Em Họ Xinh Xắn Của Tôi

Chương 25

Hôm đó, chiều thứ 7 đẹp trời:

Trang ơi, đi chơi đi, hôm nay trời đẹp quá.

Hi hi, thích quá, đi đâu hả anh.

Đi lượn lờ ăn uống xong đạp vịt hồ tây nhé, em thích ko?

Eo ơi, đạp vịt giống lần trước ý hả, anh là cái đồ dê già. Trang cười tủm tỉm trêu tôi.

Kệ anh, anh chỉ dê khi ở cạnh em thôi.

Thì chả thế, anh mà linh tinh anh chết với em đấy. Trang ghen luôn.

Ha ha, mới thế mà đã ghen kìa. Tôi cười phá lên.

Tôi đèo em lượn lờ khắp phố phường, trời đã bắt đầu sang hè, khá nóng nực, chúng tôi ăn vặt linh tinh rồi cũng đến hồ tây khi trời đã nhá nhem tối. Tôi chọn đạp vịt bên phía hồ trúc bạch để dễ bề thực hiện ý đồ của mình. Đạp được một lúc thì trời đã tối hẳn, tôi và Trang cuốn lấy nhau, chúng tôi ôm hôn, sờ xoạng, ngấu nghiến nhau, Trang bây giờ đã đỡ ngại ngùng hơn trước nhiều, em hưởng ứng mọi hành động của tôi. Hôm nay như hiểu ý tôi, Trang mặc một chiếc váy khá ngắn, chỉ cần vén lên là tôi có thể ȶᏂασ em ngay được.

Anh cho vào nhé, anh thèm quá rồi. Sau một hồi hôn hít sờ xoạng nhau tôi thì thầm vào tai Trang.

Vâng. Trang mặt đã hồng hào lên vì bị tôi vừa hôn vừa móc bướm từ nãy tới giờ.

Trang xoay lưng lại phía tôi, tôi từ từ vén váy Trang lên, tôi ko cởi hẳn xilip của Trang ra mà chỉ vén sang một bên để hở mép môi bướm của Trang, tôi cởi cúc quần bò, kéo phéc mơ tuya, lôi dươиɠ ѵậŧ cửng đỏ trong quần ra, tôi cầm dươиɠ ѵậŧ mình sóc sóc nhẹ, bướm Trang đã ướt nhẹp, đang ngồi ngay trên đầu khấc dương vậy tôi, tôi lấy tay xoa vào mép bướm ướŧ áŧ của Trang rồi xoa vào đầu khấc tôi cho ướt, từ từ, từ từ, chầm chậm, tôi đỡ cặp mông trắng nõn nà tuyệt đẹp của Trang xuống, dươиɠ ѵậŧ tôi từ từ tách hai mép môi bướm đỏ hồng của Trang ra chui vào bên trong.

Ư ư ư ư ư.... Trang mím chặt môi rên nhẹ

Ót một cái, bướm Trang đã ngậm hết dươиɠ ѵậŧ tôi, cơn sướиɠ nó rân ran chạy từ dươиɠ ѵậŧ tôi lên đến tận óc, có lẽ vì khung cảnh xung quanh, giữa nơi công cộng, giữa ngay trung tâm thủ đô, chúng tôi cảm giác như đang làʍ t̠ìиɦ giữa cặp mắt của hàng nghìn người vậy, nên cảm giác sung sướиɠ nó tăng lên mấy lần.

Em có sướиɠ ko, anh thấy sướиɠ kinh khủng, sướиɠ hơn mình làm ở nhà bao nhiêu lần ý.

Em có, nó cứ khang khác thế nào ý anh ạ, sao lại thế nhỉ, em thấy sướиɠ lắm, phát điên lên mất.

Vì mình đang làm giữa chỗ công cộng nên cảm giác thế đấy, anh yêu em nhiều lắm.

Thế ạ, lạ thế, nhưng thỉnh thoảng mình hay làm thế này thôi anh nhé, em vẫn sợ lắm.

Ừ, anh làm nhé, sướиɠ quá.

Chúng tôi chưa cần làm gì, chỉ cần tôi để nguyên dươиɠ ѵậŧ cắm trong bướm Trang thế này đã đủ làm hai đứa sướиɠ tê người rồi. Tôi đỡ mông Trang lên xuống, em cũng kết hợp nhấp lên nhấp xuống khá nhuần nhuyễn, dươиɠ ѵậŧ tôi đang trượt ra trượt vào âʍ đa͙σ Trang, tư thế này dươиɠ ѵậŧ tôi đâm sâu nhất có thể vào âʍ đa͙σ Trang, có vẻ sâu quá, Trang ko chịu nổi nên em chỉ nhấp đến gần lút cán dươиɠ ѵậŧ tôi là em dừng lại, thỉnh thoảng tôi lại cố tình kéo mông em xuống để dươиɠ ѵậŧ đâm phụt một cái lút vào âʍ đa͙σ Trang.

Aaaaaa... sâu quá anh ơi, em ko chịu nổi đâu...aaaaaa.... Mỗi lần thế Trang lại rên lên vì thốn.

Em cố gắng chịu nhé, anh sướиɠ lắm, anh ko kiềm chế nổi. Tôi sướиɠ quá van nài Trang.

