"Nhất Đại, lẽ nào ngươi không nhớ thân thể của ta sao?" Thượng Quan Việt nhàn nhạt cười, nới lỏng cà vạt, kéo nút áo khoác ngoài tây trang ra.
Vương Nhất Đại híp mắt một cái, bình tĩnh nhìn Thượng Quan Việt trình diễn một màn cởϊ qυầи áo ở trước mặt hắn.
Thượng Quan Việt dùng động tác cực kỳ ưu nhã cởi sạch hết nửa người dưới, sau đó, chân dài móc qua, trực tiếp ngồi trên đùi Vương Nhất Đại.
Hắn lục lọi bên trong xe một lúc lâu mới tìm được một bình bôi trơn, đổ ra một ít ở trên tay, sau đó nâng lên cái mông, đem bàn tay dính chất bôi trơn đưa ra phía sau, cặp mắt lại rất bình tĩnh nhìn Vương Nhất Đại, thỉnh thoảng lộ vài tiếng thấp thở gấp trong cổ họng.
Vương Nhất Đại nhìn gương mặt người nam nhân trước mắt đã bớt một phần ngây ngô khi còn học đại học, thay vào đó là sự thành thục ưu nhã, ngũ quan càng thêm khắc sâu, khuôn mặt lúc không cười cũng tràn đầy vẻ cao ngạo cùng lạnh lùng.
Nhưng một người kiêu ngạo như vậy, lại hết lần này tới lần khác dùng phương thức hèn mọn này đi khơi gợi sự hứng thú của bản thân một lần lại một lần.
"Nhất Đại, ta sẽ khiến ngươi... Một lần nữa nhớ lại thân thể của ta..." Hậu huyệt của Thượng Quan Việt đã lâu chưa được thương yêu qua nên hai ngón tay khi khuếch trương cũng có chút khó khăn, phải mất một lát sau mới bắt đầu có chút vội vàng kéo khóa quần của Vương Nhất Đại, móc căn cự vật đang ngủ say kia ra.
Thượng Quan Việt nhìn biểu tình không chút dao động của Vương Nhất Đại, có chút bi thương, nhưng vẫn cố nén nỗi đau xót trong lòng, cúi đầu, vứt bỏ tự tôn, ngậm tính khí của Vương Nhất Đại vào miệng.
Thượng Quan Việt cố gắng đem cự vật thật lớn kia chậm rãi nuốt vào trong miệng, nghe được tiếng thở dài thoải mái của Vương Nhất Đại, dần dần lớn mật lên, hai tay khẽ chơi đùa hai quả bóng dưới tính khí, đầu lưỡi nhẹ liếʍ liếʍ lên.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của hắn khi liếʍ láp JB của bản thân, Vương Nhất Đại rất kinh ngạc, mặc dù kỹ thuật không quá thành thạo, nhưng vẫn khá thoải mái, tay hắn vô thức đặt trên gáy Thượng Quan Việt, vuốt đầu hắn mang ý cổ vũ.
Thượng Quan Việt cảm nhận được Vương Nhất Đại đã dần dần thả lỏng người, âm thầm vui vẻ, lại làm mấy lần nuốt sâu vào cho đến khi tính khí đã phồng lên thật lớn, hơn nữa còn hiện lên vài sợi gân xanh dữ tợn, lúc này mới buông lỏng miệng.
Vương Nhất Đại mở mắt, nhìn Thượng Quan Việt cầm bình bôi trơn, đổ ra một chút ở trên tính khí của hắn, sau đó, mở hai chân ra, ngồi xuống.
"A..." Dù sao hậu huyệt cũng đã mấy năm chưa từng được sử dụng với mục đích này, hơn nữa tính khí của Vương Nhất Đại thực sự quá lớn, Thượng Quan Việt mới vừa ngồi vào phân nửa đã đau đến không dám tiếp tục, chân run run.
Tiếng cười nhẹ của Vương Nhất Đại vang vọng trong xe, hắn đưa tay đặt trên eo Thượng Quan Việt nói, "Sao rồi, trình độ của ngươi cũng chỉ đến thế này thôi sao, không dám tiếp tục?" Vương Nhất Đại mặc dù đang cười, nhưng trong ánh mắt lại không có bất kỳ ý cười nào, hắn dùng lực tay mạnh một chút, trực tiếp đem thân thể Thượng Quan Việt ấn xuống.
"A..." Thượng Quan Việt kêu lên một tiếng, có loại cảm giác đau đớn như thể thân thể vừa bị một vật cứng dài đâm xuyên qua trong nháy mắt. Hắn ngước đôi mắt giờ đã ướt đẫm của mình nhìn khuôn mặt đang cười nhạt của Vương Nhất Đại, đưa tay muốn sờ, lại bị hắn tránh ra, hiện tại hắn không chỉ cảm thấy thân thể đau mà ngay cả tâm cũng bị xoắn lại.
