13– Sáng ngọt ngào/Làʍ t̠ìиɦ trong phòng tắm/ Rắc rối nho nhỏ
Lam Tư tỉnh dậy với cơ thể mềm mại vô lực, và thật hạnh phúc khi gần kề là sườn mặt anh tuấn của người đàn ông mà cậu yêu.
Sống mũi cao thẳng, mi mắt mượt mà sâu thẳm và thu hút. An Dã sắp ba mươi tuổi, cái độ chín muồi của những nam nhân, vừa tràn trề hương vị giống đực, vừa thuần thục trưởng thành vô cùng lôi cuốn.
Người xuất sắc như thế, lại là chồng của mình, còn điều chi tuyệt vời hơn. Lam Tư mơ màng nghĩ, bên khoé môi từ lúc nào đã câu lên nụ cười.
Ánh sáng nhàn nhạt từ cửa sổ thủy tinh hắt vào rèm phòng những vệt lấp lánh loang lổ. Trên giường là hỗn độn gối chăn và vết tích ám muội của tìиɧ ɖu͙©. Không khí ấm áp lại vương vấn chút gì đó như mật ngọt, chẳng nồng đậm mà lại khiến lòng người vô thức mê say.
Tiểu song nhi nằm nhoài trong ngực trượng phu nhà mình, ngắm nhìn gương mặt lúc ngủ của An Dã.
Thật sự rất là đẹp trai.
Khi ngủ, nam nhân mang một vẻ nhu hoà lại trầm ổn đến lạ lùng, khác hẳn một mặt lạnh lẽo âm u thường biểu lộ.
Nhìn theo góc độ này, An Dã thực sự giống như một vương tử bước ra từ chốn cổ tích xa xôi, kiêu hãnh đầy mị hoặc.
Ngón tay bé nhỏ huơ huơ trong không khí nửa ngày cũng chẳng dám chạm lên làn da màu đồng rắn chắc của nam nhân. Lam Tư muốn sờ sờ lại lo lắng bản thân đánh thức trượng phu còn đang mơ ngủ.
Thế nhưng ngắm nhiều một chút cũng không có sao nha.
Cậu không hiểu được vì sao An đại thiếu gia lại chấp nhận tình cảm đơn phương này đột ngột đến thế. Tiểu song nhi còn rầu rĩ có phải hay không ngày mộng mơ đó sẽ chẳng bao giờ tới được.
Ấy vậy mà, đêm qua cả hai đã ngọt ngọt ngào ngào biết bao nhiêu.
Cậu có chút lo lắng, ngộ nhỡ lúc ông xã tỉnh lại, cảm thấy tối qua chỉ là bị tìиɧ ɖu͙© làm cho hồ đồ, căn bản cũng không có thương cậu.
Tấm lưng trần trắng nõn nuột nà được bọc trong tấm chăn mềm của tiểu mỹ nhân bất chợt cảm thấy ớn lạnh.
Vì thế khi trượng phu anh tuấn của Lam tiểu Tư tỉnh lại từ giấc ngủ mê man, trước mắt là khuôn mặt mơ hồ thoạt nhìn sợ hãi của song nhi.
Phản ứng đầu tiên của nam nhân là nhanh chóng bắt lấy ngón tay trắng nõn bé nhỏ của tiểu mỹ nhân còn đang loay hoay trên vòm ngực mình.
Yêu vào thì nhìn người ta như nào cũng muốn cưng chiều bao bọc. An đại thiếu gia lại một bụng chiếm hữu vô cùng khắc nghiệt. Giờ đây vợ yêu có vẻ rất ủy khuất cùng lo lắng, anh dĩ nhiên vừa cảm thấy khó hiểu vừa gấp gáp muốn an ủi dỗ dành.
Thấy rõ nét nhu hoà mờ nhạt trên ngũ quan tinh xảo còn ngáy ngủ của nam nhân nhà mình, tiểu mỹ nhân luống cuống một hồi cũng bỏ xuống đắn đo trong lòng.
An Dã dĩ nhiên bắt gặp biểu cảm thở phào nhẹ nhõm của song nhi. Anh vươn tay kéo tấm chăn bọc kín cả hai người để vợ ngoan không bị nóng. Háo sắc lại vuốt ve bên vùng hông non mềm nhẵn nhụi, hài lòng khi thấy bé con mẫn cảm run rẩy, sau đó còn thầm cảm thán rằng xúc cảm rất tuyệt.
Tâm tình An đại thiếu gia lúc này rất tốt, cũng không ngại đùa cợt vài câu.
“ Ngắm anh lâu như thế, anh rất đẹp trai sao ?”
Thỏ nhỏ hai mắt to tròn chớp chớp không biết nghĩ gì, chỉ cảm thấy giọng nói trầm khàn buổi sáng sớm của nam nhân vừa dễ nghe vừa quyến rũ, bất giác lại thành thành thật thật mà gật đầu.
