Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ

Chương 62: Cường bạo

Rõ ràng là nhắm vào cúc hoa, chàng trai lại trong nháy mắt động thân, xẹt theo dâʍ ŧᏂủy̠ trượt côn ŧᏂịŧ vào hoa huyệt.

"A --" Miệng mật huyệt đột nhiên bị tập kích hung hăng cắn kẻ xâm nhập.

"Ân --" Vừa xâm nhập ngọc môn dị thường nhỏ hẹp, Cố Thành liền khống chế không được rêи ɾỉ, anh cảm giác qυყ đầυ mình bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm bao khỏa, thịt mềm mấp máy không ngừng, như không cho người đi tới!

"A Phong?" Đau đớn trong đầu cũng áp chế không được kɧoáı ©ảʍ cự đại lúc này hạ thể truyền đến kɧoáı ©ảʍ cự đại, trong nháy mắt, trong đầu Cố Thành hỗn loạn chợt lóe nghi hoặc. Nhưng sảng khoái dưới thân không ngôn ngữ nào hình dung khiến Cố Thành quá mức hưng phấn, tự chủ bị suy yếu của anh đã ngăn cản không được kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiêu hồn thực cốt kia, mạnh, dùng lực cử động eo lưng, một hơi phá ra tầng tầng cách trở, dũng mãnh cắm vào bên trong.

"A -- đau quá... Ô ô... Khốn kiếp!!!" Mật huyệt non nớt bị cự đại của anh hung hăng nhồi đầy, tơ máu đỏ tươi theo chỗ hai người nối tiếp chậm rãi chảy ra, Nhiễm Tái Tái đau đớn căng thẳng vòng eo, trong va chạm của anh, tóc đen dài ở giữa không trung tung bay, nước mắt lóng lánh trong suốt cũng trượt xuống hai má non mịn phi hồng.

"Thật chặt!" Cố Thành đột nhiên nâng thân trên, ngược lại hít một hơi khí lạnh, hoa kính căng chật dị thường, tầng tầng lớp lớp nộn nhục bên trong gắt gao quấn quanh, kɧoáı ©ảʍ cự đại thình lình xảy ra khiến anh thiếu chút nữa phun bắn đi ra.

Lúc này đau đớn trong đầu cùng thân thể nóng rực của Cố Thành đều đã giảm đi, ý niệm duy nhất còn lại trong đầu chính là triệt để phát tiết du͙© vọиɠ đáy lòng.

Eo lưng anh to lớn nhanh cử động, không ngừng thở hổn hển, thân thể dưới thân căng chặt đến cực điểm, khiến anh nổi điên! Anh chỉ có thể không ngừng nhanh hơn, trong cơ thể cô chặt chẽ càng lúc càng nhanh mãnh liệt trừu động, như muốn đâm thủng cô.

"Đau quá... Ô ô... Nhẹ chút... Ngô... Đau quá... Cố Thành... Anh tên hỗn đản này... Ô ô... Tôi hận anh đến chết!" Dã thú đàn ông kích cuồng tiến lên, với tiểu huyệt không được mở rộng căng chặt chính là một khổ hình. Nhiễm Tái Tái cảm giác huyệt khẩu dưới thân mình đã bị xé rách, theo anh dũng mãnh lần lượt ra vào, thịt mềm bên trong mấp máy cũng bị ma sát nóng cháy đau. Nhưng giãy dụa không được, cô chỉ có thể không chịu nổi dưới thân anh bất lực khóc.

"Anh... Khống chế không được!" Cố Thành loáng thoáng nghe cô gái bất lực khóc cùng thống khổ thét, dù ý thức đã phát hiện có một chút không đúng, nhưng làm thế nào cũng dừng không được, thật sự rất thư thái, khiến anh cả người si mê không thể tự kiềm chế!!

Anh cúi xuống, để làn da lửa nóng của mình gắt gao tướng thϊếp cùng thân thể lạnh lẽo non mềm dưới thân, một bên tiếp tục điên cuồng va chạm, một bên trấn an dùng đầu lưỡi khẽ liếʍ tiểu nhân nhi... "Ngô... Đừng khóc!"

