Chàng Rể Đại Gia

Chương 698: Cản đường

Chương 698: Cản đường

Trần Tam khẽ gật đầu, hắn rất hài lòng với thái độ của tên bảo vệ này, lập tức ném ra mấy chục tờ tiền giấy màu đỏ, xem như tiền tip cho họ.

Đây đều là những việc hắn thường làm, những tên đàn em đi sau lưng cũng thường xuyên nhìn thấy cảnh tượng này.

Nhận được tiền tip, tên bảo vệ càng nhiệt tình hơn, thậm chí, còn nhanh chóng giúp Trần Tam đẩy cửa ra, trình độ phục vụ có thể nói là đã đạt đến mức cao nhất.

Có điều, sau khi đám người Trần Tam vào trong khu giải trí Royal Garden, tại một ngã tư cách khu giải trí Royal Garden không xa, có một đám người đột nhiên xuất hiện.

Nếu bây giờ Trần Tam nhìn thấy những người này, nhất định sẽ vô cùng ngạc nhiên.

Bởi vì, hắn vừa mới gặp đám người này.

Hứa Du.

Người dẫn đầu lại là Hứa Du.

Mười người bên cạnh hắn đều có dáng vẻ vô vùng cường tráng, dù rằng bây giờ đang là mùa đông, song mỗi người đều để lộ cánh tay trần cơ bắp săn chắc.

“Hứa gia, đám người Trần Tam đều đã vào rồi, bây giờ chúng ta cũng vào chứ?”

Người đàn ông đứng cạnh Hứa Du cung kính cúi đầu nói, căn bản không dám nhìn hắn, giống như Hứa Du đang đứng trước mặt hắn là một con quái vật khác thường.

“Đừng vội, Royal Garden tuyệt đối không phải là một nơi đơn giản, ngay cả chúng ta cũng không có tin tức cụ thể về ông chủ của Royal Garden, cho nên, đừng hành động thiếu suy nghĩ, vẫn nên đợi đến lúc bọn họ đi ra rồi nói sau.”

Hứa Du vẫy tay, bình thản nói, giọng điệu của hắn cực kỳ lạnh lùng tựa như băng đá ngàn năm, chỉ một câu nói, đã khiến cho mười người bên cạnh hắn đều cảm thấy rùng mình run rẩy.

Có điều, so với những chuyện này thì đám người họ càng cảm thấy ngạc nhiên với tin tức mà Hứa Du vừa nói.

Ngay cả Hứa Du cũng không điều tra được thông tin chính xác về thân phận của ông chủ khu giải trí Royal Garden.

Phải biết rằng, đối với bọn họ mà nói, Hứa Du là người đứng ở vị trí cao nhất, không có sự tồn tại nào có thể vượt qua được.

Nếu cả Hứa Du cũng phải kiêng dè với ông chủ ở đây, vậy thì cuối cùng ông chủ này là loại người khủng bố như thế nào?

Bọn họ căn bản không dám nghĩ thêm nữa.

Vào lúc này, mười tên đàn em đều cúi đầu nhìn mũi chân, loại bỏ tất cả tạp niệm trong đầu của mình.



Công ty Danh Dương.

Tuy Chu Dương đã nói với Thẩm Bích Quân, bây giờ anh không muốn làm bất cứ việc gì.

Nhưng anh thật sự không thể làm như vậy.

Sở dĩ Chu Dương nói với cô như vậy, chủ yếu muốn cô yên tâm hơn, đừng hành động thiếu suy nghĩ, tự ý huy động năng lực của công ty Danh Dương.

Suy cho cùng, đối phương rất có khả năng vẫn chăm chú quan sát sự tồn tại của công ty Danh Dương.

Nhất cử nhất động trong nội bộ của công ty Danh Dương, thậm chí, ngay cả bây giờ khi Chu Dương và Thẩm Bích Quân đang nói chuyện trong văn phòng làm việc, bên ngoài cũng có người biết được điều này.

Trong tình huống như vậy, công ty Danh Dương càng không được có bất cứ hành động gì.

Nhất định phải giả vờ như bản thân chưa biết gì, không biết nên làm gì, không biết phải tiếp tục ra sao.

Làm như vậy, tuy không thể khiến cho kẻ địch mê muội một thời gian dài, nhưng cũng đủ để bọn chúng hoang mang trong khoảng thời gian ngắn.

Mà Chu Dương cũng chỉ cần một thời gian ngắn như vậy.

Sau khi rời khỏi công ty, anh nhanh chóng đi đến câu lạc bộ Silver Lake với Ngưu Xuyên.

Lần này, kẻ địch không chỉ có khí thế mạnh mẽ, mà còn có âm mưu to lớn, Chu Dương cảm thấy nếu chỉ dựa vào công ty Danh Dương thì căn bản không thể ngăn cản được.

Quan trọng nhất là mục tiêu của đối phương đã quá rõ ràng.

Chưa nhắc đến những cái khác, mục tiêu mà bọn họ nhắm đến là muốn đoạt được chín cửa hàng kinh doanh của công ty Danh Dương ở quận Phổ Đà.