Nam nhân rất muốn cười, nhưng kìm nén không muốn để lộ ra mặt. An Dã xoa xoa thịt mềm trên bụng và eo tiểu song nhi, hầu hạ mỹ nhân vừa thoải mái vừa ngượng ngùng hồng hồng đôi má còn ướŧ áŧ khoé mắt, lại chú ý tới cả hai vẫn đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, liền xấu xa cọ cọ thứ hung khí ác liệt bên dưới sớm đã phấn chấn vào bắp đùi Lam Tư.
Bé thỏ nhỏ thẹn thùng đến hai má dần dần đỏ ửng nóng rang, cậu không quá quen với hành động câu dẫn lộ liễu này của nam nhân nhà mình. Thế nhưng rõ ràng ông xã không hề có chút biểu tình rằng anh đang hối hận vì chấp nhận cùng cậu hòa hợp, điều ngoài mong đợi đó khiến bé thỏ nhỏ hạnh phúc và sung sướиɠ như muốn điên lên.
An đại thiếu gia cũng không ở bẩn mà cứ vậy làm luôn, dù tối qua sau khi xong việc đã bế vợ bé nhỏ đi tắm rửa sạch sẽ. Hiện tại dứt khoát đem cục bông trắng trắng mềm mềm kia cùng mình đi vệ sinh cá nhân, khi đó muốn giải quyết cũng tiện lợi hơn rất nhiều.
Hoặc ít ra cũng tắm cho bé con đến thơm tho mềm mụp rồi làm một hiệp cũng không muộn.
An Dã đứng dưới vòi nước, thân thể tráng kiện hoàn mỹ, cơ bắp săn chắc cùng đôi chân dài khêu gợi, vô cùng câu dẫn.
“ Lam tiểu Tư ngoan, đến đây tắm cho chồng em đi.”
An Dã ánh mắt vẫn lạnh lùng lười biếng như thường lệ, nhưng động tác cọ rửa lại mạnh bạo hơn, cho thấy sự nóng lòng lúc này.
Tiểu song nhi ngồi trong bồn tắm pha lê trong suốt, hai mắt ướŧ áŧ ôm lấy đầu gối của mình đang ửng hồng vì độ ấm lúc này của làn nước. Cậu ngơ ngẩn nhìn cơ thể hấp dẫn của ông xã, vừa ngượng ngùng vừa mê mệt không thôi.
Côи ŧɧịt̠ lớn của nam nhân rũ xuống, hạ thân đầy hương vị giống đực hoang dại, nước nhỏ giọt chạy dọc theo bắp đùi rắn chắc tạo thành những vệt loang lổ mơ hồ.
Tiểu mỹ nhân run run bả vai, lỗ nhỏ bên dưới kích động lại mấp máy, nuốt vào một chút lại một chút nước ấm trong bồn.
Sở dĩ An Dã không bế cậu cùng tắm dưới vòi nước là để Lam Tư ngâm mình trong nước tắm pha dịch thuốc. Gần đây hai người làʍ t̠ìиɦ nhiều, mà anh cũng chẳng có thời gian chăm sóc bé bướm phấn nộn của vợ yêu, đành một công đôi việc cho cậu ngâm nước.
“ Hôm nay anh không về sớm được, nhưng có thể ba nhỏ sẽ sang đưa em đi thử áo cưới.”
Nhắc tới áo cưới liền khiến bé thỏ nhỏ tròn mắt nhìn lên, cũng sắp đến ngày trọng đại đó rồi, quả thực cậu phải bắt đầu chuẩn bị cho lễ cưới.
Niềm vui nho nhỏ lan toả trong l*иg ngực của song nhi, cậu sắp được công khai là bạn đời của An Dã rồi.
Tiểu mỹ nhân không phải không biết ông xã nhà mình rất được giống cái chào đón, vì vậy dù không quá để bụng nhưng cậu vẫn mong mỏi An Dã cho mọi người biết quan hệ vợ chồng của hai người.
Dù chỉ là một song nhi nhỏ bé, cậu vẫn có tính chiếm hữu rất lớn đó nha..
Nhìn bé thỏ nhỏ hai mắt mơ hồ không biết nghĩ gì trong đầu, An Dã bước vài bước đã đến bên cạnh bồn tắm, hai ba động tác đã đem người ôm trọn trong lòng, nhanh chóng thay nước ấm khác, rồi cùng nhau ngâm mình.
Anh đã từng làʍ t̠ìиɦ với vợ nhỏ ở phòng tắm vài lần, thế nhưng mùi vị hấp dẫn đó vẫn khiến anh thèm muốn không thôi.
