Vương Nhất Đại

Chương 8: ᒪàʍ Ŧìиɦ trong phòng học (2)

Tay Vương Nhất Đại đặt trên chiếc cổ trắng ngần của Lâm Tư Hàn, lòng bàn tay chậm rãi lướt qua từng tấc da thịt, Lâm Tư Hàn ngứa cổ nhịn không được muốn đứng lên, cố hết sức muốn làm rớt bàn tay khiến hắn khó chịu kia, Vương Nhất Đại chợt lên tiếng, "Im lặng, câm miệng tự học." Thanh âm của hắn hết sức bình tĩnh, hoàn toàn nhìn không ra đây là người đang làm chuyện xấu xa dưới bàn.

Bỗng nhiên, ngay cả tiếng nói chuyện rất nhỏ cũng biến mất, trong phòng học yên tĩnh đến đáng sợ chỉ có tiếng lẩm nhẩm đọc sách, lúc này Lâm Tư Hàn càng thêm không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng thân thể cao to của hắn luôn luôn bị đè thấp, cả người bị hạn chế ở trong không gian nho nhỏ, một lúc sau, đầu gối liền không chịu nổi. Hơn nữa cái bàn tay trên cổ kia luôn luôn quấy rầy hắn, khiến thần kinh hắn căng thẳng cao độ mấy lần thiếu chút nữa là hỏng chuyện.

Hai tay của Vương Nhất Đại theo cổ của Lâm Tư Hàn trượt xuống bả vai, cởi bỏ bộ đồng phục học sinh vốn lỏng lẻo sắp rớt ở trên người cậu, hai điểm đỏ tươi còn chưa rút xuống trên ngực Lâm Tư Hàn bị hai ngón tay của Vương Nhất Đại nắm cùng lúc, đầu ngón tay ở trên đầṳ ѵú nhẹ nhàng xoay tròn, thân thể cậu nhẹ run rẩy, âm thanh còn chưa kịp phát ra, liền bị Vương Nhất Đại che miệng lại, khuôn mặt trong nháy mắt ngượng đến đỏ bừng, đành bất mãn trừng mắt để cho Vương Nhất Đại khiến mình xấu mặt.

Vương Nhất Đại cười cười, cố ý nhích người vào bên trong ngồi một chút, dùng lưng ghế dựa hoàn toàn che khuất nửa người dưới của bản thân. Lâm Tư Hàn vì đằng sau bị chiếm không gian đành phải quỳ, hơn nửa người trên đều nằm sấp ở trên chân Vương Nhất Đại, hai cái tay đặt ở hai bắp đùi cường tráng thẳng tắp của hắn, đầu vì tránh đυ.ng tới bục giảng chỉ có thể để lên chỗ khiến hắn xấu hổ kia.

Vương Nhất Đại cúi đầu nhìn dáng dấp gần như phát cuồng của cậu, hai chân đùa dai kẹp lấy thân thể của Lâm Tư Hàn.

Lâm Tư Hàn lập tức nhào tới trên đùi Vương Nhất Đại, miệng vô tình chôn vào chỗ gồ lên kia, hơi thở nam giới mãnh liệt trong nháy mắt đập vào mặt, hắn muốn ngẩng đầu, lại bị vững vàng nhấn ở chỗ đó, môi hoàn toàn đặt trên JB của Vương Nhất Đại, chỗ kia thậm chí đã bắt đầu ngày càng căng, càng ngày càng cứng rắn, khiến hắn mặt đỏ tới mang tai.

Vị trí này quả thực có thể đối với Lâm Tư Hàn muốn làm gì thì làm, Vương Nhất Đại cũng tự hiểu nên làm gì, hai tay đưa đến phần quần đã cởi nửa, lộ ra khe mông mê người, dọc theo rãnh, càng hướng sâu vào bên trong thăm dò, cách qυầи ɭóŧ bóp chặt cánh mông đầy thịt kia, nhẹ nắn bóp hai bên mông, cảm thụ xúc cảm tuyệt diệu.

Lâm Tư Hàn gần như kêu thành tiếng, theo bản năng càng thêm kề sát người vào giữa hai chân của Vương Nhất Đại, đũng quần nhô cao chống ở môi của hắn, da thịt trực tiếp ma sát với vải thô khiến hắn có chút đau.

