(H, nữ trang, song tính)
Tô Bạch rất có hứng thú nhìn tấm card trên tay.
Mặt trên chỉ ghi thời gian, địa chỉ cùng một câu: Em mặc lên nhất định rất xinh đẹp.
Còn có một cái hộp được bao gói đẹp mắt, bên trong là một chiếc váy liền trắng ôm mông lộ vai cùng hai miếng silicon và đôi giày cao gót vừa cỡ chân cậu.
Ngoài ra không còn gì khác
Tô Bạch bị người này gợi lên hứng thú ngoài ý muốn. Người có thể tìm được địa chỉ nhà cậu không nhiều.
Tô Bạch là danh nhân phố đèn đỏ, dĩ nhiên có vô số người muốn biết được địa chỉ của cậu. Nhưng Tô Bạch quá mức cẩn thận, chưa bao giờ để ai phát hiện chính xác địa chỉ.
Vậy nên năm đó Tô Bạch cố ý tìm căn nhà có yêu cầu chứng minh đăng ký thân phận để ở, tuy rằng căn nhà cũ một chút nhưng cách trường học cũng gần.
Người bình thường cũng sẽ không ngẫm đến thiếu niên diễm lệ cực kỳ nổi tiếng và sinh viên tài cao lạnh nhạt vô tình là cùng một người, lại càng không nghĩ ra cậu đã sớm có tài sản mà vẫn ở trong chung cư cũ nát này.
Tô Bạch suy nghĩ nửa ngày cũng không ra đối phương là ai, tuy rằng không biết người đó có ý đồ gì nhưng Tô Bạch chưa bao giờ sẽ làm người lưu lại nhược điểm trong tay người.
Thời gian viết trên tấm card là đêm mai, địa chỉ là một khu biệt thự.
Tô Bạch cũng không nghĩ quá nhiều, bất kể đối phương có mục đích gì, cậu vẫn sẽ đi gặp. Cậu muốn biết rõ người này sao biết được thân phận của cậu.
――――――
Tô Bạch không được tự nhiên kéo góc váy. Cậu đã từng mặc các kiểu trang phục tình thú nữ thế này, dẫu sao sở thích của kẻ có tiền vẫn luôn kỳ quái. Nhưng trước kia chỉ là chơi đa dạng trong phòng, cậu còn chưa bao giờ ăn mặc như vậy ra ngoài.
Chiếc váy trắng không dài, bao trọn mông cậu, tạo cho cặp mông mềm mại một độ cung hoàn mỹ. Điều bất thường duy nhất chính là trước ngực quá bằng phẳng, hoàn toàn không căng lên được…
Tô Bạch nhớ tới hai miếng silicon trong hộp…
Tra cách sử dụng trên Baidu, rồi dán hai miếng mềm mềm kia lên, quả nhiên bộ ngực bằng phẳng phía trước lập tức căng lên, trước gồ sau vểnh.
Hơn nữa thiếu niên có khuôn mặt thanh tú trắng nõn, mái tóc ngang vai, tựa như là một người phụ nữ thành thục.
Tô Bạch đúng giờ đi tới khu biệt thự. Có lẽ đã được đặc biệt thông báo trước nên bảo vệ ở cửa cũng không ngăn cản Tô Bạch, thuận lợi tìm tới địa chỉ trên tấm card…
Đi giày cao gót khiến chân bị đau, khoảng cách từ cửa đến địa chỉ này không dài không ngắn, Tô Bạch hơi không thoải mái.
Biệt thự được trang hoàng rất xa hoa, từ bên ngoài nhìn vào hoàn toàn không thấy bên trong, tính bảo mật hiển nhiên được làm rất tốt.
Sau khi nhấn chuông cửa, rất nhanh đã có một người mặc đồ đen đeo kính râm tới mở cửa. Tô Bạch thấy hơi kỳ quái, những người như thế này chẳng phải đều mời quản gia bảo mẫu à, sao lại là vệ sĩ… Nhưng Tô Bạch cũng không nhiều chuyện hỏi làm gì.
Người tới nhanh chóng dẫn cậu đi vào. Trong phòng đứng một hàng người mặc đồ đen, có lẽ là sáu người… Người ngồi trên ghế xoay đưa lưng về phía cậu.
Không đợi cậu đặt câu hỏi, người đó tự xoay ghế lại.
Tô Bạch không hề nghĩ tới vậy mà lại là người này.
Người này từng muốn bao dưỡng cậu nhưng bị cậu cự tuyệt. Hơn nữa cậu cũng không thích ánh mắt đối phương nhìn mình, quá mức trắng trợn, diện mạo đối phương còn rất đáng khinh, cả người mặc tây trang lại trông giống xã hội đen hơn.
