Em Họ Xinh Xắn Của Tôi

Chương 39 (Cuối)

Cứ thế tôi doggy em đến múp đỏ hết cả mép bướm, hai vυ' em cạ xuống mặt bàn cũng đỏ hồng cả lên. Tôi dừng ȶᏂασ, kéo Trang ra giường, Trang nhẹ nhàng nằm xuống, hai chân thon dài của em co lên, banh háng ra chờ đợi tôi, tôi cũng muốn xuất trong tư thế này để có thể ngắm nhìn trọn vẹn cơ thể Trang, được nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt Trang. Ót một cái, tôi thúc lút cán dươиɠ ѵậŧ vào bướm Trang.

Aaaaaa... ư ư ư... Trang cong người lên vì thốn. Tôi rút từ từ ra, rồi lại thúc một cú lút cán, cứ thế, mỗi cú ȶᏂασ của tôi làm hai chúng tôi đê mê kɧoáı ©ảʍ đến tận óc.

Tôi vừa ȶᏂασ Trang vừa cúi xuống bú hai núʍ ѵú của Trang chùn chụt, trong cơn kɧoáı ©ảʍ đến tột độ, tôi cắn, ngoạm lấy ngoạm để hai bầu vυ' mơn mởn của Trang, rồi tôi nhằn hai núʍ ѵú bé xíu, hơi thụt vào của Trang.

Á... đau em... ư ư ư... Giọng Trang thỏ thẻ trìu mến.

Anh xin lỗi... anh thèm em quá...

Ngắm nhìn cơ thể tuyệt đẹp của Trang, hai đáy eo thắt nhỏ, lỗ rốn bé xíu xinh xinh, khuôn mặt em đỏ hồng lên, hai mắt đờ đẫn vì sướиɠ, tôi ko chịu thêm được nữa, tôi tăng tốc, dập nhanh dần lên.

Bạch bạch bạch...

Tôi dập cái dươиɠ ѵậŧ cứng như khúc củi lia lịa vào bướm Trang, tôi cảm nhận được hai bên mép thịt mềm mại ấm áp bên trong âʍ đa͙σ Trang đang ma sát hết cỡ, co bóp ngậm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ tôi. Tôi cảm nhận được tϊиɧ ŧяùиɠ mình đang cuồn cuộn trào lên chờ chực phụt xối xả ra, tôi thúc dươиɠ ѵậŧ hết tốc lực, Trang cong người lên hết cỡ, háng em mở rộng nhất có thể để đón những cú dập của tôi.

Aaaaaaa... anh xuất đây em ơi... aaaa

Vâ...ng... anh... ư ư ư... xuất... đi... ạ...

Tôi bắn xối xả tϊиɧ ŧяùиɠ, rất tiếc là bị cản bởi lớp bcs, nếu ko chắc tôi bắn lên đến tận tử ©υиɠ của Trang mất.

Anh ra rồi... ư ư ư... em... có sướиɠ... ko... tôi thở dốc

Em sướиɠ... lắm... Trang cũng hổn hển. Hai chân em co quắp lại vì sướиɠ.

Tôi cố nắc thêm mấy cái cho xuất nốt tinh rồi nằm bẹp xuống ngườ Trang, hai chúng tôi nhễ nhại mồ hôi, ướŧ áŧ dính nhớp lấy nhau. Cả hai thở hổn hển. Hai chân Trang quắp chặt lấy mông tôi như sợ tôi rút dươиɠ ѵậŧ ra. Chúng tôi cứ nằm thế đến khi dươиɠ ѵậŧ tôi xìu xuống, tôi nhỏm đầu lên nhìn Trang, hai ánh mắt đờ đẫn chạm nhau, nhưng cả tôi và em đều cảm nhận được trong ánh mắt đấy là sự nuối tiếc, là sự lo lắng sợ hãi, chúng tôi sợ cái khoảnh khắc này sẽ trôi qua mất, và chúng tôi sẽ... mất nhau mãi mãi... Bỗng Trang ủn người tôi ngồi dậy, tôi chưa kịp hiểu thì đã thấy Trang tuốt cái bcs ở dươиɠ ѵậŧ tôi ra, Trang vứt xuống dưới giường rồi vục mặt vào bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ đã mềm oặt của tôi, ko kịp phản ứng, cơn sướиɠ chạy dọc từ đầu dươиɠ ѵậŧ lên đến đỉnh đầu tôi, tôi chống hai tay ngả về phía sau để cảm nhận cái sướиɠ đến tột cùng này khi Trang bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ tôi, Trang liếʍ sạch sẽ ko chừa chỗ nào, em vừa bú vừa xoa bóp nhẹ nhàng hai cà tôi, em nuốt hết chỗ tϊиɧ ŧяùиɠ còn sót lại quanh viền đầu khấc và vuốt nốt tϊиɧ ŧяùиɠ trong dươиɠ ѵậŧ tôi ra, dươиɠ ѵậŧ tôi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã bắt đầu cương cứng trở lại.

