1– Gả cho An Dã anh tuấn lạnh lùng/ bị nam nhân gian da^ʍ lỗ bướm/ rửa l*и non nói lời thô tục
Lam Tư là một tiểu nhân nhi khả ái.
Tại viện nuôi dưỡng song tính nhân, cậu luôn là người có thành tích khá tốt.
Nấu ăn giỏi, dáng người tinh xảo, làn da trắng nõn nhẵn nhụi cùng đôi mắt hoa đào long lanh tinh tế. Lam Tư luôn toả ra loại mị lực hấp dẫn đến mê người.
Thành tích học tập tại viện nuôi dưỡng được tính theo những kinh nghiệm thực tế mà các tiểu song nhi có được. Mỗi người đều trải qua nhiều giai đoạn rèn luyện nghiêm khắc bao gồm chuyện bếp núc, chuyện giường chiếu và học cách lấy lòng giống đực để sau này được nam nhân cưới về nuôi dưỡng.
Lam Tư là song nhi xuất sắc vì cậu nấu ăn rất giỏi, quán xuyến nhà cửa cũng vô cùng gọn gàng ngăn nắp. Thế nhưng về mặt lấy lòng giống đực, cậu lại không có năng lực đến thê thảm.
Viện nuôi dưỡng mặc dù dạy dỗ các tiểu song nhi đến dâʍ đãиɠ nhưng vẫn nghiêm ngặt bảo vệ trinh tiết cho bọn họ. Thế nên dù trải qua rất nhiều bài học cùng thực hành, việc dùng vật xuyên vào tiểu hoa huyệt là hành vi bị nghiêm cấm.
Tuy nhiên, bố mẹ của Lam Tư một mực đề nghị viện cho cậu được miễn học khoá hướng dẫn về tìиɧ ɖu͙©. Bởi cậu đã sớm được một giống đực trong gia tộc lớn ở thủ đô chọn làm đối tượng từ khi còn bé.
Thế nên về mặt tìиɧ ɖu͙©, Lam Tư cứ thuần khiết y như một trang giấy trắng.
Hôm nay Lam Tư chính thức thành niên, vì thế An gia lập tức cho người đến đón cậu.
Họ vô cùng giàu có, cho nên chi phí bỏ ra để đem tiểu song nhi về nhà tất nhiên cũng không nhỏ. Lam Tư mơ hồ cho rằng mình không phải đi lấy chồng, mà là bị đem bán.
Ba mẹ vui sướиɠ đến mắt đều đỏ, tiểu song nhi nhà mình được giống đực thuộc gia tộc cao quý nhất thủ đô cưới về, còn gì may mắn hơn cơ chứ.
Tuy chưa tổ chức lễ cưới vì trượng phu của Lam Tư còn bộn bề công việc, nhưng chuyện đó trong tương lai cũng không chắc chắn sẽ tiến hành.
Làm ba mẹ, hạnh phúc nhất là con của mình được ấm êm sung túc.
An Dã năm nay hai mươi bảy tuổi, là con trai lớn của An gia, tính tình trầm tĩnh khó gần.
Anh ta cao một mét chín mươi lăm, cơ thể tráng kiện nồng đậm mùi vị giống đực.
An Dã nhìn chằm chằm bé song nhi nhỏ nhắn đang ngoan ngoãn ngồi trước mặt. Nhóc con xinh đẹp mềm mại, vừa nhu thuận lại vừa trắng nõn, chốc lát lại chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy, ngượng ngùng né đi ánh mắt của anh, hệt như một con thỏ nhỏ đang run sợ.
Yết hầu anh ta trượt lên xuống, vốn dĩ tính dục không mạnh, chuyện tình ái đối với An Dã có hay không đều không quan trọng.
Nhưng anh đã sắp ba mươi rồi, lại còn rất sớm có giao ước với nhà họ Lam, rốt cuộc đã đến lúc đem tiểu nhân nhi về nhà mình chuyên tâm nuôi dưỡng.
Đứa nhỏ nhỏ như vậy lại rơi vào tay nam nhân thuần thục trưởng thành như An Dã, nhà họ Lam chẳng lẽ vì tiền tài mà hoàn toàn không sợ anh chơi hư con trai nhà mình ?
Trái ngược với suy nghĩ sâu xa của anh, ba mẹ An Dã lại rất hài lòng về nhóc Lam Tư này. Mặt mũi sáng lạn xinh đẹp, vóc người lại thon thả đẫy đà, mông vừa vểnh vừa tròn, chắc chắn là một song tính nhân sinh đẻ tốt.
