Em Họ Xinh Xắn Của Tôi

Chương 30

Tôi vẫn cố nắc thêm mấy cái cho xuất hết tϊиɧ ŧяùиɠ. Bỗng có tiếng cô Hoa gọi xuống ăn cơm, chúng tôi cuống cuồng ra thu dọn rồi ra rửa ráy.

Cứ thế, chúng tôi chìm đắm trong tình yêu và tìиɧ ɖu͙©, chăm sóc lo cho nhau từ tí một, tôi và Trang bây giờ chả khác gì một cặp vợ chồng chứ ko phải là cặp tình nhân nữa. Thời gian thấm thoát trôi qua, tình yêu của chúng tôi cứ lớn dần lên theo thời gian, mùa hè, rồi mua thu êm đềm qua đi, mùa đông lạnh giá lại bao trùm Hà Nội của chúng tôi.

Lúc đó là tháng 12 dương lịch. Hôm đó chị tôi về nhà ăn cơm buổi tối. Ăn uống xong xuôi Trang lên phòng học, tôi thì chuẩn bị đi sang nhà thằng Nam, hôm nay sinh nhật nó. Xuống dưới nhà, tôi đang đi giầy thì chợt nhớ ra là mình quên ví trên gác, ngại chạy lên gác, tôi đi vào phòng mẹ xin tiền luôn cho tiện, vì tôi nhớ là mình cũng sắp hết tiền tiêu. Vừa đi đến cửa phòng thì tôi nghe thấy mẹ tôi và chị tôi đang tâm sự với nhau:

Đấy, mẹ đã bảo rồi con ko nghe, uống thuốc đấy nhiều ko tốt đâu, thế bây giờ định đi chữa ở đâu? Tiếng mẹ tôi.

Tính tò mò nổi lên, tôi ko vào vội mà đứng ngoài cửa hóng.

Thì lúc hồi đầu con bắt đầu dùng thuốc, bác sĩ bảo ko sao, chưa thấy có tác hại gây vô sinh khi sử dụng thuốc này, mà chắc gì đã tại thuốc, có khi bọn con để lâu quá, biết thế con Cún nó được hai tuổi con đẻ quách luôn cho rồi.

Tôi bắt đầu hơi hiểu ra câu chuyện, có lẽ chị tôi định sinh thêm nhóc nữa, nhưng bây giờ lại khó có bầu.

Thuốc tránh thai nào mà chả hại, lại còn ngày nào cũng uống, chắc chắn là do thuốc chứ do gì nữa, mai mẹ dẫn hai vợ chồng đi ra chỗ ông thầy đông y này, chuyên chữa hiếm muộn, thử xem thế nào.

Tôi nghe từng lời từng chữ mẹ tôi nói mà như sét đánh ngang tai, mẹ tôi vừa nhắc đến chắc chắn là thuốc tránh thai hàng ngày tôi vẫn mua cho Trang uống, chân tay tôi bủn rủn cả lên, trời ơi, tôi đã làm gì thế này, lỡ sau mà Trang vì uống cái thuốc chết tiệt này mà bị vô sinh thì tôi sống làm sao nổi.

Cả buổi sinh nhật hôm đấy, đầu óc tôi như người mất hồn, tôi còn chả nhớ buổi hôm đó nó diễn ra thế nào nữa. Về đến nhà việc đầu tiên là tôi bảo Trang đưa hết thuốc tránh thai để tôi đem vứt đi.

Ơ, anh làm sao thế, sao tự nhiên anh lại vứt hết đi, hay là anh... Trang gần như sắp khóc.

Koooo, em đừng hiểu nhầm, cả đời này anh chỉ yêu một mình em thôi. Tôi ôm Trang vào lòng, có lẽ Trang tưởng tôi đã chán em, ko còn yêu và ko muốn em nữa nên mới vứt thuốc đi.

Thế tại sao ạ, anh làm em sợ quá, hay anh sợ ai phát hiện ra?

Ko phải, mà vì anh nghe hai người quen làm bác sĩ nói chuyện với nhau, bảo thuốc này ko tốt cho sức khoẻ nếu uống lâu, nên anh sợ mới vứt hết đi.

Thế ạ, thế mà anh ko nói trước làm em sợ quá. Trang rúc đầu vào ngực tôi.

Tôi ôm chặt Trang mà lòng cảm giác lo lắng và đau đớn, tôi chỉ sợ thuốc đã làm ảnh hưởng đến khả năng có con của Trang vì em uống cũng khá lâu rồi, nếu mà thế, chắc tôi sẽ ko sống nổi mất, tôi ko muốn Trang bị bất cứ tổn thương nào dù là nhỏ nhất, tôi yêu em quá nhiều, nhiều hơn bất cứ thứ gì trên đời...

