- Theo phóng viên truyền hình đưa tin, khoảng tám giờ tối ngày hôm nay có một người đàn ông không mặc quần áo chạy bộ quanh Nam Thành. Phía sau lưng người đó còn viết bốn chữ to "tôi là con lợn" Người đàn ông này là ai? Vì sao lại phải làm chuyện như vậy? Xin mời quý vị theo dõi tin tức được truyền hình trực tiếp từ phong viên Tôn Tiểu Mỹ. Hy vọng cô có thể giải đáp cho chúng ta về chuyện này.
Trong buổi điểm tin của đài truyền hình, người dẫn chương trình Lý Băng Nhi đang nói tới chuyện của Kim Nhật Quang.
Trên TV phát lên đoạn hình ảnh ở nơi đường phố mới của Nam Thành, Kim Nhật Quang không một mảnh vải che thân vừa chạy vừa thở hổn hển. Phía sau gã là một đám người cùng với vài phóng viên đang vây quanh gã tiến hành phỏng vấn. Sáu, bảy chiếc camera đều tập trung ống kính vào gã.
- Xin hỏi ông, tại sao ông muốn gây ra hoạt động như thế này?
- Xin hỏi ngài. Chẳng lẽ ngài nghĩ rằng vóc người của ngài quá đẹp nên muốn khoe hết trong mắt của nhân dân thành phố hay sao?
- Xin hỏi ngài! Ngài muốn gì mà lại làm chuyện này?
.........
Đám phóng viên đưa ra tới tấp những câu hỏi khiến cho Kim Nhật Quang suýt chút nữa thì hôn mê. Gã thở hổn hển nắm chặt tay mà rống lên:
- Đám người Trung Quốc khốn kiếp. Ta...ta nhất định phải báo thù.
Mấy người Hàn Quốc còn lại kể cả đám Lý Bác Viễn đều tái mét mặt, bám theo phía sau. Bọn họ không thốt lên được lời nào, chỉ chực tìm một cái lỗ để chui vào.
Sỉ nhục. Thật quá nhục nhã.
Những câu hỏi nhanh chóng xuất hiện trong đầu mỗi người. Nhưng rất nhanh, mấy vấn đề đó đã có câu trả lời. Dưới sự tường thuật của một số người, mỗi người của Nam Thành đều nhanh chóng biết được nguyên nhân. Người đàn ông kia là Kim Nhật Quang, tự xưng là Thần Bài số một của Hàn Quốc đã bị thua ba trận liên tiếp trong tay người Trung Quốc. Cuối cùng căn cứ theo những gì đánh cuộc thì phải bỏ hết quần áo mà chạy quanh Nam Thành ba vòng.
Tin tức vừa đưa ra làm cho cả Nam Thành chấn động.
Nhưng lúc này, anh bạn Bắc Phàm của chúng ta không quan tâm tới tin tức, hắn còn đang bận rong ruổi trên cơ thể của Carole.
Carole khẽ rùng mình khi những ngón tay của Bawcs Phàm đã di chuyển xuống bên dưới, úp trọn lên mu tam giác của nàng, những ngón tay day day lên mu l*и qua lớp qυầи ɭóŧ mỏng. Một tay còn lại Bắc Phàm đi lên trên ép sát lấy bầu ngực no tròn của nàng. Hắn liếʍ nhẹ lên vành tai Carole thì thầm:
– Ôi… Carole… em đẹp quá… anh không thể kìm nén được nữa… anh yêu em…
– Ưm…em cũng vậy… em là của anh… ư…
Bắc Phàm bất ngờ xoay người Carole lại, cưỡng hôn một cách mạnh mẽ lên môi nàng, lưỡi hắn đã lùa được vào trong khoang miệng của nàng, lưỡi quấn lấy lưỡi nàng, bú, mυ'ŧ, nút thật mạnh.
Một lát sau, cơ thể Carole ưỡn lên, ép sát bầu ngực căng tròn vào người Bắc Phàm, nhiệt độ trong phòng như tăng lên mấy độ liền, Bắc Phàm sung sướиɠ xoa xoa lên vòng eo bé xíu của nàng, hai tay lần xuống xoa nắn cặp mông của nàng, rời môi nhau ra, cả hai thở hổn hển, đê mê:
– Em đẹp lắm… anh yêu em quá.
