Chương 77: Cải tạo.
Bạc
Có lẽ bởi vì sự xuất hiện của quân đoàn bốn, dù chỉ là một manh mối nhỏ nhưng cũng khiến Lam vô cùng tập trung.
Một ngày 24 giờ, ăn, ngủ, ra ngoài, đi tắm,... Trình Hiểu liếc nhìn cái tên mặt than chỉ thiếu chút nữa là ngay cả đi đánh răng cũng dán sát sau mông mình, ông đây cảm thấy bị tước đoạt quyền tự do thân thể!
Nếu muốn sử dụng dị năng thì nhất định phải tìm được cơ hội, cậu hiện tại chưa biết xác suất thành công là bao nhiêu, nếu ngang nhiên để lộ cũng không ổn lắm.
Vì vậy Trình Hiểu chẳng thừa hơi đi khuyên nhủ làm gì, hơn nữa Lý Nhiên đã điều thêm không ít cao thủ đến canh giữ phủ thành chủ, nên cuối cùng Lam cũng ngừng xem cậu như túi hương, giờ giờ phút phút giắc trên lưng quần để mang theo nữa.
Bây giờ dị tộc đang ở phòng tiếp khách bàn bạc gì đó với Lý Nhiên, chắc là việc liên quan đến quân đoàn bốn, Trình Hiểu không đi theo, nếu muốm biết, buổi tối Lam tự nhiên sẽ nói lại, còn hiện tại...
Sử dụng dị năng không biết có thể làm thay đổi thành phần đất đai hay không? Đây là vấn đề mà mấy ngày nay cậu cân nhắc, vừa lúc trong phòng thí nghiệm chỉ có một mình cậu, đây chính là thời cơ tiến hành thí nghiệm thực tế tốt nhất.
Trình Hiểu đứng trước bàn thí nghiệm, tay phải vốc lên một nắm cát màu xám tro, đây là đất lấy được ở khu vực xung quanh thành phố tự do, là loại đất phổ biến nhất thời kỳ này.
Đối tượng thí nghiệm, nhất định phải có tính phổ biến để dễ dàng mở rộng quy mô nghiên cứu sau này.
Có một ít cát nhỏ theo kẽ tay rơi xuống bàn thí nghiệm, đây chẳng qua chỉ là bụi đất không chút sức sống, chính nó đã ngăn cản người dân trở về cuộc sống ''bán mặt cho đất, bán lưng cho trời'', dựa vào ruộng đất để sinh tồn trước kia.
Trình Hiểu càng thêm quyết tâm, hai mắt khẽ nhắm lại, điều động năng lượng kỳ lạ trong cơ thể, tay phải vô ý nắm chặt hơn, tay trái bao phía trên, bày ra tư thế vây kín.
Thay đổi, không biết có thể thay đổi thành loại đất giàu dinh dưỡng và khoáng chất, thích hợp cho thực vật sinh trưởng, khiến những mầm xanh đâm chồi nảy lộc như trong trí nhớ hay không.
Trình Hiểu tĩnh tâm, từ từ mở mắt ra, xòe lòng bàn tay, nhìn về phía nắm đất đã được dị năng thanh lọc.
Sẽ hóa thành đất đen? Đất đỏ? Đất vàng? Hay đất bảy màu đây?
Vẫn là màu xám đen...
Trình Hiểu híp mắt lại, bốc lên một nhúm đất trong tay, rồi dùng ngón tay chà xát, tỉ mỉ cảm nhận, hình như có chỗ nào đó khang khác.
Cậu đưa nắm đất tới chỗ máy kiểm tra, lấy một ít bỏ vào trong ống nghiệm, tiến hành phân tích toàn diện.
Kết quả thí nghiệm cho thấy, kết cấu và tính chất của đất đã bị thay đổi hoàn toàn, hàm lượng chất hữu cơ và các nguyên tố dinh dưỡng vô cùng dồi dào, có thể đạt tới tiêu chuẩn đất trồng cây lương thực, vượt xa cả thời hoàng kim trước đây.