Sau hôm đó, tôi lo lắng mất ăn mất ngủ, lúc nào tôi cũng nghĩ về việc Trang ko thể có con được nữa, tôi ra hiệu thuốc và hỏi, họ nói ko sao nhưng quả thực tôi vẫn ko thể yên tâm nổi. Rồi tôi gọi đến tổng đài 1080 để tư vấn, hy vọng có người giải đáp được cho tôi, bên đầu dây là giọng một người phụ nữ khá lớn tuổi, tôi phải xưng bằng cô, cô ý nói chưa có nghiên cứu hay trường hợp nào dẫn đến vô sinh vì uống thuốc tránh thai hàng ngày, nhưng cũng khuyên là tuổi đang con trẻ thì nên dùng biện pháp tránh thai bằng bαo ©αo sυ là an toàn nhất cho sức khoẻ. Tôi cũng thấy nhẹ nhõm được phần nào và thấy yên tâm hơn.

Khoảng 1 tuần sau, đang ngồi trên giảng đường, bỗng “tinh tinh” là tin nhắn của Trang:

Anh ơi, em muốn nói cái này, anh đừng nghĩ em bệnh hoạn hay gì nhé...

Khϊếp, có gì mà ngươi yêu của anh hôm nay rào trước kinh thế, em nói đi

Em bảo, từ giờ ko uống thuốc nữa, thế hay là... em ngại lắm, cứ thấy nói ra sao sao ý

Làm sao thế, em nói tiếp đi, làm gì mà ngại, em ko muốn ấy ấy với anh nữa à

Kooooo, ý em là... hay mình dùng bcs được ko anh, eo ơi, em nói ra thế này em thấy em cứ bệnh bệnh làm sao ý.

Có gì đâu mà bệnh, hihi, anh thích lắm ý, anh cũng thèm lắm, nhưng chỉ sợ em lại bị đau. Thực ra cả tuần vừa rồi tôi lo nghĩ về việc kia nên chả còn đầu óc mà nghĩ đến việc khác nữa.

Chắc bây giờ ko sao nữa đâu anh, hay hôm nào mình thử lại được ko?

Thật à, thế tối nay luôn được ko, anh thèm lắm rồi.

Thôiiiii, tối sợ lắm, để cuối tuần ban ngày đi, em sợ tối bác lên phòng thì chết.

Ừ, hix, nghĩ đến anh đã thèm phát rồ rồi đây này, anh yêu emmmm

Thôi anh học đi, nhớ xoá tin nhắn nhé.

Bibi em yêu của anh.

Chờ mãi rồi cũng đến chủ nhật, chúng tôi chờ đúng giờ cô Hoa nấu cơm mới dám làm, chốt hẳn cửa phòng, tôi vừa hôn vừa nhanh chóng cởi sạch quần áo Trang ra, ủn em ngã ra giường, tôi túm lấy hai chân Trang banh ra rồi vục mặt vào bướm Trang bú ɭϊếʍ, vì hôm nay dùng bao nên tôi sẽ liếʍ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ bướm Trang lâu hơn mọi khi để nước nhờn em ra càng nhiều càng tốt vì tôi rất sợ em bị đau, lưỡi tôi hết liếʍ hai mép môi bướm của Trang lại liếʍ sang hai bẹn em, lúc lại đá lưỡi vào hộŧ ɭε đỏ hồng của em.

Ư ư ư ư... aaaaa.... Trang rên lên từng chập vì sướиɠ.

Nhìn Trang banh háng ra hết cỡ, đôi chân thon dài trắng mịn của em đang dang ra để tôi bú ʍúŧ bướm em, nhìn Trang vừa đẹp vừa vô cùng gợϊ ɖụ©. Nước nhờn em ra đến đâu tôi liếʍ sạch đến đấy, tôi thèm ko chịu được nữa rồi, tôi đứng dậy, mặt Trang đang đờ đẫn vì sướиɠ nhưng em cũng hiểu ra ngay, Trang ngồi dậy nhanh chóng cởϊ qυầи cho tôi, cái quần xịp vừa được Trang tuột xuống thì dươиɠ ѵậŧ tôi bật tưng lên trước mặt Trang, em ngay lập tức cầm lấy dươиɠ ѵậŧ tôi rồi ngậm sâu trong mồm mà bú ʍúŧ, tôi cầm tay Trang sục sục dươиɠ ѵậŧ tôi, Trang hiểu ý ngay, em vừa mυ'ŧ vừa sục cho tôi.

Aaaaaaa...aaaaa... Tôi sướиɠ đến tê cứng cả người.