– Hihi… Anh làm em nứиɠ quá… không sao kìm hãm được nữa rồi… em cũng yêu anh…
Bắc Phàm nghe Carole nói vậy thì tiếp tục hôn rít lấy môi nàng, đồng thời ôm chặt lấy cơ thể nàng, hai tay dần dần cởi hết đồ lót của Carole vứt sang một bên.
Lưỡi Bắc Phàm di chuyển xuống cổ, lướt qua vai đến vυ' của Carole, nàng rêи ɾỉ, hơi thở dồn dập khi lưỡi Bắc Phàm lúc này đang quét liên tục lên đầṳ ѵú. Đầṳ ѵú của nàng đã bắt đầu cứng nhắc, lồi ra nổi bật lên giữa quầng vυ' hồng hồng. Tay nàng ôm đầu Bắc Phàm, kéo đầu hắn vào ngực mà rêи ɾỉ:
– A… a… Phàm ca… em sướиɠ quá… a… a… a…
Vừa hôn ngực, Bắc Phàm vừa bế nàng lên giường. Carole co chân lên dang rộng hai chân ra, âʍ ɦộ hồng hào, trắng trẻo của nàng với đám lông nhô ra trông vô cùng hấp dẫn. Bắc Phàm xoáy mắt vào đó rồi xoay người quỳ xuống giường, hai tay tóm lấy hai đùi nàng, bắt đầu rúc mặt vào đó:
– Ưm… ahihi… thích quá…
Carole rên lớn, ôm lấy đầu Bắc Phàm, dí sát vào háng nàng, mông hẩy lên, mắt nàng lim dim, miệng mỉm cười hưởng thụ. Bắc Phàm lấy đầu lưỡi mυ'ŧ nhẹ lên từng mép cửa l*и của Carole. Hắn thực hành không thiếu sót một động tác nào, tất cả như để đánh thức mọi giác quan, sự ham muốn trên thân thể của Carole. Và Carole cũng đáp ứng rất tận tình khiến cho Bắc Phàm cực kỳ sung sướиɠ. Hắn hết bú rồi liếʍ rồi mυ'ŧ từng chỗ từng nơi của Carole. Bàn tay di chuyển lên trên, chu du khắp cơ thể nàng.
Carole lúc này đã nằm ngửa ra giường vì phấn khích, hai chân nàng vẫn dang rộng, hai tay nàng vẫn ôm chặt lấy đầu Bắc Phàm mà ấn vào trong mu âʍ ɦộ của mình. Miệng lưỡi và bàn tay điệu nghệ của Bắc Phàm tiến tới đâu trên da thịt của Carole đều khiến cho nàng chỉ còn biết trân người, hẩy mông, kẹp chặt háng lại để mà đón nhận. Cứ như vậy, Bắc Phàm bú Carole một hồi khá lâu, nước nhờn trong âʍ ɦộ của nàng tiết ra dầm dề lai láng chảy hết cả xuống giường sau nhiều cơn nàng thập phần thống khoái.
Lưỡi Bắc Phàm rời âʍ ɦộ, hắn liếʍ dần lên bụng, lưỡi ngậm lấy vυ' nàng, một tay bóρ ѵú, khi lưỡi rê tới cổ thì Carole tóm lấy đầu hắn mà hôn rồi rít lên môi, nàng xoắn lưỡi, nút, mυ'ŧ trong sự đê mê, sung sướиɠ kèm với tiếng rên đầy kɧoáı ©ảʍ trong cuống họng phát ra.
Bắc Phàm quỳ lên, cởi cái quần sịp ra, ném luôn xuống dưới đất, ©ôи ŧɧịt̠ bóng lưỡng của Bắc Phàm chĩa lên kiêu hãnh ngay trước mặt nàng khiến Carole thích thú:
– Trời ơi… thật là to quá… hihi…
– Em… đã muốn nó chưa…
– Ư… bất cứ khi nào anh sẵn sàng… hihi…
– Vậy hả… vậy để anh làm cho em thật sướиɠ đã nhé.
