Tôi Là Linh Đương

Chương 12: Ngất đi sau một hồi xe chấn [1362 từ]

"...A..."

Từng tiếng rên dâʍ đãиɠ thốt ra từ miệng nữ nhân, tiểu huyệt ngứa ngáy khó chịu, hạ thân khẽ đẩy về phía trước, eo nhỏ cũng theo đó mà lắc lư. Bàn tay mềm mại nắm lấy cô thịt của nam nhân khẽ ma sát, rồi đưa đến miệng tao huyệt.

Tao huyệt một mảnh ướŧ áŧ, cửa huyệt lúc đóng lúc mở, môi âʍ ɦộ vừa hồng lại vừa sưng, da^ʍ thuỷ từ hoa tâm chảy ra ào ạt, vô cùng da^ʍ mỹ.

Cầm bàn tay của nam nhân cắm vào tao huyệt của chính mình, tầng tầng lớp lớp mị thịt hút lấy ngón tay, da^ʍ thuỷ chảy ra ngoài tạo nên một mảnh lầy lội. Ngón tay nam nhân khẽ động, chín nông một sâu khiến cho nữ nhân phát ra từng đợt rêи ɾỉ phóng đãng.

Ánh mắt khẽ động, nam nhân đem ngón tay rút ra.

"Đồ dâʍ đãиɠ!"

"A...Tiểu huyệt ngứa quá... cho ta..a ta muốn .. muốn"

Trên người quần áo nữ nhân đã bị xé rách, hai chân mở lớn.

Bàn tay túm lấy tay người nam nhân, miệng nhỏ khẽ mở, từng đợt rêи ɾỉ tràn ra:

"Cứ như thế để cho nam nhân làm, đúng là dâʍ đãиɠ tiện mẫu cẩu!"

" Cho ta... a..a" Cái miệng nhỏ khẽ thút thít.

Nam nhân cảm nhận được phía dưới vừa trướng vừa đau, côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa đau, lại lớn thêm 1 vòng.

Trút bỏ quần áo trên người, cự vật lộ ra ngoài không khí, giữ chặt vòng eo nam nhân hung hăng cắm thẳng vào tao huyệt. Tao huyện vội vàng co rút,bao bọc côn ŧᏂịŧ không buông.

"A..."

Nam nhân bị tao huyệt kẹp chặt liền phát ra tiếng thở dài

Cuối cùng!

Cuối cùng cũng làm được cái đồ lẳиɠ ɭơ này.

Nam nhân hung hăng mà đâm vào tiểu huyệt của nữ nhân, đau đớn từ hạ thể truyền đến đại não. Côn ŧᏂịŧ dùng sức chà đạp hoa tâm. Một trận tê dại bao trùm toàn thân, cô gái kêu càng lợi hại càng dâʍ đãиɠ

" Đâm chết cô! Đồ lẳиɠ ɭơ! Kẹp chặt như vậy, thật là sảng khoái"

Tiếng nói trầm thấp của nam nhân vang lên trong xe, trong giọng nói xen lẫn một tia vui vẻ chính hắn cũng không phát hiện.

Nam căn xâm nhập, chà đạp tao huyệt. Bàn tay to hữu lực nắm chặt eo nhỏ dùng sức đâm về phía trước. Đỉnh qυყ đầυ được bao bọc bởi mị huyệt ấm áp, tao huyệt không ngừng co rút.

" Thật chặt"

Tiếng nói tràn ra từ kẽ răng, hạ thân hung hăng cắm vào tao huyệt, tốc độ từ chậm đến nhanh, càng ngày càng nhanh hơn, côn ŧᏂịŧ cũng lớn thêm một vòng.

"A... Đừng.. Quá nhanh! Chậm một chút ô ô ô. Đau quá!.." Nữ nhân hô đau một tiếng.

"Tiểu dâʍ đãиɠ, làm chết cô!!"

Nam nhân hung hăng gầm nhẹ, giống như cái súng máy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đưa đẩy không hề tiết chế, dường như không có ý định bỏ qua, muốn làm chết nữ nhân dưới thân.

Cự vật liên tục đỉnh đến hoa tâm, cảm giác hưởng thụ mãnh liệt làm Linh Đương run rẩy ôm chặt hắn, toàn thân co giật trừu súc......

"Sướиɠ như vậy sao, tao huyệt đừng cắn chặt như vậy! Dâʍ đãиɠ, cô muốn kẹp chết tôi sao!"

"A... Đừng làm nữa.. Tôi không được rồi.. A~.."

Nữ nhân cả người mềm mại, tao huyệt liếʍ mυ'ŧ từng chút một.

Dưới háng bị cự vật của hắn bao phủ, hung hăng thọc vào rút ra, từng trận kɧoáı ©ảʍ tê dại lan tràn toàn thân.

Nam nhân đổi tư thế, tự mình ngồi dậy, bế nữ nhân ngồi lên côn ŧᏂịŧ của mình.

Cầm lấy du͙© vọиɠ thô to đâm lên trên, đỉnh đầu hung hăng, nguyên cây côn ŧᏂịŧ hoàn toàn đi vào. Hung ác đâm thọc va chạm ở hoa huyệt, kɧoáı ©ảʍ cực hạn đánh tới từng đợt từng đợt. Tốc độ của nam nhân càng lúc càng nhanh, đem nữ nhân sắp cao trào đâm mạnh lên trên, sau lại đem cơ thể nữ nhân kéo xuống, một lần lại một lần lặp lại, không biết mệt mỏi.

