Ngốc Tử

Soả tử - Chương 15

Chương 15: Kết quả kiểm tra... Bạch Túc Hiên không muốn đứa bé này?

Sáng sớm Bạch Túc Hiên lái xe mang Tiểu Cửu đi tới bệnh viện, bởi vì ở chỗ Liễu Lệ không có nhiều người, nên trước tiên đến chỗ cô ấy siêu âm.

"Tỷ tỷ buổi sáng tốt lành. Cái này. . . Cho tỷ. " vừa mới gặp mặt, Thường Cửu đỏ mặt cầm trong tay cái túi nhỏ đưa cho Liễu Lệ.

"Chocolate! Tiểu Cửu rất thích. . . Cảm thấy tỷ tỷ cũng vậy, cho nên. . . " Thường Cửu vội vàng giải thích. Cậu mặc dù so với Liễu Lệ cao hơn một chút, có thể là thần khí rất yếu.

"A, cảm tạ Tiểu Cửu! Tỷ tỷ rất thích ah. " Liễu Lệ cất chocolate, cười đưa cậu cùng Bạch Túc Hiên mang vào phòng siêu âm " Tiểu Cửu tình huống đặc thù nên ngoại lệ cho phép lão Bạch hắn cũng tiến vào. "

"Thật là cảm tạ Liễu tỷ tỷ ngươi. " Bạch Túc Hiên học tập khẩu khí Thường Cửu gọi Liễu Lệ, kết quả làm cho đối phương một trận xem thường.

Liễu Lệ để Thường Cửu cởi ra áo khoác ngoài nằm ở trên giường, chuẩn bị cho cậu làm kiểm tra, kết quả ngoài ý muốn phát hiện ngực Thường Cửu nhỏ bé hơi nhô lên.

Thường Cửu đến bên người Bạch Túc Hiên vào mùa hè, hiện tại đã mùa đông rồi.

"A. . . Ngực so với ta trong tưởng tượng lớn hơn nha " Liễu Lệ vừa kiểm tra vừa bình tĩnh nói.

"Trước đây rất nhỏ. " Bạch Túc Hiên có chút tự hào, đây chính là một tay hắn sờ làm cho lớn.

Liễu Lệ phát ra giọng mũi thích thú không rõ. Sau khi kiểm tra xong, Liễu Lệ nhìn một chút Bạch Túc Hiên, bỗng nhiên nói: "Những kiểm tra khác không cần làm. "

"Tại sao? "

"Có nghĩa là mang thai đó, ngu ngốc. " Liễu Lệ chỉ vào hình trên máy siêu âm nói "Đây là túi thai, mang thai sắp được hai tháng rồi, mi xem đầu, tay chân về cơ bản đều đã có. "

Bạch Túc Hiên lăng lăng nhìn màn ảnh, bỗng nhiên không biết phải làm sao: "Tiểu, Tiểu Cửu trong bụng có con của em ư?"

Liễu Lệ vỗ vỗ hắn: "Nếu không thì là của ta à ? Đừng có khẩn trương a, hai mươi bảy, hai mươi tám đã làm bố rồi. "

"Cái bụng bằng phẳng. . . Căn bản nhìn không ra nha. . . " Bạch Túc Hiên tay ôn nhu che trên bụng phẳng Thường Cửu.

"Dĩ nhiên, nó chỉ mới bắt đầu. " Liễu Lệ cười rộ lên, nói tất cả các loại biện pháp phòng ngừa cho Bạch Túc Hiên một lần nữa. Cuối cùng cường điệu nói: "Nếu muốn đứa bé này, ba tháng đầu không nên chung phòng, dễ dàng sanh non. "

"Không thể cùng ca ca ngủ ở trong một gian phòng sao? "Thường Cửu nháy mắt , nhỏ giọng hỏi.

". . . " nàng đã quên còn có một tiểu khả ái nghe không hiểu này rồi.

"Không phải ý đó, ba tháng đầu Tiểu Cửu không thể cùng ca ca làm loại chuyện đó ah. " Liễu Lệ giải thích cho cậu.