Bắc Phàm cúi xuống quét một đường lưỡi lên mu l*и nảy nở của Carole rồi lan dần ra cặp đùi đầy khiêu gợi của nàng. Sau đó, lưỡi lại di chuyển lên trên, dừng lại nơi âʍ ɦộ của nàng, bắt đầu quét dọc theo bờ suối, từ hậu môn lên mồng đốc:
– Ư… ôi… Tuyệt quá Phàm ca… em thích lắm… ư… ư…
Carole rên xiết, nàng vừa rên vừa lấy tay xoa xoa đầu hắn. Tay Bắc Phàm tiếp tục banh mép l*и, lưỡi thọc sâu vào cửa động đào, miệng mím chặt âm môi, mυ'ŧ âm khí làm cho Carole không kìm hãm được tiếng rêи ɾỉ trong hoan lạc:
– Ôi… ư… sướиɠ… ôi dza… em sướиɠ… sướиɠ quá Phàm ca… anh vét… sâu nữa vào… em sướиɠ lắm… ư… ư… ư…
Bắc Phàm không trả lời, tiếp tục vục mặt vào háng Carole mà làm công việc yêu thích của mình. Lưỡi hắn đảo qua, đảo lại trong âʍ đa͙σ như mũi khoan xoáy vào trong hang cấm. L*и Carole bị vật lạ xâm nhập, lưỡi liên tục vét vét lên hai bên vách l*и, ngoáy loạn xạ làm cho nàng sung sướиɠ rên lên, hai tay ghì sát lấy đầu Bắc Phàm dí vào l*и, cố gắng cho lưỡi hắn vào sâu hơn nữa. Bắc Phàm cảm thấy l*и nàng siết chặt lưỡi mình, âʍ ɦộ nàng không ngừng co bóp:
– Ôi… dza… anh ơi… em ra mất… a… a… a…
Carole rùng mình, dâʍ ŧᏂủy̠ nàng trào ra sau cơn co giật, nàng đạt cực khoái. Dâʍ ŧᏂủy̠ Carole trào vào miệng mang lại cho Bắc Phàm một niềm vui vô cùng sảng khoái.
Carole cong lưng, hất l*и lên, dí sát vào mặt Bắc Phàm, trong khi hắn cũng ấn một ngón tay vào lỗ l*и bé nhỏ, chật hẹp của nàng mà tấn công ngược lại. Ngón tay thọc vào, rút ra liên tục cho đến lúc l*и nàng lại đầy nước, Bắc Phàm rút ngón tay ra và đưa lưỡi vào thay thế. Chiếc lưỡi lại tiệp tục vét thật sâu vào l*и nàng:
– Ưm… em chết mất… em lại sướиɠ rồi anh ơi… a… a… a…
Bắc Phàm như cảm thấy mũi mình bị ép đến ngạt thở do l*и nàng mài miết trên mặt hắn mỗi lúc một mạnh thêm, bàn tay hắn không ngừng vuốt ve cơ thể của Carole. Nước l*и nàng tuôn ra nhoe nhoét trên mặt, trên mũi hắn. Bắc Phàm vui vẻ lãnh trọn dòng dâʍ ŧᏂủy̠ tiếp theo từ l*и nàng phun ra ào ạt tuôn vào miệng mình. Hắn cứ thế bú, mυ'ŧ, liếʍ hết những giọt mật ngọt từ trong khe suối tiên tuôn ra.
Sau cơn chấn động vô cùng Carole mỉm cười, ngồi dậy, hai tay nâng mặt Bắc Phàm lên mà hôn và liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng còn dính trên mặt hắn. Nàng sung sướиɠ:
– Tuyệt quá… Sướиɠ quá...
