Nghiêm Nhất Huân dựa vào cửa thư phòng nhìn cô gái nhỏ chăm chú rốt cục ngừng bút, mới lên tiếng hỏi, "Em vẽ cái gì?"
Cảm giác mình đã tốt rất nhiều Nhiễm Tái Tái cười vô cùng kiêu ngạo, trước khi Nghiêm Nhất Huân tới gần thu hồi đồ trên bàn, "Ngô, không sao, muốn giữ bí mật về sau cho anh kinh hỉ! Anh mỗi ngày cho em hai giờ, ngô, sắc mặt thật khó coi, một giờ cũng được ~ "
"Ân, vẽ hai giờ quá muộn, ngày thứ hai em sẽ mệt mỏi hơn!" Nghiêm Nhất Huân vươn tay, "Tới đây."
Nhiễm Tái Tái bỏ tay mình vào lòng bàn tay anh, nét mặt tươi cười như hoa theo lôi kéo tới gần trong ngực anh, nhưng động tác kế tiếp lại làm cô có chút rã rời, "Anh... Sao cởϊ qυầи áo em, đừng... Em còn chưa tắm rửa... Nha... Đau quá, đừng đυ.ng!"
Nghiêm Nhất Huân cởϊ áσ cô gái ném lên bàn, sờ lấy vết đỏ trên vυ' cao thẳng đầy đặn, có chút đau lòng, "Hôm nay lúc phủ phục kết thúc huấn luyện, anh nhìn em trộm sờ nó nhíu mày, sao núʍ ѵú bị mài đến sưng thành thế này cũng không nói."
Bàn tay lửa nóng trước ngực thương tiếc vuốt ve để gương mặt cô gái mang ánh nắng chiều đỏ, hai tay mềm mại vòng trên cổ người đàn ông, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tránh né tiến trong ngực anh, nhỏ giọng yếu ớt nói: "Cái này làm sao nói a, ngày mai em cột vài vòng băng vải là được."
Cô gái ỷ lại cùng yêu thương mặc cho thân thể mình mềm mại dán thật chặt Nghiêm Nhất Huân, biểu lộ lạnh lùng liền khống chế không nổi nhu hòa xuống, xuyên qua vải vóc thật mỏng anh có thể cảm giác da thịt trần trụi vô cùng thoải mái dễ chịu lạnh buốt cùng tinh tế tỉ mỉ, nhìn cô gái trong ngực ửng đỏ như tường vi kiều diễm, không khỏi ôm lấy cô, ôn nhu nói, "Anh giúp em tắm rửa, bôi thuốc chữa trị đi!"
--------------------------- Mười phút sau, phòng tắm.
"Ân, anh, em muốn..." Nhiễm Tái Tái híp hai mắt tìиɧ ɖu͙© nằm trong bồn tắm rộng, giống như một nhân ngư mị hoặc, vặn vẹo dưới thân thể đàn ông cường tráng, liêu nhân mềm mại cùng cực hạn diễm mỹ.
"Xoa thuốc cũng có thể cọ sát ra nước, thật sự là tìm thao ~~" Nghiêm Nhất Huân chếnh choáng chưa tán nửa cưỡi trên thân Nhiễm Tái Tái, nhanh chóng cởi quân trang trên người xuống, lộ ra cơ bụng tám múi hoàn mỹ cùng đường nhân ngư gợi cảm, nâng cao sưng to giữa háng, tách hai chân cô gái trắng nõn khoác lên thành bồn tắm, ngón tay thô ráp khuếch trương đơn giản trong cửa huyệt trơn ướt, liền chờ không nổi nâng khe mông trơn nhẵn, một cái thẳng lưng, thật sâu cắm vào.
"A nha... Chậm một chút... Anh... Căng quá... Ngô..." Mặc dù vừa rồi vỗ về chơi đùa câu dẫn, dũng đạo dâʍ đãиɠ đã ướt lộc, nhưng vì côn ŧᏂịŧ của anh thật sự là vừa to vừa dài, tiểu huyệt chặt chẽ vẫn có chút không chịu đựng nổi, khe mông căng thẳng, gấp ép chặt côn ŧᏂịŧ mới cắm vào một nửa, hàm răng khẽ cắn cánh môi đỏ tươi, khổ sở dùng tay đưa đẩy thân eo người đàn ông.
Nghiêm Nhất Huân thô thở gấp dừng lại, sờ lên tóc cô gái mềm mại, cúi đầu hôn khóe mắt cô hiện từng tia từng tia mỏng đỏ, "Lúc đầu đã nghĩ bỏ qua em, là em tao lãng câu dẫn anh ~~", nghĩ đến những vô biên cô đơn cùng ánh mắt nóng bỏng của những nam binh khi huấn luyện, không khỏi có chua xót, lòng ham chiếm hữu mãnh liệt thúc đẩy anh nắm chặt thân eo lui lại kia, bỗng nhiên toàn bộ vào, "Cho nên, anh muốn thao chết em yêu tinh câu người này!"
"A... Anh... Không... Ngô thật sâu..." Nhiễm Tái Tái cảm thụ vật đàn ông tráng kiện nóng bỏng gạt mở tầng tầng mị thịt chống vào đến ngọn nguồn, nháy mắt hoa tâm thít chặt, cô chịu không nổi cong eo, chậm rãi ngửa ra sau, vυ' đầy đặn cứng chắc tùy theo nổi lên, đầṳ ѵú có chút sưng đỏ cũng đứng thẳng, tính cả cổ cong duyên dáng, hình thành cảnh đẹp làm cho đàn ông sôi trào.