Bàn tay trên mông hắn càng ngày càng lộng hành, Lâm Tư Hàn tận lực đem tiếng thở đè xuống mức thấp nhất, mãi đến khi tiểu huyệt vẫn còn ở mơ hồ đau bị ngón tay chai sần chậm rãi ma sát, lúc này mới bất lực bắt lại cánh tay của Vương Nhất Đại, cầu xin nhìn hắn, mở miệng cầu xin: "Thầy, thầy..." Loại tư thái có thể bị phơi bày ở ánh mắt của mọi người bất cứ lúc nào này khiến hắn vừa thấy sợ hãi lại xen lẫn kɧoáı ©ảʍ, làm hắn như muốn khóc ra thành tiếng.

Vương Nhất Đại thu tay về, cũng thu hồi nụ cười, chỉ vào chỗ gồ lên giữa hai chân, môi giật giật, làm ra mấy cái khẩu hình: "Ngậm."

Mắt Lâm Tư Hàn mang theo hơi nước, con ngươi do dự nhìn Vương Nhất Đại vài giây, dù còn do dự, ngón tay thon dài vẫn run rẩy kéo quần người kia ra, móc ra cự vật lớn đến dọa người, dùng hai tay cầm, nhắm mắt lại, giống như cá chết mở miệng ngậm vào.

Vương Nhất Đại hài lòng nhìn Lâm Tư Hàn chịu khó chậm rãi ngậm JB cứng rắn của bản thân, bàn tay đặt trên đỉnh đầu của hắn, bàn tay một lần lại một lần xoa mái tóc mềm mại của hắn.

Lâm Tư Hàn nỗ lực há to mồm, từng chút từng chút đem JB thật lớn ngậm vào trong miệng, mới đi vào một phần ba, hắn đã cảm thấy có chút khó chịu, vừa định lui về, cái ót lại bị Vương Nhất Đại hung hăng ấn một cái, trực tiếp đi vào hai phần ba, mùi nam tính nồng nặc mang theo ít vị tanh tanh, qυყ đầυ lập tức đè ở trong cổ họng của hắn, hắn gần như nôn khan, nơi khóe mắt cũng chảy ra vài giọt nước mắt.

Cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của bản thân được khoang miệng ẩm ướt ấm áp của Lâm Tư Hàn bao bọc, Vương Nhất Đại bắt lại tóc của hắn, đẩy đầu hắn ra vào mấy cái, môi cậu đã bị ma sát thành đỏ au. Lâm Tư Hàn cố sức mở rộng cổ họng, thuận tiện cho dươиɠ ѵậŧ không chút lưu tình ra vào, tay cẩn thận cầm phần gốc vuốt ve, đợi lực đạo trên đầu nhẹ bớt, mới miễn cưỡng lui về phía sau một chút, hắn nhìn ánh mắt khen thưởng của Vương Nhất Đại, ý thức được mình làm hắn cảm thấy thoải mái, lập tức cũng muốn nhìn một chút người nam nhân đã mất đi dáng vẻ bình thường thay vào đó là biểu cảm chân thật trong lòng.

Ý niệm này vừa mới nảy mầm, hắn nhẹ nhàng nâng đầu dươиɠ ѵậŧ lên, đầu lưỡi ở qυყ đầυ thăm dò liếʍ một chút, phát hiện cũng không thấy phản cảm lắm, lúc này mới đánh bạo một đường liếʍ lên, khẽ phát ra âm thanh nhớp nháp của nước bọt.

Vương Nhất Đại cũng cảm giác nhóc con xấu xa lại còn rất có tài năng ở phương diện này, hô hấp của hắn cũng nặng đi, chỉ có thể gõ bàn một cái nói, sau đó đợi mọi người đưa mắt nhìn sang hắn, mới mở miệng: "Hiện tại cho phép tự do thảo luận..." Dừng lại một chút, hắn nhìn xuống phía dưới bàn, Lâm Tư Hàn trợn to mắt đang nhìn mình, con ngươi nâu trong vắt mang theo đắc ý, đầu lưỡi hồng hồng dọc theo phần gốc dươиɠ ѵậŧ liếʍ liếʍ hai hòn dái, ngón tay thon dài vuốt ve lung tung, chậm rãi mở miệng ngậm vào, phát ra âm thanh chụt chụt.

"Tốt, các ngươi có thể bắt đầu rồi." Vương Nhất Đại mới vừa nói xong, trong phòng học bắt đầu có tiếng thảo luận, nhưng cũng không ai dám nói vào trọng tâm câu chuyện. Ngôn Lạc nhìn thầy Vương có chút khác thường, có chút không yên lòng.

