Em Họ Xinh Xắn Của Tôi

Chương 5

Xoẹt, cái gì vậy, màn hình bây h là nguyên bức tường nhà tắm, thôi xong rồi. Tôi vuốt mặt, hai tay nắm chặt vì tiếc. Tôi cẩn thận tua lại thật chậm cảnh vừa rồi, thấy bóng em quay lại rồi lướt qua rất nhanh, rồi xoẹt một cái là thôi rồi lượm ơi, chắc em vào treo quần áσ ɭóŧ lên mắc, xong nhớ ra là vứt vào sọt, rồi thấy cái sọt nó để giữa nhà tắm vướng quá nên em kéo nó quay lại sát tường.

Đúng là ý trời mà, miếng ăn đến miệng rồi còn rơi mất, tôi tua thật chậm lại lần nữa hy vọng nhìn được gì, ôi, đây rồi, ngực của em, nó rõ mồn một, nó đang vểnh lên đầy kiêu hãnh, đầu ti nhỏ xíu tuyệt đẹp, như thế này là quá đủ với tôi rồi, tôi ngắm đi ngắm lại và rút chim ra vừa xem vừa sóc nhẹ, “tôi xông vào phòng em, rồi lao vào ôm em, tôi và em hoà quyện vào nhau, tôi lột em tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ và dập em điên cuồng, tôi xuất đầy người em” tôi mở mắt choàng tỉnh, là tôi vừa tưởng tượng ra cảnh đấy và thủ da^ʍ, tôi thở hổn hển cứ như vừa được làʍ t̠ìиɦ thực sự với em vậy, thu dọn sạch sẽ hiện trường, tôi mang thẳng Porket về phòng, cắm vào máy tính và coppy clip, tôi cẩn thận đặt mật khẩu và giấu thật kỹ clip vào sâu các thư mục. Vừa sướиɠ vừa tiếc, sướиɠ vì từ h tôi đã có thể ngắm nhìn cơ thể Trang, cơ thể mà tôi thầm ao ước, thèm muốn bấy lâu nay, tiếc vì vẫn chưa thể ngắm nhìn cái nơi đẹp đẽ nhất của em, nơi mà bất cứ thằng đàn ông nào cũng muốn vục mặt vào đấy mà hôn hít, mà bú ɭϊếʍ.

Em bước vào

Em bắt đầu cởi dây rút quần

Quần ngoài dần tụt xuống khỏi cặp mông em

Đùi và mông em từ từ hiện ra

Em đang soi gương, có lẽ em thích tự ngắm khuôn mặt xinh đẹp của mình

Cặp mông mơn mởn của em, và cả bầu vυ' tuổi dậy thì của em sau lớp áo.

Các bạn thưởng thức và tự cảm nhận nhé.

Tôi sang phòng em gõ cửa:

Trang ơi, học thôi nhỉ?

Vâng ạ, anh vào đi ạ.

Cả buổi hôm đấy, tôi chả còn tâm trí đâu mà học, chỉ lén ngắm nhìn em và tưởng tượng ra cơ thể em sau lớp áo kia. Sau đấy tôi cũng chả dám quay lén thêm lần nào nữa, vì nghĩ kỹ lại, ko hiểu hậu quả sẽ thế nào nếu bị em bắt được, máy thì đang để chế độ quay, cãi cũng chả được. Tôi liều mạng thật...

Vài ngày sau, một hôm, Trang đi học về, vừa lên đến nơi đã thấy em gõ cửa rồi nhảy tót vào phòng tôi.

Anh Minh, em kể cho anh chuyện này buồn cười lắm.

Có gì mà trông mặt hớn hở thế. Tôi tranh thủ véo má Trang một cái.

Buồn cười lắm, anh có nhớ cái Thu mà thỉnh thoảng em vẫn hay qua nhà đón nó đi học cùng ko!

Nhớ chứ, nó chả qua nhà mình mấy lần chơi với em còn gì. Làm sao, nó có người yêu à?

Kooooo, yên em kể. Thì em hay qua đón nó đi học, có vài lần lúc đèo nó về nó có rủ vào nhà nó chơi một tí. Nó có ông anh trai.

Thì làm sao kể nhanh đi. Tôi hơi gắt giọng lên kiểu hơi nổi cáu, vì tôi thấy có gì ko ổn rồi.

Gì thế, sao tự dưng anh nói to thế, giật cả mình, em ứ kể nữa.

Thôi, kể tiếp đi, anh xin lỗi, tại lúc nãy bị mẹ anh mắng chuyện học hành nên anh hơi bực mình. Tôi bốc phét.

Hừ, đấy, nhà nó có ông anh trai, trông cũng đẹp trai, gần bằng anh đấy. Trang che miệng cười khúc khích. Trông vừa ghét vừa đáng yêu.

Ừ rồi sao, em thích nó à. Chắc tôi điên lên mất.

Anh còn nói nữa em ko kể nữa nhá. Tôi im lặng luôn.

Thấy cái Thu kể ông ý cũng giống giống anh, thông minh lắm, nhưng mải chơi, nên thi trượt, năm nay cũng thi lại này.