Vângggg... ạaaaa... ư ư ư... nhưng... anh từ...từ thôi... ư ư ư....

Chúng tôi ko dám làm mạnh sợ rung thuyền lộ mất, nên chỉ làm chầm chậm, từ từ, nhưng phát nào cũng chất lượng phát đấy, sướиɠ tê người. Bỗng tôi chợt nghĩ ra ý tưởng, tôi muốn nói cái từ mà bấy lâu nay tôi muốn nói với Trang nhưng tôi ngại và cũng sợ làm em xấu hổ, bây giờ là lúc thích hợp nhất để tôi làm điều mình mong muốn.

Trang ơi... anh... bảo...

Dạ... anh... nói đi... ư ư ư...

Hay mình... đổi từ... dập bằng từ... khác được...không...

Từ... gì...ạ...

Thay bằng từ... ȶᏂασ... nhé, được ko, anh... thích lắm...

Eo ơi, sao bậy thế ạ, em ngại lắm. Trang dừng nhấp, em bất ngờ với đề nghị của tôi.

Kệ, anh thích lắm, mình thử thay bằng từ đấy đi, xem có kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn ko, em đừng dừng lại, nhấp đi. Tôi hẩy hẩy dươиɠ ѵậŧ lên.

Thế anh nói đi, tuỳ anh vậy, eo ơi, da^ʍ dê thế ko biết. Trang vừa cười vừa ngượng đáng yêu vô cùng.

Ừ, Trang ơi, anh ȶᏂασ em nhé, anh ȶᏂασ vào bướm em nhé, anh yêu em nhiều lắm. Tôi nói rồi tự nhiên thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm mấy phần nữa, tôi ȶᏂασ mạnh từ dưới lên.

Aaaaa...aaaa. Vângggg... anh... ȶᏂασ em đi...

Tôi nghe từ miệng Trang nói ra cái từ đấy, cái miêng xinh xinh của em, một cô gái hiền lành, dịu dàng nết na đang nói ra cái từ bậy bạ đấy mà tôi cảm thấy hưng phấn tột độ.

Ừ, anh ȶᏂασ em đây Trang ơi, sướиɠ quá Trang ơi, sao sướиɠ phát điên thế này, anh yêu em nhiều lắm...

Vângggg... sao... kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế... hay thế... anh nhỉ... aaaaa.... ư ư ư... em cũng... yêu... anh... nhiều lắm... ư ư ư...

Chỉ là thay đổi một từ thôi mà ko hiểu sao hai chúng tôi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột độ như thế, tôi ȶᏂασ Trang nhanh hơn, nước nhờn rỉ ra từ bướm Trang ướt hết cả hai bìu tôi.

Anh xuất đây, em sướиɠ chưa, aaaaa...

Em... rồi... ạ.... ư ư ư ư... Trang thở dốc.

Tôi giữ chặt mông Trang ko để em nhấp nữa, tôi bắn xối xả tϊиɧ ŧяùиɠ vào âʍ đa͙σ Trang, Trang giật giật người rồi hơi co người lại, em cũng ra rồi, tôi vòng tay qua ôm chặt lấy Trang, tôi vẫn cố ȶᏂασ thêm vài cái cho chết tϊиɧ ŧяùиɠ. Hai chúng tôi thở hổn hển.

Anh yêu em nhiều lắm. Tôi nghiêng mặt Trang lại nói rồi hôn em.

Em..cũng thế... Mặt Trang ửng hồng, mồ hôi ướt hai bên má.

Cả hai chúng tôi mồ hôi mồ kê ướt nhẹp nhưng vẫn ngồi nguyên tư thế như vậy ôm hôn nhau, mặc kệ mọi thứ xung quanh, có cảm giác tôi và Trang đang hoà vào làm một. Một lúc lâu sau.

Mình về đi anh, muộn rồi, sợ bác lại lo.

Ừ, chán thế, anh chỉ muốn dính chặt bào em mãi thế này thôi.

Em cũng thế...

Trang nhỏm mông đứng dậy, tϊиɧ ŧяùиɠ của tôi trào ra từ bướm Trang rơi chẹp một vũng xuống dưới nền thuyền vịt, chỗ còn lại rỉ rỉ từ mép bướm Trang ra ướt hết cả đùi Trang.

Hihi, mai đứa nào ngồi phải con vịt này tha hồ mà thích nhé. Tôi cười trêu Trang

Ngại chết đi được anh còn cười nữa, khổ thân người ta. Trang xấu hổ đỏ cả mặt dễ thương quá.

Tôi kéo mông Trang lại cắn nhẹ một miếng.

Á, đau em... Trang kêu lên.

Mông của anh, anh được quyền cắn. Tôi cười.

Ai cho mà của anh. Trang kéo váy xuống, véo má tôi.

Trên đường về, gió đầu hè man mát..

Anh ơi, liệu chúng mình như thế này được đến bao giờ hả anh, em sợ nó kết thúc lắm...

Anh... câu hỏi bất ngờ của Trang làm tôi ko biết phải trả lời thế nào.

Tôi nắm chặt tay em, Trang cũng ôm chặt tôi hơn, chúng tôi đi về phía trước, mông lung, ko biết điểm dừng, trời đã tối hẳn...