Nghiêm Nhất Huân cũng vì mị thịt trong tiểu huyệt chặt chẽ hút cắn mà toàn thân khô nóng, thêm mỹ cảnh liêu tâm hồn người, liền không khắc chế mình, một tay nắm lấy nhũ thịt trắng nõn, một tay cố định vòng eo cô gái, ba ba ba ba bắt đầu va chạm.
"A a a a... Anh... Đừng... Đừng mãnh liệt thế... A a a... Em gái chịu không nổi... A... Quá sâu... Anh... A a" Trong tiểu huyệt co rúm lại trực tiếp bị anh lặp đi lặp lại tiến quân thần tốc, công thành chiếm đất, bất lực hít hít, vì thích ứng nóng bỏng trước nay chưa có cùng cảm giác căng chướng, nhanh chóng tiết dâʍ ŧᏂủy̠, dần dần, theo dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan tràn ngập toàn bộ dũng đạo, đau đớn vốn yếu ớt cũng nhanh chóng tiêu tán, thay vào đó là kɧoáı ©ảʍ bị anh lặp đi lặp lại thao nhập.
Theo kɧoáı ©ảʍ chồng chất, tay cô gái vốn khước từ chậm rãi biến thành vuốt ve l*иg ngực nam tính nóng ướt, đồng thời cũng càn rỡ nắn bóp hai điểm nhỏ, mỗi lần người đàn ông cuồng dã ma sát hoa tâm, hoa tâm thịt mềm đều hung hăng hút cắn qυყ đầυ của anh, thân thể kiều mị cũng càng thao càng mềm, ánh mắt lâm ly giống xà yêu quấn lấy anh, rêи ɾỉ khoái lạc, "A, côn ŧᏂịŧ thật lớn... A a... Dễ chịu, thật thoải mái... A ân... Rất thích... Côn ŧᏂịŧ đẩy bụng, a, nứt vỡ, a, a... Anh thật tuyệt... A a "
Nghiêm Nhất Huân nhìn đôi mắt cô lúc này nửa híp xuân tình dập dờn, động tác bị điều khiển chủ động nghênh hợp, gương mặt ửng đỏ, nghe tao gọi như mị dược nhanh chảy, ánh mắt không khỏi càng thêm tĩnh mịch, thanh âm khàn khàn da^ʍ mỹ, "Tao đến thế này ~~" kéo tay cô đùa bỡn núʍ ѵú mình vòng lấy cổ của mình, hai tay nâng cánh mông của cô, ôm cô từ nước dần lạnh trong bồn tắm, đặt trên bồn rửa mặt cẩm thạch, "Thích bị thao đúng không, tiểu huyệt đói khát, anh sẽ hảo hảo thỏa mãn!" Dứt lời, đại thủ liền bóp eo nhỏ Nhiễm Tái Tái nhấc người lên, lại hung hăng hạ cô xuống, lại lên lại hạ, phốc chít chít phốc chít chít thẳng đưa côn ŧᏂịŧ nhiều lần đυ.ng vào sâu trong tiểu huyệt, cuồng phong tinh vũ thô bạo.
"A a a... Sảng khoái, thoải mái chết được, anh... Anh thật tuyệt... A a... Quá nhanh... A a a... Côn ŧᏂịŧ thật mạnh mẽ a... A a... Anh, em tao lãng... A a... Thao em, thao chết em..." Côn ŧᏂịŧ của anh là vương trong vương giả, vừa to vừa dài, mỗi lần đều có thể đính vào cung khẩu mẫn cảm, qυყ đầυ đầy hạt tròn, hiện tại mãnh lực nhanh chóng va chạm như thế, thật sâu đính qυყ đầυ kỳ dị nhếch lên vào hoa tâm cô gái, gạt mở cửa tử ©υиɠ nhỏ hẹp, hai tay đầy vết chai trèo lên nhũ phong lắc lư, cô gái càng thoải mái dâʍ ɖị©ɧ mãnh liệt, toàn thân run rẩy.
"Đồ thiếu thao lẳиɠ ɭơ!" Tiểu huyệt chặt chẽ trơn ướt lại nếp uốn phong phú kẹp chặt, Nghiêm Nhất Huân eo run lên, thêm cô gái càn rỡ da^ʍ khiếu, anh đã toàn thân khô nóng, dục hỏa sôi trào nhanh muốn phát điên, bỗng nhiên nâng hai chân cô gái, thế đại lực trầm làm côn ŧᏂịŧ to lớn lại thâm nhập mấy phần, qυყ đầυ cứng rắn trùng kích đến chiều sâu kinh khủng, khiến cô gái trầm mê trong du͙© vọиɠ không ngừng da^ʍ khiếu.
"A a... Thật sâu... Đến cùng... A a a a... Anh quá sẽ làm... A nha... Đỉnh chết em... A a a... Tiểu huyệt muốn bị thao lỏng... A a... Quá lớn... Anh, a... Không chịu nổi... A a..." Nhiễm Tái Tái một tay nắm tóc anh thô sáp, một tay bất lực cào trên lưng anh rộng lớn rắn chắc, khi anh nhanh chóng sâu đỉnh, ngửa đầu bất lực run rẩy thét lên.
Nghiêm Nhất Huân cũng bị cô gái nhỏ không ngừng da^ʍ khiếu kí©ɧ ŧɧí©ɧ sắp không chịu nổi, mắt đỏ hồng gầm nhẹ: "Yêu tinh đáng chết, trời sinh câu người lẳиɠ ɭơ..." Dùng cường độ như muốn đâm xuyên cô gái, sau cùng bắn vọt ~~