Ông Chồng Lớn Tuổi

Chương 47: (H++) Chảy sữa!!!

Beep beep CẢNH BÁO 18++ (tiêu để đã nói lên tất cả :'> vâng. Sản Nhũ đấy)

Bắn xong anh vẫn chưa hoàn toàn nhuyễn xuống, rất có phân lượng mà ở trong thân thể cậu, cậu nhẹ nhàng kẹp chặt một chút, mang theo giọng mũi nói rằng:

"Không muốn rút... Ách...em còn muốn... muốn anh..."

Anh vỗ vỗ mông cậu:

"Em nằm xuống trước nghỉ ngơi một lát."

Tính khí lần thứ hai đã cương lên, thời gian làʍ t̠ìиɦ của hai người không kìm chế được, sắp đem cúc huyệt ma sát đến phát hỏa. Nơi cúc huyệt càng thao càng chặt, đâm một cái đến nơi sâu nhất, làm cậu tê dại không thôi.

Anh đổi tư thế cho cậu ngồi lên tính khí của anh, lưng cậu dán vào cơ ngực anh. Tư thế hai người làʍ t̠ìиɦ nằm gọn trong chiếc gương đối diện, cậu bị anh đâm đến biểu tình mơ hồ, cúc huyệt chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, mà lỗ nhỏ trên tiểu qυყ đầυ của cậu cũng không ngừng tràn ra chất lỏng trắng đυ.c.

Nhìn quang cảnh dâʍ ɭσạи trong gương càng làm cho anh có chút rối tung lên không khống chế được liền tăng nhanh tốc độ ở bên trong Dụ Trừng mà điên cuồng ra vào.

"Ư... Tê quá ... Aa... ông xã... anh chậm một chút... Ách... Cúc huyệt rất tê...ách... Aaa..."

Bác sĩ Dương lúc này ở cúc huyệt bắt đầu không để ý mà làm hai người đều sảng khoái đến mức tận cùng mới tốt.

"Aa... sướиɠ quá... Thật tuyệt..."

Dụ Trừng theo tiết tấu ra vào của anh mà co rút lại cúc huyệt, thoải mái hô lên. Bác sĩ Dương cúi xuống, dán vào lỗ tai đỏ bừng của cậu nói:

"Trừng Trừng bảo bối! Anh yêu em!"

Một ngày này hai người làm đến hai lần, nghỉ ngơi khỏe mới trả phòng trở về nhà.

Lúc trước vì sợ ảnh hưởng thai nhi nên hai người cố nhịn, giờ qua thời kỳ nguy hiểm, bác sĩ Dương liền tối tối cày cày Dụ Trừng một lần.

Đừng chuyển ver. Làm ơn!

Bác sĩ Dương lấy cớ sợ Dụ Trừng căng trướng ngực mà tối tối lại massage ngực, lại mυ'ŧ mυ'ŧ núʍ ѵú cậu để phòng ngừa căng tức ngực cho Dụ Trừng.

Gần đây phần ngực được anh massage có phần lớn hơn, mềm mại hơn. Hai đầṳ ѵú được mυ'ŧ mà hồng hào, đỏ hồng như nụ cà bi.

Mỗi lần làm như vậy anh đều ảo tưởng sẽ có ngày anh mυ'ŧ được sữa của cậu, chứ không phải hư không nữa.

Nhìn mong ước của anh, cậu đành lên mạng tìm hiểu làm thế nào để có sữa.

(๑¯ω¯๑)

Sau khi tìm hiểu kỹ lưỡng cậu liền ghi giấy cho dì giúp việc mua về. Mỗi bữa cơm trưa, trên bàn đều xuất hiện mấy món như giò heo, đậu nành, đậu phộng, cá trích, đu đủ những thứ thực phẩm kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyến sữa theo lời dặn của Dụ Trừng.

Buổi chiều bác sĩ Dương có gọi điện về bảo hôm nay có ca mổ khẩn cấp sẽ về trễ, dặn cậu ăn cơm trước rồi đi ngủ.

Dụ Trừng tắm rửa xong, liền trèo lên giường mái tóc đen ẩm ướt ôm dính vào gương mặt khiến cho làn da càng thêm trắng nõn.