Thường Cửu ngây thơ gật gật đầu, nhịn không được đưa tay khoát lên trên tay Bạch Túc Hiên.

Thật kỳ quái, trong bụng của cậu có một đứa bé sao?

Liễu Lệ dặn dò một ít chuyện, Bạch Túc Hiên mang Thường Cửu trở về nhà.

"Ca ca" Ngồi ở trên ghế sa lon, Thường Cửu lôi kéo ống tay áo Bạch Túc Hiên, "Thật kỳ quái. "

" Sao vậy? " Bạch Túc Hiên quay đầu nhìn hỏi cậu.

"Trong bụng Tiểu Cửu có một đứa bé ư. . . Nhưng mà cái bụng Tiểu Cửu bé, làm sao chứa đủ đây? "

"Bảo bảo hiện tại chỉ lớn thế này ah, " Bạch Túc Hiên khoa tay múa chân hình dạng túi thai, vẻ mặt mơ hồ có chút kỳ quái "Bảo bảo về sau sẽ lớn lên, đến lúc đó cái bụng Tiểu Cửu to giống như bóng cao su. "

" Bảo bảo lớn như vậy, làm sao từ trong bụng Tiểu Cửu đi ra được đây? "

". . . " Bạch Túc Hiên trầm mặc một hồi, suy nghĩ một chút nói: "Từ phía dưới Tiểu Cửu sinh ra, cũng có thể ở trên bụng Tiểu Cửu rạch ra, lấy ra bảo bảo. "

"Ah? Không phải là sẽ đau lắm sao?. . . " Thường Cửu mở to hai mắt nhìn, bỗng nhiên có chút sợ run lên.

"Rất đau, Tiểu Cửu sợ không? " Bạch Túc Hiên sờ sờ tóc mềm mại Thường Cửu trong lòng không biết đang suy nghĩ gì

"Ân. . . Không sợ, bởi vì ca ca muốn bảo bảo a !? " Thường Cửu hơi do dự lắc đầu.

Bạch Túc Hiên không lên tiếng, bỗng nhiên đứng lên nói: "Ca ca đi làm bữa trưa đây, Tiểu Cửu xem tivi trước chờ một chút. "

"Vâng. " Thường Cửu ngoan ngoãn gật gật đầu.

Hai người ăn xong cơm trưa, Thường Cửu dần dần mệt nhọc, gối lên trên đùi Bạch Túc Hiên ngủ cả một buổi chiều

Đến cơm tối vì Thường Cửu không thấy ngon miệng, hai người ăn rất đơn giản.

Bạch Túc Hiên rửa bát, mang quần áo giặt đi vào phòng vệ sinh.

Thường Cửu đang xem ti vi, sẽ không đi qua đây.

Bạch Túc Hiên chần chừ, lấy điện thoại di động ra, bấm số Liễu Lệ .

"Lệ Lệ, đứa bé trong bụng Tiểu Cửu. . . Có thể phá đi được không? "

"Mi định làm gì" Liễu Lệ rõ ràng có chút kinh ngạc :"Sáng sớm hôm nay không thấy mi có ý nghĩ này a. "

"E rất thích a, nhưng mà, em cũng lo lắng cho Tiểu Cửu, em ý vừa mới hai mươi, bản thân cũng chỉ như một đứa trẻ, làm sao em có thể yên tâm để em ý mang thai. . . " Bạch Túc Hiên thở dài, "Hơn nữa chị cũng biết tình huống Tiểu Cửu, phương diện thân thể tạm không nói đến, phương diện trí lực cũng. . . Một mình em sao có thể trông coi hai người họ, đến lúc hài tử xảy ra chuyện gì, em sợ Tiểu Cửu sẽ không chịu nổi a. "

Sinh con là một điều nguy hiểm và khó khăn, tại sao hắn có thể vui sướиɠ vì có con mà bỏ qua sự an toàn của Tiểu Cửu chứ ?