"Nhất Đại, ta yêu ngươi" Thượng Quan Việt không buông tha đem nửa người trên dán ở trên người Vương Nhất Đại, hai tay ôm chặt lấy cổ của hắn, âm thanh càng run rẩy dữ dội hơn.
Nghe được ba chữ này, bàn tay của Vương Nhất Đại đang nắm eo hắn cũng dần dần tăng lực, đến cười nhạt cũng không thể tiếp tục được, sắc mặt hắn lại biến âm trầm.
Hắn tháo chiếc áo sơmi sang trọng bên trong tây trang, lộ ra làn da màu tiểu mạch rắn chắc, tây trang bên ngoài cũng bị hắn lột rơi xuống bả vai, một bên di chuyển hạ thân, một bên gặm cắn xương quai xanh đẹp đẽ của hắn.
"Ưm a... Nhất Đại... Nhất Đại..." Thượng Quan Việt cố nhịn đau, tùy ý Vương Nhất Đại ra vào liên tục ở bên trong, tiểu huyệt của hắn tê dại, những nụ hôn ấm nóng không ngừng rơi trên mặt hắn, trên môi hắn, giọng rên cũng biến thành điềm đạm đáng yêu.
Bởi vì lúc trước đã có mở rộng qua, cộng thêm tác dụng của dịch bôi trơn, nên khi đâm vào cũng không quá khó khăn, Vương Nhất Đại buông tha phần xương quai xanh đã bị cắn đến chảy máu của Thượng Quan Việt, tiếp tục chiến đấu ở nơi chiến trường khác là đầṳ ѵú đỏ thẫm, không ngừng ngậm chặt rồi ép vào.
Đầṳ ѵú của Thượng Quan luôn luôn nhạy cảm, vừa bị Vương Nhất Đại cắn như vậy, ánh mắt hắn đã có chút mê ly, thân thể run rẩy, giật giật l*иg ngực không ngừng, càng thuận tiện cho Vương Nhất Đại gặm cắn, mỗi khi hậu huyệt bị cắm vào đều phát ra tiếng "phụt phụt" vang dội, âm thanh lúc bị vỗ vào mông cũng thanh thúy động lòng người.
"Thật lớn..." Thượng Quan Việt thở gấp liên tục, một bên chậm rãi thích ứng với động tác của Nhất Đại, hậu huyệt phía sau đau đến tê dại, cái loại cảm giác tê dại đã lâu chậm rãi truyền đến.
Vương Nhất Đại nắm chặt tay ở trên cái mông của Thượng Quan Việt, không chút nào thương hoa tiếc ngọc dùng sức chà xát nhào nặn ra hai bên, ngón trỏ chậm rãi xoa bóp vài cái trên miệng huyệt bị tính khí banh to ra đến không thấy một chút nếp nhăn.
"Ưʍ... Ngứa..." Thượng Quan dần dần cảm thấy có chút khác thường, gương mặt vốn tái nhợt cũng dần dần hồng hào, tay nhẹ nhàng vuốt ve vai Vương Nhất Đại.
Vương Nhất Đại đong đưa phần eo, hạ thân giống như cái môtơ tự động hướng vào trong miệng huyệt đâm đến cả người Thượng Quan Việt bị nảy lên không trung, nhiều lần thiếu chút nữa là bị đυ.ng vào trần xe, cái mông bị đυ.ng đến run rẩy kịch liệt, miệng huyệt lại càng bị đỏ tươi một mảng, chất bôi trơn bị xô đẩy thành bọt biển mỗi khi cắm vào liền bị vẩy ra, hình ảnh lúc đó lại càng dâʍ đãиɠ tột cùng.
"A... Nhất Đại, thật thoải mái..." Thượng Quan Việt cũng không còn giống như trước như cố gắng nhẫn nại không dán gọi, giờ đây trong miệng hắn phát ra từng đợt rêи ɾỉ lúc thấp lúc cao, sắc mặt ửng hồng, môi run rẩy kịch liệt.
Vương Nhất Đại đem Thượng Quan đẩy ra phía sau, đặt tay hắn trên đầu gối để tự chống đỡ bản thân, một tay khác dùng lực mạnh chà xát xoa trơn phần ngực mềm mịn, một tay dò xét chỗ nối liền giữa hai người bị phơi bày ở trước mắt, kèm theo mỗi lần cắm rút là sự vuốt ve chỗ nhạy cảm giữa khe mông cùng hai quả bóng nhỏ đung đưa liên tục của Thuợng Quan Việt.
