Nam Hoan Nam Ái

Chương 11: Tiếp tục đại trừu sáp

Chương 11: Tiếp tục đại trừu sáp

Bảo bối, tay đừng nhúc nhích, cẩn thận đừng làm mình bị thương.” Lăng Tỉ hôn nhẹ vành tai đã đỏ hồng của cậu, phía trước còn dùng thái độ trêu chọc sau đó liền chuyển thành giọng nói ôn nhu đến mức có thể chảy nước.

“A… Nhanh lên… ” Chu Lộ ngừng lại động tác ở tay, sắc mặt càng lúc càng đỏ ửng, bị du͙© vọиɠ tra tấn đến khó chịu, chỉ hi vọng Lăng Tỉ có thể nhanh chóng tiến vào hậu huyệt của mình.

Lăng Tỉ kề sát lỗ tai cậu thấp giọng cười rộ lên, “Trước khi cắm vào liền có thứ tốt cho bảo bối xem.”

Chu Lộ ngẩng đầu nhìn Lăng Tỉ, trong mắt phiếm hơi nước đầy mông lung khó hiểu.

“Bảo bối, đến, nhìn tôi rút ra.” Lăng Tỉ động eo, khiến cậu một lần nữa tập trung sự chú ý đến phía trước nơi kết hợp chặt chẽ của hai người.

Chu Lộ trong nháy mắt liền hiểu được ý tứ của Lăng Tỉ, đỏ mặt do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn vươn tay đem dươиɠ ѵậŧ nhỏ của mình đang ngăn trở tầm mắt đẩy sang một bên, bại lộ trước mắt là hạ thể dính chặt của hai người.

“Nhìn kỹ.” Lăng Tỉ cười khẽ một tiếng, trải qua thời gian dài kết hợp, trong âm huyệt mềm mại tựa hồ đã cùng côn ŧᏂịŧ Lăng Tỉ hoàn toàn hợp thành một, khi côn ŧᏂịŧ rút ra, tầng tầng mép thịt bên trong như bừng khỏi giấc mộng, gần như đang giãy giụa run rẩy, muốn giữ lại thứ trước đó đã mang đến cho chúng vô số kɧoáı ©ảʍ ngọt ngào.

Chu Lộ cắn môi, mặt đỏ như tích huyết, xương mu của Lăng Tỉ dính đầy dâʍ ɖị©ɧ rút khỏi hoa huyệt của cậu, bộ dạng cánh hoa sưng đỏ căng phồng, khỏa âm đế cơ đơn trong không khí hơi run rẩy, bên trong âm huyệt do côn ŧᏂịŧ một đường rút thẳng ra ngoài sinh ra một cỗ kɧoáı ©ảʍ, từng đợt lan truyền đến hậu huyệt, khiến cậu không khỏi cuộn tròn ngón chân.

“Bảo bối, phía dưới thật nhiệt tình, tôi đều không rút ra được.” Lăng Tỉ cười nhẹ, ghé vào lỗ tai cậu phun ra da^ʍ ngôn đãng ngữ, chọc Chu Lộ tức giận bị một quyền đánh vào ngực.

Chỉ trong chốc lát, côn ŧᏂịŧ liền rút ra hơn phân nửa, cự điểu dữ tợn dính đầy chất lỏng trắng đυ.c hỗn loạn, mị thịt hồng phấn ở cửa động bị kéo ra ngoài vẫn gắt gao cắn chặt cự điểu, không muốn nó ly khai, Chu Lộ vô thức nuốt nước bọt, nghĩ muốn nhắm chặt mắt lại để không nhìn thấy bộ dạng da^ʍ mỹ đói khát bên dưới của mình, lại như mê muội mà mở to hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm chỗ đó.

Thẳng đến khi côn ŧᏂịŧ chỉ còn lại đầu khấc ở trong, Lăng Tỉ dừng lại trong chốc lát, dau đó rút mạnh thắt lưng, “Phốc” một tiếng, côn ŧᏂịŧ toàn bộ bị rút ra.

“A… ” Côn ŧᏂịŧ vốn chống đỡ ở cửa động đột ngột rời đi khiến huyệt khẩu khép mở càng lúc càng nhỏ, cuối cùng cửa động sưng đỏ co lại chỉ bằng ngón út liền không thể khép lại nữa, cánh hoa hồng nộn lui về trong hoa nguyệt, mà dâʍ ŧᏂủy̠ trong nội bích không ngừng chảy ra lỗ nhỏ, tí ta tí tách mà chảy xuống, cực kỳ giống bộ dạng lẳиɠ ɭơ mất khống chế, đọng dưới áo ngủ của Lăng Tỉ, nhất thời một mảnh lầy lội hỗn độn.