Trong đầu đã dần nghĩ ra vô số cảnh tượng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh giống đực. Tỉ như làm thế nào đem song nhi đẫy đà mềm mại ấy quỳ gối chổng cao mông mẩy để anh từ phía sau tùy ý ȶᏂασ vào, tỉ như làm thế nào Lam tiểu Tư sẽ ngồi trên người anh và mềm mại rên rĩ, rồi từ từ hạ thấp thân mình, ngón tay rụt rè banh ra l*и thịt đỏ tươi, ngoan ngoãn ăn vào ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng hổi mà cậu thèm khát.
An đại thiếu gia hít vào một hơi trấn định tâm hồn, cảm thấy mình càng ngày càng túng dục, dường như mọi lúc đều có thể ý da^ʍ vợ nhỏ ngây thơ.
“ Ưʍ.. ông xã, anh.. anh muốn làm sao ?” Lam Tư lí nhí hỏi, đồi mông trập trùng của cậu đang đặt trên cự vật vĩ đại của trượng phu, hoàn toàn cảm nhận được kích cỡ khủng bố và nhiệt độ nóng bỏng của nó. Ở chung một thời gian rồi, dĩ nhiên cậu sẽ nhận ra được lúc nào thì ông xã nhà mình hứng tình.
An đại thiếu gia môi mỏng vẫn còn mím lại, cũng không có lập tức trả lời. Chỉ là hai tay liền thực hiện vài hành vi mờ ám.
Bánh bao nhỏ phía trước rơi vào lòng bàn tay to lớn của nam nhân, đầu ti bị anh lôi kéo vân vê, Lam Tư trong lúc thanh tỉnh nhìn thấy ngực mình bị ông xã đùa bỡn, có chút thẹn thùng muốn quay mặt đi.
Chiếc lưỡi tinh ranh ướŧ áŧ của nam nhân vờn quanh vành tai mẫn cảm cùng cần cổ trắng nõn của tiểu song nhi. Lam Tư vô thức tràn ra vài tiếng rên đầy mị hoặc, hai mắt khép hờ như người sắp ngủ mơ, thật ra là vì quá thoải mái.
Nam nhân không ngừng nhào nặn cặρ √υ' xinh đẹp trong tay, lại nhẹ giọng dụ dỗ. “ Có muốn anh rửa bên dưới cho em không ?”
Tiểu mỹ nhân thoáng cứng đờ, nhưng rồi nhận ra dù sao cũng đã là vợ chồng rồi, cũng chẳng phải lần đầu tiên, nam nhân còn không ít lần liếʍ mυ'ŧ chỗ đó của cậu kia kìa.
Vì vậy An Dã không hề thất vọng mà nhận được cái gật đầu ngoan ngoãn của vợ nhỏ hay thẹn thùng.
Ngón tay thon dài chẳng biết từ lúc nào đã rời khỏi đầṳ ѵú sưng cứng đỏ tươi, mà đáng khinh kề sát âm môi phì nộn trắng nõn của Lam Tư. Giống như thăm dò lại cọ cọ một chút, tìm được lối vào liền dứt khoát chui tọt vào bên trong.
“ Ưʍ..ha— ” tiểu mỹ nhân kích động bật ra âm thanh mê người, cậu đã cảm nhận được ngón tay mát lạnh của chồng yêu mang theo làn nước đút vào bên trong cơ thể cậu, đang mài mò sờ soạn lỗ l*и cậu.
Bình thường lúc bắn tinh An Dã đều bắn tương đối sâu, phần lớn tràn đầy tử ©υиɠ cậu. Hơn nữa lúc nãy Lam Tư đã rửa qua bướm rồi, nên bên trong hiện tại không còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vươn lại nữa.
Giống đực mê man sờ l*и tiểu song nhi nhà mình, ©ôи ŧɧịt̠ cũng cứng rắn chống đỡ mông thịt múp míp, khẽ cọ loạn trên c̠úc̠ Ꮒσα khít chặt.
Nước da^ʍ rỉ ra từng luồng, rất nhanh khiến cơ thể cả hai đều nóng lên.
“ A..haa.. nhẹ chút.. anh nhẹ chút..”
“ Không nhẹ được, anh là đang nghiêm túc khuếch trương cho em.”nam nhân cười khẽ, lại âm trầm nói tiếp vào lỗ tai đỏ ửng của song nhi :“ Vậy thì một chút ȶᏂασ vào bé l*и mới không bị sưng lên.”
Làn da trắng nõn mềm mịn như tơ lụa của bé con đón nhận từng con kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cậu bị lời nói tán tỉnh của nam nhân làm cho hứng tình cả lên rồi.
Lỗ l*и mấp máy nuốt lấy ngón tay của người đàn ông, tường thịt vừa chặt vừa nóng, giống như cái miệng nhỏ háu ăn, mυ'ŧ đến độ An Dã phải xuýt xoa.
Bàn tay còn lại như cũ vẫn vuốt ve khắp cơ thể của mỹ nhân, rồi trở về với đồi núi phía trước. Hai vυ' nộn nộn lắc lư theo từng nhịp, cơ thể Lam Tư vặn vẹo vì bên dưới bị nam nhân xâm phạm không ngừng, vẻ mặt phong tình vạn chủng đầy hơi nước khiến cậu không khác gì một miếng bánh ngọt đang mời gọi người khác đến dùng.
