Ngày Đêm Muốn Em

Chương 31

Kɧoáı ©ảʍ tràn ra toàn thân, Tương Linh nhịn không được rêи ɾỉ: "Không cần" cô giống như đang bám lấy bè gỗ duy nhất trên dòng sông, gắt gao bắt lấy cánh tay của anh.

Lâm Thanh Khải phủ thân, nói bên tai cô: "Anh thao em còn chưa đủ sao?"

Thắt lưng anh lại thong thả đong đưa lên xuống, côn th*t xâm nhập ra vào nơi lầy lội.

Thật chặt.

Rõ ràng là chưa từng bị ai đυ.ng chạm tới, thế nhưng huyệt lý lại giống như trời sinh. Qua cao trào ròi vẫn còn cắи ʍút̼ vô cùng chặt chẽ.

lúc này Tương Linh vô cùng mẫn cảm, động tác rút ra cắm vào chậm chạp, nhưng mỗi lần lại rất lâu. d*m thủy không ngừng trào ra, bị dương v*t kéo ra bên ngoài, theo bắp đùi hai người chảy xuống.

Drap giường rất nhanh ướt sũng.

Lâm Thanh Khải đứng thẳng, đè nặng đùi cô, trùng trùng khuấy đảo: "Nằm sấp đi, anh sẽ can em từ phía sau."

Tương Linh nghe lời xoay người, cánh tay Lâm Thanh Khải vừa nhấc, thuận thế vươn tay tới chiếc đèn đầu giường.

Cô vừa nằm sấp, trước mắt đột nhiên sáng ngời, phản ứng có điều kiện liền lấy tay che mặt: "Sao lại bật đèn."

Lâm Thanh Khải cười: "Thao thì cũng đã thao, còn sợ anh nhìn thấy?"

Cánh tay anh vòng trở lại, nửa quỳ xuống giường, đem côn th*t để lại nơi miệng huyệt.

Tóc Tương Linh dà, cúi xuống xoãtrên giường, mơ hồ rêи ɾỉ.

Tư thế này đi vào rất sâu, côn th*t Lâm Thanh Khải lại ngay trước huyệt, khi cắm vào trong nhục bích làm căng tràn những nếp nhăn nhỏ, ngúa run lên. Nháy mắt Tương Linh mềm nhũn, "a" Một tiếng, hông cô sập xuống giường.

Lại bị Lâm Thanh Khải kéo về.

"Sướиɠ đến thế sao?" Anh buông tay mình khỏi mông cô, đưa tới nơi bí mật mà nhẹ nhàng xoa: "Đây có phải là chỗ mẫn cảm nhất?"

Ngứa ngáy toàn thân Tương Linh dường như đều chuyển đến tại chỗ kia, bị dương v*t của anh cố ý nghiền nát, ngón tay ma sát càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ: "Sướиɠ quá..." Tương Linh nhỏ giọng.

"Tê dại sao?" Đầu lưỡi Lâm Thanh Khải dọc theo xương sống lưng của cô liếʍ đi lên: "Khó chịu?"

Trên lưng cũng rất ngứa.

Đầu ngón tay Tương Linh nắm chặt drap giường, choáng váng: "Anh đυ.ng tới chỗ kia liền thoải mái..."

"Chỗ nào?" Lâm Thanh Khải vô cùng nhẫn nại hỏi

Ngọn đèn không quá sáng, chiếu ra thắt lưng với đường cong của mông, anh híp mắt nhìn cô động, bộ lông màu đen giữa hai chân ướŧ áŧ. truyện chỉ được đăng duy nhất tại s1apihd.com của Huyền Namida.

Ánh mắt hạ thấp xuống liền có thể nhìn thấy dương v*t của anh vẫn đang ở đó chưa tiến vào. Hai mảnh thịt non đỏ tươi.

Ngón tay anh xoa xoa.

Hạt đậu nhỏ giữa âʍ ѵậŧ của Tương Linh bị ngón tay anh ma sát, bên trong co rúm lại phun ra càng nhiều nước hơn. Cả người cô khó chịu: "Bên trong chỗ kia..."

Lâm Thanh Khải cố ý đυ.ng phải chỗ đó mạnh một chút: "Chỗ đó muốn dương v*t của anh thao rồi hả?"

Tương Linh thiếu chút nữa khóc ra nước mắt, cô quay đầu khẩn cầu: "Muốn... Muốn anh thao em."

"Em như vậy thật không thể chịu nổi mà." Lâm Thanh Khải hung hăng vỗ mông cô một cái: "Vừa thanh khiết vừa dâʍ đãиɠ."

Lần đầu tiên liền trở thành dâʍ đãиɠ đến như vậy rồi.

Anh nuốt nước bọt, toàn bộ rút ra, lại sáp nhập hoàn toàn vào bên trong.

Thân mình Tương Linh bị đẩ về đằng trước, so với lúc nãy dương v*t đi vào càng sâu hơn, kỳ thực còn có một chút có một chút đau, nhưng còn hơn cả thế chính là tứ chi tê dại.

Cô muốn hét lớn nhưng lại cảm thấy xấu hổ, lấy tay che miệng mà nhỏ giọng rêи ɾỉ.

côn th*t cấp tốc ra vào đến phát sưng, anh kêu rên vài tiếng, bàn tay đánh vào mông cô: "Kêu lên."

Tương Linh nhịn vài nhịp, cuối cùng nhịn không được cô quay đầu: "Anh...a... nhẹ... á.... nhẹ chút..."

"Không nhẹ được." Lâm Thanh Khải nghiêng người về phía trước nắm chặt lấy cằm của cô, ghé sát tai cô hôn nhẹ lên đó: "Anh nhất định phải thao chết em."

Na nói gần hết, nhưng thật ra mới có nửa truyện thôi. với cả bộ này vẫn còn đang sáng tác, chưa hoàn nên chắc vẫn còn dài. ^^