra cùng nhau ăn.

Tay nghề nấu nướng của Liễu Đại vẫn luôn không tốt bằng Quỳnh, càng đừng nói tới Tiếu Tiếu. Nhưng dưới sự "nhắc nhở" của con trai lớn nhà mình, cũng có rất nhiều đổi mới. Quan trọng là hiện tại toàn bộ thôn dân đối với việc vận dụng các loại gia vị có kỹ xảo riêng của mình, nàn đối với tay nghề yêm chế thịt nướng vẫn rất có tin tưởng.

Tuy cùng là bột hoa tiêu, bột hành và muối xanh làm gia vị, nhưng vô luận là ở thế giới nào, việc nấu nướng này là mỗi người một khẩu vị. Đồng dạng cùng một loại nguyên liệu nấu ăn, nhưng người làm khác nhau tất nhiên sẽ tạo ra mùi vị khác nhau. Đinh Tiếu đối với tay nghề làm thịt nướng của Liễu Đại thích không chịu được, thịt dê tươi mới được thoa thêm nước sốt cay, hơi nướng cháy phần ngoài da, lại quết chút mật ong, lại nướng thêm hai ba phút nữa. Ăn vào miệng lớp bì vừa giòn vừa thơm, bên trong thịt lại đầy nước, mặc kệ gia vị là thế nào, tay nghề nướng thịt này tương đối không tồi, huống chi nước sốt còn làm Tiếu Tiếu vừa lòng như vậy.

Quỳnh nghiêm túc lãnh giáo bí quyết nướng thịt dê của đại tẩu, Liễu Đại sau khi xác nhận Đinh Tiếu phi thường thích ăn thịt nướng mình làm, càng thêm biết gì nói nấy về chia sẻ bí quyết này. Vốn dĩ đều là người một nhà, như vậy thân càng thêm thân, có gì phải dấu diếm. Phải biết Tiếu Tiếu và Quỳnh cũng không ít lần đem phương pháp chế biến của họ cho mọi người, bản thân mình cũng được lợi rất nhiều a!

Đêm nay vui vẻ nhất chính là ba vị giống đực thành niên.

Bằng Giáp phi thường vui vẻ về việc bạn lữ mình hoàn toàn không nghĩ tới vấn đề con nối dõi của đại nhi tử nữa. Người một nhà đều vui vui vẻ vẻ như vậy thật tốt a. Bản thân làm cái chức thôn trưởng này cũng có thể tới một vài trăm năm nữa, vội gì chứ.

Còn Hạ thì vui mừng vì cuối cùng Quỳnh nhà mình có thể không cần phải cẩn thận trước mặt đại tẩu, tuy Liễu Đại trước nay đối với Quỳnh không có gì không tốt, người một nhà vào lễ tế điển năm mới là muốn tụ tập bên nhau ăn bữa cơm đoàn viên. Nhưng vì việc em trai và em gái của Liễu Đại từng tranh đoạt mình với Quỳnh, nhiều ít vẫn khiến Quỳnh nhìn thấy Liễu Đại đặc biệt cẩn thận. Cho nên nhìn tình hình hiện tại, hắn chỗ nào có thể không cao hứng đây.

Khôn tuy trên mặt như cũ không có biểu tình gì, nội tâm lại kích động không thôi. Đây chính là lần đầu tiên Tiếu Tiếu đến nhà mình ăn cơm, còn có nhị thúc và Quỳnh thúc thúc nữa, đây chính là hai gia đình gặp mặt đi? Thật sự là quá tốt! Như vậy từ nay về sau, Tiếu Tiếu liền chân chính là bạn lữ của mình rồi! (Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đấy◤(¬‿¬)◥....)