Chả có thằng nào thông minh mà lại thi trượt cả, chỉ có mấy thằng ngu, học dốt thì mới trượt, cứ ra vẻ biện minh là mình thông minh nhưng vì này vì nọ mà thi trượt, vớ vẩn hết. Tôi ko giữ nổi bình tĩnh nữa, tôi tuôn ra một tràng.

Ơ anh này, thì em thấy Thu nó kể thế mà, em kể lại thôi, mà anh chả thông minh thế mà chả may trượt đấy thôi.

Bỏ mẹ, tự mình vả vào mồm mình rồi, ngu quá, thành ra tự mình chửi mình à, tôi thộn cả mặt ra.

Ừ, rồi, cứ cho là thế đi, rồi sao nữa.

Hôm nay, đưa Thu nó về, tự dưng thấy ông ý đứng chờ sẵn ở cửa, xong tặng em một bông hoa hồng với một hộp quà gói đẹp lắm. Cái Thu thì cứ đứng cười. Lúc sau ông ý đi vào, Thu nó mới nói nhỏ vào tai em là ông ý thích mày đấy.

Tai tôi như ù đi, mặt nóng phừng phừng, hai mắt long lên sòng sọc.

Em nhận lời rồi chứ gì hả? Đúng ko?

Ơ, anh làm sao thế, nhận lời gì ạ?

Thì nhận lời yêu nó chứ gì nữa.

Anh nói gì linh tinh thế, em chả nhận gì cả, quà em cũng ko nhận, hoa em cũng ko nốt, ngại bỏ xừ, với ông ý ko phải người em thích, nhận lời cái gì mà nhận lời, từ giờ em chả kể chuyện cho anh nữa, nói gì mà như quát em ý, hứ. Trang tuôn một tràng và quay mông bỏ thẳng về phòng.

Ôi, tôi nghe xong mà như từ địa ngục trở lại mặt đất, tôi đang ghen, ghen điên cuồng, tôi yêu em quá mất rồi. Tôi úp mặt vào gối và cười, tôi muốn cười thật to nhưng ko dám. À mà khoan, em vừa nói gì nhỉ, “ông ý ko phải người em thích” đúng, em vừa nói thế, vậy người em thích là ai, em nói thế chứng tỏ em đã thích ai đó. Chết rồi, phải chẳng em đang thích một ai đó. Tôi thất thần, lo lắng, bồn chồn, tôi đi đi lại lại trong phòng, đứng ngồi ko yên nổi nữa. Tôi nghĩ cách, phải tìm hiểu, bằng mọi cách phải tìm hiểu. Đúng như cái yếu thế tôi dự tính từ ngày đầu tiên, Trang của tôi xinh đẹp dễ thương như thế, chắc chắn khi đi học sẽ có nhiều thằng theo đuổi, tôi phải làm cách nào để dò la xem thằng chó chết nào là người em thích đấy. Yahoo, tôi nghĩ ra rồi, thời đấy, Chat Yahoo là phương tiện thông dụng nhất để tán tỉnh nhau, rất nhiều lần thấy em hỏi nhờ dùng máy tính của tôi để chat với bạn, mà thời đấy gần như ai cũng phải ghi ra giấy níc chat và mật khẩu để nhớ ko sợ quên. Chiều hôm sau, Trang đi học, tôi sang phòng em và bắt đầu lục tìm, tôi lật từng trang giấy, từng quyển vở để tìm. Đâyyyy rồiiiiiii, tôi đoán ko sai mà, khà khà, em viết nick và pass của em vào mặt sau quyển vở em hay vẽ vời với chép lời bài hát. Tôi lao ngay về phòng bật máy tính, trúng phóc, tôi đã vào được nick của em, tôi hồi hộp xem từng tin nhắn, từng hộp thư của em, ôi, chi chít nhưng tin nhắn, làm quen có, tỏ tình có, trêu chọc có.

Đm, mấy thằng nhãi nhép này, đũa mốc mà chòi mâm son à mấy con chó. Tôi nghiến răng, cơn ghen của tôi lại bùng lên phừng phừng rồi.