Tính tình tinh tỉnh, tỉnh tinh tính tình.

Hai chúng tôi giật mình bừng tỉnh. Là tiếng chuông đồng hồ quả lắc dưới phòng khách.

Tinh... Tinh... Tinh...

Ôi đã 3 h sáng rồi. Trang dừng lại, hai ánh mắt nhìn nhau khó diễn tả vô cùng, cả hai chúng tôi nhận ra rằng cái thời khắc mà chúng tôi ko muốn nó đến, vĩnh viễn ko bao h muốn nó đến... nó đã đến rồi... Đã quá muộn cho tất cả mọi thứ... Mắt Trang nước mắt như trực trào ra... nhưng Trang quay mặt đi, em nhanh tay gạt dòng nước mắt đó đi. Rồi em ngồi dậy.

Muộn quá rồi anh nhỉ... thôi em sang phòng đây...

Ừ, em về ngủ đi, ko lại mệt, ngày hôm nay dài lắm đấy... Tôi thẫn thờ.

Tôi đứng dậy đi ra nhặt váy và quần cho Trang, mặc quần áo xong xuôi.

Anh ôm em lần cuối đi nào. Trang cười mỉm, ánh mắt em trìu mến, nụ cười đầy nghiệt ngã và ám ảnh.

Tôi ôm chặt lấy Trang, cả hai chúng tôi cố gắng kiềm chế ko khóc. Tôi nhẹ nhàng đặt lên môi em một nụ hôn. Trang dứt người tôi ra, em đi chầm chậm ra cửa. Tôi thì đứng đó thẫn thờ, tôi rất muốn chạy ra kéo em lại, giữ em cho riêng mình, nhưng tôi biết là tôi ko thể làm thế nữa.

Tạm biệt anh. Cả cuộc đời này em chỉ yêu mình anh thôi. Từ giờ phút này, anh và em hãy giữ khoảng cách thật xa nhau ra anh nhé, đừng bao giờ lại gần nhau nữa nếu ko chắc em sẽ đau khổ lắm. Ánh hứa với em được ko? Trang mỉm cười nhưng tôi cảm nhận được nỗi đau đớn tột cùng trong nụ cười đó.

Anh hiểu rồi, anh hứa, anh yêu em nhiều lắm. Tôi muốn nói thật nhiều điều với Trang nhưng họng tôi cứng lại, ko biết phải nói gì nữa.

Trang nhẹ nhàng khép cửa lại và bước đi. Cánh cửa khép lại cũng là giây phút khép lại tất cả mọi thứ, khép lại tình yêu đầu đời của chúng tôi. Một tình yêu đem lại cho chúng tôi quá nhiều, quá nhiều kỉ niệm đẹp, những cảm xúc mà cuộc đời con người ko phải ai cũng có thể có được. NHƯNG! Nó cũng đem lại quá nhiều đau khổ về cả thể xác lẫn tinh thần cho cả hai chúng tôi, những lúc mà dường như nó đã đánh gục cả hai chúng tôi, gϊếŧ chết tôi và Trang. Dẫu vậy tôi và có lẽ cả Trang, chúng tôi vẫn cảm thấy may mắn vì chúng tôi đã từng có được nhau, được yêu thương chăm sóc nhau, được thoả mãn cả về tinh thần và thể xác.

Sau ngày Trang cưới, chỉ duy nhất một lần tôi nói chuyện với Trang, đó là lúc tôi nghe mẹ tôi nói Trang và chồng hiếm muộn, khó có con, đã thử thụ tinh nhân tạo ở viện nhưng chưa thành công. Cái điều mà tôi lo sợ đã trở thành sự thật, có lẽ do lần đó với tôi mà ảnh hưởng đến khả năng sinh sản của Trang. Tôi lập tức gọi về cho Trang, tôi nói với em là em hãy sang Singapore, anh nghe nói bên đấy làm rất giỏi, mọi chi phí em ko phải lo gì hết, anh sẽ lo toàn bộ cho em. Nhưng Trang chỉ nói đúng một câu với tôi:

Anh ko nhớ đã hứa gì với em sao?

