Chàng Rể Đại Gia

Chương 578: Vương vĩ đắc ý

Chương 578: Vương Vĩ đắc ý

“Vẫn là Vương tổng lợi hại, ngay đến cả Trương gia cũng có thể tùy ý giải quyết.”

“Không sai, trước kia Trương gia khí thế hung hăng như vậy, ngăn cấm toàn bộ kênh tuyên truyền của chúng ta, bây giờ vẫn phải ngoan ngoãn từ bỏ.”

“Đi theo Vương tổng, chắc chắn không sai.”

“Lần này, nhất định sẽ khiến cho đám người Chu Dương nhìn cho kĩ, kể cả không có cậu ta, chúng ta vẫn có thể làm tốt.”



Mấy cộng sự không ngừng nịnh nọt Vương Vĩ, bầu không khí ở văn phòng vô cùng vui vẻ, dễ chịu.

Trong lòng mỗi người đều thầm thở phào nhẹ nhõm.

Dẫu sao, những đòn đánh của Chu Dương trước kia, trong nháy mắt đã đánh cho bọn họ cảm thấy quay cuồng, thậm chí còn nghi ngờ bản thân sẽ không chống đỡ nổi.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Trương gia sẽ không ra tay với bọn họ nữa, cho dù không còn kênh tuyên truyền của giới giải trí thì bọn họ vẫn có thể dùng kênh tuyên truyền ở địa phương.

“Đúng rồi, Vương tổng, cửa hàng mỹ phẩm đối diện đang sửa sang, sắp khai trương lại rồi sao?”

Lúc này, ánh mắt của Thẩm Hải rơi vào cửa hàng phía đối diện, nhìn thấy công nhân sửa chữa ra ra vào vào, hơn nữa trong nháy mắt hắn cũng đã nhận ra những công nhân sửa chữa này cũng chính là công nhân trước kia từng sửa sang cho cửa hàng Mỹ phẩm thành phố Liễu.

Theo lời nói của Thẩm Hải, ánh mắt của những người kia cũng nhìn qua đó.

“Này, những người kia không phải là những người trước đây giúp cửa hàng của chúng ta sửa sang lại sao?”

“Đúng thế, thực sự là bọn họ.”

“Sao thế, trước đấy còn nghe nói chủ cửa hàng đó chuẩn bị chuyển nhượng, bây giờ tìm được người mua rồi sao?”

“Không phải chứ, kết cấu bên trong của cửa hàng đó rất đặc biệt, dường như chỉ thích hợp với kinh doanh hàng mỹ phẩm.”

“Đúng thế, lúc đầu chúng tôi nghĩ, mua lại cửa hàng đó chính là vì tiết kiệm chi phí cải tạo sửa sang.”

“Bây giờ có chúng ta ở đây, lại có người tiếp nhận cửa hàng này, đúng là không biết tự lượng sức mình, cái người mua lại đó, căn bản là không biết sự hùng mạnh của Mỹ phẩm thành phố Liễu chúng ta.”



Mấy người cộng sự thảo luận sôi nổi, còn Vương Vĩ ở bên cạnh, lúc này đang cau chặt mày.

“Vương tổng, sao thế?”

Đinh Tuấn Phong quan sát biểu cảm và lời nói của ông ta, ngay lập phát hiện sắc mặt của Vương Vĩ hơi nghiêm trọng, hơn nữa giống như đang chìm trong suy nghĩ gì đó.

Giọng nói của Đinh Tuấn Phong không nhỏ, trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của những người khác.

Đột nhiên, vài người vây quanh Vương Vĩ, nhìn Vương Vĩ với ánh mắt tràn đầy sự quan tâm.

“Buổi sáng nay tôi nhìn thấy một người.”

Vương Vĩ trầm giọng nói.

Lúc này trong đầu ông ta hiện lên bóng dáng của một người.

Người đó chính là Diệp Phương.

Lúc đầu khi nhìn thấy Diệp Phương vào buổi sáng, ông ta không để ý lắm.

Dù sao, Diệp Phương cũng xem như là một kẻ thua cuộc, bị ông ta đuổi ra khỏi Mỹ phẩm thành phố Liễu, tất cả cổ phần trong tay cô đều đã rơi vào tay ông ta.

Cho nên sáng nay Diệp Phương xuất hiện ở cửa hàng đối diện, cũng không hề thu hút sự chú ý của ông ta, trong lòng của Vương Vĩ, Diệp Phương không thể gây ra bất cứ sự uy hϊếp nào cho ông ta.

Nhưng bây giờ suy nghĩ kĩ lại, Vương Vĩ mới phát hiện có điểm nào đó không đúng lắm.

Buổi sáng nay Diệp Phương xuất hiện ở cửa hàng đối diện, đâu phải là không có vấn đề, mà trái lại còn là vấn đề lớn.

Quả thật kết cấu bên trong của cửa hàng đối diện chỉ phù hợp với kinh doanh hàng mỹ phẩm, muốn kinh doanh mặt hàng khác, phải tiến hành cải tạo nội thất của cửa hàng.

Mà tiến hành cải tạo, một mặt chi phí cần thiết quá lớn, mặt khác còn phải cần rất nhiều đội thi công.

Mà lúc này, đội thi công xuất hiện ở cửa hàng đó, chỉ có đội ngũ trang trí nội thất lần trước đã làm cho Mỹ phẩm thành phố Liễu.