Bàn tay Bắc Phàm di chuyển lên xoa bóp bầu vυ', vân vê đầu ti của nàng. Hắn trườn đè lên người nàng, ngậm lấy bầu vυ' rồi kéo Carole ngồi dậy, hắn đứng dậy, chĩa ©ôи ŧɧịt̠ to lớn ngày trước mặt nàng:
– Em có muốn bú nó cho anh không…
Carole ngước ánh mắt dâʍ đãиɠ nhìn lên Bắc Phàm rồi nàng quỳ dậy tóm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của hắn mà sục mạnh, sau đó nàng há miệng ngoạm ©ôи ŧɧịt̠ mà bú ʍúŧ. Nàng bắt đầu liếʍ mυ'ŧ, tuy mới vào đời ít ngày, thế nhưng nàng tỏ ra vô cùng chuyên nghiệp, không hề thua kém bất cứ một cô gái làng chơi sành sỏi nào. Đầu nàng gục lên xuống hai tay ôm trọn ©ôи ŧɧịt̠ của Bắc Phàm mà tuốt tuốt, không chịu nổi, Bắc Phàm ngửa cổ lên trời, há miệng mà thở, Carole bú ©ôи ŧɧịt̠ quá chuyên nghiệp, vượt qua cả sức tưởng tượng của hắn làm hắn thấy ngộp thở, cái miệng nóng bỏng bao quanh thân và đầu ©ôи ŧɧịt̠, cảm giác ấm áp từ miệng nàng truyền sang làm cho Bắc Phàm hứng chí, anh hẩy mạnh ©ôи ŧɧịt̠ đâm sâu vào trong miệng nàng. Mỗi khi ©ôи ŧɧịt̠ kéo ra nàng lại lấy lưỡi liếʍ quanh đầu khấc, lưỡi nàng đánh tách tách lên đầu ©ôи ŧɧịt̠ làm cho Bắc Phàm thấy mê tơi:
– Ah… a… a… tuyệt quá Carole… em bú ©ôи ŧɧịt̠ giỏi quá… ôi… anh ra mất… a… a… a… chết anh…
Bắc Phàm rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi mệng Carole, hắn cúi xuống hôn ngấu nghiến lên môi nàng, Carole vừa hôn môi vừa nằm ngả người ra giường. Bắc Phàm trườn theo nằm đè lên nàng. Côи ŧɧịt̠ đung đưa, ngọ ngoạy giữa hai chân Carole làm cho nàng nứиɠ kinh khủng, nàng phải nhả miệng hắn ra mà thì thào:
– Đủ rồi anh… em nứиɠ lắm rồi… anh mau… ȶᏂασ Carole đi… năn nỉ anh đấy… ư… ư…
– Em nói gì cơ… anh không nghe rõ… nói lại xem nào. – Bắc Phàm thích thú trêu chọc. Côи ŧɧịt̠ hắn đã chĩa ngay giữa khe chẻ rãnh của nàng.
– Em muốn anh ȶᏂασ em… nhét ©ôи ŧɧịt̠ anh vào l*и em đi… van anh đấy… trời ơi… yêu em đi… ưưư… ư… – Carole rên lên trong cơn thèm khát.
Ngay khi Carole vừa hét lên, Bắc Phàm ngay lập tức đâm một cái lút cán vào khe l*и của nàng, bởi vì chính hắn cũng nứиɠ lắm rồi, cũng không thể chờ lâu thêm được nữa.
– A… a… a… a… a… a… a…
Carole hét lên một tiếng đầy kɧoáı ©ảʍ khi ©ôи ŧɧịt̠ to và dài nằm lút cán trong l*и nàng. Khắp người Carole sởn gai ốc vì sướиɠ. Bắc Phàm sung sướиɠ rút ra rồi lại đóng ©ôи ŧɧịt̠ vào, chậm rãi từng phát một, đóng phát nào phát nấy làm cho người Carole nẩy lên tanh tách, ©ôи ŧɧịt̠ hắn nằm chật ngất trong l*и nàng gây cho Bắc Phàm một cảm giác sướиɠ khoái không sao kể xiết.
– Ôi… Carole… anh sướиɠ quá… l*и em thật tuyệt vời…
– Trời ơi… ©ôи ŧɧịt̠ anh to quá… em cũng sướиɠ… nhanh… đóng nhanh đi anh… tăng tốc đi… dập nát l*и em ra đi… ư… ư… ư…
Carole sung sướиɠ khi được ȶᏂασ nhanh hơn, dâʍ đãиɠ và phóng khoáng. Nàng gào thét, rêи ɾỉ theo từng cú nhấp của Bắc Phàm. Bắc Phàm bắt đầu tăng tốc độ dần, sau vài chục cái dạo đầu, hắn bắt đầu dập lia lịa vào l*и Carole, nhanh và đều như một cái máy khâu vậy.