Nhưng đối phương làm thế nào mà tìm được cậu?
“Ngài Cao, không biết ngài tìm tôi tới là có chuyện gì?” Tô Bạch dứt khoát đi thẳng vào vấn đề.
Đối phương cẩn thận đánh giá người cậu: “Quả nhiên rất vừa vặn.”
Tuy nhiên đối phương cũng không tính toán giấu cậu: “Có lẽ cục cưng muốn hỏi ta làm sao tìm được em phải không.”
Tô Bạch quả thực hiếu kỳ, đến nỗi vừa rồi đối phương gọi cậu là cục cưng cậu cũng làm lơ.
Người đàn ông từ trên mặt bàn rút ra một văn kiện đẩy đến trước mặt cậu. Tô Bạch nhìn kỹ, là sơ yếu lý lịch cậu điền lúc vào đại học.
“Ta thấy tên này cùng tên cục cưng rất giống nhau đó, Tô Bạch? Không chỉ tên, ngay cả mặt mũi, nhìn kỹ cũng có nét tương tự.”
Khóe miệng Tô Bạch kéo ra một nụ cười “Vậy ngài Cao có mục đích gì?”
Hắn cười ha ha: “Ta chỉ là muốn thấy trước sinh viên xuất sắc mà công ty ta tuyển chọn, mời tới đây phỏng vấn một chút mà thôi”
Tô Bạch không để ý ném tờ giấy trong tay trở về, đứng lên, vòng qua bàn, ngồi xuống đùi gã, nhẹ giọng nói: “Không biết giám khảo Cao muốn phỏng vấn cái gì đây.”
Hắn cũng rất vừa lòng với sự thức thời của cậu.
Khi hắn ở câu lạc bộ đêm nhìn thấy Tô Bạch, đối phương đang ở trên sân khấu biểu diễn một màn sắc dục, như yêu như quỷ.
Một ánh mắt đã có thể làm người điên dại, vô số người muốn chen chúc đến sân khấu liếʍ thân thể sắc dục kia, lại bị bảo vệ ở dưới hết sức cản lại.
Sau Cao Minh thăm dò được cậu tên Tô Bạch, không phải thiếu gia câu lạc bộ đêm, mà là nhất hồng Ngưu Lang. Cùng cậu ngủ một đêm thậm chí đạt tới giá trên trời. Còn phải xem đối phương có coi trọng tiền của ngươi không.
Cũng có nhiều người muốn giáo huấn cậu, nề hà khách người này thăng cấp thật sự là quá nhiều, dắt theo một mà phát động toàn thân… Cũng không ai dám quá mức làm càn.
Tô Bạch cũng bị trêu chọc đến mức muốn ngừng mà không được, thân thể từng qua dạy dỗ nên vô cùng mẫn cảm, chỉ cần bị đυ.ng chạm qua đều có thể làm cậu phát tao. Huống chi là bị hắn nhào nặn như vậy, qυầи ɭóŧ mỏng đã sớm ướt sũng d*m thủy, Tô Bạch có thể cảm nhận được rõ ràng nước dưới hạ thân bắt đầu theo đùi chảy vào trong tất.
Ngón tay hắn ta càng lần mò càng đi xuống, theo góc váy sờ đến đùi Tô Bạch. Tất chân vừa mỏng vừa trơn làm hắn mê luyến. Hai chân Tô Bạch thẳng tắp, đùi banh ra khẩn trương, các ngón chân cũng bắt đầu vặn vẹo.
Người đàn ông nhìn phản ứng thân thể của Tô Bạch, bàn tay mau chóng sờ đến địa phương ướŧ áŧ kia.
“Ướt như vậy rồi?” Hắn cảm nhận được một vệt nước trên tay, có chút không thể tưởng tượng nổi. Tuy rằng trước đây đã từng nghe nói, nhưng vẫn không ngờ chỉ sờ soạng thôi cũng có thể ướt đến mức này… “Quả nhiên là trời sinh dành cho đàn ông! Dâʍ đãиɠ như vậy.”
Tô Bạch hơi đỏ mặt, thân thể cậu đã quen với tìиɧ ɖu͙©, nhưng vẫn đối với những da^ʍ ngữ kia có chút phản ứng. Dùng lời nói của đàn ông chính là, thân thể tao đến cùng như thế, lại bày ra được nơi giống vậy. Chính như vậy Tô Bạch lại càng muốn ngừng mà không được, mỗi lần thao lộng đều như chơi một con chim non tràn ngập cảm giác mới lạ.
“Không có.” Tô Bạch nhịn không được phản bác.
