Câu Dẫn

Chương 24: Thao huyệt trong phòng tắm

Triệu Lệ biết Lục Nghiêu  gần đây không còn hứng thú với bà nữa, bà cũng không thích làm mình mất mặt, cho nên quyết định dành thời gian xem một chương trình gameshow trên tivi.

Hôm nay Lục Nghiêu về nhà có chút trễ, ông vừa mới tham dự buổi xã giao xong, thời tiết lại nóng bức, cả người toàn là mồ hôi. Ông muốn tắm rửa một lát, ai ngờ chỉ mới tắm không lâu thì Vân Mộc Cẩn đột nhiên bước vào, điều đáng nói là cả người cô hoàn toàn trần trụi.

"Bức ngứa, muốn bị thao?"Ông cất giọng khàn khàn hỏi.

Lục Nghiêu đối với Vân Mộc Cẩn hoàn toàn không có sức chống cự, thấy thân thể trần trụi của cô, dươиɠ ѵậŧ dưới thân lập tức cứng lên.

Sắc mặt Vân Mộc Cẩn hơi ửng đỏ, ánh mắt tràn ngập mị hoặc liếc nhìn ông một cái, tay nhỏ cả gan nắm lấy dươиɠ ѵậŧ, còn lớn mật loát nó.

"Ư.."Lục Nghiêu phát ra một tiếng kêu sảng khoái, đôi mắt nổi lên lửa dục nhìn thiếu nữ đang đứng đối diện.

Bàn tay to vươn đến kéo Vân Mộc Cẩn vào lòng, sau đó trực tiếp ấn cô vào l*иg ngực mình. Ông mở miệng ngậm lấy cái miệng nhỏ, rồi hôn điên cuồng, đầu lưỡi thô dày duỗi vào trong , tham lam hút lấy mật ngọt, nuốt vào bụng. Cho đến khi chiếc lưỡi đinh hương đã tê rần, môi sưng lên, ông mới buông tha cho cô.

Động tác của ông làm hoa huyệt Vân Mộc Cẩn ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠, cơ thể cô càng lúc càng mẫn cảm, cô vô lực dựa vào người ông, vυ' no đủ dán lên l*иg ngực rắn chắc của người đàn ông, cảm nhận dươиɠ ѵậŧ cứng rắn chống lên bụng nhỏ.

Lục Nghiêu ôm thiếu nữ, bàn tay mò xuống sờ bức cô thì phát hiện dâʍ ŧᏂủy̠ đã lan tràn, hô hấp ông càng thêm dồn dập, mắng một câu.

"Tao hóa, bức chảy thật nhiều nước, quả là trời sinh thiếu thao. Ta vừa về nhà, đã đến tìm ta thao bức, sau này ngày nào ta cũng thao chết con."

Lục Nghiêu ngày càng mê luyến Vân Mộc Cẩn, cô là người phụ nữ ông yêu nhất, từ ngày ở bên cô, du͙© vọиɠ ông tích trữ bấy lâu nay đều bạo phát, lúc nào cũng muốn đem Vân Mộc Cẩn đè dưới thân hung hăng thao lộng, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho cô.

"Thao con nhanh lên, huyệt khó chịu quá!"

Vân Mộc Cẩn phóng túng chính mình, không biết xấu hổ nói với người đàn ông, lời vừa thốt ra khỏi miệng, cô liền có chút ngượng ngùng, hai người họ chưa làʍ t̠ìиɦ kể từ lần đó.

Lục Nghiêu lần đầu tiên nghe thấy Vân Mộc Cẩn chủ động cầu thao, trong lòng hết sức kích động, trong không gian nhỏ hẹp của phòng tắm, một cặp nam nữ trần trụi dán sát lẫn nhau.

"A, dươиɠ ѵậŧ thao vào rồi, quá thô!" Bức Vân Mộc Cẩn bị dươиɠ ѵậŧ tiến vào, cô kích động thở hổn hển.

Vân Mộc Cẩn chủ động tìm ông, xem ra quan hệ giữa hai người họ đã có chút tiến triển. Hôm nay Lục Nghiêu rất thô lỗ, hai tay Vân Mộc Cẩn chống lên vách tường lạnh băng, phía sau cô là thân thể nóng rực của người đàn ông, cô chu mông lên, âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ ngăm đen cắm vào từng đợt, bàn tay to bóp lấy eo cô, dươиɠ ѵậŧ trượt theo dâʍ ŧᏂủy̠ ra vào. Âʍ đa͙σ thiếu nữ đã sớm ướt dầm dề, còn chủ động kẹp chặt gậy thịt làm Lục Nghiêu sướиɠ đến tê dại, càng thêm dùng sức thao Vân Mộc Cẩn.

"Nhẹ chút, quá nhanh, ưm ~ "

Nghe Vân Mộc Cẩn phóng túng rêи ɾỉ, người đàn ông phía sau càng thô lỗ. Âʍ đa͙σ bị ma sát đến sung sướиɠ, một cổ cảm giác xa lạ khó diễn tả bất chợt dâng lên. Vân Mộc Cẩn biết khi cảm giác này đến cô sẽ sảng khoái đến mức nào, phảng phất giống như thiên đường.

Dươиɠ ѵậŧ bị âʍ đa͙σ kẹp chặt làm Lục Nghiêu trừu động có chút khăn, ông bị kẹp gắt gao, thiếu chút nữa đã tước vũ khí đầu hàng, may mắn là ông nhịn xuống, sự bất mãn lộ rõ trên mặt ông, bàn tay hung hăng đánh lên cánh mông vểnh, hung ác nói: "Làm gì mà kẹp chặt vậy hả? Thả lỏng cho ta, dươиɠ ѵậŧ sắp bị con làm gãy rồi này, tao hóa!"

Ông vừa nói vừa đánh mông cô, mông cô bị ông đánh đến lộ ra một mảng đỏ ửng, tuy ông đánh không mạnh, nhưng cô vẫn cảm nhận được cơn đau, hơn nữa âʍ đa͙σ càng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên không những không thả lỏng mà càng ngậm chặt dươиɠ ѵậŧ.

Lục Nghiêu cảm thấy ông sắp bị Vân Mộc Cẩn bức đến điên rồi, ông càng tàn nhẫn, bàn tay dùng sức nhéo eo nhỏ, dưới háng càng dùng sức khiến côn ŧᏂịŧ đâm vào sâu hơn. Cái miệng nhỏ của Vân Mộc Cẩn rầm rì rêи ɾỉ, thừa nhận ông va chạm, thẳng đến khi âʍ đa͙σ co rút lại, từ từ đưa cô lên cao trào. Nếu không có Lục Nghiêu đỡ, cô chắc chắn đã té ngã.

Trên người Lục Nghiêu đầy mồ hôi, tiếp tục thao lộng âʍ đa͙σ thêm mấy trăm cái, sau đó bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặt sệt vào tử ©υиɠ.

Nhìn Vân Mộc Cẩn cả người vô lực, ông yêu chết bộ dáng này của cô, ôn nhu hôn lên lưng trắng nõn.