Tôi hôn Trang ngấu nghiến, tôi một tay thì xoa bóρ ѵú em, một tay tôi luồn luôn vào quần xilip của Trang day day bướm em. Ko chịu nổi nữa, tôi quỳ xuống tốc váy Trang lên.
Đừng anh ơi, em sợ lắm, lỡ bác lên thì chết.
Mọi người ngủ hết rồi mà em, em cho anh đi, hôm nay là sinh nhật anh mà, anh thèm lắm rồi, anh nhớ em phát điên rồi, mặc kệ đi em.
Tôi nói rồi gạt tay Trang ra, một tay tôi banh háng Tranh ra, một tay tôi vén mép quần xilip của em sang một bên, tôi vục mặt vào bú ɭϊếʍ bướm em, nước nhờn của rỉ ra ướt nhẹp, tôi liếʍ hết, ngon quá là ngon.
Ư ư ư ư.... Trang rên lên, hai tay em vò nhẹ vào tóc tôi, có lẽ em cũng ko chịu nổi nữa.
Tôi cũng hơi sợ nên tôi muốn hành động thật nhanh, tôi đứng dậy, tắt đèn trong phòng, bật đèn hành lang, vì kính cửa sổ phòng tôi nếu để đèn thì ở ngoà nhìn vào được nhưng ở trong lại ko nhìn thấy gì ở ngoài, làm thế này tôi sẽ quan sát được ngoài hành lang và cầu thang. Tôi xoay bế thốc Trang ngồi lên bàn, tôi tuột xilip Trang xuống, vén váy em lên, nhìn Trang bây giờ vô cùng khiêu gợi, Trang đang dang rộng háng để cái bướm đỏ hồng của em có thể đón nhận dươиɠ ѵậŧ tôi dễ dàng nhất. Tôi chợt nhớ ra cái bαo ©αo sυ tôi vừa được tặng, tôi lấy nó từ trong túi quần ra, tôi nhanh chóng xé vội vàng, tôi tụt quần mình xuống, dươиɠ ѵậŧ cong, cứng của tôi bật tưng lên, tôi sóc sóc thêm mấy cái cho cương cứng nhất có thể rồi từ từ cho bao vào, tôi cho nhầm chiều bao, nên lại bỏ ra cho lại. Bỗng Trang như chợt nhớ ra điều gì.
Anh, sao anh lại mang bcs trong người. Mặt Trang nghiêm nghị, tay em giữ tay tôi, em khép chân lại.
Ơ, à mấy thằng bạn anh chúng nó trêu anh chúng nó tặng sinh nhật mà.
Em ko tin, ai lại tặng sinh nhật cái đấy. Trang tụt người ra khỏi bàn, kéo váy xuống, mặt Trang có vẻ đang rất giận và thất vọng. Lúc đấy tôi hoảng thật sự, đúng là tình ngay lý gian, thực sự bị cuống, tôi ú ớ.
Thật mà, chúng nó trêu anh nên tặng, chúng nó còn bảo có vị dâu ở bcs, đây em ko tin em ngửi đi. Tôi nhặt cái vỏ bao lên đưa cho Trang.
Em ko ngửi, chả liên quan gì cả. Trang định bỏ về phòng.
Khoan đã, bây giờ thế này, anh sẽ gọi điện hoặc nhắn tin cho thằng bạn anh cho em nghe, anh thề là anh được tặng thật mà, chúng nó còn trêu anh là chưa có người yêu nên tặng để trêu anh mà. Tôi kéo Trang lại. Trang ko nói gì, tôi hiểu là em đồng ý phương án của tôi.
Tôi rút máy ra gọi ngay cho thằng Hoàng, mả cha nó, thuê bao luôn, chắc thằng này say ngủ nên tắt cha máy rồi. Tôi gọi tiếp cho thằng Nam, tút tút tút....
Đm gọi đéo gì nữa thế, bố đang ngủ ngon. Giọng thẳng Nam, may quá, nó đây rồi.
Đm hai con chó, chúng mày có dùng kim châm vào bcs tặng sinh nhật bố ko đấy. Tôi hỏi một câu nhưng bao trùm đủ ẩn ý của tôi luôn.
Bố cái thằng điên, mà mày làm đéo gì đã có người yêu đâu mà sợ thủng bao, sóc lọ mà cũng sợ thủng bảo nữa hả thằng ngu. Giọng nó cười phá lên.
Tổ cụ mày, mày biết được bố ko có người yêu đấy à, chờ đấy mấy con chó. Thôi cút đi. Tôi dập máy. Chúng tôi thân nhau lắm nên nói chuyện với nhau toàn như chửi nhau vậy.
Em tin anh chưa, khổ quá anh ko bao giờ nói dối em đâu, anh thề đấy.
Trang ko nói gì, tôi ôm Trang lại vào lòng.
Em xin lỗi, tại tự dưng em bị thế, em chả biết tại sao nữa.
Anh yêu em nhiều lắm, tại em ghen chứ còn tại sao. Tôi tủm tỉm cười.