"Ô ô... Đau quá... A... Khốn kiếp... Ô ô... Nha... Đừng liếʍ... Ngô... Ngứa... A..." Miệng lưỡi anh liếʍ qua hai má cô, cổ mẫn cảm, cuối cùng đứng trước ngực mềm mại. Sau đó đại chưởng lửa nóng cũng vội vàng gia nhập. Mà theo động tác của anh, cô gái vốn đau đau đôi mi thanh tú chậm rãi giãn ra, hai má đổ mồ hôi lâm li, khóe mắt cũng uốn lượn quyến rũ.

"Ân... Học trưởng... Ân... Cố Thành... Động cho em... A" Bị không ngừng xoa nắn, liếʍ cùng va chạm, trên da thịt xinh đẹp tuyết trắng của cô gái kia đã nhiễm thản nhiên hồng nhạt, trên mặt kiều diễm ướŧ áŧ, một đôi mắt nước xuân ý ngập tràn, nhịn không được muốn vặn vẹo.

Cố Thành mở hai mắt đỏ như lửa, bên trong hỗn độn, không ánh sáng, mà nghe đến nũng nịu khẩn cầu của người mềm mại như vũng nước dưới thân, vô thức thả lỏng tinh thần khống chế...

"Ân... Nga... Thật thoải mái... Ân... Ngô... A... Nga..." Đùi ngọc trắng mịn trắng nõn của cô gái quấn lên lưng chàng trai, tiếp dụ hoặc vặn vẹo eo nhỏ như rắn nước, nội bích nhanh chóng co rút lại, luật động đè ép, cả người trằn trọc trăn trở, thiên thân mấp máy, hoạt sắc sinh hương!

"Rống... Hảo thích!" Cố Thành chỉ cảm thấy mị nhục trong hoa kính tầng tầng lớp lớp gắt gao quấn quanh côn ŧᏂịŧ anh, mấp máy không ngừng, kịch liệt ma sát qυყ đầυ, tuy rằng càng khiến anh qua lại đẩy mạnh khó khăn, cũng gia tăng kɧoáı ©ảʍ vô tận sảng khoái. Anh cảm giác mình bị hấp cắn hồn điên rồi, không khỏi phát ra một tiếng khoái ý gầm rú, sau đó nâng thân thể mềm mại dưới thân, trong một tiếng thét chói tai, mất khống chế liên tục va chạm hoa tâm rung động kia.

"A a --" Nhiễm Tái Tái thân thể thân thể chịu không nổi Cố Thành cuồng mãnh kích thứ, toàn thân đột nhiên không thể ức chế kịch liệt run rẩy, hoa dịch trong mật huyệt mãnh liệt, ôm lấy bả vai anh, bất lực đạt tới cao trào đầu tiên.

"Thử -- thử --" Khi hạ thân cô gái cao trào trong nháy mắt, hai đầṳ ѵú phấn nộn đột nhiên phun bắn ra hai dòng sữa tươi trong suốt, bắn nhanh phun trên l*иg ngực chàng trai, trên giường, lại theo hai luồng đầy đặn non mềm chậm rãi chảy xuôi qua vòng eo mảnh khảnh của cô gái, Cố Thành vừa khôi phục chút ý thức, trực tiếp hoa mắt trước cảnh đẹp da^ʍ mĩ này.

Anh không chịu khống chế cúi đầu, theo dấu vết thanh hương ngọt lành kia, vội vàng liếʍ vòng eo cùng bụng cô rung động, sau đó đi đến hồng anh phun bắn sữa tươi xong run run rẩy rẩy trong suốt mê người, đại lực hàm trụ, dùng lực hấp duẫn.

"A... Đừng... Ân... Học trưởng... A a... Đừng như vậy... Ân... Không được... A"

Sữa tươi thanh hương ngọt lành, hương thơm bốn phía, khiến Cố Thành vốn trầm mê càng thêm không thể kiềm chế. Không cho cô thở dốc, chế trụ eo lưng cô, lại gia tốc tăng lực, mỗi lần đều dứt khoát hẳn hoi xâm nhập va chạm nộn nhục mềm mại bên trong, khiến hoa kính từng trận run rẩy, ma sát ra hỏa hoa ái dục cực lạc sáng lạn.

"A a a... Không cần... Không cần... A a... Nhẹ chút... Chịu không nổi... Cố Thành... A a... Xin anh... A"

Bị kɧoáı ©ảʍ siêu cường từ tiểu huyệt lửa nóng căng chặt, ướŧ áŧ mà trơn nhuận dưới người kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Cố Thành đỏ bừng mắt, song điện cuồn cuộn thân thể. Ôm người bên dưới mạnh đổi tư thế, khiến cô quỳ trên giường lớn, chống thân thể mềm mại, tuyết đồn cao cao nhếch lên, sau đó nam nhân nắm chặt kiều đồn cô mượt mà nị hoạt, không chút do dự từ phía sau lại đâm sâu vào.

