Chương 6: Đêm đầu ( phá thân hoa huyệt + làm đến xuất tinh)
Về đến nhà, chân Thường Cửu cơ hồ run không đi được đường, giữa hai chân đều bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt, vừa vào đến cửa suýt chút nữa xụi lơ trên mặt đất. Bạch Túc Hiên ôm ngang cậu lên đi tới phòng ngủ, ôn nhu đem Thường Cửu để lên giường.
"Ca ca... " ánh mắt Thường Cửu như sương mù long lanh mà nhìn Bạch Túc Hiên, vòng eo nhẹ nhàng mà vặn vẹo, hai chân không ngừng kẹp chặt.
Bạch Túc Hiên cúi đầu hôn môi Thường Cửu, kéo khoá quần áo thủy thủ, lộ ra áσ ɭóŧ nhỏ màu trắng bên trong. Bạch Túc Hiên cách áσ ɭóŧ mở miệng ngậm đầṳ ѵú Thường Cửu đứng thẳng, đầu lưỡi cọ kɧıêυ ҡɧí©ɧ tiểu hồng đậu trước ngực .
Ngực Thường Cửu không lớn, nằm xuống gần như bằng phẳng. Có thể là bởi vì sinh trưởng ở trên người Thường Cửu, Bạch Túc Hiên lại cảm thấy rất khả ái.
"Ân... " đầṳ ѵú bị liếʍ đến tê dại, Thường Cửu nhịn không được nắm chặt sàng đan, cảm thấy phía dưới có dòng nước tuôn ra.
Khiêu đản dưới thân còn đang nhảy nhót "Ong ong " xao động trong không gian an tĩnh không tính là vang, vừa lúc có thể khiến cho hai người nghe được, Thường Cửu sắc mặt ửng hồng, đẩy Bạch Túc Hiên, nói: "Ân... Ca ca... Phía dưới không cần, thật là tê... "
Trong thanh âm không tự chủ mang theo mị ý, bụng dưới Bạch Túc Hiên căng thẳng, bàn tay dọc theo tất đầu gối một đường sờ lên, dò vào trong qυầи ɭóŧ bị dâʍ ŧᏂủy̠ ướt nhẹp còn đem khiêu đản đang chấn động kéo ra ngoài.
"A a --" Khiêu đản chấn động lướt qua âm đế nhạy cảm, Thường Cửu cuộn ngón chân lên kêu thành tiếng.
Đã không có khiêu đản cản trở, dâʍ ɖị©ɧ lớn chồng chất ở trong người chảy ra, đem qυầи ɭóŧ cùng váy làm ướt.
Bạch Túc Hiên bất đắc dĩ cười cười, ngày mai bảo Trương Kỳ mua cái mới nữa a !, bộ quần áo này hắn nhận lấy.
Thường Cửu miệng mở lớn thở phì phò, miệng huyệt không ngừng co rút lại. Cậu nghi hoặc, rõ ràng ca ca đã đem thứ quấy rối từ phía dưới rút ra, tại sao cậu vẫn cảm thấy khó chịu?
Trước ngực cũng vậy, nướt bọt làm ướt nhẹp áσ ɭóŧ áp sát vào trên đầṳ ѵú, lộ ra màu hồng sắc. Thường Cửu tự tay kéo kéo muốn cởi áσ ɭóŧ ra, Bạch Túc Hiên giúp cậu đem áσ ɭóŧ kéo lên, hiện ra đôi tiểu Nhũ trắng như tuyết.
Bạch Túc Hiên kẹp lên hai khỏa đầṳ ѵú, đầu ngón tay nhẹ nhàng mà xoa nắn. Thường Cửu ngẩng đầu lên lộ ra cổ sáng bóng, thân thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ run lên một cái.
Cậu cảm thấy phía dưới rất nhột, trong tiểu huyệt còn chảy rất nhiều nước, rất muốn ca ca giống như hôm qua đem ngón tay cắm vào a, chỉ như vậy thì mới có thể ngừng ngứa a !?