Cảm thấy đã đủ rồi, An Dã lúc này mới rút mấy ngón tay ra. Anh vỗ vỗ mông thịt của vợ nhỏ, thúc giục :“ Nhổm người lên một chút, anh muốn chơi l*и.”
Bé thỏ nhỏ dĩ nhiên cũng nứиɠ lắm, bướm da^ʍ rỉ nước bóng loáng, hoà lẫn cùng nước tắm càng không phân biệt được. Khe l*и đỏ thắm sâu hun hút đang kịch liệt mở ra đóng vào, hộŧ ɭε phình phình bị kẹp giữa hai mép thịt phấn nộn như bánh bao mềm múp rụp.
Tiểu song nhi đỏ mặt, không chịu nổi phải lên tiếng nỉ non: “ Ông xã.. tiến vào..ưm ha..”
Côи ŧɧịt̠ bự vốn dĩ kề sát c̠úc̠ Ꮒσα, cứng rắn thẳng tắp áp lên thịt bướm nóng hổi. Giờ đây có chút kích động, lại to hơn một vòng, đầu ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố rỉ nước chống mở miệng l*и muốn phá cửa đi vào.
“ Aha..~ anh cọ vào rồi.” Lam Tư đỏ mắt trông chờ, hộŧ ɭε vừa rồi cũng bị ©ôи ŧɧịt̠ cọ tới.
“ Ừ, em quỳ lên một chút, để anh ȶᏂασ vào.”
Men theo động tác vỗ mông bồm bộp của nam nhân, Lam Tư gần như bỏ qua sự xấu hổ, ngoan ngoãn lồm cồm bò tới, vịn lấy thành bồn tắm pha lê, chổng cao mông thịt phơi ra cái l*и xinh đẹp lại dâʍ đãиɠ.
An Dã hài lòng cười nhẹ, sủng nịnh cúi xuống liếʍ mép l*и một chút, có chút nghiện nên quấn quýt đưa lưỡi chọc vào khe l*и ướt nhẹp.
“ Ưʍ.. không muốn.. ” cảm xúc bướm bị ăn vào quả thực kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến phun nước, Lam Tư nghẹn ngào rên, hai đùi vì thế cũng kẹp chặt.
“ Bị đυ. nhiều vậy mà vẫn non nớt như bướm còn trinh. Bé con, sao nước da^ʍ của em lại ngọt như vậy hả ?”
Mấy lời khen ngợi kiểu đấy chỉ khiến Lam Tư thêm xấu hổ, nhưng mà vẫn cảm thấy thực ngọt ngào :“ Ưʍ.. ha.. vẫn còn non lắm, anh.. anh liếʍ l*и em đi.. ahaa..”
Nhìn vẻ mặt cùng bộ dáng ngây thơ như bị ép buộc cùng giọng điệu đáng thương nhưng đầy lời dâʍ đãиɠ của song nhi nhà mình, sự tương phản này có chút quá mức, khiến An Dã quả thực nói không nên lời.
Được rồi, mặt này của bé thỏ nhỏ là do anh dạy ra, là vì anh nên một song nhi đơn thuần trong sáng hiện tại còn biết kêu giường rất phóng túng.
An đại thiếu gia khẽ thở dài một hơi, thẳng lưng đem ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm vào cái động tiêu hồn mà anh mê luyến.
Đã nhận thức tình cảm đôi bên, thì nhất định phải ân cần hơn lúc trước. An Dã biết rằng công việc có bao nhiêu là bận rộn, thế nhưng vẫn nên cố gắng tiết chế để dành thời gian ở bên vợ nhỏ.
Anh chẳng hiểu gì về Lam Tư cả, anh cũng không dám chắc rằng tình cảm của mình đối với bé thỏ nhỏ này đích thị là yêu. Nhưng anh khẳng định bản thân có thương cậu, chỉ là hiện tại anh cần tự vấn chính mình nhiều hơn, và cảm nhận ở Lam Tư nhiều hơn.
Có lẽ lúc bắt đầu thật gượng gạo và xa cách, nhưng chỉ cần mở lòng với đối phương một chút, anh tin cuộc hôn nhân này rồi sẽ viên mãn.
Ánh mắt Lam Tư dành cho anh, không gì ngoài một chữ yêu. An Dã sống gần ba mươi năm, số người thích anh không thiếu, nhưng chưa lần nhìn thấy kẻ tựa hồ chất chứa tâm tư nho nhỏ, vừa muốn bày tỏ vừa mong kín đáo, yêu chân thành tha thiết, khao khát anh tới như vậy.
