"A --" Đột nhiên côn ŧᏂịŧ quá mức thô dài trực tiếp đẩy vào đến cung khẩu mẫn cảm trong huyệt của cô gái, dũng đạo vừa cao trào trong nháy mắt vừa chua xót vừa ma vừa đau, khẩn trương co quắp...
"Nga -- đừng giáp nhanh như thế!" Cố Thành vốn phấn khởi khàn khàn mệnh lệnh. Đồng thời tay tìm được chỗ hai người giao hợp, đầu ngón tay đẩy ra đóa hoa ẩm ướt sưng không chịu nổi, sờ soạng đến nhục hạch dị thường mẫn cảm, nhẹ nhàng xoa nắn, hi vọng có thể nhờ nó khiến cô trầm tĩnh lại. Ai biết hoàn toàn ngược lại, Nhiễm Tái Tái bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt, thân mình bản năng vặn vẹo, dũng đạo rung động cũng theo anh xoa nắn từng đợt càng thêm buộc chặt.
"Nga, tiểu yêu tinh, thật đã --" Thịt sưng nhục bị dũng đạo trắng mịn mềm mại gắt gao mấp máy bao khỏa, cảm giác tuyệt vời khó có thể tin tưởng, Cố Thành bóp chặt eo cô gái, tư thế lúc này không chút chần chờ bắt đầu khoái ý xâm phạm tiểu huyệt run rẩy.
"A... Không cần, Cố Thành... Ô ô... Cho em chậm rãi... Ô..." Trận trận tê dại đau mỏi từ nơi bị cắm chọc truyền đến, cô gái khẽ nhếch môi đỏ mọng khóc khẽ gọi.
"A Thành, anh nhẹ chút, cô ấy không thoải mái." Nhìn cô gái mình thích bị đặt dưới thân một người khác mãnh làm, Trình Phong cắn chặt môi, nhưng khi ánh mắt cô gái nhiễm lên một tầng nước mắt, cậu lại bất chấp, gắt gao ôm cô, lấy tay vuốt ve trên lưng cô trấn an.
"Ân... Anh nhịn không được, bên trong cô ấy nhiều thoải mái em cũng không phải không biết..." Cố Thành bị tầng tầng lớp lớp nếp uốn trong mật huyệt giáp đã mất khống chế, cấp tốc thở hổn hển, căn bản dừng không được, qυყ đầυ cự đại hung hăng tiến vào mài hoa tâm mềm mại, kịch liệt phát tiết trên thân thể cô gái...
"A -- đau... Ô... Phong... Ô ô... Phía dưới mình đau..." Giống như trẻ nhỏ khi dễ bản năng tìm kiếm người có thể an ủi giúp đỡ, lúc này cô gái ghé vào lòng Trình Phong bất lực kêu đau với chàng trai đầy mặt đau lòng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn có tình ái đỏ ửng, môi có chút sưng hơi cắn, ánh mắt nhìn Trình Phong vì nước mắt mà sương mù mông mông, không biết như vậy càng thêm dụ dỗ giống đực xâm phạm.
Trình Phong bị Cố Thành nói bên trong cô có bao nhiêu thoải mái vốn có chút lửa nóng, lúc này thêm cô nhuyễn nộn nức nở ghé vào lòng cậu vì hung mãnh va chạm mà ma sát mềm mại, càng ý động, du͙© vọиɠ bình thường thanh lãnh nhanh chóng thức tỉnh. Tay trắng nõn thon dài xoa ấn hai vυ' đầy đặn trong lòng, khí tức hỗn độn sát qua vành tai trong suốt của cô, dùng đầu lưỡi liếʍ đi nước mắt, trầm thấp, "Mình hôn hôn cậu liền không đau ~~"
"Ân a..." Phía trước ôn nhu triền miên cùng phía sau cuồng phong mưa rào khiến cô gái phảng phất chìm nổi trong du͙© vọиɠ, mật huyệt cơ khát thích ứng cự đại trong cơ thể, cô gái nguyên bản vặn vẹo cùng giãy dụa chậm rãi trầm luân trong kɧoáı ©ảʍ hai người tạo ra. Vươn đầu lưỡi chủ động kéo đầu lưỡi lưu luyến trên môi cô ấm áp vào miệng ái muội hấp cắn, tay nhỏ lập tức công bằng đối đãi xoa phấn hồng cứng rắng dưới thân thiếu niên, đồng thời chủ động tách hai chân, nâng eo, khiến côn ŧᏂịŧ cự đại nam tính tím đỏ phía sau tiến vào càng sâu ~~
"Càng ngày càng dâʍ đãиɠ ~~" Trình Ý xem qua Giang Nhữ trở về vừa lúc thu vào mắt động tác cô gái phóng túng, trong đồng tử nháy mắt càng thêm sâu thẳm, khóe miệng tà mị, tiến lên nằm ngã vào bên người cô gái, ngậm một viên hồng anh, cùng hai người khác bắt đầu giáp công điểm mẫn cảm toàn thân cô gái.
