Nghe tiếng rêи ɾỉ gợi cảm bên trong,nghĩ đến nhân viên kia eo nhỏ mông vểnh,áo sơ mi căng phồng cơ ngực săn chắn,Cố Ngôn hạ thể càng thêm khô nóng.
Thanh âm dần dần nhỏ xuống,vang lên thanh âm vải dệt ma sát cùng tiếng dây lưng,Cố Ngôn biết nhân viên chuẩn bị đi ra,lùi lại vài bước nhíu mày ôm bụng,chuẩn bị bị bước vào con đường diễn xuất.
"Rắc."Cửa mở ra từ bên trong,nhân viên tàu sắc mặt ửng hồng đi ra,thấy bên cạnh có người khuôn mặt liền căng thẳng lại,nhìn kĩ thấy người nọ sắc mặt khó chịu tựa vào thành tàu,tay ôm chặt bụng một bộ dạng cực kì khó chịu.
Đạo đức nghề nghiệp thúc đẩy nhân viên nhanh chóng chạy lên hỏi thăm:"anh ơi,anh không sao chứ ạ?"
Cố Ngôn ngẩng đầu nhìn nhân viên tàu,ngượng ngùng nói:"Ta....ta chỉ là ăn phải đồ không hợp....bị đau bụng.....muốn đi tìm wc.....kết quả chân nhũn rồi...."
Nhân viên tàu nhìn nam nhan trước mặt khuôn mặt đẹp trai có chút không tự nhiên,nghe xong lời hắn nói có chút buồn cười,một cái nam nhân thế nhưng......
"Vậy ta đây đỡ ngươi đi wc..."
"Kia....cám ơn ngươi."
Nhân viên tàu đỡ Cố Ngôn đi vào wc,đang định đi ra ngoài,Cố Ngôn chân lảo đảo một cái suýt chút nữa ngã,nhân viên tàu vội vàng đi đỡ kết quả bị Cố Ngôn ca chạm đè ở trên tường,cửa cũng vừa nãy do hỗn loạn mà đóng lại.
Hiện tại nhân viên tàu lưng dựa vào tường,mông dán lên nửa bồn rửa mặt,Cố Ngôn cả người chôn ở trên ngực hắn,một tay chống tường,một tay ấn cơ bụng nhân viên.
Wc xe lửa rất nhỏ hẹp,hai nam nhân chen chúc bên trong vốn không thừa ra chút không gian nào,Cố Ngôn kề sát cơ ngực nhân viên hơi thở nóng hổi phun trên ngực hắn làm hắn có chút xấu hổ.Nhân viên tàu tên là trần tịch,bây giờ đang là mùa hè nóng bức ,hắn chỉ mặc một cái áo sơ mi mỏng màu trắng,Cố Ngôn hơi thở nóng bỏng phun trên ngực xuyên qua áo sơ mi mỏng manh thổi qua đầṳ ѵú mẫn cảm làm hắn có điểm ngứa ngáy.
"A a a xin lỗi.....ta không phải cố ý a...'Cố Ngôn vội vàng đứng dậy,cố ý đem trần tịch ấn xuống,làm hắn trực tiếp ngồi ở trên bồn rửa tay.
"Ân."trần tịch phát ra một tiếng rêи ɾỉ,gậy mát xa bên trong mông do trần tịch bị ấn ngồi thẳng lên bồn rửa tay mà đâm sâu hơn vào c̠úc̠ Ꮒσα,trực tiếp đâm đến điểm da^ʍ trong cơ thể,vừa nãy mới tự an ủi xong thân thẩn quá mẫn cảm,một phát đâm trực tiếp như vậy làm trần tịch eo mềm chân nhũn.
"A! Ngươi không sao chứ,sao mặt lại đỏ vậy."Cố Ngôn giả vờ kiểm tra xem trần bị bị thương chỗ nào,bàn tay giở trò sờ soạng khắp cơ ngực cùng vòng eo nhỏ nhắn.
trần tịch thấy tay nam nhân sờ sợ,nhận ra được có chuyện bất thường,đẩy Cố Ngôn ra muốn đi ra ngoài.Cố Ngôn sao có thể để thịt đến miệng rồi còn chạy mất,nhanh chóng đem người sờ tay đến nắm cửa đẩy lên cửa,cởi xuống thắt lưng đem hai tay trói lại ra phía sau.
"A,ngươi muốn làm gì."
"Ha...ta là có lòng tốt...thấy ngươi mặt đỏ.....tới giúp ngươi kiểm tra a." Cố Ngôn vừa nói tay vừa sờ soạng kẽ hở mông trần tịch,sờ đến một vật cứng nhô lên giữa hai cánh mông dùng sức ấn vào bên trong.
"Á.....ô.....ha...ngươi.....ngươi lúc trước nghe thấy....a....không....đừng mà....."