Vương Nhất Đại thoải mái thở dài một hơi, nhìn Lâm Tư Hàn khỏa thân nằm sấp lưng trên đùi hắn ngậm đến sung sướиɠ, dươиɠ ѵậŧ đã bị hắn liếʍ đến ướt nhẹp, hòn dái màu đỏ tím ở giữa đôi môi đỏ tươi của hắn thường ra vào, khuôn mặt đẹp trai mang theo ngạo khí lúc này cực kỳ mê người.

Bàn tay nhẹ vuốt ve tấm lưng trơn nhẵn của hắn, một cái tay khác lại sờ lên khuôn mặt của hắn, đầu ngón tay chuyển qua mắt hắn, Lâm Tư Hàn phun vật đang ngậm ra, khẽ nhếch môi, dịu ngoan nhắm mắt lại, lông mi thật dài dưới mắt nhẹ nhàng run rẩy.

Vương Nhất Đại đem dươиɠ ѵậŧ hướng trong miệng hắn đẩy vào, Lâm Tư Hàn cũng không có phản kháng, nhắm mắt, chậm rãi đem nó một tấc lại một tấc ngậm vào một lần nữa, đầu lưỡi ở phần gốc nhẹ nhàng liếʍ láp. Nghe tiếng học sinh ở dưới phát ra âm thanh, hắn không khống chế được nuốt nước bọt xuống cổ họng, khẽ thở ra vài tiếng tiếng thở dài cũng hoàn toàn bị mọi người xem nhẹ, Vương Nhất Đại hưởng thụ hít sâu, bàn tay to mang ý cổ vũ nắn bóp phần gáy nhạy cảm của hắn.

Đôi môi đỏ sẫm mang theo tia nước, dươиɠ ѵậŧ ra ra vào vào, có lúc cả cự vật thoát khỏi môi, phát ra âm thanh "Ba" một tiếng, Lâm Tư Hàn sẽ khẽ nuốt nước miếng, tay cầm dươиɠ ѵậŧ tiếp tục ngậm vào, Vương Nhất Đại cảm giác chỗ kia càng lúc càng lớn, lực đạo nắn bóp cũng lớn dần, Lâm Tư Hàn hiểu ý, càng ra sức phun ra nuốt vào, hơi thở ấm áp phun vào cán, khuôn mặt cũng càng ngày càng đỏ, từ trên trán chảy xuống vài giọt mồ hôi.

"Ư..." Vương Nhất Đại thở hộc một cái, dươиɠ ѵậŧ to lớn lập tức đi sâu vào chỗ sâu nhất trong miệng Lâm Tư Hàn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun mạnh ra trong họng hắn.

Lâm Tư Hàn bất ngờ không kịp đề phòng, nuốt vào hơn phân nửa, trong miệng tất cả đều là mùi vị của tϊиɧ ɖϊ©h͙, che miệng muốn nôn khan. Trong đầu một mảnh trống không, tha thiết mong chờ nhìn dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn đi xuống vẫn như cũ to dài của Vương Nhất Đại theo khóa kéo bị kéo lên biến mất ở trước mắt.

Vương Nhất Đại bình phục hô hấp, hài lòng sờ sờ đầu hắn, cố ý làm rơi cây viết, lui về phía sau cái ghế, ngồi xổm người xuống, ngón trỏ chùi đi vết dịch trắng khả nghi ở khóe miệng Lâm Tư Hàn, vừa hạ người xuống hôn hắn, khàn khàn nói, "Đúng là bé ngoan..."

Lâm Tư Hàn đầu óc choáng váng nhìn Vương Nhất Đại mới vừa hôn qua môi của mình, trắc trở nuốt nước miếng một cái, mãi đến khi Vương Nhất Đại một lần nữa ngồi trở lại chỗ ngồi, lúc này mới ý thức được bản thân vừa mới làm cái gì, nhặt áo lên, hướng bên trong bục giảng rụt một cái, trong miệng còn lưu lại mùi vị kia, hắn sờ sờ môi, vùi đầu ở giữa hai đầu gối, co lại chân di chuyển người về phía trước, đầu ngón chân để trên giày da của Vương Nhất Đại, nhẹ nhàng đυ.ng chạm, không khỏi có chút ngây ngô, gương mặt lại đỏ rực như lửa.