Anh... anh xin lỗi, anh nhớ rồi! Tôi đứng chết lặng.

Đó là lần duy nhất cho đến tận bây giờ tôi nói chuyện với Trang. Rất may mắn, Trang và chồng em đã thành công, em bây giờ hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình và hai cô công chúa sinh đôi xinh đẹp. Chồng em tôi nghe kể cũng là người chăm chỉ chịu khó, thành công, em nói chung về mặt kinh tế ko phải lo lắng điều gì. Cũng có một hai lần tôi và mẹ về thăm cô chú, cũng có gặp Trang nhưng cả hai chúng tôi đều giữ đúng lời hứa. Tôi chỉ có thể ngắm nhìn trộm Trang từ phía xa. Trang vẫn vậy, vẫn xinh đẹp như lần đầu tôi nhìn thấy em ngồi trong phòng lúc tôi đi học về. Vẫn ánh mắt ấy, vẫn dáng người đấy, cô em họ xinh xắn của tôi.

Còn tôi, sau đám cưới Trang, tôi sang Anh làm việc thêm 2 năm nữa thì về hẳn, mở công ty riêng. Vợ tôi bây giờ cũng chính là kế toán cty tôi. 1 bé trai và 1 bé gái chính là tài sản quý giá nhất mà tôi có được cho đến ngày hôm nay.

Đôi điều muốn nói với toàn thể anh em đã, đang và sẽ theo dõi câu chuyện này của tôi:

Cuộc sống đôi khi chúng ta có những lúc ko vượt qua nổi những nɧu͙© ɖu͙©, những đam mê tình ái, nhưng các bạn ạ, cái gì nó cũng có thể và ko thể, cuộc tình của tôi nó là “KHÔNG THỂ”. Không thể những cái gì? Đó là không thể chấp nhận được, không thể để xảy ra, không thể vượt qua, và không thể có được nhau. Tôi và cả Trang đã quá may mắn khi mọi chuyện của chúng tôi ko bị phát hiện, tôi ko thể tượng tượng được tôi và Trang và cả gia đình, những người thân yêu của chúng tôi sẽ phải chịu đựng những điều gì nếu mọi chuyện vỡ lở ra, đó sẽ thực sự là bi kịch, một bi kịch khủng khϊếp. Và... cho đến tận lúc tôi viết những dòng này, tôi vẫn chưa bao h hết ân hận dằn vặt về những gì tôi đã gây ra cho Trang, chính tôi và mối tình của tôi đã thay đổi, hay nói đúng hơn là dẫn dắt Trang sang một con đường mới trong cuộc đời. Tôi đã cướp đi mất 1 tương lai có thể sẽ tốt đẹp và hạnh phúc hơn rất nhiều của Trang so với thực tại, đó là điều mà tôi sẽ ko bao h có thể sửa chữa được nữa. Vì vậy, mong những anh em nào đang theo dõi câu chuyện này, trước khi lầm được lạc lối như tôi, hay cố gắng suy nghĩ về tấn bi kịch có thể xảy đến trước mắt, và hãy nghĩ, cuộc đời ngoài kia còn ti tỉ ti tỉ những cô gái xinh đẹp để chúng ta có thể yêu thương một cách đàng hoàng, chứ đừng chỉ vì một giây phút mờ mắt vì du͙© vọиɠ mà huỷ hoại bản thân cũng như những người thân trong gia đình mình.

Có câu: “Tình yêu giống như một giấc mơ đẹp, và hôn nhân chính là cái đồng hồ báo thức”

Nhưng giấc mơ dù có đẹp đến mấy thì mãi vẫn chỉ là giấc mơ, rồi chúng ta vẫn phải thức tỉnh để đối mặt với cuộc sống thực tại.

Mà “Hôn nhân thì giống như một cái Toilet công cộng, biết là hôi là thối nhưng khi có nhu cầu chúng ta vẫn phải lao đầu vào” cho nên chúc anh em hãy cố gắng “thối cũng thành thơm” để có thể giữ gìn hạnh phúc gia đình mình. Hãy ăn chơi có chừng mực, ăn chơi một cách bản lĩnh anh em nhé!

Xin cảm ơn tất cả những anh em TruyenVKL.com đã, đang, và sẽ theo dõi câu chuyện này của tôi, chúc toàn thể anh em và gia đình một năm mới an khang, thịnh vượng. Thân ái và chào tạm biệt!