Nếu để đối phương đạt được ý đồ này, vậy thì xem như đã chặt đứt một cánh tay của công ty Danh Dương.

Câu lạc bộ Silver Lake.

Từ sau khi Lý Minh Phong và Thái Hùng bị dạy dỗ một bài học, người đến đây không những không giảm xuống mà ngược lại càng có xu hướng nhiều hơn.

Dù sao, sự việc ngày đó cũng không bị ngăn cấm để lộ ra ngoài, do đó nhiều người chứng kiến sự việc đã lan truyền thông tin mà mình nhìn thấy cùng với những suy nghĩ của bản thân.

Cứ như vậy, mọi người vô cùng tò mò với kẻ không những đã dạy cho Lý Minh Phong và Thái Hùng một bài học, mà còn quen biết với ông chủ câu lạc bộ Silver Lake – Trần Thế Hào, người đó còn có thể đi thẳng lên tầng ba.

Mỗi ngày đều có không ít người đến đây, đều muốn được nhìn thấy người đó thêm một lần nữa, thậm chí còn muốn quỳ xuống vái lạy.

Cho nên, khi Chu Dương đến câu lạc bộ Silver Lake với Ngưu Xuyên, người bên trong lập tức nhận ra anh.

Còn Ngưu Xuyên thì họ lại xem như không nhìn thấy, bởi nhiều người cho rằng cậu ấy chỉ là đàn em đi theo Chu Dương, căn bản không quan trọng lắm

“Anh ta đến rồi!”

“Nhìn xem, chính là anh ta, lần trước, anh ta đã hung hăng dạy dỗ Lý Minh Phong và Thái Hùng một bài học ở đây.”

“Đúng vậy, không ngờ rằng, hôm nay anh ta còn dám quay lại, lẽ nào anh ta không sợ hai người kia trả thù sao?”

“Đúng đó, tôi còn nghe nói, sau khi Lý Minh Phong và Thái Hùng rời khỏi đây, vẫn còn ăn nói xằng bậy, họ nói nhất định sẽ trả lại hết tất cả nỗi nhục nhã mà họ phải chịu.”

“Tôi cũng nghe nói như vậy, Lý Minh Phong bị anh ta bắt bồi thường năm mươi triệu tệ, còn nói muốn hắn trả cả vốn lẫn lãi.”

“Hôm nay nói không chừng có kịch hay để xem rồi, tôi thấy dạo này Lý Minh Phong và Thái Hùng, một ngày hai mươi bốn tiếng đều phái người theo dõi tình hình xung quanh câu lạc bộ Silver Lake, sợ là đang đợi anh ta xuất hiện.”



Đám đông nhìn thấy Chu Dương lập tức xôn xao, thảo luận sôi nổi, ánh mắt nhìn Chu Dương ngoài hiện lên sự khâm phục, còn xen lẫn sự cảm thông, đương nhiên không thể thiếu những ánh mắt tò mò hóng hớt.

Chu Dương không quan tâm đến lời bàn tán và ánh mắt hiếu kỳ của những người này.

Trên đường đến đây, anh đã gọi điện cho Trần Thế Hào, cũng đã kể sơ lược về sự việc, do đó sau khi đến câu lạc bộ, Chu Dương lập tức đi thẳng lên tầng ba với Ngưu Xuyên.

“Đợi một chút!”

Có điều, lúc anh lên đến tầng hai, đang chuẩn bị đi đến tầng ba thì đột nhiên vang lên một giọng nói.

Âm thanh phát ra vô cùng lạnh lùng, dường như còn chứa đựng cả sự tức giận.

Hai người lập tức bị một bóng người cản lại.

Xung quanh có không ít người nhìn thấy cảnh này, ánh mắt họ hiện lên sự tò mò hóng hớt.

“Là anh ta, không ngờ người đầu tiên ra tay làm khó Chu Dương lại là anh ta.”

“Ha ha, không phải vậy sao, tôi nghe nói lần trước đám người Lý Minh Phong và Thái Hùng tụ tập ở đây, muốn tổ chức tiệc chào mừng Thái Hùng vừa trở về Đông Hải, lúc đó anh ta vẫn còn ở bên ngoài nên không xuất hiện.”

“Hai người anh em của anh ta liên tục bị một người đánh úp, nên anh ta muốn đứng ra dạy cho đối phương một bài học, cũng là chuyện đương nhiên.”

“Này, mọi người nói xem, hôm nay anh ta có thể lấy lại được thể diện cho Lý thiếu gia và Thái thiếu gia không?”

“Cái này, cũng không chắc lắm, sức lực của anh ta cũng ngang bằng với Thái thiếu gia, cho dù lợi hại hơn thì cũng chẳng đến đâu, bởi ngay cả Thái thiếu gia cũng phải chịu thua Chu Dương, cứ đợi xem tiếp thôi.”



Xung quanh có không ít người nhận ra kẻ đang chặn đường Chu Dương và Ngưu Xuyên, họ lập tức nhỏ giọng sôi nổi bàn tán, tinh thần mỗi người đều vô cùng phấn khích, chỉ thiếu điều chưa cầm lấy điện thoại gọi cho bạn bè đến đây xem kịch hay mà thôi.