Ông Chồng Lớn Tuổi

Chương 53: (H) Viên mãn.

"Ông xã! Mau dậy, hôm nay em phải họp sớm a!!!"

Dụ Trừng gọi bác sĩ Dương dậy rồi vào nhà vệ sinh.

"Ừm! Em vệ sinh trước đi! Anh dậy ngay đây."

Dương Tấn Hoài nhập nhèm mở mắt. Một lúc sau cậu ra khỏi phòng tắm nhưng bác sĩ Dương vẫn chưa rời khỏi giường.

"Ông xã!!! Mau tỉnh dậy!!!!"

Dụ Trừng vừa lấy quần áo từ tủ vừa gọi bác sĩ Dương dậy.

"Ừm!!!..."

Bác sĩ Dương từ mắt nhập nhèm đến sáng rỡ trước cảnh xuân sáng sớm.

Dụ Trừng kh*a thân đứng trước tủ quần áo khom lưng dùng khăn lau hai chân ẩm ướt, trong lúc khom lưng, cặp mông vểnh lên đưa ra cúc huyệt hồng hào mời gọi. Chưa tính cặp mông còn đưa qua đưa lại sau mỗi lần lau chân.

Bác sĩ Dương cảm giác cơ thể mình tê rần, tính khí thẳng tắp cứng rắn trong chăn, anh nói:

"Bảo bối! Mấy giờ em họp?"

"9 giờ! Nhưng em phải đến sớm gặp để ba a."

Dụ Trừng bỏ khăn vào sọt, lấy qυầи ɭóŧ chuẩn bị mặc vào. Cậu vừa trả lời xong, anh đã từ trên giường nhào về phía cậu, hai tay từ phía sau choàng lên trước mà vân vê hai đầṳ ѵú Dụ Trừng.

"Mới sáng sớm anh làm gì vậy???"

Cậu vội kéo hai tay anh ra.

"Anh muốn làm em, bảo bối!"

Anh tiếp tục vân vê hai núʍ ѵú, miệng thì gặm cắn cổ Dụ Trừng.

"Không được!!!"

Cậu cố tránh khỏi vòng vây của anh.

"30 phút. Em sẽ kịp gặp ba a."

"Anh! Ưʍ...!"

Dương Tấn Hoài xoay người cậu lại chiếm lấy môi cậu, ngăn cản cậu, không cho cậu nói thêm gì nữa.

Hai tay anh bao trùm lấy hai cánh mông cậu mặc sức mà xoa nắn. Hai cánh mông bị anh xoa bóp đến đỏ hồng, ngón trỏ của anh thăm dò vào khe mông cậu, đi đến cúc huyệt xoa ấn.

Truyện chỉ được đăng tại s1apihd.com Risa1705.

Dụ Trừng cảm giác cúc huyệt mình như có hàng ngàn hàng vạn con kiến bò, cơ thể cậu mất trọng tâm, toàn bộ sức lực gần như mất hết, chỉ có thể mềm nhũn dựa vào người bác sĩ Dương. Tâm trí đã không còn công việc nữa.

Anh xoay người cậu lại, đẩy cậu ngã úp sấp xuống giường. Anh nằm nghiêng sát bên cậu, môi lại tiếp tục xâm chiếm môi cậu. Môi anh dần hôn đến cổ cậu.

Anh mυ'ŧ cổ cậu thật mạnh, vang lên đến bên tai cậu, cậu như phát điên vì tiếng mυ'ŧ này. Cậu muốn anh mυ'ŧ nhiều hơn, cậu muốn những nơi nhạy cảm của cậu được anh mυ'ŧ thật nhiều. Hay nói thật lòng là cậu rất nhớ cảm giác khi hai cơ thể hòa làm một. Mà anh cũng như vậy, vì cả hai đã xa nhau đúng 14 ngày.

"Ông... xã...! Em... Muốn.... Mau... Mυ'ŧ... Mυ'ŧ... Em.... Em.... Ưʍ... Aaaaa!..."

"Được! Cơ thể em sẽ khắp dấu hôn của anh. Với điều kiện..."

Anh biết cậu đang muốn gì ngay bây giờ.

"Không dùng bao...bao! Hôm nay không cần nữa.... Mau...làm em! Sướиɠ...mau...cho em..."

Vì sợ những tình huống ngoài ý muốn nên hai người bắt đầu dùng bαo ©αo sυ.

"Bảo bối! Anh thật yêu em chết mất!!!"

Anh liên tiếp mυ'ŧ. Vang lên từng tiếng chụt chụt.

Anh xoay người cậu lại, miệng anh mυ'ŧ hết núʍ ѵú bên phải lại chuyển sang núʍ ѵú run rẩy còn lại.