"Ngươi nói là chuyện ngươi tự an ủi kêu dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ sao......ta nghe được rỗ ràng nha.....nghe ngươi kêu lẳиɠ ɭơ đến mức anh em đều cứng rắn nha..."
Cố Ngôn dùng ©ôи ŧɧịt̠ thô to cọ cọ mông trần tịch gián tiếp nói cho hắn viết là mình đang nói thật.
"Ngươi cút ngay."
Cố Ngôn dùng hành động chứng minh kêu hắn cút là chuyện không thể nào,bàn tay di chuyển cởi ra quần trần tịch,một cậy ©ôи ŧɧịt̠ giả màu da nhét trong c̠úc̠ Ꮒσα đỏ thẫm đang không ngừng chấn động.Cố Ngôn rút ra ©ôи ŧɧịt̠ giả,c̠úc̠ Ꮒσα nhét ©ôи ŧɧịt̠ giả một thời gian bị rút ra đột ngột không kịp khép lại lộ ra vách thịt màu đỏ,bên trong ướt sũng toàn nước da^ʍ óng ánh.
Cố Ngôn nắm đầu trần tịch,đem người xoay lại nhìn về phía gương,trong gương nam nhân thanh tú sắc mặt ửng hồng,hạ thân trần trụi,mông cong dán vào hạ thể nam nhân đằng sau,tay nam nhân cầm ©ôи ŧɧịt̠ giả vừa rút ra từ c̠úc̠ Ꮒσα,cảnh tượng sắc tình mà dâʍ ɭσạи.
"Lúc nãy là ngươi ngồi trước gương tự gian da^ʍ chính mình sao?"Cố Ngôn cười cười cầm ©ôи ŧɧịt̠ giả nhanh chóng ȶᏂασ vào c̠úc̠ Ꮒσα nước chảy ròng ròng,một tay ấn dầu trần tịch làm hắn nhìn bộ dáng dâʍ đãиɠ chính mình trong gương.
"A a a!!Không! đừng...ân.....ân....."
Nhìn nam nhân gợi cảm dâʍ đãиɠ trước mắt,Cố Ngôn cảm giác anh em hắn cứng sắp nứt,cầm ©ôи ŧɧịt̠ giả rút ra chọc vào hơn chục cái,rút ©ôи ŧɧịt̠ giả vứt xuống đất,chọc ba ngón tay vào c̠úc̠ Ꮒσα thay thế."A....rút ra....rút ngón tay dơ bẩn của ngươi ra."
"Ha....tốt thôi...ngươi không cần ngón tay ta cho ngươi thứ khác ngươi thích."
Cố Ngôn cởϊ qυầи lộ ra ©ôи ŧɧịt̠ bự thô to,đầu ©ôи ŧɧịt̠ còn vương tϊиɧ ɖϊ©h͙ lúc nãy bắn ra chưa có rửa sạch,đem đầu ©ôи ŧɧịt̠ đặt trên miệng c̠úc̠ Ꮒσα."Ngươi không phải muốn ©ôи ŧɧịt̠ lớn sao....không phải muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ chết ngươi sao....ta liền thỏa mãn ngươi."
Cố Ngôn đẩy eo,©ôи ŧɧịt̠ thong thả đẩy ra tầng tầng thịt trong kiên định mà thong thả ȶᏂασ vào c̠úc̠ Ꮒσα mềm nước.
"Không.....không cần....ngươi cút ngay...ngươi đây là cưỡиɠ ɠiαи...."
Một tay đè lại eo trần tịch không cho hắn giãy giụa,một tay nắm đầu hắn ngẩng lên nhìn gương,bắt hắn nhìn bộ dáng chính mình bị người lạ cưỡиɠ ɠiαи,chồng ở trên đoàn tàu đi tuần tra, vợ ở trong wc bị người lã cưỡиɠ ɧϊếp,thậm chí lúc chồng tuần tra đi qua wc nghe được tiếng vợ bị ȶᏂασ dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ.
Nghĩ như vậy ,trong mắt Cố Ngôn lóe lên hưng phấn, không đợi trần tịch thích ứng ©ôи ŧɧịt̠ thô to bắt đầu không chút lưu tình ȶᏂασ vào.
"Á....không....ô......"trần tịch chết tâm ngập chặt miệng muốn ngăn cản tiếng rêи ɾỉ,trên mặt trộn lẫn kɧoáı ©ảʍ cùng phẫn nộ.
Cố Ngôn tà tà cười,dùng ©ôи ŧɧịt̠ thay đổi góc độ,đối với điểm da^ʍ toàn lực chọc vào.
"Á a a a....không....không cầm ȶᏂασ nơi đó....ô.....ô....không cần....ȶᏂασ nhẹ a....a...."