Thượng Quan thoải mái đến căng chặt cả người, thân thể trần trụi gợi cảm không chút nào che giấu cứ như vậy mở rộng ở trước mắt Vương Nhất Đại, nửa người trên sót chút quần áo ngược lại còn có vẻ đẹp cấm dục, động tác va chạm của Vương Nhất Đại cũng hung hăng đột ngột, cúc huyệt ướt đến lợi hại, mỗi lần cắm rút cũng phi thường trơn tru, giữa hai bên mông lại càng ẩm ướt.
"A a... Điểm đó..." Thượng Quan bỗng nhiên trợn to mắt, thân thể rướn lên bắn tinh về phía trước, đầu ngón chân đều sướиɠ đến cuộn mình lại, Vương Nhất Đại men theo trí nhớ tìm được điểm kia, rất nhanh liền tiến công mãnh liệt.
Thượng Quan nắm chặt đầu gối Vương Nhất Đại, cái mông nhẹ lay động, phối hợp với tính khí đang không ngừng xỏ xuyên qua cơ thể hắn khiến hắn dục tiên dục tử. Hai mắt nhắm nghiền, không hề cố kỵ kêu to.
"Đúng là tên dâʍ đãиɠ" Vương Nhất Đại châm biếm cười, ngón tay vân vê đầṳ ѵú cứng như đá, thỉnh thoảng còn lôi kéo vài cái.
"A... Bởi vì ta yêu ngươi... Nhất Đại... Chúng ta... A...Lại bắt đầu một lần nữa có được hay không..." Thượng Quan ngửa đầu, gần như mất kiểm soát kêu lên không ngừng, cùng lúc, nội bích mềm mại bị cắm vào đến cao trào, sảng khoái được khó tin.
Vương Nhất Đại không trả lời, chỉ là gia tăng lực độ, xe vì sự vận động kịch liệt của hai người làm cho cũng có chút run run, may mà vùng hoang vu dã ngoại không ai đi ngang qua, bằng không đã sớm bị mọi người vây xem.
"Muốn bắn, ưm a... Nhất Đại... A a!" Tiếng kêu khàn khàn bỗng vang to lên, Thượng Quan Việt côn ŧᏂịŧ cũng ngẩng cao đầu, lúc ẩn lúc hiện ở trong quá trình cắm rút, không ngựng vỗ vào bụng của bản thân, đỉnh đầu đáng thương khẽ phun ra vài cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙. Hắn có chút thất thần khẽ mất đà ngả người về phía sau rồi bị Vương Nhất Đại tiếp được.
Vương Nhất Đại đem chỗ ngồi chỉnh ngã hoàn toàn ra sau, bản thân nằm xuống, biến thành tư thế Thượng Quan nữa nằm sấp nữa ngồi ở trên người hắn, hạ thân hai người vẫn kết nối như trước chặt chẽ.
Lột sạch y phục của hắn, Vương Nhất Đại nắm cái mông của Thượng Quan Việt, kéo hai đùi hắn ra, đưa JB thật lớn của bản thân lần lượt đâm vào, Thượng Quan mở miệng khàn khàn kêu lên vài tiếng, không phát ra được tiếng, thân thể mềm mại đung đưa, tùy ý Vương Nhất Đại xỏ xuyên qua hậu huyệt bị thao đến chảy nước của bản thân.
Vương Nhất Đại bỗng nảy sinh chút tâm ác độc đem người nam nhân trên mình thao đến hai mắt thất thần, hoàn toàn mất đi dáng vẻ ngày thường tao nhã cùng trầm ổn, tính khí to lớn liên tục cắm vào rút ra, khi rút ra còn mang theo đỏ tươi mị thịt, thân thể kịch liệt va chạm, thân thể thon dài bất lực nương theo động tác của người phía dưới mà chuyển động, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy sự mê luyến, đôi môi đỏ au liên tục gào thét tên của Vương Nhất Đại.
Dù đã thay đổi rất nhiều tư thế, Vương Nhất Đại cũng không biết mệt mỏi thao Thượng Quan Việt, mãi đến khi đối phương đến bắn cũng không bắn ra được một giọt nào, mới hài lòng rút ra JB, qua loa bắn trên bụng hắn.
Thượng Quan Việt một bên nỉ non tên Vương Nhất Đại, một bên nắm chặt tay hắn, thoáng chốc liền ngủ mê man.
Vương Nhất Đại nhìn gương mặt hắn lúc ngủ, hồi lâu, chậm rãi rút tay về.
-------
Xin lỗi mọi người vì đã lặn lâu (╥_╥)