Ko chịu nổi thêm một giây phút nào nữa, tôi đẩy nhẹ Trang xuống giường, với lấy cái bcs để ở đầu giường, tôi lóng ngóng bóc ra, tôi đeo bcs vào cái dường vật cong dài bóng nhẫy của mình, tôi vục mặt xuống bú ɭϊếʍ bướm Trang chùn chụt thêm mấy cái rồi từ từ, từ từ tôi đút dươиɠ ѵậŧ mình vào cái bướm trắng hồng tuyệt đẹp của Trang, vừa đút tôi vừa hỏi:

Em có bị đau ko?

Em koooo... anh cứ nhét hết vào đi... em sướиɠ... lắm... Trang hổn hển.

Đau em phải bảo anh ngay nhé.

Vânggg... ư ư ư...

Tôi đút lút cán dươиɠ ѵậŧ mình vào âʍ đa͙σ Trang, tôi bắt đầu đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ, chầm chậm, nhịp nhàng, dươиɠ ѵậŧ tôi thụt ra thụt vào trợ tru trong âʍ đa͙σ Trang.

Anh ȶᏂασ nhanh lên nhé, em có đau ko?

Dạ koooo... vâng anh ȶᏂασ em đi anh...aaa.... ư ư ư...

Ừ, anh ȶᏂασ em đây, em là của mình anh nhé, cái bướm này là của mình anh nhé.... anh yêu em nhiều lắm... Tôi bắt đầu tăng tốc, tôi ȶᏂασ Trang phát nào lút cán phát đấy.

Vânggg... em...cũng...yêu anh... nhiều lắm... aaaa... ư ư ư... Người Trang cong lên sau mỗi cú dập lút cán dươиɠ ѵậŧ của tôi.

Có lẽ trước mấy lần đầu bướm Trang chưa quen và còn khít quá nên em bị đau khi tôi dùng bao, bây giờ bướm Trang sau một thời gian tôi ȶᏂασ đã bớt khít hơn một chút nên em ko còn bị đau nữa, tôi lúc này ko còn kiềm chế được nữa, tôi cúi người xuống hôn Trang ngấu nghiến, chúng tôi bú ʍúŧ lưỡi nhau điên cuồng, ở dưới tôi vẫn nhấp đều đặn vào háng Trang, vừa ȶᏂασ tôi vừa hôn môi Trang, lúc lại bú chùn chụt hai bầu vυ' mơn mởn của em.

Em ngồi lên anh nhé. Tôi thì thầm

Vângggg...

Tôi rút dươиɠ ѵậŧ ra, đỡ Trang ngồi dậy, tôi ngồi xuống giường, hai chân thõng xuống dưới, một tay tôi cầm dươиɠ ѵậŧ sóc sóc rồi cầm thẳng đứng lên, một tay kéo Trang lại, em dạng chân ra rồi từ từ ngồi xuống, ót một cái, dươиɠ ѵậŧ tôi đã được bướm Trang nuốt trọn.

Aaaaaaa.... Trang rên lên vì sướиɠ, tư thế này dươиɠ ѵậŧ tôi đâm thẳng, đâm sâu nhất có thể vào âʍ đa͙σ Trang, ko khéo đâm gần chạm đến tử ©υиɠ em mất.

Rồi tôi đỡ hai mông Trang để hướng dẫn Trang dập lên dập xuống bướm em vào dươиɠ ѵậŧ tôi, được vài cái Trang đã khá nhịp nhàng, hai chân em ngồi xổm lên giường rồi cứ thế, Trang dập lên dập xuống, dươиɠ ѵậŧ tôi dứng đứng, cong cứng đâm thẳng vào âʍ đa͙σ Trang, vừa ȶᏂασ tôi vừa vục mặt vào bú ʍúŧ điên loạn hai bầu vυ' của Trang, trong cơn đê mê tôi ko kiềm chế được, tôi mυ'ŧ mυ'ŧ rồi nhằn nhằn hai núʍ ѵú Trang.

Áaaaaaaa... đau em...

Ôi anh xin lỗi, tại anh mê vυ' em quá ko chịu nổi. Mặt tôi tội nghiệp

Thế anh cắn tiếp đi, nhưng cắn nhẹ thôi ko đau em. Trang ôm đầu tôi dúi vào ngực em.

Tôi lại vừa ȶᏂασ vừa mυ'ŧ vυ' em, tôi hết nhằn nhằn hai núʍ ѵú đỏ hồng bé xíu của Trang, rồi lại cố gắng cắn với ngoạm vào hai bầu vυ' em. Có vẻ dùng bao làm tôi lâu ra hơn so với ko bao. Thấy Trang dập chậm lại.