An Dã nhìn lướt qua cũng biết hai vị đại nhân nhà mình đang nghĩ gì, lại trầm giọng nhắc nhở một chút, ý tứ rằng cũng không còn sớm nữa, ba mẹ anh hiểu ra lập tức tươi cười ân cần dặn dò thêm một chút rồi ra về.
Nhà của An Dã là một biệt thự lớn nằm gần bờ biển. Cư dân thủ đô phần lớn đều tập trung ở các trung tâm sầm uất, chỉ có khá giả một chút mới chọn được vị trí đẹp đẽ như vậy.
Anh nhìn đồng hồ treo tường, mắt thấy đã không còn sớm nữa. Rốt cuộc dứt khoát kéo Lam Tư đứng dậy, dẫn người vào trong phòng.
Tiểu mỹ nhân đỏ bừng mặt nhìn dáng vẻ cao lớn anh tuấn của trượng phu nhà mình, bàn tay được nắm liền nhận được nhiệt độ ấm áp gợi cảm, bên dưới không khỏi động tình một trận. Tiểu song tính nhân thật là mẫn cảm..
Phòng tắm trong suốt thông với phòng ngủ. Có một chiếc bồn thật lớn, các kệ thủy tinh chất đầy sữa tắm cùng vật dụng cao cấp. An Dã đặt cậu ngồi trên ghế chuyên dụng cho song tính nhân được lắp đặt riêng biệt. Lam Tư ngây ngô chưa hiểu chuyện gì dần dần bị hành động của nam nhân đẹp trai trước mặt doạ cho thẹn thùng.
An Dã vốn trầm tính lạnh lùng, tay đem áo phông cùng khoá quần tiểu nhân nhi mở ra cũng mặt không đổi sắc, nghiêm nghiêm túc túc làm việc.
Lam Tư xấu hổ đến hoảng loạn, giọng nói mềm mại không nhịn được kêu lên: “A... nha.. anh muốn làm gì.. ”
Thế nhưng người đàn ông đã kéo xuống quần dài của cậu, sao đó vứt vào giỏ quần áo treo trên vách tường. Kế đến là tách ra hai chân trắng nộn, đầu hướng vào nơi tư mật của Tư Lam bắt đầu quan sát.
Hoa nhi cách một lớp qυầи ɭóŧ vẫn có thể toả ra hương thơm ngào ngạt dâʍ đãиɠ, ngọt nị như đường mật, khiến cho An Dã bình thường trầm mặc lãnh đạm cũng phải nóng người kìm chế. Côи ŧɧịt̠ bên dưới cũng rục rịch thức tỉnh.
Tư Lam bé nhỏ vẫn chưa nhận ra tình hình hiện tại. Vừa thẹn thùng lại vừa sợ hãi khép nép hai chân.
An Dã nóng lòng lại nóng tính, thấy bé con không ngoan liền ngẩng đầu lên nhìn. Ánh mắt anh đột nhiên lạnh lùng tàn bạo, khác xa sự âm u trầm tĩnh ban đầu, khiến Lam Tư giật mình trợn tròn mắt.
“Ngồi yên một chút.”
“Anh.. anh làm gì tiểu Tư a..”
Đôi mắt An Dã là màu xanh lam sâu thẳm, vừa quyến rũ lại vừa đẹp trai đến đòi mạng.
Khoé môi anh cong lên, ngón tay miết miết mép đùi trong non nớt của Lam Tư, làm nó ửng lên mấy dấu hồng hồng đáng thương, giọng khàn đi thấy rõ.
“ Tôi rửa hoa huyệt cho em.”
Lam Tư hoảng sợ, lắc đầu như trống bỏi.
“ Không muốn, không muốn.”
“ Anh a.. sao phải rửa.. phải rửa động nhỏ của em.”
“ Em không biết sao ?” An Dã nghi hoặc hỏi.
Lam Tư đỏ mặt gật đầu. Anh buồn bực trong lòng, tại sao bọn họ có thể dưỡng ra một song nhi ngu ngốc như thế chứ.
An Dã nhìn cậu một lúc lâu, không biết nghĩ gì lại nhếch lên khóe môi, tà ác trong đáy mắt không hề che giấu mà cố tình châm chọc :“ Tôi là chồng của em. Nhiệm vụ của em là ngày ngày dâng lên cái l*и non nớt này cho chồng em đυ..”
