Em Họ Xinh Xắn Của Tôi

Chương 3

CÂU CHUYỆN NÀY LÀ CHUYỆN THẬT CUẢ TÔI, TÔI CỐ GẮNG NHỚ LẠI CHI TIẾT NHẤT CÓ THỂ VÀ KO HƯ CẤU, NÊN CÂU CHUYỆN SẼ CÓ THỂ MIÊN MAN VÀ LÂU ĐẾN NHƯNG PHÂN ĐOẠN Tìиɧ ɖu͙©, NHƯNG VÌ NÓ LÀ CÂU CHUYỆN THỰC NÊN MONG CÁC BẠN CHỊU KHÓ THEO DÕI, ĐỪNG SỐT RUỘT MONG ĐẾN CẢNH Gợϊ ɖụ© ĐỂ CÂU CHUYỆN CÓ THỂ TRUYỀN ĐẠT MỘT CÁCH CHÂN THỰC NHẤT. XIN CẢM ƠN!

Tôi bắt đầu lên kế hoạch để tán Trang. Trong đầu tôi lúc này chả còn bận tâm Trang là em họ hay gì nữa, tôi thèm khát em, thèm muốn được lao vào mà cắn xé cái cơ thể ngọc ngà của em. Tôi chưa yêu ai bao h, cũng chưa tán ai bao h, nhưng tôi ngoài 1 con nghiện game còn là một dân ghiền phim Hàn Quốc số 1, nên những chiêu trò tán tỉnh phong cách Hàn Quốc tôi nắm lòng, kiểu trai công tử, bất cần, pha chút nghịch ngợm, lại có tí tình cảm, sến súa là gái dễ đổ lắm. Nghĩ đến cảnh em sẽ là người yêu tôi thôi mà tôi đã cười lên như thằng điên trong phòng.

Đầu tiên nói về lợi thế:

Tôi có hình thức, đẹp trai, trắng trẻo.

Tôi có tiền, đủ để mua tặng em bất cứ món quá nào em thích (đương nhiên là quà lứa tuổi học sinh thôi)

Tôi thông minh, điều này tôi sẽ thể hiện lúc học cùng em.

Ở chung một nhà, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, các cụ dạy chớ có sai.

Và quan trọng nhất: đó là tôi đã biết được em thần tượng tôi, đây là lợi thế tuyệt vời nhất.

Yếu thế ư:

Rào cản lớn nhất chả nói ra chắc các bạn cũng biết. Anh Họ! Đúng, chính là anh họ, tôi bắt chấp luân thường đạo lý, nhưng em thì tôi đâu thể biết được, giá như ko có họ hàng thì tốt biết bao, nhưng thây kệ, đến đâu hay đến đó, tôi tự nhủ.

Tiếp nữa là chỉ trong tuần này, em sẽ nhập học một trường ở đây, học tạm một học kỳ, vừa học vừa ôn để tiếp đà thi vào trường cũ của tôi. Mà em đẹp như vậy, chắc chắn khi đi học sẽ có vô số thằng tán tỉnh, mà các bác biết rồi đấy, tình yêu học trò nó dễ đến như cơn gió mùa thu, thoảng qua lúc nào ko hay. Tôi ko thể ko cẩn thận yếu tố này.

Ưu thế, yếu thế đã phân tích đủ cả, tôi bắt đầu lên phương án, để gần gũi và chiếm được cảm tình, ko gì nhanh bằng học chung với em, vừa thể hiện được bản thân, vừa được ngắm nhìn em mà ko phải liếc trộm. Tôi sang phòng em luôn, ko thể chờ đợi thêm được nữa rồi.

Trang ơi, anh bảo.

Dạ có việc ạ, anh Minh chờ em tí.

Ừ anh nói chuyện với em tí. Trang mở cửa tôi bước vào.

Thế tối nay mình bắt đầu học luôn nhé, anh ôn bài của em, em học rồi cần gì thì hỏi anh nhé.

Vâng ạ, có gì anh Minh dạy em với nhé.

Chuyện nhỏ mà em, anh lười học thôi chứ anh tập trung thì cũng như anh ko tập trung thôi ha ha. Tôi lém lỉnh.

Anh này, cứ trêu em. Trang cười xinh quá.

Với anh bảo, từ h gọi anh ko thôi, ko cần gọi tên nữa, nghe cứ xa cách thế nào ý. Anh em thôi.