Nói cách khác, cửa hàng đối diện, không có bất cứ cải tạo gì, mà trực tiếp tiến hành sửa sang.

Cửa hàng đối diện vẫn sẽ kinh doanh sản phẩm mỹ phẩm.

Khi liên tưởng tới buổi sáng Diệp Phương xuất hiện ở đó, nhất thời trán của Vương Vĩ đổ mồ hôi lạnh.

Điều này cũng khiến cho những người khác lập tức sửng sốt, bọn họ không hiểu, tại sao Vương Vĩ đang vui vẻ như thế, đột nhiên sắc mặt lại tối sầm như gan lợn, hơn nữa còn đổ mồ hôi lạnh, dáng vẻ vô cùng kinh hoảng.

Bọn họ vừa mới giành được quyền chủ động từ tay Chu Dương, Chu Dương cũng không còn cách nào tiến hành ngăn cấm các kênh tuyên truyền của bọn họ.

Đây đáng ra là một chuyện tốt mới đúng.

“Vương tổng, rốt cuộc làm sao thế, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”

“Đúng thế, Vương tổng, bây giờ mọi người đang trên cùng một con thuyền, bất kể ra sao, tốt xấu gì ông cũng nên nói với chúng tôi chứ.”

“Vương tổng, anh không sao chứ?”



Sắc mặt một số người lo lắng, sợ rằng Vương Vĩ gặp chuyện gì bất trắc.

Chưa nói đến việc toàn bộ cổ phần của bọn họ bây giờ đều nằm trong tay của Vương Vĩ, một khi Vương Vĩ xảy ra chuyện thì bọn họ sẽ mất đi cơ hội hợp tác với Khổng Huy.

Như vậy, không có sự giúp đỡ của Khổng Huy, bọn họ căn bản không có năng lực và cách nào để cạnh tranh với Chu Dương.

“Sáng nay tôi nhìn thấy Diệp Phương, cô ta đến cửa hàng đối diện kia.”

Vương Vĩ thấp giọng nói, ông ta cảm thấy suy đoán của mình không sai.

Diệp Phương đã quay trở lại, hơn nữa còn đặt kế hoạch xây dựng lại một cửa hàng mới ở vị trí đối diện.

Mà mục đích của Diệp Phương là để trả thù ông ta.

“Cái gì?”

Những người khác nghe thấy buổi sáng Diệp Phương xuất hiện ở cửa hàng đối diện, cũng vô cùng ngạc nhiên.

Ngồi ở đây đều là những người có chức quyền cao trong các công ty, bọn họ đều là người thông minh, rất nhiều chuyện không cần người khác nhắc nhở quá nhiều, chỉ một câu nói của Vương Vĩ, bọn họ đã có thể biết được nhiều thông tin.

“Nói như vậy, cửa hàng kia là do Diệp Phương tiếp quản.”

“Cô ta tiếp quản cửa hàng đó làm gì? Lẽ nào cô ta vẫn muốn mở thêm một cửa hàng nữa?”

“Nhưng mà có chúng ta ở đây, cho dù cô ta muốn mở thêm cửa hàng, không phải tự tìm đường chết sao, căn bản không có bất cứ tác dụng nào.”

Đinh Tuấn Phong kiên quyết nói, giọng điệu vô cùng quyết đoán.

Theo ý kiến của hắn cho dù Diệp Phương có mở cửa hàng mới ở vị trí đối diện kia thì cũng không phải đối thủ của bọn họ.

Sắc mặt của Thẩm Hải ngược lại rất phức tạp, lúc này, trong lòng hắn quả thực cảm thấy hơi hối hận, hối hận vì bản thân không một mực đứng về phía của Diệp Phương và không từ bỏ cùng rút lui như Triệu Thành.

Bây giờ Diệp Phương trở lại, giữa hai bên nhất định sẽ có một cuộc cạnh tranh khốc liệt.

Thẩm Hải không cho rằng Diệp Phương quay về mà không có sự chuẩn bị đầy đủ.

Thậm chí hành động quay về này, có khả năng không phải do Diệp Phương tự mình nghĩ ra.

Vừa nghĩ tới người đó, Thẩm Hải cảm thấy lần này Diệp Phương có lẽ đã có được sự hỗ trợ của đối phương.

“Nhưng các anh có nghĩ rằng, sau lưng Diệp Phương rất có khả năng có sự hỗ trợ của Chu Dương, nếu như Chu Dương hỗ trợ Diệp Phương, để cô ta ở đây mở thêm một cửa hàng mới…”

Thẩm Hải trầm giọng nói, hắn không nói hết câu nhưng hắn tin rằng, những người ngồi ở đây, nhất định có thể hiểu được ý trong lời nói của mình.

Trên thực tế, những cộng sự này quả thực đã hiểu ý trong lời nói của Thẩm Hải, nhất thời sắc mặt cũng trở nên vô cùng nghiêm trọng.

“Điều này không thể nào!”

“Chu Dương làm sao có thể hỗ trợ cho Diệp Phương mở lại cửa hàng mới ở đây, lẽ nào anh ta lại muốn đi theo vết xe đổ lần nữa?”

“Mọi người đừng lo lắng, vẫn còn Vương tổng và Khổng thiếu gia ở đây, chỉ một mình Chu Dương thì căn bản không cần lo lắng.”

———————–