Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ

Chương 32: Hạ gục huynh đệ song sinh 16

"Ngô..." Cảm giác qυყ đầυ bị tiểu huyệt gắt gao bao khỏa, Ngụy Tử Tu nhịn không được thở dốc lên tiếng, theo côn ŧᏂịŧ chậm rãi tiến vào, hắn tiếng thở dốc càng nặng nhọc. Hắn không hề nghĩ đến sẽ tiêu hồn như vậy, đến nỗi với hắn vừa toàn bộ tiến vào, liền bị giáp đến muốn bắn tinh.

"A, trướng quá..." Mà theo côn ŧᏂịŧ toàn bộ cắm vào, Nhiễm Tái Tái rốt cuộc thỏa mãn ngửa đầu than nhẹ.

Ngụy Tử Tu lập tức hít sâu một hơi, thoáng bình tĩnh, cúi người mυ'ŧ cổ trắng nõn, "Ta muốn bắt đầu". Sau đó đứng dậy cầm hai phiến mông mềm mại trắng mịn, thẳng lưng một phát thâm đỉnh.

"A..." Đây là hai người nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng rêи ɾỉ...

Ngay sau đó đại nhục bổng đang bị tiểu huyệt căng chặt bao khỏa bắt đầu kích động nhanh chóng rút ra, lại càng thêm hữu lực cắm vào... Kình eo nhanh đong đưa, côn ŧᏂịŧ vội vàng đỉnh nhập huyệt khẩu phấn nộn, chậm rãi, theo thường xuyên cắm vào, tiểu huyệt cũng trào ra càng nhiều mật dịch, khiến hắn ra vào càng thêm thông thuận.

"A, nhẹ một chút..." Nàng hơi hơi nghiêng đầu, ngón trỏ khẽ cắn trên môi, ngẫu nhiên yếu ớt đong đưa vòng eo...

"Nga, hảo lãng, rất thích ~~~" Ngụy Tử Tu nhân mị thái nữ nhân mà thở gấp gáp... Lập tức càng mở rộng hai chân nữ nhân, cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ của mình bị tiểu huyệt nhanh chóng phun ra nuốt vào, cảm giác thịt non trong huyệt co rút mấp máy, khiến hắn mỗi một lần trừu động đều nhận thật lớn kɧoáı ©ảʍ. Dần dần, theo liên tục không ngừng nhanh chóng đỉnh lộng, hắn toàn thân cơ nhục buộc chặt, mồ hôi đại khỏa đại khỏa từ trên mặt nho nhã tuấn dật trượt xuống, hiện ra một loại gợi cảm tà khí...

"Tử Tu..." Nhiễm Tái Tái cảm giác thân thể mình như xóc nảy trên sóng lớn, không ngừng thượng hạ đong đưa, hai vυ' mềm mại trên người đều lắc lư có chút tê ngứa cùng đau đớn. Nàng vươn tay muốn ôm, nam nhân phát hiện lấy tay chặn lại. "Lắc hảo dâʍ đãиɠ, đừng che..."

Nàng xem nam nhân hơi mang tà khí, bất đắc dĩ nâng thân ôm chặt hắn, đầu mềm nhẹ hướng sau lưng hắn, yếu ớt ghé vào lỗ tai hắn thở dốc rêи ɾỉ, "Lắc đau..." Không nghĩ, gần sát như vậy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn bắt đầu càng thêm đại lực trừu đưa, nhiều lần tẫn căn nhập vào, tầng tầng đỉnh lộng, thân thể chạm vào nhau ra tiếng "ba ba" không dứt bên tai.

Nhiễm Tái Tái cảm giác kɧoáı ©ảʍ trong tiểu huyệt tích lũy cũng nhanh đến đỉnh, nàng biết lập tức sẽ bị kɧoáı ©ảʍ cự đại bao phủ ~

"A..." Rốt cuộc, Ngụy Tử Tu tầng tầng đỉnh nhập, khiến nàng xông lên cao trào, tiểu huyệt gắt gao hấp cắn, từng đợt run rẩy co rút nhanh... Ngụy Tử Tu cố nén không phun bắn, đem nàng đang cao trào nâng dậy, ngồi trên người hắn. Banh rộng hơn hai chân trắng nõn, nắm chặt vòng eo mảnh khảnh, hôn hôn vành tai nàng, tà ác cười trêu nói, "Tiểu da^ʍ phụ mẫn cảm!". Sau liền bắt đầu càng thêm mưa rền gió dữ va chạm, nhanh chóng mà cường lực khiến nàng toàn bộ bất lực run rẩy yếu đuối trên người hắn, hai luồng ngọc nhũ mềm mại trước mắt hắn lay động ra một trận sóng sữa mê người, lập tức đột nhiên bị môi hắn ấm áp ngậm lấy một viên hồng anh, bắt đầu dùng lực hút, cắn cắn tư ma.

"A a, Tử Tu, đừng... A...!" Nhiễm Tái Tái thân thể vừa cao trào qua, sao chống lại va chạm cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ như vậy, chỉ thấy thân thể nàng rất nhanh lại bắt đầu thường xuyên run rẩy, thẳng eo nhỏ, ngửa đầu bắt đầu dồn dập thở dốc cùng thét chói tai ~

"A, tiểu da^ʍ phụ, chúng ta cùng nhau... Nga..." Tiểu huyệt lại một lần co rút lại, Ngụy Tử Tu rốt cuộc nhịn không được chôn côn ŧᏂịŧ của mình vào sâu trong tiểu huyệt, kí©ɧ ŧìиɧ bắt đầu phun bắn...