"A... Ý... Ngô... Đừng hấp... Ân... Hảo xấu hổ... Mọi người... A a... Đừng như vậy... A nha... Chỗ đó không cần... A... Sâu quá..." Lúc này Nhiễm Tái Tái bị ba người giáp công, thân mình càng nhuyễn, giống như nặn từ nước, thân mình ửng hồng phiếm nɧu͙© ɖu͙© sáng rọi, tiếng rêи ɾỉ kiều kiều tích tích, tự ngâm tự khóc, khi qυყ đầυ phía sau cứng rắn ma sát điểm mẫn cảm, dũng đạo co rút chặt lại, kɧoáı ©ảʍ cường liệt như nước triều khiến cô khổ sở bắt lấy cánh tay Trình Ý, cong eo nhỏ, nước mắt kích động ướt nhẹp l*иg ngực thiếu niên dưới thân.
"Nơi nào không cần? Ân? Nơi này sao?!" Cố Thành cầm vòng eo cong lên trước mắt anh, dùng bàn tay thô ráp ma sát, một bên khàn khàn hỏi, một bên càng thêm hung ác va chạm thịt mềm.
"A a... Không cần... Ân... Em ô ô... Em... A... Chịu không nổi... A... A a..." Nhiễm Tái Tái trả không kịp lời anh liền bị anh cuồng dã trùng kích lung lay sắp đổ, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu như triều tịch cao cao nghênh diện vọt tới, cô gái lưng thẳng, nước trong huyệt mãnh liệt ra, kɧoáı ©ảʍ quá độ giống điện lưu chảy toàn thân của cô, cô vui thích mà thống khổ cắn bả vai thiếu niên dưới thân, sữa tươi từ sưng đầṳ ѵú phun ra, bị hai người tham lam nuốt, cả người xụi lơ, trán tinh tinh điểm điểm mồ hôi ướt tóc đen hai bên thái dương ~
"Bảo bối thật câu nhân..." Trình Ý liếʍ liếʍ nước bên miệng, hung hăng hôn hôn cái miệng nhỏ nhắn, đột nhiên ngẩng đầu nói với Cố Thành dũng mãnh tiến lên, "Thêm Tiểu Phong, chúng ta cùng nhau đi!" Nói xong, không để ý thiếu niên ngây người, Trình Ý đem toàn thân Tái Tái cuốn áp trên người Cố Thành, mình thì quỳ sau lưng Nhiễm Tái Tái, lấy tay dính một chút mật nước mãnh liệt ở huyệt khẩu bôi lên cúc huyệt giữa hai đùi cô.
"A... Ân... Từ bỏ... Ngô... Đủ..." Nhiễm Tái Tái căn bản không ý thức được Trình Ý muốn làm gì, chỉ cảm thấy lập tức thiên toàn địa chuyển, mình nằm sấp trên người Cố Thành, bị hắn gắt gao đỡ lấy, từ dưới lên trên không để ý cô giãy dụa cùng vặn vẹo, tiếp tục cuồng dã trừu sáp.
Trình Ý dùng mật dịch đầy đủ bôi ướt cúc huyệt mặt sau, ngón tay ở tiểu động đóng chặt không ngừng vẽ vòng ấn xoa, đợi hậu huyệt của cô chậm rãi mềm hoá thả lỏng, chậm rãi tham nhập một ngón tay.
"A... Đừng... Chỗ đó không cần... Ngô... Đừng chạm... Ân... Đau..." Cô gái không thích hợp vặn vẹo mông muốn né tránh ngón tay phía sau.
"Tê... Thật chặt!" Cố Thành bị dũng đạo kinh hoàng giáp công thích đến cả người giật mình, nghe cô gái yếu ớt lại kêu đau, liền kéo đầu của cô, dùng miệng chặn cặp môi thơm, hai tay cầm hai vυ' thịt đầy đặn đại lực xoa nắn, phân tán lực chú ý của cô.