Đang đóng nhanh như máy, Bắc Phàm lại bất ngờ giảm tốc độ, chậm rãi trở lại làm cho Carole phải uốn éo cái mông theo mỗi một lần dập vào của hắn. Cùng với cái âʍ đa͙σ ẩm ướt, phần eo uốn éo của Carole truyền đến cho cô một cảm giác khác thường. Bắc Phàm khoái chí nhìn cử chỉ dâʍ đãиɠ của Carole, đôi lúc anh lại cúi xuống bóρ ѵú, mắt hau háu nhìn ©ôи ŧɧịt̠ cứ đâm ra rút vào trong âʍ ɦộ của Carole, nàng la càng lúc càng lớn:
– Ahh… Thật sướиɠ quá… anh… ơi… Mạnh lên, ȶᏂασ em mạnh lên anh… nhanh lên đi, em không chịu nổi nữa… aaaa… em sướиɠ… em… ư… ư… ư…
Carole như chết đi sống lại trước ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc của Bắc Phàm, nàng tự hẩy mông lên theo nhịp dập xuống của hắn làm tăng tốc độ giao hợp, hai mắt nhắm nghiền thưởng thức kɧoáı ©ảʍ. Lập tức thân thể hai người như sát lại, Bắc Phàm cảm thấy tầng tầng lớp lớp cơ thịt không ngừng co rút lại mấp máy, hút ©ôи ŧɧịt̠ của hắn một cách mạnh mẽ. Carole thì sung sướиɠ như muốn ngất lịm đi…
Bắc Phàm cúi xuống khẽ liếʍ một bên vυ' của Carole, phía dưới ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng khoan phá trong âʍ đa͙σ của nàng làm cho Carole cảm thấy tê dại khắp người, những tiếng kêu nhóp nhép vang lên giữa phòng làm cho Bắc Phàm càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên dập càng hăng. Bản năng không tự chủ được, Carole cũng không ngừng vặn vẹo cơ thể nõn nà, miệng nàng thở dồn dập phát ra những âm thanh rêи ɾỉ trong khi nước nhờn không ngừng trào ra, âʍ đa͙σ co rút lại, hút chặt ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ của Bắc Phàm…
– Aaaa… ư… sướиɠ quá… e… m… muốn… anh ơi… em còn muốn… Áh… em yêu anh… làm chồng em nhé… a… a…
Carole mềm oặt cả người người, toàn thân lại nổi lên một trận co rút run rẩy, hai tay nàng ôm lấy cổ Bắc Phàm để cho cái ©ôи ŧɧịt̠ nóng như lửa không ngừng đâm ra rút vào liên tục.
– Thích không… he he… em vừa nói gì nhỉ… muốn anh làm chồng của em sao? He he he… làm chồng là anh sẽ ȶᏂασ em mỗi ngày đấy… hề hề…
Nàng uốn éo, cuồng nhiệt hẩy mông lên, mạnh mẽ không kém gì Bắc Phàm. Nàng dâʍ đãиɠ kêu to lên:
– Ahhhh… chồng ơi… em yêu anh… em… sẽ là vợ của anh… cho anh ȶᏂασ mỗi ngày… ȶᏂασ em… mạnh lên anh… ư… ư… ư…
Bắc Phàm nghe Carole rêи ɾỉ như vậy thì càng thống khoái, hắn tiếp tục dập ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng một cách điên cuồng:
– He he… vợ yêu… hừ hừ… anh sắp ra rồi… muốn cho anh bắn ở đâu… em nói đi? Aa…
Carole bấu chặt lấy Bắc Phàm, dâʍ đãиɠ trả lời nói:
– Phàm ca… em là vợ anh… bắn vào trong l*и em đi anh… nhanh lên anh… em là của anh… aahhh… em sẽ sinh con cho anh… ư… ư… ư…
Bắc Phàm nghe Carole nói thế lại càng điên cuồng, ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng cắm phầm phập vào lỗ l*и của nàng, cơ thể cả hai cứ rung lên bần bật, cuối cùng Bắc Phàm rùng mình phọt ra từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, nóng hổi như nham thạch lan khắp âʍ đa͙σ của nàng, nhễu ra chảy ròng ròng trên cặp đùi trắng nõn. Sau cú xuất tinh, Bắc Phàm đổ gục lên người Carole, hai người trao cho nhau một nụ hôn nồng nàn say đắm.
Sau đó, Lâm Bắc Phàm trở về Kim Sắc Hải Ngạn, tiếp tục công việc bảo vệ vĩ đại của mình. Hắn ngồi đọc những tin tức về mình mà không ngậm được mồm.