Mây mưa hơi nghỉ, Ngụy Tử Tu ôm chặt nữ nhân trên người, thu chân nằm ngã vào trên giường, một bên khẽ vuốt thân thể nàng vẫn run rẩy, một bên vuốt tóc mai ướt mồ hôi trên má nữ nhân, tà mị hỏi nhẹ bên tai nàng. "Thế nào? Đại nhục bổng này sáp thoải mái sao?"

"Ngô... Ta không biết, không khí lực." Tái Tái mảnh mai tựa vào trong lòng hắn, chim nhỏ xinh đẹp nép vào người khiến tâm hắn nổi lên thản nhiên ấm áp, hôn rồi lại hôn lên nàng vành tai trong suốt, không tiếp tục đùa giỡn, càng thêm ôm chặt ~~

Bình tĩnh một hồi, khôi phục bình thường Ngụy Tử Tu sợ nàng cả người ướt mồ hôi khó chịu, tìm khăn, thấm nước vắt khô, bắt đầu ôn nhu tinh tế chà lau thân thể nữ nhân. Khi thân thể chà lau hoàn tất, lại nhu thuận khúc khởi hai chân của nàng, chà lau nơi riêng tư một đống hỗn độn.

Nhiễm Tái Tái không nghĩ đến, Ngụy Tử Tu là nam nhân tâm tư nhẵn nhụi như vậy, khác với nam nhân cổ đại thiên kinh địa nghĩa hưởng thụ nữ nhân hầu hạ, hắn hiển nhiên càng biết sau hoan ái nữ nhân cần gì, cũng biết làm như thế nào cho nữ nhân niềm vui! Nàng hơi hơi đỏ mặt mặc hắn ôn nhu làm, trong lòng lộ ra ngọt ý, đồng thời cũng nhịn không được nghiến răng, nam hồ ly này, thật sự rất biết gạt người ~

Nam nhân nghiêm túc chà lau nhìn tiểu huyệt có chút sưng đỏ, nghẹn họng nhẹ hỏi "Đau không?"

"Không đau, chàng đừng nhìn ~~"

Hai cánh hoa phấn nộn trên tiểu huyệt của nữ nhân vì bị cường liệt nhìn chăm chú mà mềm nhẹ rung rung một chút, khiến hắn thử vươn đầu lưỡi, cúi người liếʍ liếʍ mạt phấn hồng kia ~~

"A, đừng... Bẩn..." Bị nam nhân thanh nhã cao quý làm ra hành vi da^ʍ mĩ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm quan đều tại bạo tạc, nàng cả người từ tâm đến thân xụi lơ.

"Không, thực khả ái." Ngụy Tử Tu nhìn nữ nhân như là nhận cường lực kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà xụi lơ, càng thêm nhiệt tình vùi đầu liếʍ lộng. Chỉ chốc lát, tiểu huyệt khẩu liền chảy ra mật dịch động tình, theo mật dịch, hắn chậm rãi hướng đầu lưỡi vào tiểu huyệt tìm kiếm ~~

Nhiễm Tái Tái có thể cảm thấy mỗi động tác lưỡi của Ngụy Tử Tu trong tiểu huyệt khẩu, "A... Không cần...Trời ạ..." Hắn thế nhưng, thế nhưng đâm toàn bộ đầu lưỡi vào tiểu huyệt, cũng bắt đầu thong thả ra vào...

"Cầu chàng, không cần!" Môi hắn cùng răng theo đầu lưỡi lần lượt ra vào liếʍ lộng mài âm đế, khiến nàng kɧoáı ©ảʍ đột nhiên tăng. Nam nhân phát hiện nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, không khỏi miệng lưỡi nhanh hơn, cũng không thầy tự thông bắt đầu thỉnh thoảng mυ'ŧ huyệt khẩu cùng hai phiến cánh hoa phấn nộn ~~

"Nha... A..." Tiểu huyệt nhận cường liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ dẫn nàng phát ra rêи ɾỉ càng thêm nhuyễn miên mê người, nam nhân cũng cảm giác được bên trong ấm áp trơn ướt, tiểu huyệt khẩu như thở dốc bắt đầu khép mở... Huyệt nội cũng bắt đầu co lại, theo nữ nhân lại một lần nữa cao trào, tiểu huyệt khẩu mật dịch giàn giụa... Thoạt nhìn thật sự dâʍ đãиɠ!

Ngụy Tử Tu yêu thương thân thân bắp đùi của nàng, lập tức đứng dậy, ôm mặt của nàng, hai tay đặt hai bên, cúi đầu hai mắt tà mị lại ôn nhu nhìn nàng, "Tiểu da^ʍ phụ, thích không?"

Nàng nhẹ thở gấp nhìn nam nhân trên người, trong mắt hắn tất cả đều là sủng nịch say lòng, nhìn nàng như nhìn toàn thế giới, câu dẫn nàng trầm luân sao?! Vậy thì cùng nhau đi... Nàng vươn tay ôm cổ nam nhân, khiến hắn chậm rãi ghé vào trên thân thể của nàng, lập tức gần sát môi hắn nỉ non, "Chỉ cần là chàng đều thích", lưỡi hương nhuyễn bắt đầu liếʍ lộng môi mỏng, sau đó tự đưa lưỡi mình vào miệng nam nhân ...

Nam nhân một bên kích động hôn nhẹ miệng lưỡi thơm ngọt, một bên lấy tay khinh nâng một chân nữ nhân, lại chậm rãi đem côn ŧᏂịŧ đã đứng thẳng cắm vào tiểu huyệt mê người kia...