Lam Tư e dè dõi theo anh từ phía sau, đắn đo không biết có nên mở lời bộc bạch đoạn tình cảm trong lòng, lo được lo mất. Lần đầu tiên bắt gặp tình yêu mãnh liệt không hề che giấu trong con ngươi xinh đẹp thuần khiết ấy, An Dã vừa bàng hoàng vừa kinh ngạc đến tột cùng.
Mình quá đáng và vô tình như thế, nhưng vợ mình thực sự rất yêu mình.
Nếu đã là bạn đời của nhau, An Dã không muốn nhìn Lam Tư vĩnh viễn đơn bạc lạc lõng, lại càng không muốn tự mình dối mình. Thế nên nếu anh cũng có thương, anh sẽ không vì sự cố chấp và bảo thủ xưa nay của bản thân mà làm lỡ hạnh phúc gần kề này.
Cậu yêu anh, thật may, An Dã cũng thương cậu mất rồi.
Lam Tư không biết, và chắc cậu cũng chẳng dám tin rằng trượng phu nhà mình thật ra là bị mình hấp dẫn, từ vô tâm vô phế dần dần chìm đắm trong sự ngọt ngào thuần khiết của song nhi.
Kẻ ngây thơ nhất lại là kẻ nguy hiểm nhất, rụt rè vụng về mà lại tóm lấy trái tim sắt đá của nam nhân từ lúc nào không hay.
Thoáng cái đã sắp cuối năm, lượng công việc mỗi ngày phải xử lí ngày càng nhiều, An đại thiếu gia gần như phải tiếp tục viễn cảnh đi sớm về khuya lúc trước.
Lam Tư ở nhà cũng rất chán, thời gian cả hai gặp mặt hầu như không nhiều.
“ Thiếu gia, hôm nay có nấu cơm cho ông chủ không ạ ?” Tiểu Đậu nhấp nháy bóng đèn, âm thanh máy móc rè rè ngớ ngẩn lại vang lên.
Lam Tư đã sớm quen thuộc cuộc sống thường nhật mỗi ngày bầu bạn với hai người máy đáng yêu này, ở nhà cũng được lắp đặt nhiều thứ để cậu giải trí lúc nhàn rỗi, thế nhưng mà dù sao cũng thấy cô đơn.
An Dã không muốn cậu ra ngoài, Lam Tư cũng không hỏi lí do, tuy vậy cậu vẫn rất nghe lời.
Lam Tư khuấy bột trắng mịn trong bát, bỏ thêm một chút hương vị, lại chuyên tâm làm thật đều tay, nghe thấy tiểu Ngư hỏi mới ngẩng đầu đáp lại :“ Nấu, để anh ấy muốn thì ăn.”
Tiểu Đậu chọt chọt cánh tay kim loại lạnh ngắt của mình lên mặt bàn trong suốt, giọng nói có chút rầu rĩ “ Nhưng mà ông chủ cũng không thích ăn đồ ngọt.”
Lam Tư nhíu mày, xoay lưng không thèm nhìn nó nữa.“ Bánh tôi làm cũng không có ngọt.”
Kì thực cậu cũng biết dùng mấy món đáng yêu xinh xắn khó có thể hấp dẫn trượng phu nhà mình. Thế nhưng Lam Tư thực sự thích làm đồ ngọt hơn những thứ khác nhiều. Mỗi khi tâm trạng không vui chỉ cần ăn mì một chút đồ ngọt, liền cảm thấy thoải mái hơn hẳn.
Huống hồ ông xã nhà cậu cũng rất thích, thường hay ôm cậu trên đùi, trêu chọc một chút lại đút cậu từng muỗng từng muỗng.
Nghĩ đến đấy cũng đủ khiến tiểu song nhi nhũn cả chân, tâm tình kích động không thôi.
“ Tiểu Đậu không hiểu đâu, dù anh ấy không ăn, nhìn một chút cũng khiến tôi đủ vui rồi.”
Nhìn bóng lưng xinh đẹp lắc lư lắc lơ của cậu chủ nhỏ nhà mình, Tiểu Đậu chỉ có thể lặng lẽ khóc ròng, được rồi, tình thú vợ chồng nhân loại các người, thứ máy móc như chúng tôi đây đều không thể hiểu được!
Buổi chiều tuy An Dã không về, nhưng Lam Tư cũng có việc cần phải làm, vì hôm nay Thu Thư sẽ đến đưa cậu đi chọn áo cưới.
Song nhi cũng có thể mặc váy, nhưng trong những bữa tiệc quan trọng, đặc biệt là lễ cưới, người ta thường để song nhi của mình cùng mặc vest đôi, đó là sự trân trọng dành cho bạn đời.
Ba nhỏ rất thích Lam Tư, y vừa đến mặt mũi đã tràn đầy ý cười, còn nhiệt tình ôm cậu hôn khắp mặt.
“ Bé cưng, dạo này trông con còn xinh đẹp hơn.”