"Ca ca... Ân... Phía dưới thật là nhột ah... " Thường Cửu kẹp chặt chân, nhục nha cũng đứng thẳng.
"Vậy ca ca phải làm thế nào đây? " Bạch Túc Hiên ý đồ xấu mà hỏi, hắn muốn nghe Tiểu Cửu nói ra.
"Muốn, muốn ca ca dùng ngón tay cắm vào... " Thường Cửu mặt đỏ lên nhỏ giọng nói.
Bạch Túc Hiên nuốt nước miếng, cởϊ qυầи lót Thường Cửu đã ướt đẫm, duỗi một ngón tay tiến vào trong hoa huyệt ẩm ướt. Ngón tay trong cơ thể Thường Cửu dạo qua một vòng, đem miệng huyệt lôi ra một ít khe hở, sau lại duỗi ngón tay thứ hai đi vào.
"A... ! Đau quá... " miệng huyệt cảm giác căng ra đau đớn, Thường Cửu đành ủy khuất nhìn Bạch Túc Hiên.
"Tiểu Cửu nhịn một chút, bởi vì nơi này của em nhỏ, ca ca phải khuếch trương cho tốt không em sẽ không thụ thương ah. " Bởi vì lần này vào hai ngón tay, ngón tay của Bạch Túc Hiên bị mị thịt cắn thật chặt, hắn cố sức ở trong xung quanh hoa huyệt đào khoét, tìm kiếm điểm nhạy cảm Thường Cửu, hy vọng cậu có thể thả lỏng một chút. Một lát nữa muốn cắm côn ŧᏂịŧ vào không phải chỉ to bằng hai ngón tay như vậy đâu.
Kỳ thực lời nói Bạch Túc Hiên Thường Cửu có chút nghe không hiểu, Cậu chỉ nghe rõ "Tiểu " cùng "Thụ thương ", nhất thời tò mò: "Tại sao Tiểu Cửu sẽ thụ thương? "
Bạch Túc Hiên rút ra ngón tay bị dâʍ ŧᏂủy̠ ngâm ướt, cởϊ qυầи vướng víu xuống, kéo tay Thường Cửu, để cậu cầm đại nhục bổng nóng rực , nói: "Bởi vì cái này của ca ca muốn cắm vào phía dưới Tiểu Cửu. "
Thường 100 nghìn lý do tại sao Cửu (không hiểu ý của tác giả cho lắm ??) cẩn thận sờ sờ côn ŧᏂịŧ dử tợn, lại nghi ngờ nói: "Ca ca không cắm ngón tay vào sao, sao lại muốn cái ấy cho vào nơi đó? "
Bạch Túc Hiên lâm vào trầm tư thật lâu. Hắn do dự một chút, nói: "Thực ra . . . Ca ca sinh bệnh, bác sĩ nói phải cho vào chỗ đó của Tiểu Cửu mới có thể chữa khỏi được. "
Thường Cửu nửa tin nửa ngờ nhìn hắn, cuối cùng vẫn tin lời nói Bạch Túc Hiên. Cậu thậm chí còn có chút thẹn thùng, ca ca tốt với cậu như vậy, cậu lại còn không tin tưởng ca ca, đúng là đồ xấu.
"Ca ca bị bệnh gì, có khó chịu không ạ? Nếu ca ca nói rất đau, Tiểu Cửu giúp anh thổi một chút sẽ không đau ah. " Thường Cửu học dáng vẻ của mẹ sờ sờ đầu Bạch Túc Hiên.
Bạch Túc Hiên run lên, trong lòng ấm áp. Cái đứa nhóc ngốc nghếch này sắp bị ăn hết lại còn lo lắng bệnh của hắn, hắn mới hẳn là người lo Tiểu Cửu chút nữa sẽ đau a!
"Ca ca rất đau ah, không cùng Tiểu Cửu ở chung với nhau, ca ca sẽ đau chết. " Bạch Túc Hiên nhìn khuôn mặt Thường Cửu thanh tú khả ái, lại có điểm không thể tưởng tượng dáng vẻ cùng hắn tách ra. Rõ ràng chỉ là một đứa ngốc, tại sao hắn có ý nghĩ sống cùng với đứa nhóc ngốc này đến hết đời?
