Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ

Chương 105: Hạ gục anh trai lính đặc chủng 14

"Ngoan, để anh, anh không muốn thương tổn em..." Cảm nhận cô gái nhỏ vội vàng, Nghiêm Nhất Huân thô thở gấp hôn lên môi đỏ khẽ nhếch. Cô gái này tươi đẹp như vậy, ánh mắt trong suốt nhìn anh không che giấu được chấp nhất cùng yêu thương, hơn mười năm sớm chiều ở chung để tim của anh mềm mại vô cùng, mà khii cô toàn bộ giao cho anh thân tâm của mình, khi cô bao dung anh tất cả không chịu nổi, anh thừa nhận, tim của anh rốt cuộc không thả. Cho nên anh nguyện ý đưa tất cả mềm mại của mình rộng mở, cam tâm tình nguyện luân hãm, cũng chỉ có cô có thể đánh vỡ vỏ bọc anh lạnh lùng cứng rắn, để anh buông xuống tất cả phòng bị!

Môi của cô đặc biệt mềm, kiều nộn vô cùng, hơi thở thơm ngọt, hôn rồi để cho người ta nghiện không muốn rời đi. Môi lưỡi anh lặp đi lặp lại liếʍ hôn, cô chủ động mở cánh môi, lè lưỡi hôn trả lại anh, triền miên chơi đùa thậm chí ngang ngược dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn xé trên môi anh, để anh hấp khí, khống chế không nổi xông vào trong miệng của cô, hút cắn môi lưỡi hương trượt, tăng lớn cường độ, câu quấn, càn quét, ngô... Quá mức mỹ hảo, anh thật muốn ăn luôn cô đi!

"Ngô... Anh!" Đầu lưỡi ấm áp ôm lấy đầu lưỡi của cô, cường độ ngậm lấy môi cô chậm rãi tăng lớn, để cô càng thêm kích động thở hổn hển, thân trên giãy dụa, cổ họng hừ nhẹ, cảm giác nhiệt khí theo môi lưỡi chậm rãi tràn đầy toàn thân, dũng đạo ngậm ngón tay anh càng thêm trơn ướt, "Cho em, anh."

"Lập tức cho em ~~" Nghiêm Nhất Huân gia nhập hai ngón tay vào cửa hang ngập nước, khi cô phản xạ rút lại, ngậm lấy vành tai cô trắng nõn nhu hòa liếʍ hôn trấn an, khi cô rêи ɾỉ run rẩy, dần dần hướng phía dưới, từ xương quai xanh tinh xảo đến nhũ phong đầy đặn kiều nộn, nhìn núʍ ѵú run run rẩy rẩy đứng thẳng phấn nộn, khống chế không nổi một miệng ngậm chặt.

"A... Nhẹ chút..." Núʍ ѵú bị bỗng nhiên xâm nhập, cô gái kích động cuộn ngón chân, đong đưa vòng eo, khống chế không nổi kiều mị rêи ɾỉ kéo dài.

"Thật chịu không được em!" Du͙© vọиɠ đè nén vì rêи ɾỉ mê người kia đột nhiên bạo liệt, Nghiêm Nhất Huân hung hăng hút cắn một bên vυ', rút tay ra, kéo hai chân cô gái khoác lên cánh tay mình, du͙© vọиɠ to dài nhắm ngay cửa huyệt rung động, kiên định đẩy vào ~

"Ân, căng quá, chậm một chút... A ——!" Qυყ đầυ to lớn chống cửa huyệt chặt chẽ, nhô lên thổi mạnh vách trong trơn ướt, khi cô gái bản năng nhúc nhích muốn thích ứng, đột nhiên đâm thẳng đến cùng, cô gái chợt thít chặt cùng thét lên!

"Nha... Thật sự sảng khoái!" Xuyên qua tầng tầng lớp lớp mị thịt thẳng đến cùng, cảm giác sảng khoái bị mãnh nhiên bao khỏa, thật sâu hút cắn khiến Nghiêm Nhất Huân tê cả da đầu, toàn thân bị điện giật run rẩy.

Khi cảm giác dâʍ ŧᏂủy̠ càng tràn lan, không để ý cô gái muốn cự tuyệt lại mời chào, Nghiêm Nhất Huân nắm chặt mông cong nảy, động thân eo, khí lực chìm xuống, "ba ba" bắt đầu va chạm.

"A a a... Chậm một chút... Quá lớn... Chờ một chút... A... Không được... A a anh... Chờ một chút..." Cô gái run rẩy vì nhục thể va chạm mà phá thành mảnh nhỏ, lại vô tình càng câu người.

Côn ŧᏂịŧ vắng vẻ nhiều ngày của Nghiêm Nhất Huân càng thêm nở lớn trong rêи ɾỉ run rẩy của cô gái, anh có thể rõ ràng cảm nhận côn ŧᏂịŧ bị tiểu huyệt chặt chẽ nhiều chất lỏng ấm áp ướŧ áŧ chặt chẽ bao vây, nhục bích nếp uốn phong phú trở ngại áp bách qυყ đầυ của anh cùng côn ŧᏂịŧ, mang cho anh vô hạn kɧoáı ©ảʍ, nhiệt liệt hôn lên nhũ phong tuyết trắng non mềm, hạ thân lại cường hãn dã man tiến vào càng sâu.

