Tui đã trở lại rồi đây. Xin lỗi để mọi người đợi lâu nha. Còn có 3 chương mà chưa chịu hoàn, tui thiệt đáng trách. Nên đem cho mọi người 1 nồi thịt nè :'3
CẢNH BÁO 18++
"Em xoay mông đi!"
Cậu dùng mông xoay vòng quanh, ma sát lên tính khí của anh.
"Như thế này sao?"
"Đúng! Hôm nay em quyến rũ anh làm em thử xem!"
"Em!... Em không biết!" ⁄(⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄
"Em suy nghĩ thử xem?"
"Quyến rũ a?????!..." (。・ω・。)
Làm sao đây, mọi khi toàn anh chăm lửa, tạo khói. Hôm nay bảo mình làm, mình toàn hưởng thụ cảm giác anh mang đến.
Nhưng rồi cậu quyết định ngồi dậy, cởi đi chiếc khăn đang choàng trên người anh. Cậu bật máy nhạc, mở bài "Earned It".
Nhạc bắt đầu vang lên.
Cậu trở lại trước mặt anh, đem thức ăn dọn xuống sàn nhà. Cậu vuốt ve mặt anh, vuốt xuống từng tất da thịt trên người anh, cậu cầm lấy tính khí của anh vuốt từ trong ra tới đầu tính khí.
"...Chết tiệt!... Em!.... Em!..."
Đây là lần đầu tiên anh nói tục trước mặt cậu, anh hoảng loạn nhìn Trừng Trừng nhút nhát rụt rè của anh.
Em ấy học chuyện này ở đâu? anh chỉ là đang trêu chọc cậu thôi! Không ngờ lại được xem một màng kɧıêυ ҡɧí©ɧ dâʍ đãиɠ đến như vậy.
"Em!... Em không làm nữa."
Dụ Trừng ngưng lại mọi hành động.
"Bảo bối! Tiếp tục làm cho anh xem!"
Cậu quỳ xuống, đem hai chân anh mở lớn, khom người ngậm lấy tính khí của anh vào trong miệng. Cậu liếʍ vòng quanh đại qυყ đầυ, đặt đầu lưỡi ngay khe đầu tính khí mà đưa qua đưa lại, tay kia của cậu mân mê hai khỏa phía dưới.
Sau khi chơi đến lỗ nhỏ trên đại qυყ đầυ rỉ ra nước trong suốt, cậu bắt đầu phun ra nuốt vào tính khí của anh trong miệng mình.
Miệng cậu nuốt tính khí anh một cách khó khăn, càng ngày tính khí anh càng trướng to, gân xanh nổi cộm lên.
Anh bắt đầu thở dốc theo tiếng nhạc, đầu anh ngã ra sau ghế hưởng thụ.
"Hừm!... Bảo bối!... Sâu nữa... Mυ'ŧ mạnh nữa...Ừm... Ngoan!"
Dụ Trừng ngoan ngoãn nghe theo anh, cậu mυ'ŧ thật mạnh, đưa tính khí thật sâu vào trong cuống họng rồi kéo ra tới ngoài cửa miệng dùng răng chạm nhẹ lên qυყ đầυ.
Bác sĩ Dương nhìn hình ảnh dưới thân mà điên cuồng khát vọng.
"Hừm.... A!.... Sướиɠ!... Thoải mái... Bảo bối ngoan.. Ừm... Mυ'ŧ nhanh một chút..."
Dụ Trừng cảm thấy cơ miệng tê dại, cũng bắt đầu hô hấp khó khăn, tính khí của anh cũng ngày càng trướng to.
"Nhanh chút nữa! Bảo bối... Bà xã! ...Aaa!..."
Bác sĩ Dương không kiềm chế được mà ra vào trong khoang miệng ấm nóng.
Chẳng bao lâu anh không kiểm soát được mà bắn ngay trong miệng cậu.
Dụ Trừng ho khan thật nhiều khi đột ngột bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong miệng, mà đầu cậu vẫn bị anh kiềm chế chưa buông. Số tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra không được cậu đành phải đành nuốt xuống mới có thể thở được.
Sau khi nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙, cảm giác mùi vị cũng không ghê gớm gì lắm, chỉ có một mùi vị đặc trưng nam tính, còn lại cậu cậu cũng không biết phải nói như thế nào.