"Nga... Thật giỏi..." Cố Thành vì thỏa mãn trước nay chưa có mà than thở ~

"A... Cố Thành... Nhẹ... Nhẹ chút... Đại... Của anh quá lớn... A... Không cần... A a... Cố Thành!" Nhiễm Tái Tái vô lực kháng cự từng trận kɧoáı ©ảʍ tê dại, đó là xúc động sinh ra từ sâu trong bản năng, theo anh vội vàng va chạm, nhanh chóng tràn ngập đến toàn thân, khiến cô chỉ có thể dục cự còn nghênh rêи ɾỉ, kiều đồn tuyết trắng mị hoặc liên tục đong đưa, chủ động đón ý nói hùa động tác của anh...

Cố Thành đã chậm rãi khôi phục ý thức muốn buông tay, dừng thân thể, nhưng thịt mềm trong dũng đạo như có sinh mệnh hấp duẫn côn ŧᏂịŧ anh, khiến anh không chấp thuận một khắc ngừng lại, mỗi khi anh chần chờ, vô số cái miệng nhỏ nhắn bên trong liền lôi kéo côn ŧᏂịŧ anh hung hăng mυ'ŧ cắn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© khôn cùng trong anh, khiến anh muốn điên cuồng sáp nát nó, làm hỏng nó.

"A... Cố Thành... A a... Tha cho tôi... A a... Không được... A... Xin anh... Ô ô... Không được!"

Chàng trai vòng đi vòng lại va chạm dần dần tích lũy tình triều khiến Nhiễm Tái Tái không chịu nổi khóc nức nở xin khoan dung, tiếng khóc mềm mại theo cô gái đung đưa giãy dụa, eo nhỏ không chịu nổi nắm chặt, phác thảo ra một đường cong tuyệt đẹp mê người nhu hòa, thêm khuôn mặt nhỏ nhắn mảnh mai quay đầu nhìn người khóc cầu xin tha thứ, quyến rũ khiến người ta bạt hồn!

"Ngao --" Cố Thành lý trí tan vỡ, anh đại lực kéo người dưới thân, khiến cả người cô ngồi trong lòng mình, sau đó anh lại ôm chặt thân thể trắng mịn mềm mại, càng thêm cơ khát tác cầu.

Mà anh càng thêm cấp tốc va chạm, ngoài thân thể hiện lên một tia điện, sau đó tia điện thật nhỏ trên người bùm bùm nổ tung, đảo mắt liền trải rộng trước người, thế nhưng anh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm hưng phấn, càng thêm điên cuồng!

"A -- hảo kí©ɧ ŧɧí©ɧ -- a a a --" Nhiễm Tái Tái cùng anh tương liên thân thể đột nhiên bị điện giật, thân thể vốn muốn phá vỡ một trận kịch liệt co rút, cả người run không ngừng, mị nhục trong hoa kính không ngừng mấp máy co rút, mật dịch mãnh liệt ra, lại một lần tới đỉnh sóng triều càng sâu.

Lần này anh có chuẩn bị, chuẩn xác ngậm một đầṳ ѵú, sau đó 'rầm' 'rầm' một ngụm một ngụm nuốt sữa tươi vô cùng thơm ngọt, sữa tươi bên kia không có ngăn cản lại một lần dâʍ ɭσạи phun bắn trên người hai người.

Bị vẻ lại lần nữa mê loạn của cô gái mê hoặc, Cố Thành đã bất chấp cường độ, hai tay gắt gao ôm chặt thân thể cô gái xụi lơ, côn ŧᏂịŧ vẫn cắm sâu trong mật huyệt lại một trận trừu sáp đòi mạng, bất chấp tiết tấu, bất chấp cường độ, chỉ là liều mạng cắm vào. Như thế vài chục lần, theo một lần đỉnh sâu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đột nhiên phun trào, thẳng tắp bắn vào chỗ sâu co rút lại của tiểu huyệt... sau đó trong tiếng rêи ɾỉ dài của cô gái, 'bành' một tiếng ngã vào trên giường.

=