Từ lúc không còn nôn nghén gương mặt cậu đã đầy đặn hơn, hai má bầu bĩnh. Có lẽ là vừa tắm rửa xong nên rất sảng khoái, cậu hơi híp híp mắt dựa vào cái gối kê ở đầu giường, toàn thân toát ra vẻ biếng nhác nhưng lại mê người đến không nói nên lời, khiến cho Dương Tấn Hoài vừa tắm vào đến cửa liền xuân tâm đại động.

Truyện chỉ được đăng tại s1apihd.com Risa1705 (đã edit lại).

Anh liền bước đến bên giường ôm lấy cậu, bàn tay to luồn vào trong vạt áo, từ bên eo một đường sờ đến cái bụng đã nhô nhô lên cao của Dụ Trừng.

"Anh mặc áo ngủ vào, trời trở lạnh rồi." Cậu nhắc nhở anh.

Mỗi ngày đi làm về, anh đều tắm phòng tắm ngoài phòng khách mới vào phòng ngủ, vì sợ cậu ngửi được mùi thuốc khử trùng sẽ bị khó chịu mà lại tiếp tục nôn nghén.

Anh thuận thế liền ôm lấy cậu, nói:

"Bảo bối! Hôm nay hai bảo bảo có đạp em nhiều không, ngực có bị trướng đau không?"

"Anh! Ngực em đau...đau nhiều hơn hôm qua nữa."

(づ ̄ ³ ̄)づ

Dụ Trừng bị trướng ngực từ buổi chiều, nhưng vẫn cố nhịn chờ anh về.

"Để anh giúp em."

Bác sĩ Dương cúi đầu vén áo cậu lên ngậm lấy đầṳ ѵú mà liếʍ mυ'ŧ.

"...Mạnh chút... ưʍ... ông xã mạnh chút nữa..."

Cậu cảm thấy anh mυ'ŧ như vậy không đủ. Anh mυ'ŧ mạnh hơn theo yêu cầu của cậu. Nụ hoa còn lại anh dùng tay vân vê để giảm bớt trướng đau.

"A!... thật sướиɠ... thoải mái...aaaa "

Tay cậu ôm lấy tóc anh, đè về phía  ngực cậu. Bác sĩ Dương tận tình mυ'ŧ liếʍ núʍ ѵú giúp bà xã thoải mái, mυ'ŧ đầṳ ѵú bên phải xong anh chuyển sang mυ'ŧ đầṳ ѵú bên trái.

Dụ Trừng thoải mái đến mơ màng, nhưng cậu chợt cảm giác ngực phải đang có dịch nước tiết ra, cậu lắp bắp nói:

"Anh!...Vυ'... Vυ' đang tiết dịch... dịch nước..."

Anh nghe cậu nói liền quay sang nhìn núʍ ѵú đang có nước đọng ngay đầu núʍ ѵú, anh đưa miệng vào mυ'ŧ.

"Dịch sữa...là dịch sữa?!!"

(⊙.⊙)

"Thật! Thật là dịch sữa!"

⊙_⊙

Hai mắt mở to kinh ngạc nhìn.

"Đúng!"

Buông ra nụ hoa bị mυ'ŧ đến đỏ sẫm, mặt trên vẫn còn một ít nhũ dịch màu trắng, đọng lại trên nụ hoa đỏ tươi.

"Ưʍ... Ông xã!... Đầṳ ѵú bên này vẫn chưa mυ'ŧ ..."

Anh vươn lưỡi ra liếʍ cắn, ngậm lấy nụ hoa vẫn chưa được chăm sóc vào miệng. Hai bên núʍ ѵú đều được anh chăm sóc, cậu cảm thấy càng ngày thân thể càng nóng hơn.

"A...ha... Ông xã...dùng lực mυ'ŧ... Trướng quá..."

Cậu cảm thấy hơi ngưa ngứa, muốn anh hung hăng mυ'ŧ liếʍ.

"A a... Thoải mái quá... Còn muốn... A..."

Đầṳ ѵú bên trái cuối cùng cũng tiết ra dịch sữa.

"Muốn nếm thử không bảo bối?"

Anh nói xong liền ngậm lấy sữa vừa mới chảy ra hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu.

Nhất thời hương vị sữa tràn ngập trong khoang miệng của cả hai. Cảm giác thơm nồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh của hai người.

- Hết chương 47 -