". . . Ca ca mau vào đi. . . " Thường Cửu trong lòng có chút sợ, cái thứ gì đó to như vậy sao có thể đi vào thân thể của mình đây? Nhưng nếu làm như vậy, bệnh của ca ca sẽ không tốt lên được a !? Cậu không muốn để cho ca ca đau a.
Bạch Túc Hiên lấy ra thuốc bôi trơn, nặn ra non nửa bình bôi trên côn ŧᏂịŧ cùng hoa huyệt. Bên trong có chứa tác dụng kí©ɧ ŧìиɧ, hắn hy vọng Tiểu Cửu có thể ít thống khổ một chút. Bởi vì hắn muốn cho Tiểu Cửu triệt để thành người của hắn, cho dù Tiểu Cửu sẽ đau, hắn vẫn phải làm như vậy. Hắn không để bụng việc đó là biểu đệ của hắn, hắn chỉ biết là hắn yêu đứa ngốc này, muốn cùng cậu vĩnh viễn ở cùng một chỗ mà thôi.
Huống hồ đứa nhóc ngốc này thiện lương tựa như thiên sứ, hắn nếu không làm vậy, cảm thấy sẽ có một ngày Tiểu Cửu bay đi.
Bạch Túc Hiên nhấc lên váy Thường Cửu, để cậu đem chân quấn trên lưng mình, tiếp theo động thân đem qυყ đầυ để trên hoa huyệt. Hắn do dự một chút, chậm rãi đem qυყ đầυ chen vào.
Thường Cửu bỗng nhiên trợn to hai mắt, côn ŧᏂịŧ to lớn nóng bỏng đâm vào hoa huyệt nho nhỏ, miệng huyệt truyền đến một trận đau đớn. Nơi đó quả nhiên không thể đi vào a !?
Đau quá. . .
Trong mắt của Thường Cửu nhanh chóng tích tụ nước mắt, nhưng khi nhìn thấy biểu tình Bạch Túc Hiên cau mày chuyên chú, tựa hồ hắn cũng rất khó chịu, liền cắn môi dưới đem nước mắt nén xuống
Côn ŧᏂịŧ to lớn tiến vào non nửa cây, Bạch Túc Hiên cảm giác được trong tiểu huyệt mềm mại có một tầng trở ngại hắn thao đến màиɠ ŧяiиɧ rồi.
Bạch Túc Hiên chậm rãi đút vào vài cái, lập tức ưỡn thân, côn ŧᏂịŧ xuyên phá màиɠ ŧяiиɧ, đến tận gốc ở sâu trong hoa huyệt
"A --! " Thường Cửu không nhịn được, đau đến kêu thành tiếng, nước mắt theo khóe mắt ào ào chảy xuống, "Đau. . . Ô. . . Đau quá. . . "
Nhưng vì ca ca, không thể không đau a !?
Bạch Túc Hiên đau lòng hôn môi Thường Cửu, hôn nước mắt rơi của cậu, nói: "Tiểu Cửu thật là giỏi, rất nhanh sẽ hết đau ah. " Thấy Thường Cửu vẫn còn kiềm chế đau đớn, Bạch Túc Hiên trong lòng dâng lên cảm giác tội lỗi.
Tiểu Cửu cậu thật sự là một thiên sứ nhỏ a
Bạch Túc Hiên cắm vào bên trong không nhúc nhích, hắn đưa tay sờ tới âm đế, đùa viên tiểu đậu đậu.
"A a. . . " thuốc bôi trơn phát huy hiệu quả chất kí©ɧ ŧìиɧ, trong tiểu huyệt cảm giác nhột ngứa ngáy lại xuất hiện. Bạch Túc Hiên thử động động thắt lưng, thấy biểu tình Thường Cửu không có đau đớn, đánh bạo nhẹ nhàng đút vào.
"Ân. . . " Thường Cửu căng thẳng thân thể, tiểu huyệt vẫn còn có chút đau, nhưng mà dần dần trở nên thoải mái.