Cho dù Tiểu Cửu nói không sợ sinh con đau khổ, cũng là bởi vì cậu không biết sẽ đau đến mức thế nào thôi.

"Vậy sau đó mi nên làm biện pháp tránh thai. " Liễu Lệ "Sách " một tiếng.

"Tiểu Cửu không có kinh nguyệt, em cũng không biết tử ©υиɠ này a có bình thường không, em cho rằng em ấy không mang thai được. Đều là lỗi của em. " Bạch Túc Hiên lông mi liền nhíu lại.

"Ai da, chuyện của hai người,. . . Để cho ta suy nghĩ một chút, ngay cả khi đầu óc của Tiểu Cửu không. . . Coi như Tiểu Cửu đối với việc này không có khái niệm, mi cũng phải tìm Tiểu Cửu thương lượng, đứa bé ở trong bụng em ý, không phải mi nói để cho em ý phá thì phá sao . "Liễu Lệ gãi đầu một cái, vừa mới ăn hết chocolate Tiểu Cửu đưa cho nàng, đến trong miệng có chút đắng.

"Huống hồ, sáng sớm hôm nay biết có đứa bé, Tiểu Cửu rất cao hứng a !. "

Bạch Túc Hiên không lên tiếng.

Hắn đương nhiên biết Tiểu Cửu rất cao hứng, không chỉ có Tiểu Cửu, hắn kỳ thực cũng rất chờ mong.

Hắn nói những cái đó muốn Tiểu Cửu sinh con cho hắn rằng tất cả đều phát ra từ thật lòng, nhưng mà ̣hắn thật không ngờ sẽ có con nhanh như vậy. Nói thật, hắn không có tự tin chăm sóc đứa bé này. Hơn nữa, Thường Cửu nếu vì đứa bé này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cậu nhất định nhất định sẽ tự trách bản thân.

" Lúc nào là thời gian tốt nhất để phá bỏ đứa bé trong bụng Tiểu Cửu? "

"Phá thai càng sớm làm càng tốt, nhưng mi vẫn phải suy nghĩ thật kỹ. " Liễu Lệ vẫn khuyên nhủ hắn, "Rủi ro chắc chắn sẽ có, thế nhưng mi suy nghĩ một chút, mi ngồi trên máy bay cũng có thể có rủi ro, ngồi xe còn có khả năng lật, ngồi thuyền cũng có thể lật. Người sinh con quơ tay vớt được cả mớ, mi đừng làm vội vã cuống cuồng. "

" Được rồi được rồi đừng chửi em, em còn muốn nuôi Tiểu Cửu. Em suy nghĩ đã a !. . . Hỏi lại ý kiến Tiểu Cửu xem, em cúp máy đây. " Bạch Túc Hiên bất đắc dĩ nói.

"Ca ca. . . Phá bỏ nghĩa là gì vậy? Có phải không muốn đứa bé trong bụng Tiểu Cửu ư? " thanh âm Thường Cửu có chút run rẩy.

Ban đầu cậu đang xem ti vi, phát hiện Bạch Túc Hiên quên mang khăn tắm, định đưa qua cho hắn, kết quả đi tới cửa liền nghe được Bạch Túc Hiên không biết gọi điện thoại với ai, nói muốn phá bỏ đứa bé trong bụng mình.

Tại sao? Rõ ràng Tiểu Cửu nói muốn sinh con cho ca ca!

"Ca ca là tên lừa gạt! "Nước mắt Thường Cửu bỗng nhiên rớt xuống, cậu đem khăn tắm ném cho Bạch Túc Hiên, xoay người chạy trở về phòng ngủ, khóa trái cửa phòng.

"Tiểu Cửu không phải như vậy. . . ! " Bạch Túc Hiên luống cuống tay chân tiếp được khăn tắm, ném qua một bên, đuổi theo Thường Cửu, nhưng vẫn chậm một bước.

