Tôi Là Linh Đương

Chương 11: Cắm giả Ꮯôn Ŧhịt̠ đi học, Bị bắt cóc (2) [855 từ]

Côn ŧᏂịŧ thô to cắm sâu vào huyệt thịt, bên trong tao huyệt truyền đến những cơ kɧoáı ©ảʍ tê dại.

Qυầи ɭóŧ bị mật nước tẩm ướt, trào ra bốn phía từng luồng chất lỏng dâʍ đãиɠ.

"A... Theo năng lực của thiếu gia Uý Trì Hoạch nhất định sẽ xảy ra chuyện."

Chính vì suy nghĩ này cô lơ đãng quay đầu bất giác bắt gặp ánh mắt mê muội của Uý Trì Hoạch đang nhìn mình.

Mê muội? Rõ rang vẻ mặt hắn ta nhìn mình lạnh như băng, vừa rồi tuyệt đối là nhìn nhầm rồi.

"Mà không đúng...a... Hắn sao lai còn ở đây."

Linh Đương khẽ rung rẩy.

"Cô rốt cuộc là ai?"

Uý Trì Hoạch trừng mắt phẫn nộ nhìn cô.

Linh Đương toàn thân phiến hồng, mông nhỏ uốn éo ma sát trên ghế.

"Hôm nay cô không mặc đồ lót?"

Úy Trì Hoạch thấp giọng nói.

"Tôi thích dáng vẻ cô không mặc đồ lót thế này."

"Không biết xấu hổ." Linh Đương quay đầu.

Đáy mắt Uý Trì Hoạch lộ ra ý cười... Nhìn cô đầy thỏa mãn.

"Còn có không biết xấu hổ hơn nữa."

Nháy mắt bàn tay to duỗi đến áo của Linh Đương, vυ' lớn nhảy ra run rẩy.

"Thật lớn," Uý Trì Hoạch đưa bàn tay bao lên hai cặρ √υ' lớn của Linh Đương.

"Một bàn tay nắm không nổi, tao hóa." Bàn tay to ra sức vuốt ve, Linh Đương nhỏ giọng rêи ɾỉ.

"Đừng như vậy mà! Đây là trường học đó."

Vυ' trên người bị nan nhân vuốt ve, côn ŧᏂịŧ giả bên dưới ra sức thọc vào rút ra, Linh Đương rêи ɾỉ, cả người vô lực, gương mặt phiến hồng.

"A!"

Linh Đương duỗi tay lấy bàn tay của hắn ra, nhưng sức lực của nữ nhân làm sao thắng được nam nhân, liền bị Uý Trì Hoạch giữ lấy tay làm ra động tác tự mình sờ vυ'.

Linh Đương lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Uý Trì Hoạch còn không thỏa mãn, bàn tay to tìm đến nơi hạ thể của Linh Đương, Linh Đương tức khắc sợ hãi đến mức giãy giụa.

"Cô tốt nhất đừng cử động, muốn bị tất cả bạn học biết sao?"

Tay nam nhân ở bên trong sờ sờ bất giác sờ được một đồ vật cứng cứng.

Nhận ra đây là thứ gì, hắn không khỏi tức giận.

"Cô da^ʍ đến thế sao, dám kẹp giả dươиɠ ѵậŧ đến trường học? Lại còn không mặc nội y! Quá dâʍ đãиɠ, lúc nào cũng tưởng tượng minh đang được đâm sao?"

Uý Trì Hoạch giận dữ bắt lấy giả côn ŧᏂịŧ, dùng sức cắm sâu vào tao huyệt đang nhớt nhác nước kia.

Linh Đương nháy mắt liền đến cao trào, hai má ửng hồng, trong mắt kiều mị mê người.

"A... Không cần... Buông tôi ra.... Aaaa"

Bên trong huyệt sung sướиɠ không chịu nổi, Linh Đương ưm một tiếng.

"Nhiều nước quá... Tôi hiện tại thật muốn cắm chết cô."

Úy Trì Hoạch bế cô lên, lạnh nhạt nói với giảng viên.

"Lão sư, bạn học này không thoải mái, tôi đem cô ấy xuống phòng y tế."

Không đợi lão sư trả lời, hắn đi nhanh về phía cửa phòng học.

Úy Trì Hoạch bế cô đi ra vườn trường, bước đến chiếc Porsche mở cửa nhét cô vào trong xe.

"Lái xe."

"Vâng thưa thiếu gia."

Đây là phòng y tế ư!!

"A... Úy Trì Hoạch anh muốn gì? Mau buông tôi ra."

"Cô hỏi tôi muốn gì?"

Bàn tay to của hắn xé đi quần của Linh Đương, ánh mắt nhìn đến hai cánh hoa đang đỏ bừng bên nhục huyệt, bị giả côn ŧᏂịŧ đâm đến căng phình, môi âʍ ɦộ mở rộng, tao nguyệt gắt gao cắn lấy côn ŧᏂịŧ trong miệng, dâʍ ŧᏂủy̠ thối nát cứ theo đó mà tuông ra không ngừng theo ánh mắt của Uý Trì Hoạch chảy lên ghế sô pha. Truyện chỉ được đăng tải tại s1apihd.com @jjjj1414 để ủng hộ editor mong các bạn không đọc truyện tại những trang web ăn cắp khác.

Hắn cắm vào nơi sâu nhất. Cẩn thận có thể nghe được cả tiếng "Ọc ọc" dâʍ đãиɠ.

"Thật da^ʍ"

Bàn tay Uý Trì Hoạch bắt lấy giả côn ŧᏂịŧ lần nữa đâm sâu vào, hướng tới khối thịt mềm bên trong tao huyệt nhanh chóng đâm vào rút ra, nhiều lần đâm đến nơi sâu nhất.

"Ưʍ.. Đừng... Căm hỏng rồi... A... Không cần a a a a muốn xuyên qua rồi." Linh Đương kinh da^ʍ kêu.

"Cắm hỏng cô thì sao, lần đầu tiên thấy một kỹ nữ dâʍ đãиɠ như cô đấy!"

"Không phải là muốn đại dươиɠ ѵậŧ sao?"

Uý Trì Hoạch tức giận nắm lấy đại nhục bổng, dung sức đẩy mấy trăm cái, thâm nhập vào nơi sâu nhất, khiến Linh Đương ê a kêu to đến suýt cao trào thì đột nhiên rút giả dươиɠ ѵậŧ ra.

"Ba" một âm thanh vang lên, đột nhiên rút giả dươиɠ ѵậŧ ra một luồng chất lỏng đậm đặc cũng phun ra ngoài.

Úy Trì Hoạch sửng sốt nhìn, hai mắt đỏ lên.

Tao huyệt của Linh Đương sắp cao trào nhưng lại bị côn ŧᏂịŧ rút ra nên hết sức khó chịu, uốn éo than hình, vô thức hướng tới bàn tay to của Uý Trì Hoạch.

"Khó chịu... thật khó chịu... Em muốn.. cho em đi..."

Linh Đương cả người mềm nhũn xin tha.