Biệt thự Uý Trì gia.
Núi rừng u tịnh cùng với một căn biệt thự mang đậm kiến trúc Châu Âu được thu vào tầm mắt.
Biệt thự tối màu toả ra khí chất trang nghiêm, tiền sảnh mang phong cách của một đại môn huy hoàng, cửa sổ hình tròn cùng những cánh cửa chính, được xây dựng vô cùng công phu, tất cả đều vô cùng xa hoa! Lấy tông màu đen làm chủ đạo tuy mạnh mẽ nhưng cũng không thiếu phần sống động, phóng ra thêm khí thế của bố cục, những đường nét đầy tinh xảo, vừa sang trọng lại vừa thoải mái.
Trêm chiếc giường đen huyền lớn, có một nam nhân tuấn mĩ đang nằm, bên hông không có bất kì vật gì che đậy, đường tam giác hoàn mỹ cùng dáng người có thể nhìn thấy không sót thứ gì, nước từ trên người hắn nhỏ giọt trên sàn nhà, vừa thống khổ vừa sảng khoái như mãnh thú thấp giọng rít gào. Bàn tay to cầm cự long vừa thô vừa lớn của chính mình, tay nhanh chóng tự an ủi, chỉ thấy côn ŧᏂịŧ đầy gân xanh, cương đến thô tráng, dâng trào như kêu gào muốn phát tiết.
"A.. Linh Đương, thao chết cô, thao chết cô! Cô muốn làm tôi khổ sở! Gϊếŧ chết cô cái đồ đê tiện." Nam nhân thống khổ kêu to tên một nữ nhanh.
Nam nhân gầm nhẹ ra tiếng, tăng tốc trên tay khiến cả người run rẩy, tưởng tượng được nhục huyệt của nữ nhân hẹp chặt vừa ấm lại vừa mềm, gắt gao cắn côn ŧᏂịŧ của mình, nhục côn hung hăng lấp đầy nhục huyệt của nữ nhân, cự long điên cuồng run rẩy, hung hăng thao, tiểu huyệt hănd đâu đến tiêu hồn.
"A a a, muốn tới, bắn cho cô! Đều bắn cho cô! Bắn cho cái đồ lẳиɠ ɭơ nhà cô.. A a a."
Nam nhân gầm nhẹ một tiếng, côn ŧᏂịŧ run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ được giải phóng, bắn thật lâu mới xong.
Nam nhân sau khi tự an ủi tiết dục, mở đôi mắt hẹp dài ra, thân mình che vào chăn mỏng, dùng tay che khuất hai mắt của mình, trong mắt hiện lên cảm giác cô đơn.
Thật muốn cô.
Từ lần trước sau khi cưỡиɠ ɠiαи Linh Đương, liên tiếp năm này sau, Linh Đương tựa như bốc hơi khỏi thế giới, không hề tới trường học. Lũ thủ hạ phế vật của hắn không tra ra bất kì cái gì tin tức nào của Linh Đương, ngay cả KO cũng tìm ra được bất kì dấu vết nào, chẳng lẽ có người cố ý phong tỏa tin tức? Nam nhân lâm vào trầm tư, con ngươi lạnh như băng càng lúc càng tối lại.
Phía dưới cự vật lại bắt đầu cứng lên một chút, trong đầu nam nhân không ngừng hiện lên cơ thể trần trụi của Linh Đương trong WC, côn ŧᏂịŧ của hắn nhiều lần thâm nhập nhục huyệt của cô, say mê lạc hồn lạc phách, tiểu huyệt như chín khúc ruột, một vòng rồi lại một vòng quấn quanh u huyệt, cô càng dâʍ đãиɠ thù vυ' lại bị bàn tay hắn đánh đến sưng đỏ, nho nhỏ rêи ɾỉ, ngồi trên dươиɠ ѵậŧ hắn, bị hắn ôm lấy vào trong lòng ngực, bị hắn điên cuồng thao, cự long ở trong tao huyệt không ngừng quấy, mặt Linh Đương ửng đỏ to tiếng xin tha, muốn hắn làm chết cô,
"A, lại cứng."