Nhưng tuyệt nhiên, Trang ko trả lời một ai cả. Chỉ có vài níc bạn bè của em trong Hà Tĩnh và một số bạn gái chắc cùng lớp, là thấy em trò chuyện, còn bọn con trai, tuyệt nhiên em ko trả lời bất kỳ 1 ai. Ôi, lạ thật, tôi ngồi thần ra suy nghĩ, vậy là sao, vậy ai là người em thích, chả nhẽ em thích một ai đó nhưng ko trò chuyện bao giờ à. Ko thể, tôi biết lịch sinh hoạt của em, sáng thì em ở nhà cả sáng, ko đi đâu, chiều thì em đi học và về rất đúng giờ, thỉnh thoảng lắm mới thấy em về muộn một chút nhưng em đều xin phép trước, thường là đi ăn chè với cái Thu. Vậy thì làm gì có thời gian mà đi chơi với ai được. Hay là... tự nhiên tôi thấy nóng ran cả người. Chả nhẽ người em nói là mình. Vừa nghĩ đến mà tôi thấy lâng lâng, cái cảm giác nghĩ người mình yêu say đắm bấy lâu nay lại tự dưng thích mình nó khó diễn tả lắm, nói chung là sướиɠ, hạnh phúc, tuyệt vời. Nhưng ko, tôi định thần lại, Trang là một cô gái ngoan hiền như thế, nết na, thuỳ mị, tuy em có nói em thần tượng tôi, nhưng cũng là chuyện lúc em còn nhỏ, với lại thần tượng nó khác, còn đây là tình yêu, chỉ có tôi mới bệnh hoạn nên mới yêu và thèm muốn em họ của mình như vậy, còn Trang dứt khoát ko thể giống tôi được, em là một cô gái tuyệt vời. Tôi nằm nhoài ra giường, mắt nhìn vô định, ôi, cái đầu tôi muốn nổ tung, thôi mặc kệ, đến đâu thì đến, chí ít biết được em ko thích thằng nào trong lớp cũng như cùng trường, vậy là tạm ổn, còn lại dần dần tình tiếp vậy.

Nhoắng một cái đã đến kỳ thi của Trang, toán, văn em làm bài rất tốt, chỉ có tiếng anh là ko tốt lắm, vì ở tỉnh ít chú trọng ngoại ngữ. Nửa tháng sau đã có kết quả. Em ko đủ điểm đỗ vào trường chuyên tôi học cấp 3 trước đây, nhưng em vẫn đỗ vào một trong những trường điểm của Hà Nội. Em hơi buồn, nhưng tôi động viên:

Trường em đỗ cũng là trường tốt ở HN rồi em ạ, anh nghe nói tỉ lệ đỗ đại học ở trường đấy cũng 80-90% nên em yên tâm đi. Như anh, học chuyên mà vẫn trượt vỏ chuối nát cả mông đây này, giờ vẫn còn đau đã khỏi đâu. Tôi pha trò an ủi Trang.

Dạ vâng ạ, em hơi buồn chút thôi ạ, bao công anh kèm em học, giá em cố gắng môn tiếng Anh hơn thì... Mắt Trang ngấn lệ, có lẽ do tôi an ủi nên em càng bị xúc động.

Thôi đừng buồn nữa cô em gái ngốc của anh. Hoàn toàn vô ý, tôi ngồi gần và ôm Trang vào lòng. Thực sự là tôi ko cố ý lợi dụng như mọi lần, mà thấy em sắp khóc, tôi thấy thương và yêu em vô cùng, đó là một hành động vô thức của người đang yêu muốn che chở cho người yêu của mình. Trang cũng ko hề phản đối, em buông thẳng hai tay xuống để tôi ôm, em tựa đầu lên vai tôi và khóc thút thít. Giây phút này đây, điều mà tôi ao ước bấy lâu nay, là được ôm em như thế này đây, nhưng sao bây giờ, tôi chả còn tí suy nghĩ nɧu͙© ɖu͙© nào trong đầu, tôi chỉ thấy đau lòng khi thấy em khóc, tôi vỗ về, tay tôi xoa và vỗ nhẹ vào lưng em, tôi ôm em chặt hơn, tôi chỉ muốn ôm em chặt hơn, chặt hơn nữa, thời gian như ngưng đọng xung quanh chúng tôi, tôi yêu em quá nhiều mất rồi, em vẫn khóc trên vai tôi, tôi nhẹ nhàng đưa hai tay lên áp nhẹ vào hai bên má em và đẩy nhẹ em ra, em vẫn khóc, tôi nhẹ nhàng gạt nước mặt đang lăn dài trên má em, em nhìn tôi với đôi mắt trong veo tuyệt đẹp, mặt tôi và em lúc này chỉ cách nhau khoảng một gang tay mà thôi, đôi môi em đỏ mọng, hai má đang ửng hồng lên vì khóc, tôi hôn nhẹ lên trán em và nói

Em đừng khóc nữa, em của anh giỏi lắm rồi, đừng khóc nữa anh thương.

Có lẽ đến lúc này, nhiều bạn đang theo dõi câu chuyện của tôi sẽ nghĩ, tiếp theo sẽ là một nụ hôn giữa hai chúng tôi, và sau đó sẽ là một cuộc làʍ t̠ìиɦ cháy bỏng vì lúc này là lúc thích hợp nhất, lúc mà Trang yếu đuối nhất. ĐÚNG! điều đó sẽ xảy ra nếu đây là một câu chuyện sεメ hư cấu, còn câu chuyện của tôi, là câu chuyện thật về mối tình giữa tôi và em họ mình, thực sự là để có tình yêu và đi đến những giao hợp về thể xác giữa tôi và em họ mình nó ko hề đơn giản như những câu chuyện tôi vẫn hay đọc. Các bạn hãy kiên nhẫn và chờ đợi nghe tiếp mối tình lσạи ɭυâи đầy nɧu͙© ɖu͙© này của tôi nhé.