Ngày hôm qua dùng ngón tay tìm được điểm nhạy cảm Thường Cửu, Bạch Túc Hiên thuần thục dùng côn ŧᏂịŧ đè vào điểm nhạy cảm, ấn ấn một cái.
"A a. . . Ân. . . Xót quá. . . Hắc a. . . " Thường Cửu làm đến eo bủn rủn, phát sinh tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào đứt quảng .
Thân thể trắng như tuyết theo hành động cắm vào lắc tới lắc lui, trong hoa huyệt tê tê dại dại, dần dần mất cảm giác đau đớn, kɧoáı ©ảʍ xông lên đầu, Thường Cửu há miệng, nước bọt dọc theo khóe miệng chảy xuống
Bạch Túc Hiên dùng sức cắm vào hoa huyệt, côn ŧᏂịŧ ngâm mình trong dâʍ ŧᏂủy̠, mị thịt căng mịn mềm mại cắn thật chặt côn ŧᏂịŧ, mỗi một lần rút ra cắm vào đều phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp dinh dính.
"A a a. . . Ca ca. . . Ân a. . . " Thường Cửu nắm sàng đan, trong mắt một mảnh mê ly. Trong tiểu huyệt thật là nhột, thật muốn ca ca càng dùng sức cắm vào. . .
"Tiểu Cửu còn đau không? " Bạch Túc Hiên nắm cái vυ' nho nhỏ Thường Cửu, ngón tay chà lên đầu núʍ ѵú.
"Không. . . Ân a. . . Không đau. . . Tiểu Cửu thật là nhột. . . " Huyệt nhục Thường Cửu đem hình dạng côn ŧᏂịŧ Bạch Túc Hiên mô tả ra được hêt, cậu đỏ mặt, nghĩ thầm nơi đó ca ca sao lớn thế.
Bạch Túc Hiên nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thường Cửu khô miệng khô lưỡi, nắm hông của Thường Cửu đút nhanh vào
"A a --! Thật nhanh. . . Ân. . . A a. . . " Thường Cửu kêu khóc lên tiếng, sảng đến hất đầu.
Tiểu côn ŧᏂịŧ Thường Cửu dựng đứng sảng đến chảy ra chất lỏng trong suốt, ở trên bụng lay lay.
Côn ŧᏂịŧ lớn đỉnh tới hoa tâm, thân thể Thường Cửu run lên, bỗng nhiên khóc lên: "Ô. . . A a. . . Tiểu Cửu thật thoải mái. . . A. . . "
Bạch Túc Hiên hô hấp cứng lại, nhịn không được một bên đỉnh vào nghiền nát hoa tâm, một bên dạy Thường Cửu nói lời nói tục tĩu: "Côn ŧᏂịŧ ca ca thao đến hoa tâm Tiểu Cửu rồi phải không? Tao huyệt có phải rất thoải mái không? Dâʍ ŧᏂủy̠ Tiểu Cửu ngâm đại nhục bổng ca ca ướt nhẹp, đều chảy xuống giường rồi. . . "
"Ân. . . Hắc a. . . Tiểu Cửu thật là thoải mái. . . A a. . . " Thường Cửu kêu khóc nói, kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt, đầu óc của cậu gần như trống rỗng, "Ca ca. . . A a. . . Thao hoa huyệt Tiểu Cửu. . . A a a. . . Ân. . . "
Bạch Túc Hiên nuốt nước miếng một cái, nắm eo mảnh khảnh Thường Cửu hung hăng thao thao tiểu huyệt mềm mại.
Tiểu huyệt Thường Cửu co dãn rất tốt, mặc dù lúc đầu cắm vào rất đau, nhưng từ đầu đến cuối không có bị rách.