Ngón tay hắn theo viền qυầи ɭóŧ sờ soạng đi vào, mấy ngón tay linh hoạt vừa sờ vừa chọc hai huyệt khẩu. Tô Bạch thả lỏng thân thể, để ngón tay cắm vào nhanh hơn.
Ngón tay ở hai huyệt khẩu đâm thọc qua lại nhưng lại cố tình chỉ chọc vài cái sẽ đổi huyệt khẩu khác chọc chơi, tựa như cố ý trêu đùa cậu. Tiểu huyệt cơ khát đã sớm khó nhịn, Tô Bạch nhịn không được kẹp chặt huyệt khẩu, muốn làm cho ngón tay hắn ngừng lại lâu hơn một chút.
“Tiểu tao hóa,” nam nhân cười mắng, “Gấp cái gì, có lúc em sẽ sướиɠ.”
Hắn rút ngón tay ra, liếʍ sạch nước đọng trên tay, nhìn Tô Bạch mềm nhũn dựa trên tường cười: “Quả nhiên rất ngọt.”
Nói xong bế Tô Bạch lên, tách hai chân cậu ra treo trên dương v*t dưới háng mình. dương v*t ở hậu huyệt cậu đỉnh mạnh từng chút, làm toàn bộ mắt huyệt Tô Bạch nhảy dựng, hai chân càng mềm nhũn, chốc lát thét chói tai.
Hắn đi rất chậm, nhưng mỗi bước đi nhất định sẽ ma sát đỉnh vào huyệt khẩu Tô Bạch một chút, đến khi hắn đưa cậu tới giường, hai chân Tô Bạch đã sớm phát run.
Đặc biệt là được dương v*t vừa nóng vừa cứng của hắn đỉnh vào khiến nơi ướt đẫm kia đã sớm bị xối đến tràn đầy nước, làm Tô Bạch hận không thể trực tiếp ngồi xuống căn côn th*t đó.
Nhưng hắn ta hiển nhiên là muốn cùng cậu chơi trò tình thú, Tô Bạch cũng chỉ có thể nhẫn nại.
Hắn cởi bỏ từng chiếc cúc áo của Tô Bạch, rất nhanh đã lộ ra áσ ɭóŧ trắng, ánh mắt hắn bỗng chốc sáng lên không ít, ngón tay kẹp lấy đầu v* dựng thẳng bắt đầu vân vê, đầu lưỡi cũng nhịn không được tiến đến liếʍ mυ'ŧ.
Tô Bạch sung sướиɠ rêи ɾỉ vì kɧoáı ©ảʍ đầu v* bị đùa giỡn, huyệt cũng bắt đầu vừa thu vừa co mà chảy ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ. Cùng tiếng nước nho nhỏ, thiếu niên rêи ɾỉ to hơn.
Tô Bạch bị chơi đến thở dốc rêи ɾỉ không ngừng từ lâu, ngực nâng lên không ngừng dán vào miệng người đàn ông “Ưm~… Bên kia… Cũng muốn mà~~ Hút nơi đó đi~”
Thiếu niên bị ôm ngồi trong lòng ngực, đầu v* bị hắn hấp trong miệng, hai tay hắn cũng không nhàn rỗi, vuốt ve mông thịt thiếu niên, ngón tay ở bên trong hậu huyệt cũng bắt đầu ra ra vào vào. So với hoa huy*t phía trước, hậu huyệt vẫn thật chặt khít.
Người đàn ông đó nhìn thiếu nữ bị mình ôm trong ngực, còn bị bản thân dâʍ ɭσạи đến da^ʍ ý liên tục, khuôn mặt vì kɧoáı ©ảʍ mà lộ vẻ hết sức da^ʍ mĩ, càng hưng phấn lên hơn. dương v*t trên hông đỉnh vào hoa huy*t thiếu niên ma sát, rồi tiến quân thần tốc cắm vào trong.
Toàn bộ thân mình Tô Bạch căng thẳng, hung hăng ôm cổ hắn ta, theo sự lên xuống của hắn bắt đầu dần rêи ɾỉ hỗn loạn.
“Quá sâu… A~ Ô~~… Tuyệt quá! ~~ Thật thoải mái ~…” Tô Bạch vô lực bám vào cơ thể hắn, toàn thân đều tê dại, hoa huy*t được côn th*t lấp đầy, hậu huyệt bị ngón tay đùa bỡn, đầu v* cũng bị ngậm trong miệng, những điểm mẫn cảm trên toàn thân cơ hồ đều nhận được kɧoáı ©ảʍ thỏa mãn làm cậu cực kỳ kích động. Cậu rất mau đã bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo bụng nhỏ của hai người dính thành một mảnh…
“Thật sướиɠ quá!” Hắn cũng cảm thấy đặc biệt hưng phấn. Thiếu niên với khuôn mặt non nớt cùng bộ dáng ăn mặc nữ trang làm hắn thật sự cực kỳ vừa lòng. hoa huy*t vừa mềm vừa chặt, bên trong bao đầy nước càng ướt hơn. Cơ thể vừa phóng túng vừa dâʍ ɭσạи không ngừng phối hợp vặn vẹo chính mình, thiếu niên kia một thân trắng nõn ma sát trên thân thể mình, mang lại cho hắn kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ chưa từng có.