"Anh... Thật sâu... A a... Nhẹ chút... Anh... A... Ừ... Bên trong đau... Đừng đỉnh... A a..." Bên trong dũng đạo bắt đầu vì côn ŧᏂịŧ thô to xông vào mà hơi nóng bỏng đau đớn, nhưng dâʍ ɖị©ɧ đầy đủ cùng ma sát tiếp tục tiêu hồn, chậm rãi trở nên ê ẩm sưng cùng ngứa ngáy. Thân thể trắng nõn cũng vì du͙© vọиɠ kích phát, trở nên phấn nộn mê người, mềm mại như nước tùy ý anh đong đưa.

Từ từ, "òm ọp òm ọp" từ trong nhục động da^ʍ mỹ truyền đến.

Nghiêm Nhất Huân cảm giác trong dũng đạo cô gái biến hóa, buông đầṳ ѵú đã đứng thẳng trong miệng, ngẩng đầu nhìn ánh mắt cô mê ly kiều mị, gương mặt càng kiều diễm ướŧ áŧ, eo nhỏ vô thức đong đưa chậm rãi nghênh hợp, hai chân gắt gao quấn quanh hông anh, không khỏi bắt hai vυ' trắng nõn không ngừng lay động, hung hăng xâm nhập, tiếng nói từ tính khàn khàn, "Tái Tái đặc biệt thích bị anh thao sao?"

"A nha... Thích... Anh... Thích anh thao!" Nhiễm Tái Tái híp mắt câu người, hai tay mềm mại xoa lên cơ bụng tám múi gợi cảm của người đàn ông trước mặt, rời rạc theo eo tuyến căng cứng vừa đi vừa về, vừa tiếp nhận anh đại lực va chạm, một bên thành thật biểu đạt cảm thụ, "Đại nhục bổng... Ân... Thao em... A ân... Sảng khoái... A a... Thật tuyệt..."

"Em gái thật tao ~~" Ánh mắt Nghiêm Nhất Huân thâm thúy càng thêm tĩnh mịch, hung hăng hút cắn môi đỏ run nhè nhẹ một cái, sau đó, bỗng nhiên rút côn ŧᏂịŧ nổi gân xanh, xoay người Nhiễm Tái Tái, để tay của cô vịn đầu giường, một nháy mắt tiểu huyệt cô trống rỗng, từ phía sau lưng lần nữa hung ác cắm vào, nhồi vào.

"A... Anh... Thật sâu... Anh muốn đâm chết em... A a... Tiểu huyệt của em... A a hai tháng này vẫn muốn bị anh cắm... A a... Anh... Dùng sức thao... Thao chết em... A a"

Nghe em gái mình rõ ràng da^ʍ hô, Nghiêm Nhất Huân đương nhiên nhẫn nhịn không được, anh hô hô thở hổn hển, toàn thân phảng phất lửa thiêu, cơ bắp cánh tay bạo trướng, khống chế eo nhỏ lay động, lần lượt hung hăng dùng sức đánh cắm trong tiểu huyệt Nhiễm Tái Tái, mỗi lần đều thẳng đỉnh hoa tâm, Nhiễm Tái Tái toàn thân tê dại, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng, không ngừng thét lên rêи ɾỉ.

"A a... Thoải mái chết được... Anh... Đã đến tận cùng nhất... a a... Qυყ đầυ quá cứng a... A, sảng khoái... Muốn cắm hỏng... A a..."

"Chính là muốn cắm xấu em!" Nghiêm Nhất Huân lúc này cơ bắp cứng rắn khối khối căng lên, mồ hôi giọt lớn từ trên da thịt màu mật ong chảy xuôi xuống, vì cô gái không ngừng da^ʍ nói kí©ɧ ŧɧí©ɧ, to lớn cứng rắn giống như máy đóng cọc, tốc độ cực nhanh làm pít-tông vận động, để cửa hang vốn dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi càng thêm da^ʍ mỹ không chịu nổi.

"A a a... Thật nhanh... A a... Em... Em sắp bị thao chết rồi... Thật tuyệt... Anh... A a a... Anh quá tuyệt vời... Côn ŧᏂịŧ thật thô thật lớn... A a a... Rất thích a a a..." Nhiễm Tái Tái nhô mông thịt, gần như điên cuồng mị gọi khi anh không ngừng cắm vào trong.

"Nha... Quá tao, anh muốn nổ tung!" Người đàn ông khàn giọng trầm trọng thở dốc, du͙© vọиɠ mênh mông theo sát mà tới, trở nên càng thêm cuồng dã.

"A a... Thật nhanh... A a a... Dùng sức thao em... A a... Thao chết em rồi... Quá lớn không chịu nổi a a a a... Thao chết em... Không được... A a a a... Em gái muốn tới... A a a a anh... Thoải mái chết được... A a a a ——" Cô gái thét lên, một dòng nước ấm áp từ trong huyệt phun ra, thẳng hướng qυყ đầυ Nghiêm Nhất Huân, sau đó theo anh điên cuồng cấp tốc trừu sáp, dòng nước trong suốt mang chút hương thơm từ trong khe hẹp cửa huyệt, theo đùi, tích tích đáp đáp chảy trên giường.

"Anh cũng đến..." Vì dòng nước ấm áp trùng kích cùng dũng đạo cô gái liều mạng co vào, Nghiêm Nhất Huân mồ hôi như mưa cũng nhanh thô thở gấp, bỗng nhiên xoay chuyển cô gái, nhanh chóng ngậm lấy đầṳ ѵú sắp phun ra sữa tươi, kịch liệt mấy lần sâu đỉnh bên trong, một bên nuốt xuống ngọt sữa tươi quả nhiên bắt đầu phun ra, một bên sâu trong tử ©υиɠ cô gái bắt đầu phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc!

G5