"A a. . . " Thường Cửu ức chế không được mình rêи ɾỉ, tiểu huyệt no đến mức tràn đầy, cậu cảm giác mình bị ca ca hoàn toàn lắp đầy, cả người đều là của ca ca. Nhận thức này làm cho Thường Cửu dị thường hài lòng, cậu thở hổn hển nói: "Hắc a. . . Ca ca. . . Tiến vào. . . A a. . . Càng sâu. . . A a a. . . "
Đối mặt với lời mời của Thường Cửu, Bạch Túc Hiên cũng không nhịn được nữa, rút ra hơn phân nửa cây côn ŧᏂịŧ to lớn, hung hăng cho vào đến tận gốc.
"A a a --! " Thường Cửu kêu khóc lên tiếng, đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ cùng nhau xông tới, nhưng cậu hoàn toàn không để ý tới đau đớn.
Bạch Túc Hiên nảy sinh ác độc mà thao tiểu huyệt Thường Cửu, sảng đến Thường Cửu chảy ra nước mắt: "Thật là thoải mái. . . A a. . . Tiểu huyệt tràn đầy. . . Ân. . . "
Côn ŧᏂịŧ bị mị thịt gắt gao mυ'ŧ vào, theo động tác hắn đút vào, mị thịt non đỏ cũng bị lôi ra lật vào, dâʍ ŧᏂủy̠ từ chỗ giao hợp chảy ra, mỗi một dạng đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ Bạch Túc Hiên, động tác của hắn càng làm thô bạo.
"A a. . . Quá sâu --! Ân. . . A a a. . . " Thường Cửu kêu. Trong tiểu huyệt đột nhiên phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ rất lớn, Thường Cửu mặc dù vừa mới cao trào, nhưng lần này là thời điểm kịch liệt nhất.
Bạch Túc Hiên chợt phát hiện mình đẩy đến cái miệng nhỏ mềm mại, bên trong có loại hấp dẫn, làm cho hắn muốn hung hăng thao vào nữa.
Không nghĩ tới hắn thao đến miệng tử ©υиɠ Tiểu Cửu rồi. . .
Bạch Túc Hiên cắn răng côn ŧᏂịŧ lui ra ngoài một ít, Tiểu Cửu vẫn là lần đầu tiên, không chịu nổi cảm giác thao tử ©υиɠ
"A a a --! Ca ca. . . Muốn bắn. . . Ân --! " Thường Cửu không biết Bạch Túc Hiên đang đấu tranh, tiểu côn ŧᏂịŧ một trận run rẩy, bỗng nhiên bắn ra một đạo dịch thể bạch trọc, toàn bộ phun ở trên vυ'.
Tiểu Cửu bị mình thao bắn ra. . .
Bạch Túc Hiên cười rộ lên, dùng sức thao hoa huyệt Thường Cửu mềm mại căng mịn, khàn giọng nói: "Ca ca cũng muốn bắn. . . "
Hắn dùng mấy trăm lực, côn ŧᏂịŧ run rẩy một phen, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực mạnh mẽ phun trong hoa huyệt Thường Cửu
Bạch Túc Hiên rút côn ŧᏂịŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn dâʍ ŧᏂủy̠ cùng máu loãng Thường Cửu bị thao đến thành lỗ tròn trong tiểu huyệt chảy ra, thật sự là xinh đẹp.
Thường Cửu xụi lơ ở trên giường, toàn thân vô lực, trong mắt đẫm lệ, trên người tất cả đều là thể dịch.
Bạch Túc Hiên ôm cậu đi tới phòng tắm, để hai người cọ rửa một phen.
Đã sắp bảy giờ, phỏng chừng Thường Cửu đói gần chết, Bạch Túc Hiên cho Thường Cửu mặc bộ đồ ngủ, mở TV, để cậu ngồi trên ghế sa lon chờ mình làm cơm xong đem ra.
Thường Cửu xem ti vi, bỗng nhiên nhịn không được trộm nhìn Bạch Túc Hiên thoáng qua trong phòng bếp, đưa tay sờ cái bụng bằng phẳng của mình.
Côn ŧᏂịŧ ca ca vừa mới thao tới nơi này. . .
Thường Cửu mắc cở đỏ bừng khuôn mặt, thế nhưng cậu rất thích cùng ca ca làm cái chuyện như thế này a. . .