Vẻ mặt Trình Hiểu rất bình tĩnh nhưng tâm trạng thả lỏng hơn nhiều, thí nghiệm đã thành công, dị năng quả nhiên có thể làm thay đổi cấu tạo đất, nhưng hiện nay chỉ có một mình cậu, nặng lực không cao, nên việc có thể làm thật ra rất ít.
Hơn nữa giữa hai lần sử dụng dị năng có khoảng cách nhất định, thời gian sử cũng không dài, Trình Hiểu khẽ nhíu mày, đây là một trong những vấn đề khó giải quyết nhất.
Đem tro bụi cải tạo còn thừa bỏ lại vào hộp, phủi sạch cát rớt trên bàn thí nghiệm xuống, vừa rồi cậu bất cẩn để hai loại cát trộn lẫn vào nhau, hiện tại... đúng là rất khó để phân chia?!
Trình Hiểu híp mắt lại, trong đầu như có cái gì lóe lên.
Cậu nhanh chóng hốt đám cát chưa cải tạo lại, hắt vào trong hộp đựng, sau đó đem đất đã cải tạo, bỏ từng nhúm nhỏ vào rồi trộn đều.
Mặc dù không biết khối lượng đất đã dùng, nhưng chỉ cần có một chút phản ứng cũng đủ để đột phá khốn cảnh hiện nay.
Trước hết, đất đã được cải tạo trong tay cậu rất giống với cát bụi bình thường. Nét mặt Trình Hiểu bình tĩnh, không chút hoang mang đem cả hai thứ trộn vào hộp đựng, nhẹ lay để chúng lẫn đều vào nhau rồi đóng nắp lại.
So sánh từng kết quả sau nhiều lần thí nghiệm, Trình Hiểu rút ra kết luận: Đất đã được cải tạo tuy đã hoàn toàn thay đổi về cấu tạo nhưng vẻ ngoài vẫn giống đất bình thường.
Mặc dù cậu vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại âm thầm chấn động, điều này cho thấy phần đất trong tay cậu có thể phát triển không giới hạn?!
Không, việc này không khoa học, dù là dị năng cũng chẳng thể đảm bảo được.
Trình Hiểu tỉnh táo lại, ngón tay liên tục trộn đất đã cải tạo vào cát bụi bình thường...
Lần thứ nhất.
Lần thứ hai.
Lần thứ ba.
...
Lần thứ mười, Trình Hiểu lau mồ hôi trên thái dương, lần thứ mười một, cải tạo thất bại, quả nhiên, sử dụng dị năng có số lần hạn chế.
Mà trước kia nếu muốn biến đổi thì cậu phải nắm đất trong tay, còn giờ đã có thể thay bằng một cái chậu lớn, theo như cậu tính toán thì vận tốc ở những lần cải tạo không khác nhau là mấy.
Dường như cậu càng khỏe thì dị năng càng mạnh hơn, hay là sau này cậu cải tạo thêm nhiều cát bụi một chút, Trình Hiểu thầm nghĩ, năng lực này quả thật rất đáng sợ, nhưng nếu cứ tiếp tục giấu diếm, chẳng lẽ lại mang luôn vào quan tài hả?
Ngón tay cậu khẽ gõ lên bàn thí nghiệm, tập trung suy nghĩ trong chốc lát, bây giờ cậu vẫn có đủ khả năng để đảm bảo an toàn cho bản thân, nên tạm thời cậu sẽ không để lộ phương pháp cải tạo đất ra ngoài, thế nhưng...
Trình Hiểu híp mắt lại, cái thân phận bác sĩ thiên tài này đúng là không tệ lắm.
Một tháng sau, ánh mặt trời vẫn cay nghiệt như cũ, thế nhưng hôm nay, thành phố tự do vừa ồn ào vừa trấn động, ngay cả quân đoàn một đóng phía xa xa đều dự định tới đây xin vào thành để bàn bạc.
Phương pháp cải tạo đất đai, quả thật Trình Hiểu đã nghiên cứu ra rồi!
Từ lúc mạt thế đến, việc sinh tồn trở thành vấn đề hàng đầu. Mà đất đai cằn cỗi, khiến cả dị tộc lẫn nhân loại đều gặp khó khăn trong việc gieo trồng thực vật, bởi vậy chỉ có thể dựa vào săn bắn và hái lượm để mưu sinh.