Vâng ạ, thế bây h anh có vào học ko ạ?

Ko, anh chỉ học đêm thôi, ban ngày anh ko tập trung được. Tôi có thói quen cứ 10h đếm mới lôi sách vở ra học, vì ban ngày nhiều cám dỗ quá, tôi học ko có nổi.

Anh buồn cười thế hihi. Trang cười với ánh mắt ngạc nhiên, lạ lùng.

À, em có bận gì ko, anh đèo em đi uống trà sữa đi.

Trà sữa là gì ạ?

Cứ đi đi, ngon lắm.

Thời bấy h, trà sữa mới du nhập về Vn, nó ko có các hãng như bây h, mà chỉ có một hai cửa hàng tự pha, tự chế, chỉ có vài ba vị nhưng cũng ngon lắm.

Vâng, anh chờ em thay quần áo nhé.

Mấy phút sau, Trang bước ra, ôi, em đẹp quá, em mặc quần legging đen, mix cùng áo thun hồng nhạt bó sát, cổ áo khoét khá sâu, lấp ló một chút khe ngực, đủ để lộ ra làn da trắng ngần của em, tôi dán chặt mắt vào cái khe ngực của em, da em trắng đến mức tôi thấy cả gân xanh chỗ bầu ngực của em. Liếc xuống đến dưới, mặc dù quần legging em mặc là loại dầy, bó chặt nhưng ko thể bị lộ hàng, nhưng tôi cố nhìn và tưởng tượng ra cái khe mu của em, nó đẹp tuyệt.

Khϊếp, anh nhìn gì mà như cáo nhìn thấy thỏ thế ạ

Tôi giật mình: À ko, em gái của anh xinh quá, xinh thế này chắc ở nhà nhiều người yêu lắm đúng ko? Tôi dò la luôn.

Làm gì có ai ạ, thôi mình đi đi anh, tí về em còn phụ cô Hoa nấu cơm (cô Hoa là giúp việc nhà tôi)

Ko cần đâu, cô ý làm nhanh lắm, em ko cần phụ đâu. (Tôi hỏi dò la cho chắc, chứ tôi nghe mẹ tôi kể là Trang ở nhà ngoan lắm, nhu mỳ nết na, nhiều thằng ở nhà tán lắm mà nó chả thấy yêu ai, cô chú tôi nói chuyện với mẹ tôi thế)

Dạ thôi, em cũng có việc gì đâu, tuần sau mới đi học mà.

Sao lại ko có việc gì, anh sẽ đèo em lượn phố phường cho biết, phải biết đường biết xá sau có việc gì còn đi chứ.

Dạ vâng. Trang ko cãi được nữa. He he

Tôi dắt con Dylan ra để đi, mẹ tôi chiều tôi lắm, mặc dù nhà có con Dylan của bố tôi trước vẫn đi, mua cũng cả trăm triệu thời bấy giờ, nhưng biết tôi thích FX, bà mua luôn một con, để sẵn đấy, và bảo đấy là quà nếu tôi đỗ đại học. Chưa đỗ ko được đi. Thời đấy cứ dylan với @ là oách xà lách lắm, đi đường mặt là cứ vênh ngược lên. Trang đúng chuẩn mẫu con gái ý nhị, ngồi trên xe em ko ôm eo tôi đâu, mà hai tay để lên đùi, mà càng thế, tôi càng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tôi cố tình đi nhanh và thỉnh thoảng lại tăng tốc bất ngờ, và cuối cùng Trang cũng phải ôm eo tôi, nhưng chỉ hơi nắm vào eo áo tôi thôi.

Em ôm anh chặt vàooo, tính anh đi nhanh quen rồi, đi chậm lại cảm thấy khó chịu he he.

Dạ ko sao đâu ạ, em tóm áo anh thế này được rồi ạ.

Thua keo này ta bầy keo khác, để đến gần quán, tôi cố tình đi quá một vài mét xong giả vờ phanh gấp, nhưng đúng là Trang rất ý tứ luôn, ko như tôi tưởng tượng sẽ được đôi gò bổng đảo đẹp như tiên của em áp vào lưng, Trang kịp lấy hai tay đưa lên trước, áp vào lưng tôi để đỡ người ko bị nhào về phía trước, cay thật.