Cánh cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, sau đó là âm thanh của Liễu Vi vọng vào:
- Lâm Bắc Phàm! Anh có ở trong đó không?
Lâm Bắc Phàm sửng sốt vội phất tay cho tiểu Kim chui vào gầm bàn. Sau đó hắn chộp lấy hai chai bia, tọng hết vào bụng.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm mới đứng dậy, mở cửa phòng, đón Liễu Vi vào, cười nói:
- Vi nhi! Sao em lại đến đây?
Liễu Vi thấy trong phòng an ninh vất đầy chai rượu. Mùi rượu xộc vào mũi khiến cho cô vội vàng che miệng, nhỏ giọng nói:
- Bắc Phàm! Có chuyện gì? Tại sao anh lại uống nhiều rượu như vậy?
Lâm Bắc Phàm nhăn trán. Tên khốn nạn Tiểu Kim này hãm hại hắn. Hắn nào có uống rượu đâu? Nhưng con vật nhỏ đó uống cũng thật là quá. Chưa tới nửa giờ mà nó xơi hết hai chục chai bia, ba chai XO, đúng là cái thùng không đáy.
Hắn vội vàng để cho Liễu Vi ngồi xuống, còn hắn ngồi bên cạnh, thuận tay kéo mặt đối phương vào ngực mình, cười ha hả, nói:
- Anh có uống rượu đâu? Nhưng nghĩ có người khác muốn uống nên mới mua vài chai. Em tới đây muộn như vậy có việc gì hay sao?
Hắn chăm chú nhìn đối phương, miệng thì nói nhưng tay phải thì không kìm được luồn vào trong áo của Liễu Vi mà sờ soạng.
Liễu Vi đỏ mặt, nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay hắn, thẹn thùng nói:
- Anh đừng có lộn xộn. Em có việc muốn nói với anh.
- A! Có chuyện gì?
Lâm Bắc Phàm ngơ ngác hỏi.
Liễu Vi nhướng mày, nhìn thoáng qua tin tức đang phát trên TV, nói:
- Anh có nghe không? Mấy người Hàn Quốc kia nghe nói là đánh bạc trong tổng hội giải trí Hoàng Gia, cuối cùng bị một gã cao thủ thần bí thắng mới phải làm chuyện như vậy. Anh nói xem cuối cùng thì đó là ai?
- Tại sao em lại quan tâm tới chuyện này?
Lâm Bắc Phàm không hiểu câu hỏi của cô nên cố ý hỏi lại.
Liễu Vi hơi trầm tư, liếc mắt nhìn rồi nhỏ giọng nói:
- Trước kia sòng bạc ở Nam Thành chúng ta cũng có không ít, nhưng quy mô lớn nhất là Kim Ngọc Thiên Đường. Bây giờ, Trương Kế Bằng đột nhiên mở ra một cái tổng hội giải trí Hoàng Gia, em sợ hắn đắc tội với Kim Ngọc Thiên Đường sẽ bị họ trả thù.
Lâm Bắc Phàm nghe cô nói vậy liều hiểu rõ. Thì ra Liễu Vi thấy tổng hội giải trí Hoàng Gia xuất hiện một cao thủ giỏi như vậy, sợ bị Đường Phong ghen ghét nên mới lo cho sự an toàn của Trương Kế Bằng. Trong lòng hắn cảm thấy ấm áp. Người con gái như thế này chỉ có thể dùng hai chữ tuyệt vời mà hình dung, chẳng những không trách Trương Kế Bằng mà còn lo lắng cho gã.
Hắn vỗ nhẹ vào vai Liễu Vi, cười nói:
- Em yên tâm. Đường Phong với anh có chút quan hệ. Anh sẽ nói với hắn, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Liễu Vi nghe thấy như vậy mới cảm thấy yên tâm, mỉm cười, hôn nhẹ lên mặt hắn.
- Không hay. Không hay rồi.
"Rầm...rầm""
Từ bên ngoài một gã bảo vệ của Kim Sắc Hải Ngạn vội vã chạy vào, chẳng để ý tới hai người kêu lên:
- Chủ tịch! Tiểu Lâm ca. Không hay rồi. Xe của chủ tịch bị người phá. Bọn họ có tới mười mấy người.