Lưng Kiều Tâm dán vào thang máy lạnh lẽo, phía trước là thân thể Cố Thành An nóng như lửa, băng hỏa đối nghịch. Làm cho Kiều Tâm phát ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ nhất, ngón tay hung hăng giữ bả vai Cố Thành An.
Lắc đầu cự tuyệt những trận kɧoáı ©ảʍ như mưa rền gió dữ. Nhưng địa phương kết hợp cùng Cố Thành An đang điên cuồng mυ'ŧ lấy côn th*t.
Cố Thành An kéo mông cậu lên, đùa bỡn cặp mông căng nẩy, xoa nắn thành đủ mọi hình dạng. Bỗng nhiên hung hăng tách ra hai bên,
cúc huyệt lõα ɭồ trong không khí. Cố Thành An một tay ôm eo Kiều Tâm, một tay xê dịch đến cúc huyệt dùng ngón tay xoa nắn xung quanh cúc huyệt phấn nộn.
"Ngô.... Đừng.... Muốn, muốn rớt xuống...." Kiều Tâm nhịn không được ôm lấy cổ Cố Thành An, hướng lên trên giãy giụa, phía dưới tiếp nhận đại bộ phận nóng rực đi sâu vào bên trong, mỗi một phát côn th*t như muốn từ hoa huy*t trực tiếp xỏ xuyên qua người cậu.
Kɧoáı ©ảʍ đáng sợ khiến phía dưới cậu trở nên càng ướt, hơn nữa hoa huy*t phía dưới đang mυ'ŧ chặt lấy côn th*t.
"Ân a.... Rất, rất đáng sợ... Muốn rớt xuống...."
Phía sau chỉ có một bàn tay đỡ lấy, Kiều Tâm bất an vặn vẹo, côn th*t kia lại hung hăng đỉnh sâu vào trong, nức nở ngâm nga một tiếng, "A.... Ân a.... Thật thích..... Đỉnh đến..."
"Cúc huyệt của tiểu tâm can thật xinh đẹp!"
"Vô, vô sỉ.... Ân a.... Thích, đỉnh vào trong một chút, lại, sâu một chút..... Ân a.... hoa huy*t lại bị đỉnh đến, hoa tâm thật ngứa.... Lại đỉnh sâu vào...."
"Tiểu tao hóa, này liền đỉnh đến?" Hạ thân Cố Thành An hướng lên trên đỉnh vào, tại nhục hạch phía trên nghiền vài cái liền nhìn thấy vật nhỏ của Kiều Tâm phun ra chất lỏng trong suốt.
Ngón trỏ trong hậu huyệt giảo lộng, một ra một vào, không đến một lát bên trong liền nóng ướt.
Kiều Tâm nhắm mắt khí lực toàn thân cơ hồ dựa vào trên người Cố Thành An, theo động tác của hắn mà xóc nảy, trái tim như sắp từ miệng vọt ra ngoài.
"Ân a..... Đừng, rất sâu..... Ông xã.... Chậm, sáp chậm một chút.... Nhanh quá...."
Cố Thành An nhìn Kiều Tâm vì chìm trong du͙© vọиɠ mà hai má ửng hồng, nhất thời có ý nghĩ xấu xa, "A, thang máy hình như sắp mở ra, trợ lý của tôi chuẩn bị đến lấy tư liệu cho tôi, em nên trốn kĩ đừng để bị phát hiện, nếu không tất cả mọi người sẽ cho rằng em rất dâʍ đãиɠ."
Kiều Tâm khẩn trương trừng lớn mắt, bất an vặn vẹo, giãy giụa muốn từ người Cố Thành An nhảy xuống, "Ngô.... Ngô a.... Anh đừng đỉnh, đỉnh..... Ân a.... A...."
Đôi chân đang cuốn quanh thắt lưng Cố Thành An dần buông xuống, nhón chân mãi mới tới mặt đất, Kiều Tâm sốt ruột khóc thành tiếng. Cứ như vậy bị cắm, mũi chân ở dưới mặt đất, cả người bị côn th*t của Cố Thành An hung hăng thao xuống.
"Ngô.... Ông xã bỏ qua em.... Có, có người sẽ nhìn thấy.... Ân a..... côn th*t cắm tới, đỉnh đến..... Tao huyệt muốn tới...."
Cố Thành An mở chân đứng, một phen ôm lấy Kiều Tâm kéo mông cậu mà đưa đẩy. Mỗi một phát hoa huy*t đều mang theo âm thanh của tiếng nước, tiếng "Ba ba" vang khắp thang máy.
Kiều Tâm chui vào Cố Thành An hắn, theo động tác của hắn mà dâʍ đãиɠ kêu.
"A a.... Ngô.... Tôi, tôi không được..... Tôi muốn bắn...."
"Muốn bắn sao? Vậy giúp tôi đem văn kiện đến văn phòng."
Vừa dứt lời Cố Thành An chỉ cảm thấy trên bụng một trận nóng ướt, côn th*t cắm trong hoa huy*t bị co rút một trận, nộn nhục gắt gao ôm lấy côn th*t, hoa tâm hấp lấy đỉnh qυყ đầυ.