Lam Tư run lên vì lời lẽ thô tục mà nam nhân anh tuấn không ngượng ngùng nói ra, khoé mắt ửng hồng vừa đáng thương vừa dụ dỗ. Cậu không biết chồng mình thoạt nhìn nghiêm nghị lãnh đạm lại có thể nói lên những lời này nha..
Nhìn bé con sợ hãi mà mặt mày tái nhợt, An Dã tiếp tục nói: “ Nhưng chồng em cũng có một trách nhiệm rất quan trọng.”
Tỏ ra vẻ thần bí, nam nhân lại lạnh lùng nhướng mày :“ Cứ vài ngày phải rửa l*и cho song nhi bằng chất dịch đặc chế, như vậy em sẽ dễ dàng thụ thai hơn.”
Nghe đến thụ thai, hai má Lam Tư sớm đã hồng thấu lại càng như sắp nhỏ ra máu.
Cậu chỉ là một song nhi nhỏ bé, vậy mà.. vậy mà An Dã muốn cậu mang thai con của anh ấy.
“ Em.. em..”
“ Em làm sao ?” An Dã có chút buồn cười, anh chỉ trêu đùa một chút, nhóc con chẳng lẽ thực sự nghĩ rằng có thể mang thai con của anh dễ dàng như vậy ư ?
“ Em phải làm gì ạ ?” Lam Tư mờ mịt hỏi.
An Dã cười như không cười đáp: “ Ngoan ngoãn ngồi yên, mở ra đùi lớn để tôi cọ rửa thịt l*и.”
Bộ vị nhạy cảm không ngừng được nhắc tới bằng thanh âm từ tính của người kia, Lam Tư nghe đến l*и da^ʍ bắt đầu căng thẳng, ướŧ áŧ lầy lội.
An Dã đẩy lên hai bắp đùi non đẫy đà, đem chân cậu đặt vào hai bệ kim loại ở hai bên. Mắt anh dán chặt vào đũng qυầи ɭóŧ trong suốt mê người của Lam Tư.
Qυầи ɭóŧ chuyên dụng của song nhi vốn chẳng che chắn được cái gì. Hoàn toàn trong suốt khiến anh có thể thấy rõ mồn một hai mép l*и dày múp trắng nộn. Khe nhỏ hẹp đến hộŧ ɭε cũng không chui ra được, chặt chẽ khít rịt. Anh nghĩ mà tê cả da đầu, bót như thế nếu đút ©ôи ŧɧịt̠ to bự này vào chắc sẽ ȶᏂασ cậu đến văng nước nhễ nhại.
Vốn dĩ không màn đến tìиɧ ɖu͙©, thế nên nam nhân lần đầu tiên trực tiếp nhìn thấy bộ phận xinh đẹp tinh xảo của tiểu song nhi liền kích động vô cùng.
Không nhịn nổi những suy nghĩ trong đầu, An Dã thở phì phò đem ngón tay đặt ở mép qυầи ɭóŧ của Lam Tư, nhẹ nhàng kéo ra làm hé mở cái khe nho nhỏ, động động một chút dịch vải vóc mỏng manh sang một bên, lập tức toàn bộ cảnh xuân bên trong liền lộ ra, loã lồ tươi mát.
L*и của Lam Tư vừa nộn vừa non, mép l*и trắng tuyết mập mạp đầy đặn. Hai mảnh hoa môi hồng hào xinh xắn e lệ đỡ lấy hạt đậu nhỏ tròn vo đáng yêu. Lỗ l*и nhỏ xíu núp ở bên dưới anh còn chẳng nhìn thấy được.
Lam Tư xấu hổ lại muốn kẹp chân lại, đã nghe giọng của An Dã trầm thấp vang lên.
“ Thật đẹp, vừa non vừa đẹp.”
Ngón tay anh chạm vào hộŧ ɭε nhỏ làm nó thoáng rung động, xúc cảm mềm đến đòi mạng, anh thầm cảm thán.
Lam Tư vừa giật mình vừa hốt hoảng, cậu lại rên lên khe khẽ: “A.. nha..”
An Dã cười cười, xấu xa nhướng mày: “ Mới trêu hộŧ ɭε nhỏ thôi mà em đã rên da^ʍ như vậy, một lát nữa nếu tôi liếʍ mở lỗ l*и, hay đem ngón tay móc l*и em lên láng nước, em sẽ nứиɠ tới mức độ nào ?”
