Đối mặt với mấy nữ sinh đang cố tình gây sự, Đường Vấn không trả lời, chỉ lần thứ 2 dùng lãnh khí, nghiêm mặt nhìn chằm chằm họ mà không nói một lời nào.
Ngược lại là Lục Minh, bị những lài cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ làm cho căm giận, bất bình cãi lại:
"Mấy cô đủ rồi á!!, bản thân chẳng có liêm sỉ mang bụng ta suy ra bụng người sao! thực buồn cười!!"
"Humm...đừng có lên mặt, chưa biết về sau ai hơn ai đâu nhé, chúng ta đi...." thấy lời nói kɧıêυ ҡɧí©ɧ của mình cũng không đá động gì được đến Đường Vấn, mấy nữ sinh liếc một cái khinh bỉ rồi bỏ đi.
Hướng đám nữ sinh làm cái mặt quỷ, Lục Minh quay sang hướng Đường Vấn vui vẻ an ủi:
"Vấn Vấn...bạn đừng để tâm, mấy người họ chính là ghen tỵ, lòng dạ hẹp hòi.."
Đường Vấn khôi phục lại trạng thái bình thường, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi: "Minh Minh....cái gì mà bị ông chủ lớn bao nuôi á??"
Lục Minh "......"
Tan tiết học, Đường Vấn theo Lục Minh đi đến nơi xe Chu Ninh, một lát sau, Chu Ninh bế một đứa trẻ mập mạp đi ra, Lục Minh nhanh chân liền tiến lên phía trước.
"Như thế nào mang nhóc con này theo? không phải chỉ đi mua ít đồ thôi sao?"
"Mùa xuân cũng gần đến rồi, nhân tiện dẫn nó theo mua quần áo mới" cơ bản vẻ mặt nghiêm túc khi nảy trên lớp bây giờ đã hoàn toàn tan biến khi nói chuyện cùng Lục Minh, Đường Vấn lần đầu tiên nhìn thấy cô giáo có vẽ ôn nhu như vậy, trong lòng cảm thấy kỳ quái, sau đó mở to hai mắt nhìn hai cái người đang phát tán JQ này.. (JQ : gian tình)
Phát hiện bên cạnh Lục Minh còn có Đường Vấn, Chu Ninh ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng nói: "Mau lên xe đi"
Chiếc xe chậm rãi láy khỏi trường đến phía bên kia đường, Đường Vấn giống như tên trộm, thấy không có ai, cảm an toàn, liền tìm một nơi trú ẩn tốt chính là phía sau cái cây to mà trốn, chỉ bí mật ló đầu nhìn ra bên lề đường, chờ đợi Mạc Đại Linh đến đón.
Đến đúng thời gian thường ngày, Mạc Đại Linh lái xe tới, chỉ là ngày hôm nay cô không nhìn thấy tên ngốc nhà mình đứng chỗ cũ chờ, nghi hoặc nhìn xung quanh một chút, đang lo lắng không biết có chuyện gì hay không, Mạc Đại Linh vừa định lấy điện thoại ra gọi thì phát hiện một cái đầu đang ló ra phía sau thân cây bên đường.
Đường Vấn cũng nhìn thấy Mạc Đại Linh ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương kia liền mừng rỡ, nhưng vẫn lén la lén lút nhìn trái phải, xác định không có gì liền chạy vọt ra.
Đường Vấn vừa định mở cửa xe ngồi vào trong, lại nghe phía sau truyền đến âm thanh:
"Wao..wao.., ông chủ lớn đến đón sao!!! bạn học Đường Vấn có thể hay không giới thiệu với chúng tôi một chút? Nhìn chiếc xe này, không phải là dạng vừa nhe...bạn như thế nào lại có ông chủ tốt như vậy nhỉ!!"
Cũng lại là mấy nữ sinh khi sáng, thấy Đường Vấn chuẩn bị lên xe liền tiếp tục cười nhạo.