Em mỏi rồi à, khổ thân, để anh làm cho nhé.

Trang cười ngượng, gật gật đầu. Tôi bế thốc Trang lên, hai tay em vòng qua bám vào cổ tôi, dươиɠ ѵậŧ vẫn đang cắm sâu trong bướm em, tôi bế Trang ra bàn học, một tay tôi gạt hết sách vở xuống đất rồi đặt Trang ngồi lên bàn, tôi điên cuồng dập vào bướm Trang, bụng dưới tôi vỗ vào háng Trang bèn bẹt, Trang chống hai tay, ngửa mặt lên trời đón từng cú dập lút cán của tôi.

Ư ư ư ư... Trang ơi... anh xuất đây.... em sướиɠ chưa...ư ư ư ...

Em sướиɠ... lắm rồi...anh xuất đi..ạ...ư ư ư... bạch bạch bạch...

Anh xuất đây...aaaaaa....

Tôi tăng tốc hết cỡ rồi xuất hết tinh xối xả, người Trang cũng run lên.

Aaaaaaaa... ư ư ư.... Trang cũng ra cùng lúc với tôi.

Trang vươn lên ôm chặt lấy tôi.

Em yêu anh nhiều lắm...

Anh cũng thế... ư ư ư... Tôi vừa nói vừa cố dập thêm mấy cái vào bướm Trang cho xuất hết tϊиɧ ŧяùиɠ.

Chúng tôi thu dọn rửa ráy sạch sẽ, xong xuôi tôi ngồi ở ghế, Trang ngồi dựa vào lòng tôi:

Em có bị đau rát ko, ko được giấu anh nhé

Em ko thật mà, thích lắm, ko gì nữa cả luôn. Trang đan tay vào tay tôi.

Thật à, may thế, thế thì từ giờ lại tha hồ làʍ t̠ìиɦ rồi hí hí.

Eo dê, ai cho mà tha hồ. Trang quay lái véo mũi tôi.

Ko cho à, ko cho thì anh hϊếp. Tôi kéo mặt Trang lại rồi hôn chùn chụt lên môi em.

Anh ơi... liệu... mình có lấy được nhau ko anh... Giọng Trang tự nhiên trùng xuống

Anh... cũng ko biết nữa...

Không thể đúng ko anh...

Sao lại ko thể, mặc kệ đi, anh yêu em nhiều lắm, kệ đi, đến đâu thì đến.

Làm sao mà lấy được nhau, em hiểu mà... nếu phải xa nhau chắc em chết mất...

Nói vớ va vớ vẩn, anh ko bao giờ xa em đâu.

Anh ơi... hay mình trốn đi đâu thật xa đi...

Ừ, mình trốn vào rừng rồi dựng nhà trong đấu nhé. Tôi ôm xiết Trang vào lòng.

Nếu được thế thì hạnh phúc lắm anh nhỉ...

“Minh, Trang ơi, chuẩn bị xuống ăn cơm, bác vừa gọi điện bảo sắp về đến nhà rồi” tiếng cô Hoa gọi ở dưới.

Thôi xuống đi em đi. Tôi hôn lên trán Trang.

Vâng, à anh ơi, em quên mất, sang tuần lớp em tổ chức đi tham quan dã ngoại cuối kỳ đấy, đi hai ngày cơ, anh đi với em nhé.

Ơ, thế à, nhưng anh đi cùng em có ngại ko, anh có quen đứa nào lớp em đâu.

Nhưng em thích anh đi cùng em lắm.

Ừ, anh cũng thích đi cùng em lắm, mà đúng rồi, kiểu gì anh cũng phải đi với em, người yêu của anh xinh đẹp thế này đi chơi hai ngày lỡ thằng nào nó bắt cóc mất thì chết.

Vớ va vớ vẩn, thế để mai em đăng ký một suất cho anh luôn hihi thích quá.

À mà đi đâu thế em.

Dạ đi vùng núi nào ý, em chả nhớ nữa, để mai em hỏi lại. (CÁC BẠN ĐỌC THÔNG CẢM, MÌNH SẼ KO NÓI RÕ ĐỊA ĐIỂM CHUYẾN ĐI VÌ NHƯ VẬY SẼ KO AN TOÀN LẮM CHO CÂU CHUYỆN CỦA MÌNH, CHỈ NÓI CHUNG CHUNG ĐÓ LÀ MỘT KHU DU LỊCH VÙNG NÚI TÂY BẮC BỘ)

Vui đấy nhỉ, anh sẽ mang máy ảnh chụp cho em thật nhiều ảnh.

Thật ko ạ, yeaaaaaa... anh hứa nhé. Trang nhẩy cẫng lên vì thích.