Lam Tư xấu hổ đến đỏ cả mắt. Thoạt trông An Dã lãnh đạm nghiêm chỉnh thế nhưng thốt ra toàn là lời lẽ da^ʍ loàn tục tĩu. Cậu ngượng ngùng đến chỉ muốn ngất đi.
“ Anh.. anh đừng nói như vậy.”
“ Sao lại không thể nói như vậy ? Lam Tư, em đã là song nhi tôi sẽ nuôi dưỡng, tôi muốn làm gì em cũng không có quyền lên tiếng.”
Lam Tư xấu hổ cúi mặt, bây giờ mình đã là của người ta rồi, không thể nào đôi co với ông xã của mình.
An Dã hài lòng nhìn tiểu nhân nhi sợ hãi đến run rẩy. Bé con sao lại dễ dàng đến thế, lớn tiếng một chút liền bị doạ cho ngoan ngoãn.
Nhu thuận lại nhút nhát như vậy, có phải hay không nếu bị anh đem lên giường hung hăng ức hϊếp, tách mở l*и non lưu manh mà chà đạp cậu liền nức nở khóc đến mềm mại ?
Trong lòng An Dã kích động một trận, cưới về bé vợ vừa ngoan mà l*и lại non như vậy, quả thực tu thân bao nhiêu năm nay cũng rất đáng.
Cẩn thận đem qυầи ɭóŧ trong suốt của cậu cởi ra, An Dã nghiêm túc lấy nước sạch rửa qua l*и nhỏ một lần. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng ma sát thịt l*и mẫn cảm, chạm vào hai tép thịt hồng hào mà nhào nặn, nước da^ʍ hoà cùng làn nước ấm nóng chảy xuống thềm nhà róc rách.
Anh vói tay lấy thuốc dịch đặc chế cho song nhi. Không phải song nhi nào cũng may mắn được sử dụng, bởi giá thành của sản phẩm này rất đắt. Thuốc dịch vừa có tác dụng thúc tình, vừa giảm đau cho song nhi khi cùng trượng phu của mình giao hợp, dùng thường xuyên còn giúp sinh nở thuận lợi. Lam Tư được gả vào An gia giàu có đương nhiên nhận được loại đãi ngộ này.
Thuốc dịch dinh dính tựa như gel bôi trơn, chưa gì mà đã chảy đầy tay An Dã.
Anh nhếch môi đem chất thuốc đẩy vào động nhỏ của Lam Tư, bé con mẫn cảm lại giật mình một chút.
“ Non quá, Lam Tư.”
Càng cọ thì cái l*и càng hồng hào, chất dịch cũng không chảy ngược ra mà dần dần bị thấm khô. Ngón tay anh ta lưu luyến xúc cảm mềm mại nơi hoa môi tinh xảo, lại sờ thêm một chút mới thỏa mãn rút lui.
Thế nhưng Lam Tư bị sờ đến bắt đầu thấy nứиɠ.
Cậu vặn vẹo ngồi trên chiếc ghế, cánh mông phì nộn đè ép lộ rõ tình trạng hứng tình. An Dã nửa quỳ ngắm nhìn bộ dạng tiểu song nhi động dục mà hai mắt bắt đầu phát hoả.
“ A.. a.. khó chịu quá..”
An Dã nhếch môi cười cười, nói: “ Làm sao vậy ?”
Lam Tư đỏ mặt chỉ tay vào chỗ thầm kín, không được dạy dỗ về mặt tìиɧ ɖu͙© khiến cậu có chút ngây ngô. Nhưng không sao, An gia vốn dĩ muốn An Dã có được tiểu song nhi thuần khiết đáng yêu như vậy.
An Dã hiếm khi ôn nhu lại cúi đầu hôn lên một bên má của Lam Tư, trầm giọng đùa bỡn: “ Đây là muốn bị tôi đυ. ?”
Không đợi nhóc con trả lời, anh đã đem người bế xốc dậy.
Lam Tư sợ hãi quấn chặt chân tay vào người An Dã. Anh vẫn còn mặc áo sơ mi cùng quần tây, làm l*и nhỏ non nớt chưa từng trải qua kí©ɧ ŧìиɧ bị ma sát với vải vóc liền ẩn ẩn đau đớn.
“ A.. đau quá..”
An Dã thở dài đem tiểu nhân nhi bế lên như công chúa. Anh biết rõ thuốc dịch đặc chế đó còn có tác dụng thúc tình. Nếu không cậu vợ mới cưới về này cũng đâu có gan mà lập tức nứиɠ l*и trước mặt anh.