Ôi đi quá rồi, xin lỗi em, em có sao ko.

Dạ ko sao ạ, anh đi xe khϊếp thật đấy hihi.

Nghĩ vừa buồn cười vừa cay, nhưng chính những cái đấy là càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn trong tôi. Vào quán tôi chém gió trên trời dưới bể, em thì cứ cười khúc khích suốt cả buổi, trong quan tôi để ý bọn con trai ko đứa nào ko lén nhìn em, vì nhìn em nổi trội hẳn so với tất cả bọn con gái có mặt trong quán, da thì trắng bóc, mặt thì xinh, dáng lại ngon thế, thằng ngu mới ko thèm. Uống xong tôi đèo em đi chơi quanh phố phường Hà Nội, tôi dừng xe ở đường Thanh Niên, rủ em vào ngồi ghế đá ngắm Hồ Tây, tôi chạy ra mua hai cái kem ốc quế, 2 anh em ngồi vừa ăn kem vừa ngắm hồ, nhìn chúng tôi bây h chả khác gì một đôi tình nhân thứ thiệt. Thực ra ko phải tự nhiên tôi chọn ngồi ở đây, còn ti tỉ chỗ đẹp hơn nhưng:

Anh ơi, mình đi chỗ khác được ko?

Sao thế em, ko đẹp à, ngồi đây mát mà, anh thích ngồi đây lắm, cảm giác yên bình, em ko thích à? Tôi giả bộ hỏi lại.

Dạ ko, em cũng thích, nhưng anh nhìn xung quanh kìa, ngại ơi là ngại.

Ủa, có gì đâu em. Tôi giả bộ nhìn xung quanh.

Toàn các đôi đang ôm nhau, xong có người còn hôn nhau kìa anh, em thấy kỳ kỳ sao ý.

À, ui dồi, ở Hn chỗ nào cũng thế em ạ, kệ họ đi, có sao đâu, cô em ngốc của anh. Tôi cố tình lấy cớ véo nhẹ má Trang, ôi da mặt em mỏng tang như tờ giấy vậy, mịn màng và mát rượi, tôi chỉ muốn hôn ngấu nghiến ngay lập tức đôi môi căng mọng xinh xinh của em. Em đâu biết được tôi cố tình chọn chỗ ngồi này để tạo cảm giác chúng tôi giống đôi đang yêu nhau, đây cũng là một chiêu bài của tôi, vì tôi xem và đọc được, khi một trai một gái mà ở trong hoàn cảnh dễ kích động thì dần dần sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm xúc tình yêu, tìиɧ ɖu͙© trong cơ thể. Và đúng như tôi dự đoán, nhìn em bây h vừa ngại ngùng, vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thỉnh thoảng thấy em lén nhìn các đôi đang ôm hôn nhau. Tôi vẫn giả bộ kể chuyện về HN cho em nghe, cứ dần dần tôi ngồi gần sát lại em, thỉnh thoảng như vô ý, tay tôi chạm nhẹ vào tay em, cảm giác nó đê mê như điện giật vậy, tôi giả bộ ngạc nhiên:

Tóc em chăm sóc kiểu gì mà đẹp thế, chả bù tóc anh cứ khô như rễ tre. Tay tôi nâng tóc em lên sát mặt nhìn, tranh thủ hít nhẹ mùi thơm từ cơ thể em. Tóc em nhuộm hơi nâu, mặc dù nhuộm rồi nhưng chắc em chăm sóc kỹ nên vẫn mượt và mềm lắm, mặc dù ở Hà Tĩnh nhưng em ở phố, nhà cũng khá giả nên chuyện này cũng ko có gì lạ.

Dạ, em dùng kem dưỡng mẹ em cho em ạ, mà tóc anh mượt thế kia, khô đâu mà khô.

Tôi nói thế chứ tóc tôi cũng chải chuốt lắm, tôi ko nhuộm, nhưng đi đâu cũng vuốt tạo kiểu.

Thật mà, tóc anh khô, giống da tay anh này, thô ráp xấu bỏ xừ, em ko tin sờ thử xem.

Chả cần chờ em trả lời, tôi kéo luôn tay em lại và nắm.

Mềm thế này mà anh kêu khô, đúng là tay công tử, mịn có khi còn hơn cả tay em. Trang vừa nói vừa rút tay lại. Quả thực em rất giữ ý.