Đến lúc Trình Ý mở rộng đến ba ngón tay có thể đồng thời ra vào, hắn mới rút ngón tay, đỡ Trình Phong mặt đỏ tim đập, cầm côn ŧᏂịŧ cậu chậm rãi giúp cậu xâm nhập cúc huyệt mềm mại. Toàn bộ tiến vào Trình Phong run rẩy thở phì phò, hậu huyệt cô gái tuy rằng không như mật huyệt trắng mịn mềm mại, nhưng bao khỏa lại dị thường kỹ càng cùng lửa nóng. Hơn nữa càng làm cho tim cậu đập nhanh hơn là, cách một tầng mỏng manh, cậu cảm nhận được lửa nóng bên kia quen thuộc lại xa lạ, để người ta khác thường lại mâu thuẫn, phức tạp lại kích động.
"Ngô..." Theo côn ŧᏂịŧ toàn căn sáp nhập hậu huyệt, tràng bích cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng cường liệt, liên nộn huyệt khẩu phía trước cũng cường liệt co rút nhanh, đại lượng yêu dịch mãnh liệt trong dũng đạo.
"A... Tái Tái... Giáp khít quá... Thích chết..." Cố Thành thích đại lực sáp vài cái, mà Trình Phong bị ma sát cùng đè ép cũng không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt này, buông giãy dụa, cam tâm trầm luân. Cứ như vậy, hai chàng trai từng dị thường thân mật một trước một sau, giương côn ŧᏂịŧ thô to cứng rắn, trong thân thể cô gái anh ra tôi tiến, anh tiến tôi ra thao làm cùng một cô gái.
"A ~~ Cố Thành... Trình Phong... A a... Hảo đại... A ân... Tái Tái... Ân... Thật thoải mái... Ân... Thật giỏi... Nga..." Nhiễm Tái Tái bị hai chàng trai kẹp bên trong đồng thời đùa bỡn, thân thể vốn dâʍ đãиɠ mẫn cảm càng thêm hưng phấn, miệng thở dốc liên tục, không khắc chế mình, tận tình hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ vô thượng.
"Làm sao, trong mắt chỉ có bọn họ, quên tôi sao? Ân?" Nghe Tái Tái kêu tên hai người kia nói thoải mái, Trình Ý có chút ghen nâng khuôn mặt nhỏ nhắn, niết hai gò má của cô, côn ŧᏂịŧ cứng rắn hung hăng đẩy vào trong cái miệng nhỏ ấm áp.
"Ngô... Chú ngô... Nhẹ chút... Ngô ngô..." Nhiễm Tái Tái bị côn ŧᏂịŧ thô dài mạnh đỉnh nhập yết hầu, một trận nôn khan, nhưng ngẩng đầu nhìn người đàn ông híp lại hai mắt nguy hiểm, liền lập tức cố gắng há miệng dung nạp hắn, dùng đầu lưỡi an ủi đỉnh mẫn cảm, miệng tay cùng sử dụng lộng du͙© vọиɠ.
"Ân... Thật ngoan, thật thoải mái ~" Trình Ý niết cằm cô, nhìn mặt cô khéo léo đỏ bừng đáng thương hề hề lại cố gắng không ngừng dung nạp hắn, lòng đố kị của hắn dần dần bình ổn, di chuyển chậm làm, ôn nhu đè đầu cô gái, trong liếʍ hấp rất có kỹ xảo, chậm rãi chìm đắm trong thế giới cảm quan cường liệt...
Cứ như vậy, hai tiểu huyệt hạ thân Nhiễm Tái Tái đều bị đại nhục bổng không ngừng thao lộng, miệng cũng bị một côn ŧᏂịŧ nhét đầy, khi trong huyệt có côn ŧᏂịŧ phun bắn, côn ŧᏂịŧ ở miệng liền nhanh chóng một lần nữa nhồi đầy tiểu huyệt cơ khát. Ngẫu nhiên cái miệng nhỏ nhắn được tha, cô liền da^ʍ ngôn lãng ngữ thét chói tai, "A... Hảo thích, Tái Tái hảo thích! A, đại nhục bổng thật là lợi hại, a... Tái Tái muốn bị làm xuyên! A, thật giỏi..." Ba người bích thích dùng các loại tư thế đứng, nằm, ngồi, quỳ, nằm sấp phun bắn ra trận trận tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cơ thể cô!
Khi Nhiễm Tái Tái rốt cuộc nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở, cô đã bị ba nam nhân thao làm hai mắt mê ly, tiếng nói khàn khàn, huyệt môi thũng không chịu nổi, đã gần đến hôn mê... Dùng tự chủ cự đại, Nhiễm Tái Tái nằm trong lòng Trình Ý dùng hết toàn bộ năng lượng tinh lọc đủ nhiều tinh hạch, cô mới mặc kệ mình vô tri vô giác ngất đi!