“ Ba.. người đừng nói như vậy.” tiểu song nhi đỏ mặt, nhưng vẫn tùy tiện để người kia kéo tay ra ngoài.
“ Ba nói đều là sự thật. Con xem, hai má hồng nộn, da dẻ trắng nõn như vậy, có phải hay không dạo này tâm tình rất tốt ?”
Ba nhỏ già đời, nhìn một chút liền biết con dâu nhỏ và con trai gần đây bắt đầu hoà hợp. Một nam nhân tuổi trẻ khí thịnh và một bé con non mềm đến bấm ra nước, nếu không phải mỗi ngày thì cũng là thường xuyên ân ái nha.
Y cũng là song nhi, làm sao không biết một song nhi được “bón no” và cưng chiều sẽ càng nảy nở và xinh đẹp đến nhường nào.
Hơn nữa biểu tình của Lam Tư thẹn thùng như vậy, chứng tỏ cậu không chỉ được ăn no, mà rất có thể đã chiếm được trái tim của thằng con sắt đá nhà mình rồi.
Trong lòng Thu Thư không khỏi vui mừng cùng phấn khích, Lam tiểu Tư lợi hại như vậy, hồn phách của An Dã cũng bị cậu câu đi mất, chắc là y sẽ sớm được bế cháu thôi.
Cục cưng trắng nõn thơm mềm như Lam Tư, hay nhóc con tinh anh nghịch ngợm lại thông minh như An Dã. Dù là kiểu nào thì Thu Thư cũng thực sự ao ước, bạn bè ở tuổi y đều đã có cháu để ẵm bồng từ lâu rồi.
Bất giác liếc nhìn về phía bụng của Lam Tư, bên dưới chiếc áo khoác nhung mềm vẫn bẳng phẳng như bình thường, hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào.
Thu Thư mím môi, ánh mắt đầy trông chờ quan sát gò má trắng nõn sạch sẽ của bé con, nhịn không được phải khẽ hỏi.
“ Cục cưng, khi nào hai đứa mới cho ba bế cháu đây ?”
Lam Tư nãy giờ đều chìm vào suy nghĩ mênh mang khi một thời gian dài mới được nhìn ngắm đường phố bên ngoài, nên khi bị hỏi đến liền có chút giật mình.
Cậu ngơ ngác một lúc mới tiêu hoá được lời của ba nhỏ, hai má chậm rãi ửng hồng, thẹn thùng cũng tràn lên trong đáy mắt.
Trong xe cũng là lái tự động, hoàn toàn không có ai khác ngoài ba nhỏ, tiểu song nhi dù xấu hổ cũng không quá ngại ngùng khi Thu Thư dò hỏi chuyện này.
“ Con.. không biết ạ.” cậu thành thật đáp.
Thu Thư mở to hai mắt, liếʍ liếʍ phiến môi đỏ hồng của mình, kiềm lòng không được phải nói :“ Sao lại.. sao lại không biết được ? Tiểu Dã với con.. hai đứa có, có dùng biện pháp tránh thai không ?”
Tiểu mỹ nhân mặt đỏ nóng cháy, mím môi lắc đầu.
Thu Thư cũng hết cách, chỉ càng thêm nghi hoặc. Nếu đã không cố tình tránh thai, với thể chất đặc thù dễ dàng mang bầu của song nhi, làm sao đến tận bây giờ mà Lam Tư vẫn chưa có bảo bảo ? Cái này hẳn là tên oắt con nhà mình giở trò quỷ rồi.
Nén lại nỗi bứt rứt ấy vào lòng, Thu Thư quyết tâm sẽ tìm An Dã hỏi cho ra lẽ sau.
Áo cưới vốn đã chuẩn bị xong từ lâu, bao gồm một loạt nhiều kiểu dáng để Lam Tư tự mình lựa chọn sao cho ưng ý nhất. Tiểu mỹ nhân ban đầu có chút bị doạ sợ, cậu không nghĩ An gia lại ân cần và săn sóc đến mức này.
Kết quả là mỗi bộ đều thử qua.
Lam Tư dáng người đẫy đà cùng cánh mông tròn lẳng yêu kiều, cái eo nhỏ nhắn lại vô cùng câu nhân. Đồ cưới dù toàn là màu trắng, lại phi thường phù hợp với tiểu song nhi đơn thuần đáng yêu như cậu.
Thu Thư không nhịn được, chụp lạch tạch vài chục tấm ảnh, buổi tối quay về ngắm nghía một lượt, sau đó thích thú còn gửi sang cho An Dã.
Mà An đại thiếu gia đang nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh xử lý công việc bên trên tầng cao nhất của An thị, cũng bị một loạt những hình ảnh nóng bỏng mắt này quấy rầy.
Con ngươi thâm trầm của nam nhân dần dần sẫm lại, tâm tình không quá tốt vì công việc thoáng chốc đã dịu bớt đi.