Bất quá những lời nói này làm Đường Vấn trong lòng nghi hoặc mơ hồ, trước đó còn mới hỏi Lục Minh ông chủ lớn là ý tứ gì, Lục Minh lại chỉ nữa úp nữa mở nói không rõ ràng, nên bây giờ bị lặp lại, Đường Vấn trực tiếp hỏi:
"Mấy người nói tôi bị ông chủ lớn bao nuôi là ý tứ gì?"
Nghe Đường Vấn hỏi, nữ sinh ngây ngẩn cười, cười đến ôm bụng ha hả..
"Ôi...Vấn Vấn chúng ta đúng là thuần khiết tiểu bạch thỏ mà!! bao nuôi cũng không biết"
"Rốt cuộc là có ý gì?" thái độ mấy nữ sinh lại càng làm Đường Vấn thêm căm tức, không nhịn được quát.
"Được bao nuôi chính là cô để người khác chiếm hữu, người ta sẽ cho tiền cô, và cô cho họ ở trên cô, hiểu chưa?"
Nghe một nữ sinh giải thích làm Đường Vấn càng thêm nghi hoặc tự nhủ: vợ hình như là nuôi mình, cũng cho mình tiền tiêu vặt, thế nhưng vợ cũng đâu có ở trên a? Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nhăn lại, Đường Vấn còn muốn nói cái gì đó, nhưng Mạc Đại Linh thì nghe không lọt tai mấy lời này, đúng là không nhịn nổi, này tính là cái gì a!
Mạc Đại Linh mở cửa xe đi xuống. "Mấy cô...nói ông chủ lớn là đang nói tôi sao?"
Mấy nữ sinh nhìn thấy từ trên xe đi xuống cư nhiên lại là một nữ nhân thì tất cả đều kinh ngạc há to mồm.
"Chúng tôi...."
"Thật ngại quá, tôi mỗi ngày đều đưa đón em mình, làm mấy cô hiểu lầm rồi, hiện tại...chúng tôi có thể đi chưa?"
Mạc Đại Linh hai tay khoanh trước ngực, dựa vào xe, nhãn thần khinh miệt nhìn đám nữ sinh kia
"Xin lỗi...xin lỗi.."
Mấy nữ sinh bị chính khí chất cường đại của Mạc Đại Linh làm hoảng sợ, ríu rít xin lỗi liền bỏ đi.
"Vợ...." thấy mấy nữ sinh đi hết, Đường Vấn đi đến bên Mạc Đại Linh hỏi:
"Vợ...chị có tính là đang bao nuôi em không? nhưng mà chị không có ở trên em mà, là em ở trên á"
Lời nói này của Đường Vấn làm Mạc Đại Linh khóe mắt hơi nhoe lại, miệng nở ra nụ cười câu dẫn mê người, ngữ khí nghiền ngẫm nói: "Vậy sao....."
Đường Vấn ngẩng đầu nhìn Mạc Đại Linh, phía sau ót hiện ra vô số dấu chấm hỏi.
Sáng sớm nhìn thấy hình ảnh trên tạp chí làm Mạc Đại Linh ngực nghẹn một cơn giận, hiện tại lời nói Đường Vấn lúc nảy cũng triệt để chọc giận Mạc Đại Linh, trong lòng có chút thâm ý, cắn răng thốt ra từng chữ:
"Đương nhiên là tính rồi, chỉ là chúng ta còn chưa tính rõ mà thôi"
Rụt cổ, bị Mạc Đại Linh đột nhiên thay đổi tông giọng, Đường Vấn khúm núm hỏi: "Vợ....chị...làm sao vậy?"
"Không có việc gì, lên xe trước, chúng ta về nhà"
Vừa vào đến nhà, Mạc Đại Linh không chần chừ, trực tiếp mang Đường Vấn đẩy vào phòng tắm, ra lệnh cho cô tắm, bản thân lại ở phòng khách như chờ cái gì.
