Ôi xung quanh là mấy chục đứa bạn Trang, ngoài trời thì gió rét đang rít lên, cái dươиɠ ѵậŧ căng cứng của tôi đang được mυ'ŧ chặt trong âʍ đa͙σ ấm áp mềm mại của Trang, cảm giác nó sướиɠ ko thể tả nổi. Tay tôi bóp chặt vào mông Trang rồi bắt đầu nhấp, chầm chậm, nhẹ nhàng rất có thể, nhưng cái cảm giác lén lút đến mức nguy hiểm này làm chúng tôi sướиɠ gấp nhiều lần so với ȶᏂασ mạnh như mọi khi, tôi cứ nhịp nhàng nhấp, dươиɠ ѵậŧ tôi rút ra gần hết lại từ từ đút lút cán vào bướm Trang, thỉnh thoảng đứa bạn bên cạnh Trang trở mình cái là chúng tôi lại giật thót tim dừng lại, vừa sợ, vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ sốc lên tận óc, cứ nhẹ nhàng chầm chậm tôi ȶᏂασ Trang, cảm nhận như cái dươиɠ ѵậŧ cong cứng của tôi đút lên đến tận tử ©υиɠ của Trang vậy, mấy lần tôi thấy tϊиɧ ŧяùиɠ đang chạy rân rân từ bìu xuống đến đầu dươиɠ ѵậŧ tôi lại dừng lại ngay vì sợ xuất vào Trang mất, nghỉ vài giây tôi lại tiếp tục, cứ thế tôi ȶᏂασ Trang phải đến nửa tiếng thì thấy người Trang run lên rồi hơi co lại, tay Trang bấu chặt lấy mông tôi, Trang ra rồi, tôi chỉ muốn tăng tốc ȶᏂασ Trang điên cuồng rồi xuất hết vào bướm Trang nhưng ko được, ước gì Trang vẫn đang uống thuốc thì tốt biết mấy, tôi ȶᏂασ Trang thêm mấy cái rồi từ từ rút ra, khổ thân Trang muốn thở mạnh mà ko dám, nước nhờn của Trang ra ướt hết cả bẹn tôi và mông em, tôi lấy quần đùi của mình lau khô cho Trang.
“”Em xuống rửa trước đi, anh vào sau ko bọn bạn em nó nghi đấy”” Tôi nhắn tin
“”Vâng ạ””
Trang xuống xong lên thì tôi xuống, vào nhà vệ sinh tôi phải sóc lọ cho xuất ra chứ ko bứt rứt chịu ko nổi. Lên đến nơi đã thấy tin nhắn của Trang.
“”Anh làm gì mà lâu thế””
“”Anh phải tự sướиɠ cho ra chứ ko chịu được, chết mất, hihi””
“”Ôi khổ thân anh, mỗi mình em được sướиɠ””
“”Anh cũng sướиɠ phát điên mà, thích nhỉ em nhỉ, cảm giác kiểu này sướиɠ hơn mấy chục lần ý””
“”Vâng, mà anh liều thế, sợ ơi là sợ, lỡ ai thấy thì ko dám tưởng tượng sẽ thế nào nữa luôn””
“”Kệ anh, tại anh thèm quá, tại anh yêu em quá, yêu chết mất””
“”Em cũng thế, thôi mình ngủ đi anh, em díu hết cả mắt rồi””
“”Ừ, em yêu ngủ ngon nhé””
“”Anh cũng ngủ ngon nhé, em yêu anh nhiều lắm””
Chúng tôi nhìn nhau cười tủm tỉm rồi lại phải tách chăn ra ngủ riêng vì sợ sáng mai lộ mất. Cho đến tận bây giờ, sau bao nhiêu năm rồi nhưng cái cảm giác sung sướиɠ đấy vẫn luôn hiển hiện trong tôi, làʍ t̠ìиɦ giữa mấy chục người xung quanh, lén lút, giấu diếm, giữa không khí mùa đông lạnh buốt, hai cơ thể ấm nóng của chúng tôi hoà quyện vào nhau làm một, ôi cái cảm giác đấy, nó giống như ngày hôm qua vậy, đã có lần tôi quay lại chỗ nhà sàn đấy, nhưng sau nhiều năm, họ đã phá dỡ và thay bằng một nhà sàn bằng bê tông, làm mô hình Homestay mất rồi. Giờ chỉ còn là kí ức khắc sâu trong tâm trí tôi mà thôi.
Hôm sau chúng tôi đi thăm quan thêm một vài điểm, đến trưa, sau khi ăn cơm xong thì cả đoàn đi về. Ngồi trên oto, Trang chắc vui đùa với bạn bè nhiều nên em mệt, gục đầu ngủ tít trên tay tôi, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của em đang ngủ vùi vào vai mình mà tôi chỉ muốn hôn ngấu nghiến lên đôi môi căng mọng của em ngay lập tức.
6h chiều, vừa về đến nhà, thấy cô Hoa đang lúi húi nấu cơm, tôi chả cần biết gì nữa, tôi kéo tay Trang chạy như bay lên phòng tôi, đóng cửa lại, tôi với vội cái bαo ©αo sυ trên nóc tủ quần áo, tôi điên cuồng lột sạch quần áo Trang ra:
Ôi làm gì mà anh như ăn tươi nuốt sống em thế, người em đi từ sáng tới giờ nhiều mồ hôi lắm, để em tắm đãaaa...
Kệ đi, người em vẫn thơm lắm, anh thèm lắm rồi, tối qua đã phát điên vì ko được xuất vào người em rồi. Tôi vừa nói vừa vục mặt vào bú ʍúŧ hai bầu vυ' của Trang.