Hắn gọi tên Thường Cửu gõ cửa: "Tiểu Cửu, mở cửa nghe ca ca giải thích có được hay không? "

"Ca ca rõ ràng nói muốn Tiểu Cửu sinh con, tại sao lại muốn phá bỏ đứa bé này? Ca ca. . . Không thích Tiểu Cửu phải không? Cho nên mới không muốn đứa bé này nữa.. " Thanh âm Thường Cửu rất gần, hiển nhiên là ngay phía sau cửa.

"Ca ca sao lại không thương Tiểu Cửu chứ! Em mở cửa ra, để ca ca đi vào. "

"Không muốn! Ca ca nếu như yêu Tiểu Cửu, tại sao không cùng Tiểu Cửu nói trước, mà nói với người khác? " Thường Cửu tính bướng bỉnh dâng lên" Các nàng nói đứa ngốc sinh con ra thì cũng là đứa ngốc, ca ca nhất định là bởi vì ... cái này đúng hay không? "

"Không đúng! Ai nói với em mấy điều loạn thất bát tao này! " Bạch Túc Hiên dở khóc dở cười.

"Bà bà ở tiểu khu nói! " Thường Cửu có chút tức giận, "Tiểu Cửu là đứa ngốc, Tiểu Cửu sinh con ra cũng là đứa ngốc, cho nên ca ca không muốn đứa bé này rồi. "

"Không phải như vậy. . . Tiểu Cửu, ca ca không có nghĩ như vậy. . . "

"Ca ca lừa gạt, hiện tại Tiểu Cửu không muốn nghe anh nói chuyện. "Thanh âm Thường Cửu dần xa, nghe tiếng bước chân, chắc là trở lại trên giường.

". . . "Bạch Túc Hiên hít thở sâu một hơi, "Được rồi, em đừng nóng giận, Tiểu Cửu nghỉ ngơi trước được không? Ca ca sẽ ở phòng khách. "

Trong phòng yên tĩnh, Thường Cửu không trả lời.

Bạch Túc Hiên trở lại phòng khách, lặng lẽ đốt điếu thuốc.

Từ lúc Tiểu Cửu tới sau này, số lần hắn hút thuốc lá cũng rất ít, ít nhất ngay trước mặt Thường Cửu sẽ không lấy ra, hơn nữa Thường Cửu cũng không thích cái mùi này, số lần hắn lấy ra càng ít.

Theo tình huống hiện tại của Tiểu Cửu, sẽ không nghe lời của hắn, chờ cậu tỉnh táo lại rồi nói sau.

. . .Nói đến thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Cửu có vẻ tức giận như vậy, hắn quả nhiên khiến Tiểu Cửu rất thương tâm đi?

Hy vọng bắt đầu từ ngày mai là có thể nói rõ ràng ra được rồi.

Ban đêm, khóc qua một lúc lâu, Thường Cửu nằm ở trên giường lật qua lật lại ngủ không được. Cậu ôm gối đầu, từ đầu giường lăn đến cuối giường, lại từ cuối giường lăn trở về, luôn cảm thấy bên cạnh trống rỗng.

Kỳ thực cậu cũng có chút ân hận, nãy sao lại hung hăng với ca ca như vậy. . .Sớm biết vậy nghe anh giải thích cho rồi.

Trong phòng đen kịt, một người có điểm sợ a. . . Ca ca nói anh ở phòng khách a !? Đi tìm anh thôi.

Thường Cửu ủy khuất ôm chăn, lén lút mở cửa, đi tới phòng khách tìm Bạch Túc Hiên.

Phòng khách rèm cửa sổ không có kéo, nhờ ánh đèn phía ngoài, Thường Cửu thấy Bạch Túc Hiên đang đắp thảm ngủ ở trên ghế sa lon.

"Ca ca? " Thường Cửu đẩy cánh tay Bạch Túc Hiên một cái, đối phương lại không có phản ứng gì.

A, ca ca sẽ không bị cậu làm cho tức chết chứ!?

Thường Cửu khẩn trương sờ sờ mũi Bạch Túc Hiên, phát hiện còn có nhiệt khí đi ra, lúc này mới buông tay ra.