Bất kể là tỷ lệ thương vong cực kỳ cao, hay dinh dưỡng không đầy đủ cũng trở thành những yếu tố trí mạng.
Phủ thành chủ vừa công bố tin vui này, chẳng cần cố gắng tuyên truyền cũng đã khiến các khu vực xung quanh trực tiếp trấn động, một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh, thành phố tự do trở thành một nơi chỉ cần chạm tay là có thể bỏng.
''Bác sĩ Trình đến, mọi người nhường đường một chút nào.'' Một khi Trình Hiểu ra ngoài, luôn luôn có rất nhiều binh lính đi theo để mở đường.
Không phải nói quá chứ, đám người đến để tỏ lòng hâm mộ và biết ơn có thể trực tiếp đem người thanh niên không quá khỏe mạnh kia đè chết.
''Nhìn kìa, là Trình Hiểu, người phát minh ra cách cải tạo đất đai đó!'' Có người đứng ở rất xa thấy một mái đầu đen đen liền hét toáng lên.
''Tôi đây là lần đầu tiên được thấy ngài ấy đó, không được, phải nhanh chóng quỳ lạy!'' Có người chấp tay lại, quả thật đem Trình Hiểu trở thành ân nhân cứu mạng.
''Muốn lạy thì chờ lúc ít người mà lạy, mau tránh ra, tôi không nhìn thấy.'' Người người chen lấn nhau, đây là chuyện bình thường, không thấy trên tường thành cũng đầy đầu người sao, hàng này cao hơn hàng kia.
''Nghe nói ngài ấy có bầu bạn là dị tộc, vậy có thể ở lại thành phố tự do không?'' Có vài người trong lúc ăn mừng vì có thể trồng lương thực cũng không khỏi hơi lo lắng.
''Đúng thế... Nhưng mà tôi nghe nói quân đoàn một chuẩn bị phái người đến đây, việc trọng đại như vậy đương nhiên không thể để một mình thành chúng ta nuốt chửng.'' Trên thực tế, rất nhiều người biết rằng, loại phát minh long trời lở đất kiểu này, sẽ không thiếu người bu vào tìm kiếm lợi ích.
Mặc dù những việc như tạo phúc cho nhân dân nghe rất ảo, thế nhưng Trình Hiểu vì nhân loại và cả dị tộc, tạo nên một cơ hội để giải quyết vấn đề lương thực, là việc thật công lao thật!
Dị tộc không ăn chay, nhưng nếu có lương thực, có nông nghiệp, có chăn nuôi thì không sợ không phát triển được.
Trên bảng thông báo do phủ thành chủ công bố, thì Trình Hiểu đã điều chế ra một loại dung dịch đặc biệt, sau khi thẩm thấu vào thì tạo nên các phản ứng để thay đổi cấu tạo đất, chỉ có thể sử dụng mười lần, hơn nữa chỉ có thể dùng với loại đất bình thường.
Mà muốn điều chế loại thuốc này cần phải tốn rất nhiều tâm lực, mấy ngày nay chỉ mới tạo ra được một ít, nhưng chẳng thể bắt Trình Hiểu làm việc liên tục được, dù sao cũng phải để cậu nghỉ ngơi, nếu không lỡ sơ ý để cậu chết vì lao động quá sức thì biết tìm ai để khóc đây?
Nhưng dù thế nào, thì việc này cũng đã làm mọi người thấy được hy vọng chấn hưng trái đất trong tương lai!
Lý Nhiên chưa từng hỏi qua nguồn gốc của loại thuốc cải tạo đất này, ở mạt thế, mỗi người đều phải có cách riêng để sinh tồn, vì vậy khó tránh khỏi sẽ có những điều bí mật, Trình Hiểu bằng lòng nói ra việc này, lại hao tâm tốn sức cải tạo đất, đối với thành phố tự do mà nói đã là một sự giúp đỡ cực lớn rồi.
Nếu là người khác, chắc chẳng mấy ai có thể rộng rãi như vậy... Cho dù có ra giá cao, cũng không được, nói cho cùng, nếu nắm trong tay phương pháp ấy, chưa xét đến những thứ khác, nhưng đã dư sức độc chiếm một tòa thành.