Bác sĩ Dương từ trong cao trào dần lấy lại tinh thần, vội kéo Dụ Trừng còn bị anh kiềm hãm lên ngồi lên đùi anh.
"Anh xin lỗi! Lúc nãy anh không kiểm soát được."
Anh hôn lên môi cậu vẫn còn đang dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh. Đưa đầu lưỡi mình vào trong khoang miệng cậu, mυ'ŧ đi tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trong miệng cậu hết một lượt mới rời đi.
"Ông xã!..." Dụ Trừng đỏ mặt kêu anh.
"Hửm?"
"Em muốn! Nơi này rất muốn!"
Cậu vừa nói vừa nắm tay anh đặt ngay cúc huyệt.
"Mau cho em! Ông xã!..."
"Được! Anh sẽ bù đắp cho em."
Anh đưa tính khí đến đầu miệng cúc huyệt, miệng cúc huyệt chảy ra một luồng dâʍ ɖị©ɧ như chứng minh nó có bao nhiêu khát vọng anh.
Tính khí anh thẳng tắp đâm vào cúc huyệt. Thân thể Dụ Trừng run rẩy. Trong đầu cậu không còn gì khác ngoài tính khí của anh sắp thỏa mãn được khoái hoạt mà cậu mong muốn.
Cậu nuốt toàn bộ tính khí của anh vào trong, mυ'ŧ thật chặt tính khí, mong anh và tính khí dùng lực đem cậu tàn nhẫn mà thao một lần cho thoải mái.
Nhưng anh lại không làm theo mong muốn cậu đang suy nghĩ. Anh chôn sâu tính khí vào trong rồi lại bất động trong đó. Anh lại đi xoa hai đầṳ ѵú đang chảy sữa phía trước của cậu. Cậu lắc đầu nói:
"Không phải... Phía dưới ...Là phía dưới...Ông xã!..."
Tay cậu nắm lấy tay anh ấn lại nụ hoa, đem ép lõm xuống, hai vυ' mềm mại bị ép tới căng tròn, sữa chảy ra dính ướt tay của cả hai.
Truyện chỉ được đăng tại s1apihd.com Risa1705.
"Bảo bối phải nói rõ ràng anh mới biết a?"
Anh biết rõ cậu đang muốn gì, nhưng anh vẫn muốn xem thử lá gan của cậu hôm nay to đến cỡ nào.
Cậu không nhịn được nữa, cầm lấy tay anh ở trước ngực, dời tới phía sau hai cánh mông nói:
"Muốn .... Muốn tính khí của ông xã.... Muốn ông xã chơi em.... Chơi thật sung sướиɠ.... Muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã.... bắn vào... Bắn đầy cúc huyệt của em... Cho em ăn no..."
Tinh khí của anh trong cơ thể cậu đột nhiên trướng lớn, đem vách thịt mở càng lớn như một cự pháo chọc sâu vào trong, anh nói:
"Ông xã sẽ bắn đầy vào tiểu huyệt của bảo bối, bảo bối phải giữ lấy một giọt cũng không cho chảy ra ngoài, nuốt hết như bảo bối vừa nuốt lúc nãy, được không???"
Cậu gật đầu, cả người run run ôm lấy cổ anh, anh bế cậu lên trong tư thế tính khí còn nằm bên trong tiểu huyệt của cậu đi về phía giường, cho cậu nằm xuống.
Anh mở hai chân cậu ra, đầu gối áp đến trước ngực, tạo thành một chữ M, phía dưới cúc huyệt vừa khớp mà bao lấy tính khí anh.
Anh bắt đầu đưa đẩy tính khí từ từ ma sát ngoài miệng huyệt, sau lại thật nhanh thật mạnh ra vào, đâm chọc vào điểm mẫn cảm ở sâu bên trong cậu.
Cứ như vậy, anh từ từ đưa tính khí ra gần bên ngoài cửa huyệt, lại thật nhanh thật mạnh mà thúc sâu vào.
Cậu như phát điên với kiểu chơi như vậy của anh, mỗi lần như vậy cậu lại rêи ɾỉ càng thêm lớn tiếng.
"A!... Chết mất.... Đau!... Sướиɠ quá!... "
Dương Tấn Hoài cũng bị tiếng hét này kích động, lực eo mà điên cuồng lay động, thật nhanh đánh xuyên vào.