"A... Ông xã.... Đừng... Aaaa!"

Tiểu côn ŧᏂịŧ của cậu đã nằm gọn trong khoang miệng anh.

"Mm...chụttt... Mmm..."

Hô hấp anh thô dần, không ngừng phun ra nuốt vào tiểu côn ŧᏂịŧ, liếʍ mυ'ŧ, xoa nắn. Cùng lúc bàn tay to lớn còn lại kia tiến đến nhẹ nhàng xoa bóp cái mông nộn thịt, cậu liền nhẹ nâng eo lên phối hợp.

Cảm nhận được ngón tay thon dài hữu lực của anh không ngừng chơi đùa trong cúc huyệt mình, cậu liền không nhịn được mà rên rĩ lớn hơn.

"A ... a ...aaa"

"Ưʍ... Bảo bối, thích không?"

Anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, ngừng hành động yêu chiều tiểu côn ŧᏂịŧ phấn nộn.

"A ... Đừng... đừng ngừng ... Ông xã ... tiếp tục... mau liếʍ liếʍ..."

Tay anh xoa xoa mông cậu, anh đã đem ba ngón tay ra vào trong cúc huyệt.

"Aaa... Ân...aaaa ..."

"A!... Mông nhỏ của bảo bối mυ'ŧ ngón tay anh thật là chặt a!"

Anh hô hấp biến thô, vừa nói vừa dùng ngón tay mình khuấy lộng. Vách thịt non mềm bên trong bị cào đến khiến cậu không kìm nổi mà lớn tiếng rêи ɾỉ:

"Aa... ngứa quá."

"Ông xã...ưʍ... A ... muốn... muốn anh..."

Anh rút tay ra khỏi cúc huyệt cậu, anh kéo cậu dậy để cậu khóa ngồi lên đùi mình. Cúc huyệt tuy đã được ba ngón tay khuếch trương nhưng vẫn không dễ dàng đi vào. Tính khí thô to nóng rực của anh cố gắng chen vào cúc huyệt căng chặt, làm cậu cảm thấy có chút đau.

Dụ Trừng cố gắng thả lỏng để anh có thể dễ dàng tiến vào hơn.

"Ừm... Bảo bối cắn chặt quá!"

"Đau ..."

"Không sao! Ngoan, thả lỏng cơ thể... Ngoan nào, bảo bối!"

Anh cầm lấy cự vật hướng đến cúc huyệt cậu khẽ ra vào vài lần.

" A ... a ... a ..."

Mỗi lần thúc lên cậu cố gắng thả lỏng cúc huyệt để anh có thể vào được sâu hơn. Khi tính khí nóng bỏng của anh căng đầy cúc huyệt, cậu rêи ɾỉ đầy thoả mãn.

"Aaaaaa...Đầy...đầy rồi..."

Dương Tấn Hoài bắt đầu ra vào mạnh hơn, hai tay vòng chắc lấy eo cậu, đưa đẩy lên xuống càng nhanh, thúc mạnh cự vật của mình để nó có thể tiến càng sâu vào trong cơ thể cậu.

"Ân...a... Aaaaaa ..."

Bởi vì làm rất mãnh liệt vào sáng hôm ấy, mà chín tháng sau Dụ Trừng lại hạ sinh một tiểu công chúa vô cùng sinh đẹp.

:))) tại hạ không thể đỡ nổi chuyện này. Huhu

Cũng bởi vì buổi sáng hôm ấy mà cặp đôi phu phu đã sống rất hạnh phúc với ba bảo bảo đáng yêu do chính họ sinh ra.

Một cuộc sống viên mãn với một hoàng tử và hai tiểu công chúa đáng yêu từ đây.

- Hoàn chính văn -

Thế là hoàn rồi nha mọi người. Không có phiên ngoại đâu, huhu thiệt tiếc.

Lúc đầu edit vì cốt truyện mấy chương đầu cũng tạm được. Nhưng càng về sau tietthao rơi lộp bộp luôn. Hụ hụ hụ. Phải edit lại khá nhiều. Như tên 2 bảo bảo nè, rồi cách xưng hô của đôi phu phu nè...

Cám ơn mọi người đã ủng hộ ạ. Lần đầu edit có chút ngáo ngơ tay mơ, nên sửa đi sửa lại các bản thảo khá nhiều lần. Nhưng thấy mọi người ủng hộ nhiều vậy thiệt cảm động á.

Một lần nữa cảm ơn nha! Moa moa. À mọi người giữ gìn sức khỏe mùa dịch bệnh ạ, vệ sinh cá nhân và nhà cửa thường xuyên nha.  😍

21:39, 24/03/2020