Trước kia Lý Nhiên cũng chỉ hơi xem trọng Trình Hiểu mà thôi, nhưng hiện tại, giá trị con người của cậu đã bay đến một độ cao khó ai với tới. E rằng, người thanh niên này, quả thật chính là đấng cứu thế trong miệng người dân a...
Trình Hiểu từ chối cho ý kiến đối với ngôn luận của mọi người.
Cải tạo đất quả thật có ý nghĩa rất quan trọng, trong tương lai sẽ có đủ lương thực để cung cấp cho tất cả mọi người, nhưng nếu phân tích tỉ mỉ, với tình huống trước mắt, chắc chắn quá trình sẽ vô cùng khó khăn, quanh co.
Không nói đến việc từng bước mở rộng quy mô ruộng đất, còn cần phải xây dựng khu vực phòng ngự, xua đuổi mãnh thú, chống đỡ thiên tai,... đều là những thách thức đối với trí tuệ, sức mạnh của dị tộc và nhân loại.
Hai bên cùng hợp tác có thể đạt đến hiệu quả và lợi ích tối đa, việc triển khai kế hoạch gieo trồng sẽ càng thêm nhanh chóng, mà sự hợp tác này phải dựa trên cơ sở là mối quan hệ bạn bè thẳng thắn.
Theo phân tích từ những tư liệu có được, Trình Hiểu nghĩ, nếu so với quân đoàn bốn thì việc hợp tác với quân đoàn một mà cậu tương đối quen thuộc xem ra ổn hơn.
Sau khi Lam tắm rửa xong, vừa đi vào phòng anh liền thấy người đã mệt mỏi cả ngày hôm nay đang tựa vào bệ cửa sổ ngủ gật.
Phương pháp cải tạo thần kỳ, quả thật có thể giải quyết vấn đề mà ngay cả khoa học kỹ thuật của dị tộc cũng hết cách, thế mà cậu không hề giấu diếm đem thành quả công bố ra ngoài.
Nhớ lại ngày hôm đó ở trong phòng khách, Trình Hiểu đối mặt với nhóm lãnh đạo trung tâm của thành phố tự do, không kiêu ngạo không nóng nảy, thanh âm trầm ổn, từ từ nói ra phát hiện quan trọng của mình, đối diện với sự kinh ngạc và mừng như điên của mọi người, Trình Hiểu vẫn mặt không đổi sắc, giữa hai lông mày thể hiện sự lạnh nhạt, tựa như chỉ nhấc tay làm một việc nhỏ chẳng đáng kể.
Trước đây đối với bầu bạn của mình, anh chỉ cảm thấy có trách nhiệm, nhưng bây giờ, Lam rũ mi, đưa tay giúp Trình Hiểu kéo chăn, đắp lên người đối phương, anh khẽ cúi người chạm nhẹ vào khóe môi cậu.
Trình Hiểu nhạy bén mở mắt ra, đối diện là một ánh mắt sâu thẳm, sắc nhọn.
Hôn trộm!
Trình Hiểu khinh bỉ liếc đối phương, lại phát hiện khóe môi anh dường như đang khẽ cong lên.
Một tay ôm người đã tỉnh dậy vào lòng, chăn cũng không cần đắp, Lam nhìn bầu bạn vừa tỉnh lại, ánh mắt còn chút mơ màng, nếu người thanh niên này càng lúc càng có giá đến mức chỉ cần chạm vào là bỏng tay... Vậy thì sinh thêm một đứa đi, phải buộc chặt cậu mới được.
Mà những kẻ dám nhân cơ hội này trà trộn vào thành nhằm ra tay với Trình Hiểu... Lam híp mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo, bén nhọn, có một số việc máu tanh, không nên để cậu biết đến.
Đối mặt với nhu cầu càng lúc càng mạnh mẽ của dị tộc tối nay, Trình Hiểu cố gắng phản kháng nhưng vô hiệu, đều bị trấn áp ngay tại chỗ...
Mấy thứ linh tinh như dị năng, ở thời khắc mấu chốt luôn không có tác dụng, cậu âm thầm suy nghĩ, ngày mai nhất định phải đến thăm nhà Tần, để Lam có thể cùng anh ta trao đổi những điều tâm đắc!