Dụ Trừng cũng bắt đầu lấy hai tay mình bóp lấy hai đầu ngực, cậu sảng khoái đến hai chân đều run rẩy.
Động tác mạnh làm giường mất đi cân bằng rung chuyển, phía trên phát ra tiếng kẻo kẹt của thanh giường.
Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra, cậu nâng mông mình lên để anh thuận lợi điên cuồng mà thao cậu. Hiện tại âm thanh hai người bây giờ nghe được chỉ còn tiếng rêи ɾỉ và thở dốc của cả hai, cùng tiếng va chạm của hai cánh mông khi bị tính khí cực lớn ra ra vào vào.
Âm nhạc không còn, giờ chỉ còn anh thanh của dâʍ ɭσạи, của ái tình .
"Ừm... Không được... Quá nhanh... ông xã làm em chết mất... a a a..."
"Aa a... Không được...Muốn bắn... "
"Ông xã dùng lực... aa... Thật là mạnh a .... làm em sướиɠ..... muốn chết... A a a...."
Dụ Trừng xoa xoa đầṳ ѵú của mình càng ngày càng dùng sức.
Tiểu huyệt không chịu nổi khi bị tính khí mạnh mẽ nhanh chóng đánh vào, bắp đùi run lên, bụng dưới, tính khí của cậu cũng đung đưa từng cái.
Cao trào đến, cậu ưỡn thẳng lưng, tính khí cậu vung vẩy bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắn đến nỗi văng đến dính cả trên bụng bác sĩ Dương.
"A!.... Bắn... Bắn.... Ông xã!.... Sướиɠ... Sướиɠ quá.... "
Cậu đã bắn còn anh thì chưa. Hai tay anh nắm chặt lấy eo của cậu, hạ thể cuồng mãnh mà luật động điên cuồng, tinh quan buông lỏng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu bên trong cúc huyệt.
Truyện chỉ được đăng tại s1apihd.com Risa1705!
"Bảo bối! Thật tuyệt vời!" Anh cúi người xuống ôm cậu, hôn liếʍ mặt cậu.
"Một lần nữa! Bảo bối!"
Anh kéo người cậu dậy, để cậu nhoài người lên tường, anh đứng ở phía sau cậu nhấc một chân của cậu lên, cả người cậu tựa vào người anh.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh theo động tác kéo chân lên cao của Dụ Trừng mà chảy ra.
Anh bắt đầu luật động, tính khí của anh nhanh chóng cương cứng đứng thẳng, một tay ôm eo cậu, một tay nắm giữ chân cậu, tính khí ở trong cúc huyệt mãnh liệt ra vào, khiến vách tường thịt càng ngày càng nóng rực tê dại.
"A... Sướиɠ quá... Ông xã! ... Thật thích... A a..."
Đầu ngực run run theo những cú thúc mạnh mẽ. Hai tay cậu áp vào tường, những cú thúc đem cậu làm đến sảng khoái mà uốn éo mông, phát ra tiếng rêи ɾỉ động lòng người.
"A!... Ông xã!.... Em chết mất..... Sướиɠ... Tê... Dâʍ đãиɠ quá rồi.... Aaaaaa..."
Cậu bắn tinh lần hai. Sau hai lần bắn tinh cậu có chút thất thần, anh buông chân ra cậu ra. Chân cậu tê không đứng được, anh ôm mông cậu đem người nâng lên. Cậu co rút cúc huyệt, không ngừng mυ'ŧ tính khí của Dương Tấn Hoài vào.
Anh cảm giác thoải mái vô cùng, anh tiếp tục mạnh mẽ mà thúc sâu, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ hai bắn thẳng vào nơi sâu nhất trong cúc huyệt.
Dụ Trừng thỏa mãn mà liếʍ liếʍ môi, căng chặt miệng huyệt không cho anh rút ra, mà anh cũng không có ý định rút ra.
Anh ôm cậu đi về phía giường, từ từ mà cùng nằm xuống kéo chăn đắp lên cơ thể xích͙ ɭõa của cả hai, cùng nhau hưởng thụ tìиɧ ɖu͙© điên cuồng vừa đi qua.
Còn chuyện cậu làm sao biết được cách quyến rũ anh như vậy thì để sau hãy nói tiếp. Bây giờ hưởng thụ bảo bối gan to này đã.
- Hết chương 51 -