Thường Cửu lại thử đánh thức hắn, tiếc rằng Bạch Túc Hiên ngủ như chết, hoàn toàn gọi không tỉnh dậy được, Thường Cửu ủy khuất bĩu môi, bọc chăn ở bên ghế sa lon ngồi xuống, có Bạch Túc Hiên bồi ở bên, cậu dĩ nhiên dựa vào tay vịn sô pha dần dần ngủ.

"Tiểu Cửu? ! Sao em lại ngủ ở đây. . . ? " Bạch Túc Hiên vội vã ôm cậu, đau lòng đặt ở trên ghế sa lon. Tiểu Cửu sẽ không ngủ qua đêm như vậy chứ!?

Thường Cửu mơ mơ màng màng mở mắt, thấy Bạch Túc Hiên nhìn mình, nước mắt nhịn không được lại muốn rơi ra ngoài: "Ca ca. . . Ban đêm Tiểu Cửu tới tìm ca ca, nhưng mà ̣ ca ca đều không để ý đến em. . . "

"Xin lỗi, đều là lỗi ca ca, ca ca không phải cố ý. " Bạch Túc Hiên ôm cậu, hai người chen ở trên ghế sa lon nằm xuống.

Ngày hôm qua, hắn hình như ngủ lì bì như chết. . .

"Tiểu Cửu không tức giận? " Bạch Túc Hiên sờ sờ tóc Thường Cửu, không có Tiểu Cửu ôm đi ngủ, thật có chút không quen a.

. . . Không quen mà còn ngủ như chết, Bạch Túc Hiên mày là heo à?

Bạch Túc Hiên tự nhổ nước bọt chính mình.

"Ân! Là Tiểu Cửu không tốt, Tiểu Cửu nên nghe ca ca nói chuyện. "

"Tiểu Cửu ngày hôm qua nói đúng, là ca ca sai, ca ca không nên nói chuyện như vậy với người khác trước. " Bạch Túc Hiên thấy hương vị trên người Thường Cửu, rõ ràng hai người dùng dầu gội đầu cùng sữa tắm như nhau, sao Tiểu Cửu lại có mùi hương rất dễ chịu?

"Ca ca rất yêu Tiểu Cửu, cho dù Tiểu Cửu là đứa ngốc, ca ca cũng vẫn yêu, ngay cả khi Tiểu Cửu sẽ có một bảo bảo ngốc, ca ca cũng vẫn yêu. Ca ca muốn cho Tiểu Cửu phá bỏ đứa bé này là sợ Tiểu Cửu sẽ gặp chuyện không may a, sinh con là chuyện là rất cực khổ, ca ca sẽ đau lòng. Đến lúc đó Tiểu Cửu sẽ ói mửa, sẽ buồn nôn, thân thể sẽ khó chịu, thời điểm sinh cũng sẽ rất đau, cho dù là như vậy, Tiểu Cửu vẫn muốn sinh đứa bé này sao? "

"Muốn! Bởi vì đó là con của em và ca ca, Tiểu Cửu thích ca ca, cũng thích bé con, Tiểu Cửu muốn sinh ra. " Thường Cửu nghiêm túc nói.

"Phải không. . . " ngay cả Tiểu Cửu đều quả quyết như vậy, hắn sao phải sợ hãi rụt rè nữa? Không kháng được nổi quyết tâm của Tiểu Cửu a!

"Ca ca biết rồi. " Bạch Túc Hiên hôn một cái cái trán Thường Cửu, ôm sát Thường Cửu, tận lực gần sát bụng của cậu, "Ca ca sẽ bảo vệ tốt Tiểu Cửu cùng bảo bảo trong bụng. "

Hắn sợ như vậy, kỳ thực cũng là bởi vì lo lắng Thường Cửu sẽ khổ cực mà bỗng nhiên hối hận, nhưng nếu Thường Cửu kiên quyết như vậy, hắn cũng liền bình thường trở lại.