Kiều Tâm khẩn trương đến run rẩy cả người, phía dưới như Thủy Mạn Kim Sơn, d*m thủy chảy ra bốn phía. Toàn bộ chảy đầy ra sàn làm quần Cố Thành An cũng ướt nhẹp.
d*m thủy từ hoa huy*t chảy đến cúc huyệt phía sau. Cố Thành An cảm giác như cúc huyệt vừa phun ra nuốt vào d*m thủy vậy, chỉ chốc lát cúc huyệt đã trở nên ướt sũng.
"Ngô a.... hoa huy*t muốn hỏng..... Đến, d*m thủy bắn ra....."
Triều thổi cao trào khiến Kiều Tâm hồ ngôn loạn ngữ, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi nước mắt đọng ở khóe mắt liền rớt xuống, "Có người nhìn thấy..... Ngô a.... Anh, anh đừng cắm.... A a...."
Một câu đứt quãng nói xong liền bị côn th*t đỉnh đến.
Cố Thành An cắn cắn vành tai cậu, "Tiểu tâm can ngoan, không ai, chỉ có tôi và em."
Kiều Tâm mở to mắt dừng giãy giụa, trong cơn tức giận nhìn xuống dưới, lại nhìn thấy thang máy mở ra. Thế nhưng nơi này bên trong chính là văn phòng của Cố Thành An.
Có người chờ, trợ lý trờ!
"Cố Thành An tôi thao đại gia anh! Anh lừa gạt tôi.... Anh mẹ nó làm gì, lão tử đau..... Ngô.... Đừng đánh... Đánh muốn sưng rồi... Mông đau...."
Kiều Tâm lần đầu tiên sinh khí như vậy, còn mắng chửi thô tục. Khiến Cố Thành An nghe được liền trực tiếp đánh vào cặp mông căng mềm của cậu, một chút hỏa khí ỉu xìu xuống.
"Ngô a..... Anh đừng đánh, anh...... Anh..... A a...... Đừng cắm....."
"Có nói lời thô tục nữa không?"
"Ô ô..... Không nói...."
"Nếu để tôi nghe được lần nữa, mặc kệ ở đâu, tôi trực tiếp đem quần em cởi xuống liền thao!"
"Anh chỉ cho phép châu quan phóng hoả không cho bách tính đốt đèn, chính anh nói còn không sao?" Kiều Tâm mạnh miệng trừng Cố Thành An mà quên mất rằng côn th*t của hắn còn ở trong hoa huy*t cậu.
Vừa dứt lời đã bị Cố Thành An đỉnh sâu vào trong, lại cất tiếng kêu dâʍ đãиɠ.
"A.....! Đừng.... Tôi, tôi không nói....."
Ôm Kiều Tâm đến bàn làm việc để thao, trực tiếp đặt người ở phía trên. côn th*t từ trong hoa huy*t rốt cuộc cũng rút ra, còn đặt tại ở đùi Kiều Tâm cọ cọ.
"Anh, anh muốn làm gì? Văn kiện cho anh..... Tôi muốn về."
Kiều Tâm thấy có cơ hội định bỏ chạy, ai ngờ bị Cố Thành An giữ lại ấn xuống bàn, sau đó hắn đem văn kiện nhét vào tay cậu, "Cầm cho chắc, nếu nó mà rớt xuống, tôi sẽ mang em ra trước mặt mọi người trong công ty để thao."
"Anh, biếи ŧɦái a....!"
"Đúng, tôi biếи ŧɦái."
"Khốn kiếp..... A anh buông tôi ra....!" Kiều Tâm nhấc chân không còn sức lực đạp Cố Thành An. Bỗng nhiên thấy hắn từ ống đựng bút trên bàn lấy ra một cái bút chì, Kiều Tâm trừng lớn mắt, âm thanh có chút phát run, "Anh, anh muốn làm gì?"
"Làm em."
Cố Thành An cười với Kiều Tâm, sau đó hạ thân hung hăng cắm vào hoa huy*t. Kiều Tâm nức nở một tiếng, khóe mắt đọng nước, "A.... Không, không được.... Rất sâu, đồ của anh quá dài...."
"Tiểu tâm can, em có thể ăn mà, đừng sợ."
"Không, không cần..."
Nằm ở trên bàn, mặt bằng gỗ có chút lạnh. d*m thủy từ trong hoa huy*t chảy ra, trực tiếp đọng lại trên mặt bàn, dọc theo hoa huy*t xung quanh đều ướt một mảnh, cả mông đều dính đầy d*m thủy.
Cố Thành An thấy cổ tay Kiều Tâm phát run, liền khom lưng đè lên cậu, đẩy áo cậu lên cao trực tiếp cắn lấy đầu v* sưng đỏ, "Văn kiện không thể để rớt, tôi biết em làm được, tiểu tâm can đừng khiến tôi thất vọng."
"Tay mỏi.... Anh, anh đừng như vậy, tôi.... Ngô Ngô.... Anh đừng làm phía sau, phía sau vẫn đau....."