Ai thèm. Trang ôm chặt lại tôi.
Cho anh tiếp nhé, anh thèm lắm rồi.
Trang ko nói gì, chỉ dụi dụi đầu vào ngực tôi xấu hổ. Tôi lại bế thốc Trang lên bàn, tôi muốn đè em ra giường mà ȶᏂασ cho thoải mái nhưng lại sợ lỡ mẹ tôi lên. Tôi và Trang lại hôn nhau ngấu nghiến, tôi tụt hai dây váy ngủ em xuống để bú ʍúŧ hai bầu vυ' em, tay tôi sóc sóc cho dươиɠ ѵậŧ cửng lại lên, nhanh chóng tôi đeo lại bcs, ko thề chần chừ được nữa, tôi đứng thẳng dậy, chà chà dươиɠ ѵậŧ ngay mép môi bướm Trang, nước của Trang cũng đã rỉ ra lại ướt nhẹp rồi, tôi nhét dươиɠ ѵậŧ từ từ vào bướm Trang.
Ư ư ư... Trang rên khe khẽ
Từ từ thôi anh, em thấy hơi ran rát. Trang hơi nhăn mặt nói.
Chết dở, chắc tại bcs nên em chưa quen đấy, để anh làm từ từ nhé.
Vâng ạ. Mặt Trang bắt đầu đờ đẫn vì sướиɠ rồi.
Tôi nhè nhẹ, chầm chập, thấy nước nhờn của Trang đã ra nhiều hơn, tôi bắt đầu tăng tốc, tôi nhét ót một phát lút cán dươиɠ ѵậŧ vào bướm Trang.
Aaaa... Trang rên lên một tiếng.
Em còn đau ko?
Em... ko... ạ...
Tôi ȶᏂασ em điên cuồng có lẽ vì quá thèm và một phần tâm lý lén lút lo sợ làm chúng tôi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột độ, ở tư thế này mới thấy cái bướm của Trang thật nhỏ bé so với cái dươиɠ ѵậŧ vừa dài vừa cong của tôi. TᏂασ em được mấy phút tôi đã cảm giác tϊиɧ ŧяùиɠ tôi đang chạy dân dân ra đến đầu dươиɠ ѵậŧ, có lẽ do cảm giác lén lút làm tôi dễ ra. Tôi dừng lại.
Trang ơi, em đứng xuống quay mông lại nhé.
Vâng... ạ... Trảng thở hổn hển.
Trang ngoan ngoãn tụt xuống để tôi chỉnh tư thế cho em, hai tay em khuỵu xuống chống vào mặt bàn, hai bầu vυ' em hơi áp vào mặt bàn, mông Trang cong lên, chổng thẳng đúng tầm dươиɠ ѵậŧ tôi, ở tư thế này càng thấy rõ thân hình tuyệt mỹ của em, hai chân thon dài, mông Trang trắng như bông bưởi, đúng thành hình trái tim, tôi nhét dươиɠ ѵậŧ ngập lút vào bướm em, bình thường bướm Trang đã bé, đã khít, ở tư thế này, bướm em lại càng khít hơn, nhìn bướm Trang bây giờ chỉ như một đường chỉ hồng tuyệt đẹp, tôi vừa bóp cặp mông trắng bóc mơn mởn của Trang vừa dập em điên cuồng. Bạch bạch bạch...
Anh... dập... nhẹ thôi..., ở... dưới nghe... thấy... thì chết... Trang thở dốc, em hơi quay lại, một tay bám vào tay tôi ngăn lại.
Anh quên mất, anh sướиɠ quá em ơi, anh yêu em nhiều lắm.
Tôi vẫn dập nhanh, nhưng cứ đến lúc bụng dưới tôi gần chạm vào mông Trang thì tôi chậm lại rồi mới đút một phát lút cán dươиɠ ѵậŧ vào âʍ đa͙σ em để tránh tiếng bạch bạch. Cả hai bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ vì cảm giác vừa sợ vừa lén lút nên chỉ một lúc tôi đã cảm giác tϊиɧ ŧяùиɠ đang chạy rân rân sắp ra.
Anh... xuất đây... em ơi... Tôi nói nhỏ.
Vâng.......
Tôi xuất xối xả, cảm giác tϊиɧ ŧяùиɠ đã ngập chặt cứng ở đầu bcs, tôi vẫn cố ȶᏂασ Trang thêm mấy cái để xuất nốt tϊиɧ ŧяùиɠ ra. Tôi để nguyên dươиɠ ѵậŧ trong bướm Trang, tôi nằm đè xuống người Trang, nhưng chỉ nằm hờ hờ thôi, Trang thở hổn hển, mặt em đờ đẫn cả đi, hai tay tôi xoa xoa hai bên mông em, thỉnh thoảng tôi lại cố nắc thêm dươиɠ ѵậŧ vào bướm em một cái vì tôi vẫn thấy rất thèm em. Âʍ đa͙σ em đang co bóp nhẹ nhàng dươиɠ ѵậŧ tôi. Rồi cả hai như chợt nhớ ra là phải thu dọn nhanh ko nguy hiểm. Tôi rút vội dươиɠ ѵậŧ ra, Trang cũng nhanh chóng đứng dậy, tôi ôm Trang một cái thật chặt, hai vυ' em ép dính vào ngực tôi mà tôi chỉ muốn đè em ra mà ȶᏂασ tiếp luôn.