Chạm vào giường mềm mại khiến Lam Tư thoải mái hừ một tiếng. Hai chân thon dài vẫn còn treo trên eo của An Dã.
Anh cúi người tách mở hai chân trắng nõn, đem chiếc hông mảnh khảnh kê trên gối nằm. Từ trên nhìn xuống nhân nhi một thân nõn nà khả ái bị tìиɧ ɖu͙© dày vò, hô hấp An Dã thoáng chốc đã nặng nề.
An Dã vốn dĩ không muốn cùng Lam Tư sinh con. Cưới một song nhi làm vợ chỉ là quyết định của gia đình anh, anh vì bổn phận nên năm đó mắt nhắm mắt mở chọn lấy bé con mà mình vừa mắt nhất, giờ đây yêu thích đều không còn quan trọng.
Đêm nay có thể xem là tân hôn của cả hai, An Dã nhìn Lam Tư một l*и tràn trề dâʍ ŧᏂủy̠, lầy lội không chịu nổi, bất đắc dĩ không thể không xuống tay.
Vợ mình trên giường bị mình trêu chọc đến cái bướm cũng ngập nước, thút thít đòi đυ., nam nhân cường tráng như anh còn không mau đến mà bú cạn cái l*и ti tiện đó ư.
Ban đầu chỉ muốn thử trêu tiểu song nhi này, xem cậu ta ngoan tới mức nào mới đem người vào phòng tắm gian da^ʍ một phen. Ai mà ngờ bé thỏ nhỏ này vừa da^ʍ lại vừa nhu thuận, trắng trắng mềm mềm chọc người ức hϊếp, hoàn toàn không có lá gan chống đối đến anh.
An Dã thở dài cúi người hôn lên bắp đùi trắng nõn của Lam Tư. Nhóc con hơi thở nặng nề, hai mắt ướŧ áŧ sắp không còn mở nổi. Cậu mị ngâm trong cổ họng, khó chịu đến nức nở :“ Hức.. ngứa..”
“ Cái gì ngứa ?” An Dã hứng thú ngẩn đầu, bên bẹn đùi bé con ác ý véo một cái.
Lam Tư ăn đau cũng không tỉnh táo nổi :“ Ưʍ.. động nhỏ, động nhỏ ngứa.. ”
An Dã cười khẩy :“ Không phải động nhỏ, gọi là l*и da^ʍ.”
Lam Tư kích động hít hít mũi, càng thút thít nhiều hơn.
Bàn tay to lớn vỗ 'bẹp' một phát lên cánh mông trắng nõn. Anh cúi đầu dựa sát vào bộ vị nhạy cảm tinh xảo của song nhi non nớt, hít một hơi tràn đầy khí vị thơm ngát của Lam Tư, ánh mắt sâu hun hút dán lên đoá hoa đỏ hồng thẹn thùng ướŧ áŧ. Như bị câu dẫn đến hoa mắt, anh nhích người đem môi mỏng hôn lên l*и nhỏ của bé con.
Lam Tư bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ, run đến lông tóc dựng đứng, mép l*и càng căng chặt vì thèm đυ..
“ A...”
“ Xem em kìa, còn chưa chạm vào em bao nhiêu mà đã lêng láng nước da^ʍ, muốn ngộp chết tôi ư ?”
Lam Tư lắc đầu nức nở, nhưng cảm giác ngứa ngáy vẫn dằn vặt cậu không ngừng. Cơn nóng truyền ra từ miệng l*и thít chặt, càng ngày càng muốn sự âu yếm từ ông xã nhà mình.
An Dã cao lớn như vậy, ©ôи ŧɧịt̠ bên dưới chắc chắn không phải dạng vừa. Có phải hay không sẽ ȶᏂασ cậu đến bướm nộn cũng thê thảm ?
Nhìn bé thỏ liên tục cựa quậy, cái bướm cũng không ngừng nhúc nha nhúc nhích làm mị thịt đỏ bừng như đang múa may câu dẫn, An Dã rốt cuộc thực sự bị lôi cuốn đến miệng khô lưỡi khô.
“ Ngứa sao, có muốn tôi tách mở l*и nhỏ, đem đầu lưỡi này liếʍ cho em nứиɠ đến khóc xin không ?”
# Mn quan tâm bỏ lại một vote để mình chăm ra chương nhé❤