Không lâu sau, chuông cửa vang lên, một nam nhân viên giao hàng đưa cho Mạc Đại Linh cái hộp. Nhận lấy hộp đồ, Mạc Đại Linh hơi mở ra nhìn thoáng qua bên trong, giảo hoạt nở nụ cười.
"Vợ....lấy áo ngủ giúp em..." trong phòng tắm truyền ra tiếng hô hoán của Đường Vấn, Mạc Đại Linh phất tay ý kêu nhân viên giao hàng có thể đi, bản thân cầm cái hộp hướng phòng tắm đi vào, đến trước cửa, Mạc Đại Linh lấy trong hộp ra cái gì đó, gõ gõ cửa phòng tắm, tay đưa vào bên trong.
"Mặc cái này...."
Mạc Đại Linh trong lòng cười trộm
"Ngô...vợ...cái này....., có thể hay không giúp em lấy đồ ngủ á"
"Không...mặc cái này rồi đi ra"
"Oh...." miễn cưỡng giọng Đường Vấn chính là không mấy tình nguyện, thế nhưng cũng không có biện pháp, trong phòng tắm, khăn tắm cũng không có, chỉ có y phục mà Mạc Đại Linh đưa vào có thể bảo vệ cơ thể, ít nhất cũng không trần như nhộng mà đi ra.
Ủy khuất mặc vào bộ đồ này, rất nhiều da thịt cơ thể Đường Vấn lộ ra ngoài, Đường Vấn tay che ngực tay che chắn cái mông nhỏ, nhăn nhó bước ra ngoài. Trong lòng nghi hoặc thầm nghĩ: Vợ hôm nay là làm sao vậy... cư nhiên cho mình mặc loại quần áo này...
Cửa phòng tắm mở, Đường Vấn từ trong ra phòng khách, da thịt vừa tắm xong có chút ửng đỏ, trên người mặc bộ y phục so với đồ lót chẳng khác gì, mà còn bại lộ ra nhiều hơn so với đồ lót.
Mảng lớn da thịt lồ lộ ra ngoài, có thể vừa tắm ra, đột nhiên gặp khải không khí lạnh bên ngoài phòng tắm, da thịt liền nổi lên tầng da gà. Đường Vấn tay phải che lấy bộ ngực, tay trái đưa ra sau che chắn cái mông nhỏ, giống như nơi nào bại lộ liền che chắn nơi đó.
Nhìn Đường Vấn từ da thịt đến dáng dấp cực kỳ mê người, Mạc Đại Linh hô hấp kiềm hãm, đứng im nữa ngày mới thở hắt ra, đôi mắt rực lửa nhìn Đường Vấn ngoắc ngoắc ngón tay.
"Đến đây..."
Bĩu môi nhăn nhó, Đường Vấn đi theo Mạc Đại Linh trở vào phòng ngủ, trên giường có một cái hộp đã mở, bên trong chứa một ít đồ vật: lỗ tai, đuôi, tất chân, còn có....roi da!!!!
"??????" không rõ dụng ý của mấy thứ đó, Đường Vấn mở to mắt nhìn về phía Mạc Đại Linh
Câu dẫn cười, Mạc Đại Linh nắm tay Đường Vấn kéo đến bên giường, cầm lên tai mèo đeo vào cho Đường Vấn, tai mèo bằng nhung trên đầu Đường Vấn càng làm tăng lên khí chất chọc người của Đường Vấn, lại thêm đôi mắt mở to ngấn nước, ngây thơ đang không hiểu chuyện gì..thật muốn đem Đường Vấn áp dưới thân mình mà chà đạp một phen.
Hít sâu hơi, Mạc Đại Linh quyết tâm kiềm chế rung động, tự nói với bản thân....còn chưa phải lúc..
Tiếp tục cầm lên cái đuôi, chiếc đuôi cũng là màu đen, phía cùng đuôi có một đóm trắng nhìn rất dễ thương
Vỗ vỗ vai Đường Vấn. "Ngoan...quay lưng lại, nằm sắp xuống.."