Thôi anh, nhanh đi ko chết bây giờ. Trang khẽ đẩy tôi ra.
Tôi rút từ từ cái bcs ra khỏi dươиɠ ѵậŧ, tôi đã xuất đầy ự cả bcs. Trang nhìn thấy mặt xấu hổ đỏ ửng hết cả lên. Tôi nhìn Trang mà ko nhịn được cười. Hai chúng tôi rón rén, từng đứa một vào wc, rửa ráy sạch sẽ xong, tôi ôm, hôn Trang, dươиɠ ѵậŧ tôi lại đã cửng tướng lên trong quần chọc cả vào mu bướm em, tôi chỉ muốn ȶᏂασ Trang cả đêm nay luôn.
Eo ơi, xấu hổ chưa kìa, anh là cái đồ dê xồm. Trang nói rồi cười ngượng đi về phòng.
Chán thật, giá tôi được ôm Trang, ngủ cùng Trang đêm nay. Sáng hôm sau đang ngồi trên giảng đường, chợt nhớ ra hôm qua Trang bị đau lúc tôi mói nhét vào em, tôi lấy máy ra nt cho Trang:
“”Em có bị đau ko, tại anh sợ em chưa quen việc dùng bao nên bị đau””
“”Bây giờ em thấy hơi rát rát anh ạ, em thấy dùng cái đấy lúc... thôi em chả nói nữa đâu, ngại lắm””
“”Ngại gì mà ngại, em mà ko nói anh giận em đấy, khổ thân, tại anh mà em bị đau huhu””
“”Anh ko được cười với trêu em đâu nhé, tại em thấy con gái mà nói ra nó cứ sao ấy ấy, cứ bệnh hoạn thế nào ý””
“”Anh hứa, em nói ra đi, anh thích nghe lắm””
“”Em thấy dùng cái đấy nó cứ ko thích bằng lần trước ý, cứ rát rát đau đau, thôi em ko nói nữa đâu, tự dưng em thấy mình hư hỏng quá, em ko nói chuyện nữa đâu, em tắt máy đây””
“”Có sao đâu em, chuyện đấy là nhu cầu tự nhiên của con người mà, anh thích em nói như thế lắm, anh yêu em nhiều lắm, để anh nghĩ cách khác nhé”” Tôi thấy thông báo ko gửi được tin nhắn nữa, tôi gọi điện thử thì thấy thuê bao rồi, Trang tắt máy mất rồi.
Khổ thân Trang, chắc tại dươиɠ ѵậŧ tôi quá to so với cái bướm tuổi 15 của em, dùng bcs vào nữa nên làm Trang bị rát. Tự dưng thấy thương em quá, tôi ngồi thừ người ra trong lớp.
Từ sau hôm đấy tôi chả có cơ hội nào làʍ t̠ìиɦ với Trang nữa, nhưng tôi cũng ko quá bấn loạn, vì tôi được Trang yêu thương, chăm sóc, được ngắm nhìn em mỗi ngày, vậy là đủ rồi. Hai tháng trôi qua, tôi cũng đã lấy được bằng lái xe ô tô. Trưa hôm đó, đi học về, vừa đặt lưng xuống giường, tiếng chuông điện thoại, là mẹ tôi gọi:
Minh à, con về chưa?
Con vừa về, sao đấy ạ?
Bố đẻ cô Hoa vừa mất, mẹ chưa về được, con xuống phòng mẹ, mở tủ xem trong cái túi áo khoác xám của mẹ, mẹ để ít tiền trong đấy, con lấy ra 5tr, gửi cho cô hộ mẹ để cô về lo việc, xong con đèo cô ra bến xe luôn nhé, đừng để cô đi xe ôm khổ thân cô.
Vâng ạ.
Tôi đi xuống nhà thấy cô Hoa đã ngồi khóc sụt sùi dưới nhà, tôi lấy tiền rồi đưa cô, an ủi cô rồi đèo cô ra bến xe.
Con đèo cô ra bến xe chưa? Mẹ tôi lại gọi.
Xong hết rồi mẹ ạ.
Ừ, chắc cô về cũng khoảng 10 ngày đấy, hai đứa ở nhà tự lo liệu nhé, đợt này mẹ rất bận nên tối sẽ hay phải về muộn, con đừng có đi chơi nhiều, ở nhà ăn cơm với em, đừng có để em ăn cơm một mình khổ thân nó.
Vâng, mẹ cứ khéo lo, mẹ làm như con hay đi chơi lắm.
Tôi còn lạ anh đấy nữa à. Mẹ tôi dập máy.