Da^ʍ huyệt cắn lấy côn ŧᏂịŧ trong cơ thể, cắn nuốt không buông.

"Ưʍ...Aaaa.." Thật thoải mái.

Côn ŧᏂịŧ không ngừng ma xát vận động như pít-tông, tùy ý nghiền ma sát quanh tao huyệt.

"Thật sướиɠ... Da^ʍ quá, lại kêu lãng một chút!"

Côn ŧᏂịŧ hùng hổ va chạm tiểu huyệt, chín nông một sâu mà đâm chọc, hung hăng chà đạp chỗ sâu bên trong tao huyệt.

Đôi tay nam nhân bắt lấy hai vυ' lớn đang lay động, ngón tay chà đạp đầṳ ѵú, nơi đó nhanh chóng xuất hiện những vệt đỏ, tiếp đó lại ôm nữ nhân vận động trên dưới kịch liệt.Truyện chỉ được đăng tải tại s1apihd.com @jjjj1414 để ủng hộ editor mong các bạn không đọc truyện tại những trang web ăn cắp khác.

Da^ʍ huyệt tham lam mà cắn côn ŧᏂịŧ, theo bản năng kẹp chặt cự vật, lại buông ra.

"Linh Đương! Đồ lẳиɠ ɭơ! Thật chặt..."

Ngữ khí nam nhân trầm thấp mang theo hưng phấn.

"Cắn tôi thật thoải mái.. A.. Thao chết cô!!"

Chỗ xương mu hai người bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho ướt dầm dề, khu rừng rậm rạp cũng bị từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ nhiễm ướt.

Sau một trận hung mãnh thọc vào rút ra , côn ŧᏂịŧ gắt gao vọt vào miệng tử ©υиɠ, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ lớn thêm một vòng, Linh Đương cảm thấy tiểu huyệt đột nhiên bị xé rách, đau đớn.

"Không, không cần...... Muốn cắm hư"

Linh Đương kinh hoảng mà vặn vẹo thân thể.

"A..."

Nam nhân mắt điếc tai ngơ, cả người lâm vào tìиɧ ɖu͙© điên cuồng.

Côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra gần mấy trăm cái, nghiền chuyển triền miên, kɧoáı ©ảʍ như sắp chết trong nháy mắt bao trùm toàn thân nam nhân, lỗ nhỏ trên đầu cự vật bắn nhanh, một trận dịch trắng nóng bỏng, phun vào mỗi một góc trong tao huyệt.

Phun ra mãnh liệt làm Linh Đương dục tiên dục tử, hai mắt nhắm lại, ngất đi.

Đôi mắt Úy Trì Hoạch nhìn chằm chằm dung nhan khi ngủ của Linh Đương, trong lòng vô cùng thỏa mãn, loại cảm giác trước giờ chưa từng có.

Côn ŧᏂịŧ nam nhân vẫn còn ở sâu trong u huyệt của Linh Đương, có chút mềm lại, nhưng vẫn như cũ không chịu rời đi.

Sợ rời đi, Linh Đương liền sẽ biến mất, giống như mỗi lần tỉnh mộng.

Chỉ có cắm cô, ôm cô như vậy, Úy Trì Hoạch mới có thể cảm giác được sự tồn tại chân thật của Linh Đương, hơn nữa còn ở dưới thân mình, bị chính mình làm đến ngất.

"Về biệt thự."

"Vâng! Thiếu gia."

Tài xế lái xe mặc tây trang đen - tên Lâm Quyền nghe thấy động tĩnh lớn như vậy mắt vẫn nhìn thẳng như cũ, tiếp tục chuyên tâm lái xe.

Nhưng ở chỗ khoá quần tây cũng không khỏi phồng lên một cái lều lớn, chuyện tình ái sau lưng kịch liệt như vậy, thật sự khống chế không được rồi, nhưng hắn cái gì cũng chưa thấy, đôi mắt hoàn toàn không dám nhìn lung tung.

Thiếu gia, chưa từng làm như vậy.

Bản thân đi theo thiếu gia đã 19 năm, chính mình nhìn thiếu gia lớn lên.

Thiếu gia từ nhỏ đã lạnh nhạt, tuy rằng lớn lên vô cùng tuấn tú, nữ nhân vây đốn bên người có thể nói vẫy tay một cái là đến phất tay một cái là đi, nhưng mà thiếu gia lại không vui, bất luận là loại tư sắc gì, thậm chí là có chút chán ghét.

Đây cũng là lần đầu thiếu gia để phụ nữ ngồi cùng xe.

Hơn nữa còn ở trên xe làʍ t̠ìиɦ.. Cũng là lần đầu tiên... Thật là.. sống tới giờ mới thấy...

Thiếu gia luôn bình tĩnh, hôm nay sao lại như vậy... Lại vô cùng gấp gáp?? Lâm Quyền trong lòng thầm cười trộm.

__________

Mọi người ủng hộ truyện mới của mình với nà. Mình sẽ rất vui nếu các bạn vote cho mình, vui thì sẽ ra nhiều chương hơn lalalaaaa ❤️