Mới nắm được có tí nhưng tôi cũng kịp cảm nhận tay em, mịn màng, mềm mại, tay em đúng kiểu tay búp măng, ngón tay dài và thon, đẹp tuyệt, tôi tưởng tượng trong đầu, giá mà bàn tay em cầm sóc lọ, vuốt ve cậu bé của tôi thì....

Ngồi gần, tôi kể chuyện, thỉnh thoảnh lại giả vờ áp sát mặt vào chỗ cổ em nói thầm trêu chọc, thực ra là để hít hà mùi cơ thể em. Các bác nào ở đây đã từng được quan hệ với gái khoảng từ 15-18 tuổi chắc sẽ biết. Con gái lứa tuổi đấy mà xinh (xấu thì chắc ko có đâu) đều có một cái mùi thơm rất khó diễn tả, ko phải mùi thơm của nước hoa, của dầu gội hay sữa tắm nhé, mà nó là một cái mùi gì đấy thơm kiểu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mùi của con gái trinh tiết, chưa từng trải, nó trong trắng, tạo cho người ta cảm giác mướt mát, dễ chịu vô cùng, chỉ cần ngửi thấy mà có cảm giác như mình đang được nhìn thấy, cảm thấy một cơ thể đang tràn ngập nhựa sống tuổi xuân thì, nó e ấp, mà lại đầy du͙© vọиɠ. (Nó cũng giống như mùi các em bé đang còn bú sữa mẹ, mà người ta vẫn hay nói thơm mùi sữa mẹ ý) Thì đây là thơm mùi tuổi dậy thì, cái lứa tuổi đẹp nhất cuộc đời người con gái.

Người Trang lúc nào cũng thế, thơm man mác, thơm nhẹ nhàng.

Mình về đi anh, muộn rồi đấy

Em đứng dậy phủi nhẹ mông, quần legging nên gọi là quần kí©ɧ ɖụ© thì đúng hơn, nó bó sát làm hiện rõ đường cong của mông em, cặp mông ko quá to nhưng tròn trịa, chắc là mềm mại lắm, lại còn hơi hằn lên viền quần xilip của em, tôi vừa nuốt nước miếng vừa dắt xe. Trong đầu tôi bây h chả còn em họ em hàng gì nữa, chỉ có suy nghĩ chiếm đoạt được em, được làʍ t̠ìиɦ cùng em, thế thôi.

Tối hôm đó, tôi lôi sách vở ra học, học là phụ, lý do chính là lấy cớ học tôi sẽ được ở trong phòng em, ngắm em ngủ.

Em cứ ngủ đi nhé, cứ tự nhiên, anh ngồi học chắc phải 2-3h mới ngủ cơ.

Dạ vâng ạ, anh cứ để đèn mà học ko hại mắt ạ, em dễ ngủ lắm.

Ko, anh bật đèn bàn thôi, để đèn phòng sáng chưng, làm sao em ngủ được.

Hihi, vâng ạ. Trang cười xinh thế ko biết, dễ thương quá.

À, mà anh bảo em rồi, em cứ mặc đồ ngủ mà đi ngủ, mặc áo thun thế kia ngủ làm sao được, khó chịu chết. Ngại anh à? Ngốc thế, mình là anh em mà em còn ngại, có phải ở đây 1 hai hôm đâu, ở mấy năm cơ mà.

Dạ thôi ạ, dù là anh em nhưng em vẫn thấy thế kỳ lắm. Em mặc thế này cũng được mà.

Em mà thế, mai anh sẽ kê bàn về phòng anh học, mẹ anh mà mắng thì kệ, anh cứ làm. Tôi giả bộ cáu lên.

Thôi ạ, thế em sợ Bác lại tưởng em gây phiền hà cho anh, bác đã nhờ em để ý rồi còn báo lại cho bác, anh làm thế chết em.

Thế bây h em còn ngại nữa ko, anh em mà còn bày đặt ngại ngại. Tôi cố tình giả bộ giận dỗi.

Dạ vâng, thế anh ra ngoài đi để em thay vậy ạ.

Ảnh minh hoạ bộ Trang vẫn hay mặc ở nhà.Tôi hí hửng ra ngoài, cuối cùng cũng sắp được ngắm em trong bộ đồ ngủ sεメy rồi.