Vốn dĩ chỉ là muốn thử tâm thái mới nên tìm đến Tô Bạch chơi bời, khó trách có thể làm người khen ngợi không ngớt! Đổi lại là hắn cũng muốn ngày ngày thao tiểu tao hóa này, đều luyến tiếc ra ngoài!
Tô Bạch tao lãng đung đưa mông, lôi kéo dương v*t hắn trong huyệt ma sát. Người đó bị cậu hút cắn như vậy, rất nhanh đã đầu hàng. Thấy chính mình sắp bắn ra liền nhéo mông Tô Bạch, hung hăng đâm vào rút ra thêm vài cái, cậu bỗng cảm giác được một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong cơ thể. Hắn ta giật giật dương v*t mình, đang chuẩn bị rút ra.
“Không muốn~~ không muốn rút ra ngoài” Tô Bạch bất mãn, “Bên trong rất ngứa~ không muốn rút”
Da^ʍ từ lãng ngữ này, làm hắn thiếu chút nữa không khống chế được.
Tuy nhiên vẫn rút côn th*t từ trong huyệt ra. Vừa đưa ra, Tô Bạch liền kẹp chặt huyệt thịt ngăn hắn rời đi, cơ khát mà co rút lại.
Hắn ta đánh một cái trên mông Tô Bạch “Thật dâʍ đãиɠ.”
Váy trên người Tô Bạch đã sớm dâʍ ɭσạи không thể tả, bị ép nhăn nhúm, đặc biệt là góc váy dính không ít chất lỏng. Vô lực nằm trên giường, mang theo một nét mỹ cảm da^ʍ tà.
Hắn ôm Tô Bạch lên đi tới phòng tắm, bắt đầu tắm rửa. Nước ấm nhắm ngay hoa huy*t súc rửa, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong đó cũng theo nước ấm cọ rửa chậm rãi chảy ra ngoài.
Trong phòng tắm có một mặt gương lớn, có thể soi chiếu toàn thân. Tô Bạch cứ như vậy nhìn bản thân trong gương thân thể đầy vết tích dựa trên người người đàn ông khác, lộ ra vô hạn mị ý.
Váy cũng bị cởi xuống, hạ thể trơn bóng được nước ấm từng đợt cọ rửa, Tô Bạch dựa trên người hắn ta, mềm mại không xương cười nhìn hắn giúp cậu tẩy sạch thân thể. Dòng nước ấm áp thật sự vô cùng thoải mái, làm Tô Bạch nhịn không được lại có cảm giác ngứa ngáy.
Tô Bạch một bên vặn vẹo vòng eo một bên câu dẫn hắn ta “Anh à~ cắm vào đi… Mặt sau tiểu huyệt… Rất ngứa~ cũng chảy rất nhiều nước~~ a~~ giúp người ta đi mà~~”
Vừa bắn một lần thân thể sao có thể cứng lên nhanh như vậy. Hắn thật sự bị tiểu tao hóa này ép khô rồi, hận không thể lập tức cắm vào tiểu da^ʍ động kia thoải mái hưởng thụ một phen. Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, bộ phận thân thể lại không đuổi kịp suy nghĩ! Làm hắn cảm thấy không còn mặt mũi nữa, đành phải càng dùng sức đem dòng nước chà sạch hoa huy*t kia.
Tuy rằng không có đại nhục bổng cắm vào nhưng dòng nước cọ rửa cũng mang đến cảm giác khác lạ. Tô Bạch loạn tình, lớn tiếng rêи ɾỉ: “Thật tuyệt~ thật sướиɠ~~ a~~”
Người đàn ông trầm thấp tiếng cười, dòng nước không ngừng rửa sạch thân thể cậu.
Rất nhanh, Tô Bạch dưới dòng nước có cảm giác muốn đi tiểu, ý bảo hắn buông mình ra “Anh~ em muốn tiểu.”
Người đàn ông cười nhẹ “Ta cũng muốn nhìn xem em dùng huyệt nào để tiểu.” Nói xong bèn mở rộng hai chân Tô Bạch, bế lên đối diện gương “Tiểu đi.”
Tô Bạch bị một màn này làm cho chấn kinh! Bắt đầu ra sức giãy giụa “Không được, anh buông tôi ra!”