Chu Lộ bị cảnh tượng dâʍ ɭσạи này đập vào thị giác, kí©ɧ ŧɧí©ɧ không chịu nỗi, sắc mặt đỏ bừng cả người run rẩy, bên trong nội bích không được cự vật lấp đầy, toàn bộ thể xác lẫn tinh thần đều trống rỗng ngứa ngáy, nhất là hậu huyệt vốn vừa được đâm chọc đến tê ngứa, hiện tại càng không ngừng run rẩy mấp máy.

“Bảo bối, em như thế nào lại dâʍ đãиɠ như vậy?” Lăng Tỉ cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhỏ, hơi thở nặng nề mang theo hơi nóng, vừa rút ra khỏi hoa huyệt mềm mại, côn ŧᏂịŧ không được bao bọc, đột ngột đau nhức đến khó chịu.

Chu Lộ thở phì phò, trừng mắt liếc hắn, cậu sẽ như vậy đến cùng là trách nhiệm của ai !

Lăng Tỉ hôn khuôn mặt uất ức phẫn nộ của cậu, ôm người đi đến chiếc tủ lớn trong phòng chứa quần áo, một phen kéo ra cánh cửa.

Chu Lộ quay đầu liền nhìn vào tủ lớn, không có một kiện quần áo, chỉ có vài sợi dây thừng không cùng chiều dài phân ra mắc vào hai bên, các sợi dây thừng buộc một nút kết ở giữa, bên dưới đặt vài tấm đệm đều bị khoan rỗng một lỗ ở giữa cùng nút điều chỉnh độ căng chùng của dây.

Không đợi Chu Lộ nhìn kỹ, Lăng Tỉ đã đem người đặt lên tấm đệm, phần lưng chịu lực kéo căng phần dây hai bên, sau đó hắn nâng lên chân cậu toàn bộ đặt vào bên trong, điều chỉnh tốt độ cao cùng chiều ngang để hai chân cậu ngồi ở tư thế song song với mặt đất.

Sau khi sắp xếp tất cả, Lăng Tỉ đẩy nhẹ bắp đùi cậu, Chu Lộ cả người xích͙ ɭõa như ngồi trên xích đu, hai chân mở lớn đung đưa trong không khí, xấu hổ đến mức Chu Lộ muốn mắng hắn biếи ŧɦái, lại hưng phấn không yên lòng.

“Bảo bối, tôi muốn đi vào.” Lăng Tỉ một phen cởi ra áo ngủ sớm đã ướt đẫm, đứng sau lưng Chu Lộ, hai tay bóp cái eo thon của cậu, dùng côn ŧᏂịŧ cương cứng nóng bỏng của mình trượt dọc theo hậu nguyệt màu hồng phấn bị lộ ra bên ngoài lỗ hỏng, ma sát khe đùi, rất nhanh côn ŧᏂịŧ liền dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠.

Hô hấp nóng rực của Lăng Tỉ phun trên cổ của Chu Lộ, cảm giác ngứa càng khiến cậu gấp gáp khó nhịn, Chu Lộ cắn môi vặn vẹo thân thể, tay vô thức tách ra nếp uốn, đem huyệt khẩu khép chặt mở ra một cái khe hở hồng nộn.

Lăng Tỉ bị cậu dụ dỗ đến đỏ mắt, rốt cuộc không nhịn được, ưỡn thẳng lưng đâm vào.

“A…” Chu Lộ bị hắn đỉnh vào, phía trước giật nảy một cái, ngẩng đầu rêи ɾỉ một tiếng, nếp uốn bên ngoài huyệt khẩu đều bị căng ra, gắt gao chống đỡ, cảm giác tê ngứa trong tràng đạo được lấp đầy đến căng trướng, cỗ hư không kia rốt cuộc được giảm bớt.

“Trời ạ, bảo bối, mặt sau của cưng thật chặt.” Lăng Tỉ dán ở sau lưng cậu, mặt đầy mồ hôi, phần gốc của côn ŧᏂịŧ cơ hồ sắp bị cậu cắn đứt, cự điểu nhanh chóng bị nội bích mềm mại ấm áp kẹp chặt, hai loại kɧoáı ©ảʍ cực hạn khiến eo của hắn run lên một trận, để giảm bớt du͙© vọиɠ bắn tinh, Lăng Tỉ nắm lấy eo cậu bắt đầu trừu sáp.

“Ân…..Ân a… A…” Chu Lộ khép hờ mắt, cúi đầu than nhẹ, hậu huyệt cơ khát nhanh chóng thích nghi tần suất đâm chọc của côn ŧᏂịŧ, nội bích phối hợp mấp máy, tự co rút lại cơ vòng, sung sướиɠ mà phun ra nuốt vào.