Anh vào học đi ạ, em xong rồi.

Đấy, có phải ngoan ko, anh với em mà còn bày đặt ngại ngùng. Tôi giả bộ lẩm bẩm.

Á đù, vào phòng thì em nó đã lên giường trùm chăn đến ngang vai rồi, nhưng vẫn ngắm được cặp đùi và chân đẹp tuyệt trần của em. Tiếc thật, tưởng được nhìn em mặc áo hai ngủ hai dây mỏng tang, ai dè em ý tứ quá.

Em ngủ đây ạ, anh học rồi ngủ sớm nhé.

Ừ, em ngủ ngon nhé.

Tôi tắt đèn phòng, bật đèn bàn rồi ngồi học. Mà học làm sao nổi, khi có một hotgril mặc đồ ngủ nằm ngay sau lưng, tôi bứt rứt, khó chịu, chỉ muốn quay lại lao vào em, lột sạch quần áo em ra mà hôn hít, mà liếʍ láp. Tôi lôi con Pocket PC ra chơi game, hồi đấy chưa có nhiều điện thoại cảm ứng như bây giờ, cái này của tôi chỉ chơi game và soạn thảo văn bản chứ ko gọi điện được. Chơi được tầm 1 tiếng, tôi quay lại nhìn, Trang đã ngủ say, em quay lưng vào tường, chỉ nhìn thấy đùi và chân em, đẹp quá, ngon quá, tôi nghĩ trong đầu. Bỗng em trở mình quay lại, tôi giật mình quay đầu đi vì sợ em tỉnh dậy thấy tôi đang ngắm em thì bỏ mẹ. Mấy phút sau yên ắng, tôi giả vờ vươn vai rồi ngoái lại nhìn, trời ơi, em trở mình, cái chăn đã tuột xuống qua ngực em rồi, lộ toàn bộ bờ vai trắng bóc của em, và cả khe ngực nhỏ xinh nữa, bây giờ tôi mới nhìn kỹ được áo bộ đồ ngủ của em. Em mặc một bộ ren, hai dây, màu đen, dài ngang đùi. Chợt! Chúa ơi, gì thế kia, em ko mặc áo ngực, đúng, áo ngủ thì ai còn mặc áo ngực nữa, tôi nhìn thấy lấp ló đầṳ ѵú em hơi hằn ra ngoài áo, nó nhỏ nhỏ, xinh xinh, chắc chỉ cỡ hạt đỗ xanh, chim tôi đã rỉ hết cả nước ra rồi. Tôi quay mặt lại để giảm bớt cơn thèm khát này lại đã, ko thì khéo tôi xông vào mà hϊếp da^ʍ em mất. Tôi nhẹ nhàng kéo ghế đi ra nhà vệ sinh, rửa mặt cho tỉnh táo. Tôi quyết định rồi, sẽ đánh liều đi vào sát giường em để ngắm nhìn kỹ hơn hai cái núʍ ѵú xinh đẹp tuyệt vời của em, nhưng lỡ đang ngắm em tỉnh thì sao, kệ, tôi ko chịu nổi nữa. Mở cửa phòng nhẹ nhàng, em vẫn ngủ say, tôi tiến tới từ từ, tim tôi đập thình thịch, mồ hôi toát ra, thề, hồi hộp còn hơn cả đi ăn trộm mất. Tôi nhẹ nhàng cúi thấp người xuống, bây h thì tôi có thể nhìn kỹ được bầu ngực của Trang, nó tròn xoe, trắng nổi cả gân lên, ngực Trang chỉ tầm to hơn qua cam một chút thôi, hai núʍ ѵú nhỏ xíu hằn ra lớp áo ngủ, trời ơi, tôi thèm được vục mặt vào mà bú ʍúŧ quá, nếu được thế chắc tôi sẽ mυ'ŧ, sẽ bóp nát hai cái vυ' xinh xắn này quá. Vừa ngắm tay tôi vừa cho vào trong quần sục nhè nhẹ. Tôi sắp ko kiềm chế nổi nữa rồi. Bỗng Trang trở người, tôi giật bắn mình, rút vội tay ra, va luôn vào cái đèn ngủ bụp một cái.

Ơ anh Minh ạ, anh làm gì thế ạ. Trang tỉnh giấc, dụi dụi mắt nhìn tôi.