Anh không quá để tâm đến sự thay đổi của song nhi, vì vốn dĩ Lam Tư đã rất đẹp rồi. Ấy vậy mà hiện tại nhìn những bức ảnh này, so với thời điểm hai người mới gặp mặt, quả thực bé con đã trưởng thành không ít.
Ngón tay bất giác chạm lên vóc dáng hoàn mỹ của người đẹp trên màn hình điện thoại, An Dã nuốt nước bọt, cảm thấy hô hấp của bản thân đột nhiên trở nên rối loạn.
Xinh đẹp như vậy, hẳn là ai cũng muốn thô bạo chiếm lấy.
Anh và vợ nhỏ dù chưa tiến hành lễ cưới, nhưng đăng kí kết hôn thì đã sớm hoàn thành. Thế nhưng ngoài gia đình hai bên và bạn thân như Sở Trình Minh ra, chẳng có mấy người biết được An đại thiếu gia đã là nam nhân có vợ.
Dù sớm hay muộn thì thư mời dự hôn lễ cũng sẽ được phát đi, nhưng từ đây đến tận ngày hôm ấy dường như vẫn còn xa.
Trong đầu nam nhân bỗng chốc hiện lên hình ảnh một bé con xinh đẹp, ngoan ngoãn cô đơn trong chính ngôi nhà của mình.
Hành vi của anh chẳng khác với việc giam lỏng vợ yêu là mấy.
Thật ra đó cũng là điều rất nhiều giống đực đã làm. Bên ngoài nói không loạn nhưng cũng không quá an toàn, không có nhiều người nguyện ý để tiểu song nhi xinh đẹp nhà mình xuất hiện
trước bao con mắt đánh giá và thèm khát của bọn giống đực đầy tính xâm lược ngoài kia.
Nhưng mà toan tính ban đầu của An Dã cũng không hẳn là vì lo nghĩ cho vợ nhỏ. Anh căn bản chỉ là tính độc chiếm quá cao nên mới đặt ra quy định về phạm vi đi lại của Lam Tư, là anh quá hà khắc với cậu.
Ấy vậy mà vật nhỏ cũng chưa bao giờ kêu ca oán trách một lời.
An Dã lần nữa rơi vào luồng suy nghĩ rối đanh của mình, và dường như nhận ra bản thân quả thực đã cầm thú tới mức nào, anh ngả người về phía sau ghế tựa, bàn tay vuốt nhẹ sống mũi cao thẳng như muốn giải toả từng cơn áy náy trong lòng.
Trong lúc nam nhân cố gắng đè nén nội tâm xúc động của mình, bên ngoài đã lạch cạch tiếng gõ cửa, không thấy anh đáp lời liền gõ kịch liệt hơn, đến khi An Dã chịu không nổi, ấn nút mở cửa mới khiến không gian yên lặng trở lại.
Không cần ngước nhìn màn hình trong suốt phía trên cũng đoán ra được là tên nào có lá gan lớn đó, An Dã buồn bực gõ ngón tay lên mặt bàn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thiếu niên từ phía sau cửa kính bước tới.
“ Anh.”
Thiếu niên môi hồng răng trắng, mái tóc màu bạch kim như đang tỏa ra sự lấp lánh dưới tia sáng của ánh đèn trần nhà nhẹ nhàng bao trùm.
An Dã nhíu mày nhìn bộ dạng mệt mỏi của nhóc, mặt đầy chán ghét hỏi :“ Đến tìm tôi làm gì, quậy chưa đủ ?”
Thiếu niên giãy nãy, miệng cũng méo xệch rất oan ức :“ Em không có, anh, anh phải làm chủ cho em.”
Vài ba bước liền kéo lấy ghế da đắt tiền của nam nhân đặt trong góc phòng, ngồi phịch xuống, hai tay còn tùy tiện chống lên bàn làm việc của An Dã, hành động như thể rất quen thuộc.
Nhìn thiếu niên mặt ủ mày chau buồn bực không thôi, An đại thiếu gia cũng rút vào những lời răn đe dạy dỗ vốn dĩ muốn nói. Anh im lặng nhìn dáng vẻ chật vật đáng thương của tiểu quỷ này, lạnh lùng liếc mắt :“ Muốn gì thì đi tìm cậu ta, đến đây gây sự với tôi cũng chẳng được gì.”
Nhắc tới người nào đó, thiếu niên lại ủy khuất tới giãy giụa kêu lên :“ Rõ ràng anh biết anh ấy đang cố tình trốn em !”
“ Vậy thì làm sao, Thẩm Uyên cậu gây rắc rối cho chúng tôi còn chưa đủ ?”
An Dã trên trán cũng sắp chảy xuống mấy vạch hắc tuyến tới nơi rồi. Dù cho đều là tiểu mỹ nhân như nhau, nhưng không phải song nhi nào cũng như song nhi nào, không phải đều ngoan ngoãn nhu thuận giống Lam tiểu Tư nhà anh, người trước mặt tính tình kiêu ngạo lại tùy hứng. Đôi khi cậu ta vừa bán manh đấy thôi, quay qua quay lại liền trở mặt cáu bẳn khiến người khác không thể lường trước được.