Ngoan ngoãn nằm xuống giường, Đường Vấn lúc này buông tay phải trước ngực ra phía sau, gắt gao che chắn cái mông nhỏ của mình. Y phục Đường Vấn chủ yếu che vài địa phương trên cơ thể phía trước, cho nên phía sau lưng hầu như không có lấy một mảnh vải.
Làn da trắng mịn tinh tế nhìn là muốn cắn, xương bả vai chút nhô ra càng thêm gợϊ ȶìиᏂ, Mạc Đại Linh hít từng ngụm khí sâu, môi khô lưỡi khô cố nhịn, gạt lấy hai tay đang che chắn của Đường Vấn ra.
Một ít vải ở nữa thân dưới người cơ bản không lấn át hết được cái mông, mà chỉ càng làm tăng thêm sự căng tròn cùng êm diu, một đôi mông chặt chẽ khép kín, lộ ra thật sâu khe rãnh, Mạc Đại Linh nín thở cầm lấy cái đuôi nhẹ nhàng ma sát vào khe rãnh, hơi thở theo đó cũng nhẹ nhàng thổi vào. Đường Vấn lúc này nhìn không khác một con mèo nhỏ.
"Á...", một tiếng thống khổ khó nhịn phát ra từ Đường Vấn, quay đầu nhìn thấy nơi vừa bị Mạc Đại Linh nhẫn tâm cắn một cái liền đỏ lên. Mạc Đại Linh không mấy bận tâm, lật người Đường Vấn lại, trực tiếp ngồi lên bụng Đường Vấn.
Lúc này chỉ nhìn thấy vẻ ai oán của tên ngốc nhà mình, đang cắn môi, đôi mắt ngấn nước nhìn Mạc Đại Linh, giống như đang chất vấn Mạc Đại Linh vì cái gì đem mình biến thành như vậy.
Nhíu mày, Mạc Đại Linh không nói gì, mắt trực tiếp dời đến ngực Đường Vấn, tuy rằng được che bởi hai mảnh vải bắt chéo, thế nhưng vẫn lộ ra một tảng lớn. Ngón trỏ cùng ngón cái của Mạc Đại Linh bắt đầu tại ngực bên trái của Đường Vấn vuốt ve, trêu đùa nói:
"Vấn Vấn...em không phải rất thích ăn đậu của tôi sao? Tôi cũng rất thích của em á, hôm nay nhất định phải cho tôi an no!!"
Cảm giác bất chợt tìm đến làm Đường Vấn khó nhịn mà ngâm nhẹ "Ngô..", cảm xúc lạ lẫm này làm Đường Vấn muốn đẩy tay Mạc Đại Linh ra, chỉ thấy Mạc Đại Linh nhãn thần tối sầm lại.
"Thật sự là không ngoan nhỉ!!!xem ra phải đem em trói lại mới được"
Quay sang chiếc hộp còn đang đựng roi da cùng tất chân (vớ da người), Mạc Đại Linh cầm lên vớ quấn quanh hai bàn tay mình, kéo kéo thử sức co dãn tốt, sau đó kéo hai tay Đường Vấn lên đầu trói lại, Mạc Đại Linh ánh mắt nóng rực nhìn Đường Vấn, tựa hồ mang Đường Vấn ra làm thịt giống như một con dê.
Cầm lên vật cuối cùng còn lại chính là roi da, vuốt vuốt theo chiều dài sau đó đánh mạnh lên nền nhà một tiếng "ba..." vang lên, Mạc Đại Linh hướng Đường Vấn nói:
"Bảo bối...hiện tại...chúng ta bắt đầu tính sổ nhé!!"
Ed:
- Không nghĩ đến Mạc Tổng nhà ta ghê quá
- Mấy cái dụng cụ sεメtoy này...editor botay rồi, nên mấy mems ráng ráng mà tự tưởng tượng nhé.
- Chương sau Mạc nhà ta thịt lại Vấn Vấn... akaka tội con bé