“Bảo bối, hôm nay mặt sau thật sự rất hưng phấn a.” Cằm Lăng Tỉ gác lên đầu vai của cậu, nhìn cậu bị mình thao đến vẻ mặt mê man, bộ dạng dâʍ đãиɠ, một cỗ cảm giác thành tựu bỗng nhiên sinh ra, hạ thân chuyển động càng thêm cuồng dã, phần xương mu hung hăng đập vào cái mông trắng tuyết, nhất thời vang lên một trận “ba ba ba”.

“A…A… Đừng.. Đừng … Ưm a…” Tần suất đột ngột tăng lên khiến cậu ăn không tiêu, Chu Lộ phản kháng bắt lấy cánh tay Lăng Tỉ kêu lên, bên trong nội bích gia tốc mấp máy, đem côn ŧᏂịŧ kẹp chặt lấy.

Lăng Tỉ hôn nhẹ khuôn mặt đỏ bừng đầy mồ hôi của cậu, một tay không thành thật sờ soạng phía trước của cậu, vật nhỏ đã đứng thẳng chảy đầy nước, Lăng Tỉ triệt lộng cho cậu vài cái, dùng ngón tay ma sát lỗ nhỏ trên đầu khấc của cậu.

“A a a…” Chu Lộ lập tức hét ầm lên, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt phía trước khiến cậu theo bản năng khít chặt mông, đem côn ŧᏂịŧ của Lăng Tỉ nuốt vào càng sâu.

“Không cần… Đừng… mà… Ưmm….” Chu Lộ nghẹn ngào, tiếng ngâm khẽ bị vạ chạm ở hạ thể kết hợp cùng tiếng dây thừng ma sát nhấn chìm, hạ thân bị chọc đến cương cứng, đôi chân trắng nõn thon dài không ngừng đá loạn trong không khí, giống như cánh bướm mĩ lệ đập cánh phiêu diêu trong cơn mưa tìиɧ ɖu͙©.

“Lúc này mới chỉ là bắt đầu? Phía sau còn có càng thêm sung sướиɠ đâu.” Lăng Tỉ buông tay ra, không tiếp tục đùa giỡn vật nhỏ của cậu, hôn hôn tấm lưng đỏ ửng của cậu, đột nhiên nâng một chân cậu xoay lại, dây thừng xoắn vặn, hai người biến thành tư thế mặt đối mặt.

“A a !” Cơ thể đột nhiên xoay chuyển 180 độ, côn ŧᏂịŧ vẫn cắm sâu bên trong không có rời đi, khi côn ŧᏂịŧ xoay tròn ma sát điểm G trong nội bích, Chu Lộ ngẩng đầu ưỡn ra thẳng lưng, ngay sau đó cơ thể run lên một trận.

“Tìm được tao tâm của bảo bối rồi a.” Lăng tỉ cúi đầu cười một tiếng, không đợi Chu Lộ hoàn hồn lại mở ra một đợt tiến công mãnh liệt mới, xâm nhập sâu trong động của cậu, mỗi một lần ra vào đều không lưu tình nghiền ép tuyến tiền liệt của cậu.

Chu Lộ chỉ còn biết thét chói tai, cậu thấy mình như lơ lửng giữa ranh giới tử vong, trong đầu trống rỗng, hầu kết không ngừng lăn lộn, thân thể không kiềm được run rẩy, ngay lúc cậu thấy mình sắp mất đi tri giác, du͙© vọиɠ tích lũy theo một tiếng thét chói tai của cậu mà bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỏng manh phun ra dính vào cơ bụng Lăng Tỉ.

Lăng Tỉ cắn răng ôm chặt mông cậu, tàn nhẫn mà thao mở tầng tầng nội bích đang kịch liệt co rút, tại một phát cuối cùng triệt để xỏ xuyên đâm mạnh, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào bên trong.

Đợi đến khi cơn kɧoáı ©ảʍ cao trào rút đi, Chu Lộ đã mềm nhũn không còn chút khí lực, nghiêng ngả đổ vào l*иg ngực Lăng Tỉ. Lăng Tỉ hôn đôi mắt đã khép hờ của cậu, đem côn ŧᏂịŧ bán cương rút ra, hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dịch ruột non chảy ra ngoài huyệt khẩu, không kiềm được lại phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ xen lẫn bên trong, Lăng Tỉ điều chỉnh dây thừng, Chu Lộ đỏ ửng xích͙ ɭõa đung đưa trong không khí, hỗn hợp chất lỏng tích tóc rơi xuống nền nhà, khiến dâʍ ɭσạи trong căn phòng tạm thời vẽ ra điểm cuối