Nam nhân cúi đầu nhìn phân thân của chính mình, duỗi tay ném chăn mỏng ra, bước đi về hướng phòng tắm, quyết định tắm nước lạnh một chút, bây giờ trong thân thể hắn không ngừng nổi lên du͙© vọиɠ.
Chỉ cần vừa nhớ tới cô, phía dưới hắn liền vô cùng đau. Hắn rất muốn cô, rất muốn nghe tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của cô, rất muốn nhìn ngắm tao huyệt phấn nộn của cô, chỉ nghĩ tới đó thôi hắn đã muốn làm chết coi, toàn thân trên xuống dưới nơi nào cũng muốn cô, cảm xúc ấy điên cuồng trong lòng giống như hắn đang bị bỏ bùa mê, ngày hôm qua lại còn mơ thấy ở phòng học điên cuồng thao cô mà xuất tinh trong mơ, lúc ấy cô dùng vυ' lớn của mình, nhũ giao cho hắn.
"Thiếu gia, vẫn là không có bất cứ tin tức nào."
KO cúi đầu cung kính nói, không dám thở mạnh, mồ hôi mỏng từ đỉnh đầu chảy ra một chút.
"Phế vật! Làm ăn kiểu gì vậy! Tiếp tục tra, cho dù phải dùng toàn bộ các mối quan hệ hiện tại đang có, cũng nhất định phải điều tra cho ra."
"Vâng, thiếu gia! Có điều đối phương dường như thế lực rất lớn đã phong toả tất cả tin tức, chúng ta rất khó điều tra ra."
"Một chút dấu vết để lại cũng điều phải tỉ mỉ tra cho tôi, tra không ra tôi tìm anh hỏi chuyện, nghe rõ chưa?"
Úy Trì hoạch đáy mắt hiện lên một tia âm u.
"Vâng! Thuộc hạ cáo lui."
Biệt thự Ôn gia.
Đã năm ngày Linh Đương không đến trường học, bị thiếu gia khóa trong phòng.
Linh Đương biết cầu xin cũng vô dụng, thiếu gia lần này thật sự đã tức giận, hơn nữa còn tức giận vô cùng. Mấy ngày nay Ôn Ngôn thiếu gia tựa hồ rất bận, đi sớm về trễ. Chỉ cần nhắc tới việc cô muốn đến trường đi học, thiếu gia liền quay đầu rời đi.
"A... Không được.. Mình phải nghĩ cách.. Nếu không sẽ bị dương cụ này cắm đến chết" Linh Đương nghĩ thầm.
Lúc này Linh Đương đang bị dây thừng trói đôi tay và hai chân cột vào giường lớn, nhục huyệt cắm một cây dươиɠ ѵậŧ giả, dương cụ ra ra vào vào thọc vào rút ra tao huyệt Linh Đương, phát ra âm thanh ong ong. Linh Đương sướиɠ đến cong người, dươиɠ ѵậŧ giả này là kích cỡ lớn nhất, đâm sâu vào tao huyệt của cô, Linh Đương đã sớm tiết thân, hơn nữa không biết bao nhiêu lần, dương cụ lại không biết mệt đã thao cô suốt mấy tiếng đồng hồ, một lần lại một lần, da^ʍ thuỷ trong nhục huyệt không ngừng chảy. Thân thể trắng nõn trên giường đứt quãng rêи ɾỉ, rất đáng thương.
"Tôi muốn côn ŧᏂịŧ thật, không phải cái này a."
Linh Đương khóc không ra nước mắt, câu dẫn nam nhân một lần mà phải trả giá lớn như vậy, đúng thật là mất cả chì lẫn chài.