Điểm da^ʍ bị ȶᏂασ liên tục,c̠úc̠ Ꮒσα co rút không ngừng làm Cố Ngôn sung sướиɠ gần chết,thúc đẩy hắn càng thêm dùng lực ȶᏂασ điểm da^ʍ,c̠úc̠ Ꮒσα mềm mại như có vô số cái miệng nhỏ nhút chặt ©ôи ŧɧịt̠ hắn không thôi.
trần tịch không xem nhẹ được kɧoáı ©ảʍ bị ȶᏂασ truyền tới từ c̠úc̠ Ꮒσα,hai chân căn bản nhũn ra đến không còn sức,chỉ có thể đè ngực trên tường mông vểnh ra sau mặc người hϊếp.
Cố Ngôn cởi bỏ thắt lưng trần tịch,xé mở áo sơ mi,bàn tay vuốt ve cơ ngực đàn hồi,xúc cảm mềm mại rắn chắc ở bàn tay làm hắn yêu thích không thôi,trong gương là hình ảnh bàn ta trắng thon dài đem đôi vυ' màu bánh mật xoa thành các loại hình dạng,đầṳ ѵú đỏ thấm lớn như các thiếu nữ bị Cố Ngôn véo nắn chơi đùa sưng đỏ.
"Xin...xin ngươi đừng để lại dấu vết....a...."
"Haha...ta chính là muốn chồng ngươi nhìn thấy dấu vết ngươi bị người ȶᏂασ,cho hắn biết hắn bị cắm sừng, vợ hắn là đồ lẳиɠ ɭơ ai cũng có thể ȶᏂασ."
"Không...không phải...ta không phải lẳиɠ ɭơ...là do ngươi cưỡиɠ ɧϊếp....ta không phải.....a......"
Cố Ngôn đem người hϊếp ở wc gần một tiếng.đem người ȶᏂασ nước da^ʍ văng tung tóe,c̠úc̠ Ꮒσα sưng đỏ chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Chờ hắn phát tiết hết dục hỏa liền đem nhân viên ném ở wc,một thân sảng khoái trở về bắt gặp đoàn trưởng đi tuần tra,Cố Ngôn cười chào hỏi,đoàn trưởng cười đáp lại,hắn không nghĩ tới là vợ hắn vừa bị kẻ trước mắt này hϊếp đến rêи ɾỉ không ngừng.
Sáng sớm ngày hôm sau,ánh sáng mặt trời chiếu đến trên giường trong khoang tàu,Đường Mục bị trên người cảm giác khác thường đánh thức,không chỉ có cả người bủn rủn,mà phần eo đùi trong cùng một số chỗ đau lợi hại,giữa hai chân dính nhớp sền sệt còn có chất lỏng từ hai lỗ chảy ra.
Đường Mục kinh hoảng nhấc chăn lên lại gấp gáp hạ nhanh xuống,hắn cả người trần trụi trải đầy dấu vết xanh tím,không cần nhìn cũng biết hai lỗ khẳng định là bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy.
Nhân lúc người chưa tình,Đường Mục nhanh chóng đem người rửa sạch.mặc quần áo chờ Cố Ngôn tỉnh dậy,Cố Ngôn dậy Đường Mục dò hỏi hắn một chút hôm qua có chuyện gì phát sinh không,Cố Ngôn nói hôm qua không biết thế nào ngủ thật sự say,nhưng mơ hồ nghe được một số thanh âm kì quái nhưng là cũng không tỉnh lại.
Đường Mục cẩn thận nghĩ lại chắc chắn rằng việc này cùng ahi người kia có liên quan,nhớ tới Trương Tam mơ ước chính mình,Đường Mục quyết định lén lút đi tìm hắn.
Đường Mục thời điểm buổi trưa thấy Trương Tam ở một mình,xung quanh không có ai khác,dứt khoát bắt đầu tra hỏi hắn vì cái gì làm như vậy.
Trương Tam vẻ mặt áy náy nói:"là ta không đúng,thật xin lỗi,ta không thể ngăn cản hắn."
"Không phải ngươi."Đường Mục trừng lớn mắt,chẳng lẽ hắn đoán sai?"
Nghe Trương Tam nói,hôm qua hắn thấy Lý Tứ bò tới giường mình,Trương Tam còn nói hắn thấy Lý Tứ đem thuốc mê đặt dưới mũi Cố Ngôn làm Cố Ngôn hôn mê suốt một đêm,hắn bởi vì không ngủ nên khi bị đặt thuốc mê ngừng hô hấp,không có bị ngủ thϊếp đi,hơn nữa hắn.....thật ra hắn......
Đường Mục ép sát hỏi:"thật ra cái gì?!"
Trương Tam ấp úng nhìn quanh một chút,sau khi xác định không có người,dán sát vào tai Đường Mục nói:"thật ra hắn......hắn căn bản là bị ta xíu giục ȶᏂασ ngươi."