"Nhưng tiểu cúc hoa còn đang cắn lấy tay tôi, không để tôi đi. Tiểu tâm can, có phải em nói dối hay không?"
"Tôi, tôi không biết....." Kiều Tâm lắc đầu, tay mỏi còn phải cầm văn kiện, chóp mũi bởi vì ủy khuất mà phiếm hồng, "Không..... Không biết..... A..... Tao huyệt lại chảy nước..... Trên mông đều là d*m thủy....."
"Bà xã dâʍ đãиɠ thật lợi hại, d*m thủy chảy nhiều như nước máy vậy.... Cuồn cuộn không ngừng, lúc nào cũng có thể chảy."
"Ngô ngô..... Không phải, không phải..... Tôi không dâʍ đãиɠ....."
"Còn không dâʍ đãиɠ? Cúc huyệt đều bị d*m thủy tưới ướt, tôi xem....." Cố Thành An một bên liếʍ đầu v*, một bên đùa giỡn Kiều Tâm, một tay ấn hẳn vào khoang miệng cậu mà giảo lộng.
"Ngô a.... Ngô ngô......"
Cố Thành An nhìn thoáng qua Kiều Tâm thấy cậu chỉ có thể thở dốc, phía dưới lại chín nông một sâu cắm vào hoa huy*t. Mỗi phát đều đỉnh đến sâu vào bên trong, trực tiếp thao đến cửa tử ©υиɠ.
côn th*t to như cánh tay trẻ con nhét đầy trong hoa huy*t. Hơn nữa tư thế này có thể nhìn thấy bụng Kiều Tâm theo động tác của côn th*t mà biến hóa, trên bụng còn ẩn ẩn hình dạng của côn th*t.
"Ân a..... Rất sâu..... Tử ©υиɠ muốn bị thao hỏng...."
"Cắm đến tử ©υиɠ mới tốt, như vậy tiểu tâm can mới có thể sinh con cho tôi. Con của hai chúng ta, không phải của người khác."
"A a a.... Không, không cần sinh..... Nóng, thật nóng, thật nóng....." Tử ©υиɠ bị đỉnh đến mang theo kɧoáı ©ảʍ cùng một tia đau đớn, tê dại như bị điện giật, Kiều Tâm trực tiếp rít lên the thé.
Cố Thành An nhìn đối phương, nhịn không được đem ngón tay ở huyệt sau rút ra, trực tiếp đem bút máy cắm vào.
"Ngô..... Thật lạnh..... Anh, anh nhét thứ gì vào..."
Kiều Tâm khép nửa mắt, cúc huyệt co rụt lại, tự động phun ra nuốt vào bút máy.
Cố Thành An vươn hai ngón tay ra nhét vào cúc huyệt cùng với bút máy, ngón tay mò đến nơi nhạy cảm, trực tiếp ấn xuống. Kiều Tâm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể nhảy lên một cái.
"Ngô a..... Không, từ bỏ....." Hô hấp của Kiều Tâm như bị đình trệ, giương miệng hai giây mới phục hồi lại tinh thần, xin tha, "Không..... Anh cầm ra đi..... Ân a từ bỏ.... Anh chậm một chút.... Rất, rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ..... Tôi muốn bắn.... Tiểu côn th*t đau quá....."
"Nói! Được ông xã cắm đại côn th*t vào tao huyệt có thích hay không? Có muốn ông xã cho ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi sinh con cho ông xã không hả?"
"Ân a..... Muốn, không cần..... côn th*t thật thô, thật dài..... Thật nóng a..... Cắm đến, tử ©υиɠ bị đỉnh đến.... A a..... Tao huyệt muốn ăn đại côn th*t, tiểu côn th*t đau quá.... Bắn không ra....."
Kiều Tâm hoảng hốt, vô thức theo Cố Thành An nói những từ ngữ dâʍ đãиɠ, khiến Cố Thành An hưng phấn trực tiếp đâm bút máy vào cúc huyệt dò xét một chút. Phía dưới hoa huy*t côn th*t đặt ở miệng tử ©υиɠ mài qua mài lại. Mỗi lần rút ra đâm vào mạnh như đóng cọc làm côn th*t đâm sâu vào tử ©υиɠ.
Bụng bị cực đại côn th*t cắm sâu, cả người căng thẳng, phía dưới như sắp bị xé rách.
"Ngô a.....! Đi vào..... Cắm đến, đại côn th*t đem bụng cắm thủng...." Kiều Tâm rít lên the thé, cánh tay vô lực buông xuống dưới.
Cố Thành An để cậu ghé vào người mình, bờ môi mỏng khêu gợi liếʍ cằm cậu. Ngón tay nhẹ nhàng giảo lộng sau huyệt, đem bút máy lấy ra. Thoáng nhìn qua bút đã dính đầy dâʍ ɖị©ɧ, hắn cười tà mị đem bút máy giơ trước mặt Kiều Tâm.
"Xem xem, phía sau của em so với đằng trước lại càng cơ khát...."