Thiếu gia ngoại trừ ngày đó dùng sức thao cô ra, cũng không còn chạm qua cô nữa. Mỗi ngày đều đem cô cột trên giường, không cho cô mặc quần áo thân thể cứ trần trụi như thế, dùng dươиɠ ѵậŧ giả lạnh như băng cắm vào trong cơ thể cô, tao huyệt như sắp bị cắm rách. Ngoại trừ một ngày ba bữa, thời gian còn lại của cô gắn chặt với chiếc giường này. Dù cố ý câu dẫn thiếu gia thế nào hắn cũng không hề làm gì, cho dù côn ŧᏂịŧ ở hạ thân rõ ràng đã bị Linh Đương dụ hoặc mà cứng lên, nhưng hắn vẫn không chạm vào Linh Đương.
Nhìn Linh Đương trầm luân trong du͙© vọиɠ, hắn cứ thế mà quay đầu rời đi, một chút nhân tình cũng không có, con người này thật là...
Trong văn phòng chủ tịch của một tập đoàn.
Một nam nhân cao lớn tuấn dật ngồi trước bàn làm việc, tây trang giày da, mắt đen nhìn chằm chằm máy tính, không buông tha một hình ảnh nào bên trong đó. Trong máy tính, một nữ nhân yêu diễm mỹ lệ, eo thon ngực lớn, tứ chi bị buộc chặt ở trên giường lớn, hai bầu vυ' trắng nõn không ngừng lay đọng, nhảy dựng nhảy dựng, hạ thể phun ra nuốt vào một cây dương cụ thật lớn, tao huyệt sớm đã ướŧ áŧ vô cùng, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng, khiến giường bị ướt một mảng lớn. Nữ nhân ánh mắt mê ly tan rã, trong miệng không được kìm được rêи ɾỉ: "A.. Nga.. Thật sướиɠ.. Không được.. Cắm rách.. A a.."
Thấy biểu tình điềm đạm đáng yêu kiều mị kia, mặt nam nhân mặt không có thay biểu cảm gì, sắc mặt càng lúc càng lạnh, giống như hết thảy đều không ảnh hưởng tới hắn.
Có điều lều trại thật lớn dưới quần tây đã bán đứng hắn, căng cứng khiến hắn khó chịu yết hầu cũng trở nên khô nóng.
"Thật là dâʍ đãиɠ, e là nam nhân kia chỉ muốn dính lấy cô, à không, bất kì nam nhân trong tình cảnh, đều sẽ điên cuồng muốn cô."
Linh Đương chỉ bị dươиɠ ѵậŧ giả thọc vào rút ra mà đã bị làm coi thiên kiều bá mị, tiết rất nhiều lần, cao trào liên tục.
Đây là ở trừng phạt cô hay là ở trừng phạt chính mình đây?
Mỗi ngày đầu cho cô cắm côn ŧᏂịŧ giả kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn kia, nỗ lực liều mạng khắc chế để mình không cương cứng thật lớn mà không kìm chế được thao làm cô, chính vì hắn muốn trừng phạt coi, cho cô thấy kết cục của việc phải bội hắn, nhưng sao lại giống như hắn đang tự phạt chính mình thế này.
Cô thống khổ nói thiếu gia thật là khó chịu, thiếu gia cắm chết em, lúc nào cũng câu dẫn hắn, hắn làm sao chịu đựng được thống khổ này đây?
Phòng cô bốn phương tám hướng đều bị đặt máy theo dõi, vì vậy công việc của hắn cũng nhàn hạ hơn nhiều, chỉ cần mở máy ra là có thể lẳng lặng mê muội nhìn cô.
Nam nhân đóng máy tính lại, ngồi phịch xuống sô pha hít sâu, trong đầu đều là hình ảnh của cô.
Tác giả nói:
Gần đây mỗi ngày tôi đều đang theo đuổi một nụ cười khuynh thành, rất đẹp, vô cùng đẹp trai ~
----------------
Hiện tại đang có một tin buồn và một tin vui các nàng muốn nghe tin nào trước? 😂