Đường Mục kinh hoảng nhưng không còn kịp,Trương Tam lấy ra một cái khăn tay bịt mũi Đường Mục,chỉ trong chớp mắt Đường Mục thấy cả người nhũn ra,ý thức mơ màng nhưng không có ngất xỉu.
Loại thuốc mê này cung loại trước không phải cùng một loại,loại lần này chỉ làm người không có sức lực, không muốn nói chuyện, ý thức mơ hồ nhìn qua giống bộ dáng mệt mỏi.
Trương Tam đỡ Đường Mục trở về ngồi nghỉ trên ghế,nói với Cố Ngôn Đường Mục không thoải mái,Cố Ngôn vẻ mặt mo lắng bảo Trương Tam đỡ Đường Mục lên trên giường nằm,sau đó Trương Tam nói hắn học qua một chút nghề y,xem qua Đường Mục chỉ bị mệt mỏi,nghỉ một chút liền không có việc gì,Cố Ngôn biết hắn đang nói dối nhưng vẫn làm bộ tin.
Buổi trưa mùa hè luôn là lúc mọi người lười biếng,hầu như tất cả mọi người đều ở trên giường ngủ trưa,bây giờ đến lúc xuống trạm vẫn còn khoảng bốn tiếng,thời gian vẫn còn nhiều.
Cố Ngôn quyết định đi ngủ trưa,về giường nằm ngủ một trận.Trương Tam ở trên giường đợi một lúc,thấy hai người còn lại đã đi ngủ bèn lấy ra bình nhỏ cho Cố Ngôn cùng Lý Tứ ngửi,sau đó chạy đến bên giường Đường Mục xốc chăn lên chui vào.
Bởi vì giường quá nhỏ.Trương Tam trực tiếp từ đằng sau lưng ôm Đường Mục,hạ thân dán sát hai chân ma sát kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn,bỏ đi chăn đắp trên người,cởϊ qυầи áo Đường Mục lộ ra ©ôи ŧɧịt̠ giữa hai chân vì bị ma sát mà trở nên cương cứng.
Trương Tam ©ôи ŧɧịt̠ bự đặt ở mép l*и Đường Mục ma sát,ở giữa hai chân bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ rút ra chọc vào,lỗ l*и vốn là bị ȶᏂασ cả đêm mẫn cảm,nay lại bị ©ôи ŧɧịt̠ ma sát chảy ra không ít nước da^ʍ,khóe miệng cũng nhịn không được tràn ra tiếng rêи ɾỉ ái muội.
Trương Tam trực tiếp giúp Đường Mục giải dược,nâng lên một chân Đường Mục,trước khi Đường Mục hoàn toàn tỉnh táo liền đẩy eo hung hăng ȶᏂασ vào lỗ l*и đang dầm dề nước da^ʍ.
"A....ân....cái gì....a......không.....a...."
Đường Mục ý thức vừa mới hoàn toàn quay lại lại bị khoái cẩm đột ngột đánh úp rơi vào trong tìиɧ ɖu͙©,miệng nhỏ rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.Lỗ l*и bị ȶᏂασ một buổi tối vẫn như cũ hút chặt ©ôи ŧɧịt̠,Trương Tam hưng phấn mà ȶᏂασ vào càng hăng như muốn ȶᏂασ nát cái l*и dâʍ đãиɠ này,chỉ hai thân ảnh dây dưa trên chiếc giường nhỏ hẹp,khuôn mặt hai người đều tràn đầy vẻ dâʍ ɭσạи.
Trương Tam nhìn Đường Mục ý thức thanh tỉnh bị mình ȶᏂασ đến dâʍ đãиɠ kêu rên,thậm chí còn nghe rõ được tiếng nói chuyện từ khoang bên cạnh,giường phía trên là chồng hắn,hoàn cảnh này làm Trương Tam càng thêm hưng phấn càng dùng sức mà ȶᏂασ lỗ l*и dưới thân nước chảy tung tóe,ȶᏂασ Đường Mục đến kêu cũng kêu không nổi.
Chờ khi Trương Tam kết thúc chuyện hãʍ Ꮒϊếp Đường Mục đã là hai giờ sau,khoảng cách xuống trạm cũng còn có hơn một tiếng nữa,mọi người cũng dần dần tỉnh dậy hết.
Trương Tam liền buông tha Đường Mục cho hắn đi rửa sạch vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người,chờ hắn thu thập xong xuôi cũng đem thuốc giải cho Cố Ngôn và Lý Tứ,Cố Ngôn sau khi tình dậy thấy khuôn mặt Đường Mục đầy cảnh xuân,trong lòng hiểu rõ nhưng không nói gì,hai người sắp xếp hành lý xuống trạm bắt đầu hành trình nghỉ mát.