Tôi cuống cuồng sục sục dươиɠ ѵậŧ rồi đeo bcs vào, bế thốc Trang ngồi lên bàn học, tôi di di cho bướm Trang rỉ nước nhờn ra rồi đút ót một cái lút cán vào âʍ đa͙σ Trang, tôi dập Trang điên cuồng, vừa dập tôi vừa hôn Trang ngấu nghiến, chúng tôi đá lưỡi rồi mυ'ŧ lưỡi cho nhau chùn chụt, ở dưới tôi dập bù cho tối qua phải đút ra đút vào nhẹ nhàng.
Anh ȶᏂασ cho đỏ mọng bướm em lên nhé.
Aaaaa... ư ư ư... anh... nói... làm em... kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá... vânggggg...anh... ȶᏂασ em... đi anh... aaaaa... bạch bạch bạch...
Tôi ȶᏂασ như dùng hết sức lực để ȶᏂασ vào bướm Trang, rồi tôi xuất xối xả, Trang ôm chặt lấy tôi, hai chân thon dài trắng bóc của em quắp lấy tôi như sợ tôi rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi bướm em mất. Tôi nắc nắc thêm mấy cái, hai chúng tôi mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển.
Em có bị... đau ko? anh thèm... quá nên làm mạnh... anh xin lỗi... hộc hộc.
Em ko ạ... em thích... lắm. Trảng hổn hển.
May quá, tại... dùng bao... nên anh sợ em bị đau...
Ôm nhau một lúc, tôi rút từ từ dươиɠ ѵậŧ ra, nhìn hai bên mép bướm Trang bị tôi ȶᏂασ đỏ hồng cả lên, nhưng như thế nhìn bướm Trang lại càng đẹp và gợϊ ɖụ© lên bội phần. Trang bây giờ đã quen với việc làʍ t̠ìиɦ bằng bcs, em ko còn thấy đau rát nữa, tôi lại được làʍ t̠ìиɦ với Trang thường xuyên như trước. Thật tuyệt vời...
Hơn một tháng sau, đã đến tết, mai là Trang đã về nhà ăn tết rồi, nói thật, trước tôi cũng thích tết lắm, được nghỉ học, được chơi bời bét nhè, nhưng từ hồi có Trang, tôi ko còn mong đến tết nữa, vì tôi phải xa Trang mất một thời gian, cũng chả thiết đi chơi bời gì nữa khi không có Trang bên cạnh. Nhưng ngược lại, tôi lại cũng thấy hơi vui vui vì thấy vẻ mặt hạnh phúc của Trang khi em sắp được về với gia đình. Thời gian trôi nhanh thật, Trang đã học hết nửa học kỳ lớp 11 rồi, chả mấy mà em học hết cấp 3 rồi thi đại học. Ước mơ của Trang đỗ một trường đại học thật tốt sau đó kiếm học bổng và đi du học, với sức học của Trang thì tôi nghĩ em đủ khả năng làm được.
Lại vẫn cái không khí buồn buồn tủi tủi vì phải xa nhau, tiễn Trang ra bến xe, lần này tôi mặc kệ, tôi hôn Trang luôn giữa bến xe, nhưng Trang xấu hổ ngay lập tức đẩy tôi ra. Chúng tôi lại phải xa nhau gần hai tuần rồi.
“Chúc người yêu của anh năm mới thật nhiều may mắn, luôn hạnh phúc bên cạnh anh và đạt được mọi ước mơ nhé, anh yêu em nhiều lắm lắm”” tôi canh đúng 00h01 thì nhắn tin cho Trang.
“”Em cũng chúc người yêu của em luôn khoẻ mạnh để ở bên cạnh chăm sóc che chở cho em hihi, chúc anh yêu của em luôn hạnh phúc ở bên em, chúng mình ở bên nhau mãi mãi anh nhé, em yêu anh nhiều nhiều nhiều ... nhiều hơn cả anh yêu em hihi””
Tôi cũng chỉ mong điều ước của chúng tôi được thành hiện thực thì hạnh phúc biết bao, nhưng sao mà thành được đây, tôi tự hỏi...
Tết vẫn như mọi năm, ăn uống, chúc tụng, đi chơi bời lượn lờ, nhưng sao tôi thấy nhạt nhẽo thế, giờ tôi chả thiết tha gì chỉ mong mau mau chóng chóng qua tết để được gặp Trang của tôi, tôi nhớ em quá...
Mồng 8 tết, chỉ còn vài ngày nữa là tôi lại được gặp Trang rồi. Bỗng Tính tinh tình tính tinh tỉnh tình tinh... Là Trang gọi:
Alo, anh đây, anh cũng đang định gọi cho em. Tôi vội nhấc máy.
.... ko thấy Trang nói gì, chỉ nghe thấy tiếng em đang... khóc... đúng rồi là tiếng em khóc.
Em sao thế, alo, alo, có phải Trang ko, alo...
Anh Minh ơi... được ba tiếng rồi lại thấy giọng Trang khóc thút thít.
Anh đây, anh đây, em làm sao thế, đừng khóc nữa, nói cho anh ngay đi, em làm sao thế, em bị tai nạn à, hay đứa nào nó bắt nạt em, em nói anh nghe đi, aloooooooo... Tôi như phát điên trên điện thoại, lòng tôi như lửa đốt, ko biết có chuyện gì xảy ra với em nữa.
Anh ơi... em... chết mất... Giọng Trang như lạc đi, em lại oà khóc thành tiếng.