Thẩm Uyên đỏ con mắt trừng An đại thiếu gia, mặc dù bị khí thế lạnh lùng thô bạo của anh doạ cho hô hấp cũng đều khó khăn nhưng vẫn kiên cường muốn moi chút tin tức từ người này.
“ Em không biết..huhu.. anh họ.. em không tìm được Sở ca.. Sở ca anh ấy không cần em nữa..”
Vừa hung hăn gắt gỏng đã nhanh chóng mang một bộ dạng thê thảm khóc tu tu cáo trạng, An Dã chỉ có thể tức giận nhìn cậu. Được rồi, là hai kẻ ngu xuẩn này muốn hành hạ anh đây mà, nhanh thôi sẽ đến ngày An đại thiếu gia đây đòi cả vốn lẫn lãi.
Anh gõ lạch tạch vài phím, một cái địa chỉ đã được gửi sang di động của Thẩm Uyên.
Ngay lập tức, con mèo khóc đến ướt nhèm kia lại khôi phục tinh thần phấn chấn.
An Dã cả người như toát lên hàn khí khó tả, tây trang đen tuyền càng khiến anh trở nên khủng bố hơn ngay lúc này. “ Nếu cậu không phải em họ tôi thì đã sớm bị tôi đánh mất nửa cái mạng vì tội cứ tìm tôi làm trò.”
Thẩm Uyên hai mắt tèm lem toàn là nước, oan ức mếu máo đến không thể xinh xắn như vốn có nữa, phải nói là có chút ngốc nghếch buồn cười. “ Anh họ, anh không được bạo lực với giống cái.”
An Dã nhếch mày, một bộ dáng cậu cứ thử tiến tới một chút nữa xem ?
Thiếu niên đạt được mục đích cũng không dám tiếp tục gây rối cho người anh đáng sợ này của mình, cậu biết An Dã nói được làm được, xoắn xuýt chào hai tiếng rồi lục tục chạy biến.
Nhìn cửa kính trong suốt chậm rãi khép lại, chân mày An Dã lại giật giật. Ai bảo Thẩm Uyên nhóc con này lại là đứa em mà anh thương yêu nhất chứ.
Nhìn ra bên ngoài, trên trời đã giăng đầy sao. Trong mắt như ẩn như hiện những tia sáng yếu ớt làm dịu đi nét lạnh nhạt vô tình trên khuôn mặt An Dã, khiến anh chìm vào nửa tối của bóng đêm và nửa sáng của đèn phòng lúc này.
Giống cái nghịch ngợm không biết điều này làm anh càng thấy nhớ vợ ngoan vừa mềm vừa xinh đẹp ở nhà.
Được rồi, cố gắng thêm chút nữa, như vậy thời gian tới liền có nhiều thì giờ dành cho vợ nhỏ hơn.
An đại thiếu gia xoa xoa bả vai cứng ngắc của mình, nghiêm chỉnh tiếp tục hoàn thành công việc đang dang dở.
Anh đâu biết được ở nhà lúc này, bé thỏ nhỏ mà anh nhớ nhớ nhung nhung đang lén lút chui vào phòng tắm, rụt rè quan sát dụng cụ đáng ngờ trong tay.
Lam Tư nuốt nước bọt, kéo vạt áo lên rồi dùng miệng giữ lại, hai mắt vừa trông chờ vừa lo lắng nhìn bụng mềm trắng nõn của mình, lại nhìn cái máy mà cậu vừa tìm được trong phòng chứa đồ.
Trong nhà dường như chẳng thiếu thứ gì, nên tiểu song nhi quả thực dễ dàng tìm được thứ cậu muốn mà không cần kinh động tới ông xã hay các người máy.
Bởi nếu đặt mua thứ này cũng sẽ khiến An Dã lập tức phát hiện, cậu ngượng ngùng dĩ nhiên không muốn để anh biết.
Ngón tay trắng nõn run run, Lam Tư vô cùng hồi hộp, cuối cùng cũng dứt khoát đem dụng cụ đó chạm lên bụng dưới nhẵn nhụi mịn màng của mình.
Chỉ thấy tiếng bíp bíp và tín hiệu từ chiếc máy phát ra, hai má tiểu song nhi dần dần trở nên hồng thấu, trong đôi mắt xinh đẹp hàm chứa hơi nước và mi mắt tựa cánh quạt nhỏ yếu ớt run rẩy, vừa kích động lại vừa mừng rỡ khôn xiết.
Cậu siết chặt dụng cụ trong tay, l*иg ngực kịch liệt phập phồng. Ý cười giờ đây tràn lan trên gương mặt tinh xảo, dịu dàng và rực rỡ.